Chương 10: Núi Vọng Nguyệt '' Điển Tịch Thư Trai'' Lâu các.

Mộ Xuyên đi quả cổng kết giới đi vào bên trong Núi Vọng, có ba căn đình lầu lần lượt là ‘’ Điển Tịch Thư Trai ‘’ - ‘’ Đan Phu Các ‘’ - ‘’ Ngự Dao Các ‘’, bản thân tính cách thích tìm hiểu học hỏi mọi thứ nên hắn liền đi đến phía Điển Tịch Thư Trai, vừa đi đến công một người cảnh giới Sơ Khai cảnh trung kỳ ngũ trọng chặt lại nói.: ~ Huynh đệ ngươi muốn vào đây lệ phí một khối linh thạch hạ phẩm thời gian một canh giờ không hơn, nhưng thấy ngươi là người mới đến nến ta giảm giá ba khối linh thạch cho ngươi tùy tiện đọc thư trai một ngày miễn là không được trộm mang ra bên ngoài.

Mộ Xuyên vẻ mặt có chút không cam tâm tiếc nhìn năm khối linh thạch còn sót lại liền nói.: ~ vị sư huynh này đa tạ, nhưng huynh xem tiểu đệ mới đến đây hồi sáng vào đến bên trong này cũng chả còn lại là bao nhiêu linh thạch huynh xem bớt chút giá cho tiểu đệ về sau nếu huynh có việc gì cần tiểu đệ đây giúp đỡ quyết không từ chối ân tình ngày hôm nay.

Người này họ Dạ tên một chữ Khẩu hắn tuổi trung niên, để tròm râu ở cằm khẽ vuốt âm thầm suy tính ngẫm nghĩ một hồi lâu mới trả lời nói.: ~ Tiểu huynh đệ mồm mép khá là dẻo đấy, ngươi tên gì.?

Mộ Xuyên liền khom lưng ôm quyền đáp.: ~ Tiểu đệ Họ Đồng tên một chữ Tử, huynh gọi ta là Tiểu Đồng Tử Là Được rồi.

Dạ Khẩu liền tiến tới vô vai Mộ Xuyên nói.: ~ Được.., hôm nay là ngày đầu ngươi tiến nhập Lũng Mây Cốc tu luyện đạo thuật.., về sau khi ta cần ngươi nhất định phải có mặt đấy Tiểu Đồng Tử huynh đệ. Hắn miệng thì nói cười khà khà nhưng liền thu lấy hai khối linh thạch của Mộ Xuyên ra hiệu cho hắn có thể đi vào.

Mộ Xuyền thầm cười nghĩ. : ~ ‘’ Không ngờ linