Cầm chiếc nhẫn Trữ Vật của Dư lão trong tay một xuyên liền dùng toàn bộ chân khí trong cơ thể dồn nén đẩy vào cố gắng mở ra nhưng vẫn không hề mảy may lay chuyển, hắn bực mình quát.: ~ Mẹ nó bực thật, mất cả nửa ngày trời mà nó không hề nhúc nhíc đây có thật sự là một pháp bảo không gian thật không hay chỉ là một mẩu sắt vụn không hơn không kém a. Bực quá hắn liền dùng Hỏa phù đánh chô kích nổ nhưng vẫn không hề khiến nó tổn hại.
Mộ Xuyên chợt nhớ ra điều gì đó, đứng dậy đi đến [ Ngự Dao Các ] một chuyến tìm Ninh Diệu Hàn hỏi.: ~ Sư tỷ có thể bớt chút thời gian chỉ cho đệ hỏi làm thế nào để luyện hóa một chiếc nhẫn chữ vật không.?
Ninh Diệu Hàn mỉm cười đáp.: ~ Sư đệ cũng hay thật, thời gian của ta cũng không phải là hữu hạn chỉ vì việc đó mà đệ trực tiếp tìm đến đây hỏi ta như vậy có vẻ như là không được thỏa đáng cho lắm ta còn tưởng đệ đến đây là muốn bán dược liệu. Vừa nói tay nàng vừa khe phe phẩy chiếc quạt nhỏ trong tay.
Mộ Xuyên liền lấy ra điều kiện trao đổi nói.: ~ Không giấu gì sư tỷ ta cũng đang tích góp linh thạch dự định sau này sẽ mua một chiếc nhẫn không gian Trữ vật nên bây giờ tìm hiểu trước. Hắn lấy từ trong túi một túi vải bọc mở ra bên trong là một quả ‘’ Thông Linh Quả ‘’ đặt ngay trước mặt nàng.
Ninh Diệu Hàn bất ngờ lên tiếng hỏi.: ~ Là Dược Bảo Thông Linh Quả, đệ từ đâu mà có được vật này.? Nàng truy hỏi nhìn hắn.
Mộ Xuyên không vội từ từ nói.: ~ May mắn vào tháng trước vô tình trong lúc trời tối lúc đó hái dược liệu đệ phát hiện ra một cây có hai quả, nên ăn một quả liền không ngờ rằng lại giúp chân khí trong cơ thể đả thông tiến vào luyện khí Sơ Khai Tầng một, không biết tỷ nó có đủ để bán và để biết truyện đệ cần biết không.?
Ninh Diệu hàn vừa vươn tay đến định cầm thì hắn vội cất đi nàng vội nói.: ~ Đồng sư đệ từ đã, truyện đệ cần biết ta có thể nói cho đệ biết ngay bây giờ, đệ xem có thể bán cho ta ‘’ Thông Linh Quả’’ đó được không.?
Mộ Xuyên Thầm nghĩ ‘’ Thay đổi tính cách nhanh thật a, đúng là cứ phải có một thứ giá trị đem ra để trao đổi thì mới… thở dài ‘’. : ~ Tỷ vẫn chưa cho ta biết cách làm thế nào để luyện hóa nhẫn và dùng nó a.
Ninh Diệu Hàn.: ~ muốn luyện hóa nó cũng không phải không có cách chỉ cảnh giới nhất định phải đạt đến Khai Dương cảnh khi đó khai mở thần thức dùng chân khí tinh thuần của mình gột rửa luyện hóa mới có thể đem nhỏ máu nhận chủ. Nói song nàng hào hứng đưa mắt nhìn về Mộ Xuyên với vẻ mặt chờ đợi.
Mộ Xuyên đặt lên bàn thì cách tay nàng ta nhanh chóng chộp lấy.: ~ vậy sư tỷ có thể trả cho đệ bao nhiêu linh thạch để lấy dược bảo này a, nếu không phải quen biết tỷ ở Ngự Dao Các này ta đã sớm đem đến Đan Phu Các bán rồi. ‘’ Lời này nói ra cũng nhằm thăm dò ý định của đối phương xem, nhằm muốn moi thêm thông tin về dược bảo này nhằm hiểu rõ hơn, vì trong tay hắn vẫn còn một quả, phải hiểu rõ công dụng của nó rõ mới được.’’
Ninh Diệu Hàn mở khăn ra dùng tay chạm nhẹ vào cầm lên khẽ dùng cái mũi nhỏ ngửi liền nói.: ~ Không nghi ngờ gì nữa đây đích thị là Quả của cây ‘’ Thông Linh Quả ‘’, một trong những Dược bảo quý hiểm rất ít người có thể tìm thấy được ở Bách Dược Thảo, xem cơ duyên của đệ không chỉ dừng ở việc may mắn đâu mà cực kỳ may mắn luôn đấy.
Mộ Xuyên nghe thấy vậy cũng thầm cười trong lòng, may mắn thì đúng còn cực kỳ thì không phải, chỉ là một đám trâu bò đánh nhau ruồi muỗi như mình va phải nhặt được.: ~ Sư tỷ nói quá rồi, đệ cũng chỉ là gặp may một lần thôi chứ chưa chắc đó có lần tới. hắn cố ý hỏi thăm dò nói.: ~ Sư tỷ có vẻ am hiểu về Thông Linh Quả nhỉ, có thể nói cho ta biết chút thông tin được không, coi như để ta mở rộng chút ít.
Ninh Diệu hàn Cười nói.: ~ Sư đệ khách khí, theo ta thấy Thông Linh Quả này vẫn còn tươi phóng đoán là đệ hái được từ lần trước tham gia Bách Dược Thảo sao lại không đem bán cho ta sớm hơn chứ.?
Mộ Xuyên nghi ngờ, không trả lời câu hỏi của ta mà ngược lại còn truy vấn ta, tỷ nghĩ rằng ta là ai chứ.; ~ Không phải là không muốn đem ra bán cho tỷ, mà là gần đây ta cũng không còn viên linh thạch nào cả, tỷ không biết đấy thôi ta vừa mới tiến đến tầng thứ hai Sơ Khai Luyện Khí nên đã mua hết đan dược để phục dụng rồi. Hắn cười tỏ ý mình vô dụng.
Ninh Diệu Hàn thở dài bèn nói.: ~ Không trách đệ nữa, đám đệ tử tạp dịch chúng ta vốn không được coi trọng nhưng để chúng ta có một cơ hội tiến nhập một vị trưởng lão trong cốc đã trồng vào trong Bách Dược Cốc hai cây Thông linh quả, loại quả này trời sinh thổ nhưỡng hút nguyên khí thiên địa mà không ngừng phát triển, qua nhiều năm sẽ sinh ra một tia ý niệm sinh ra nhận thức, để lẩn trốn sự truy tìm nó luôn biến đổi huyễn hóa ra thành một số loài động vật cũng có một số trường hợp nó để cho tu sĩ chúng ta dễ dàng tìm thấy.
Mộ Xuyên nghi vẫn nói.: ~ Xem ra đệ gặp may thật rồi.. haha. Hắn chính là muốn đem chuyện này lựa gió bẻ măng tiện thế lấp liếm.
Ninh Diệu Hàn nói tiếp.: ~ Ngươi có lẽ không biết, Thông linh quả này khi phục dùng trực tiếp dùng chân khí trong cơ thể luyện hóa dược liệu của nó sẽ đi khắp kinh mạch cơ thể trong khoảng thời gian ngắn có thể tiến một tầng cảnh nhanh chóng, nhưng mặt hại của nó cũng có đó là việc khiến cho thể chất suy yếu sau khi vừa tiến tầng cảnh, nếu gặp phải cường địch trong khi phục dùng rất có thể nguy hiểm đến tính mạng.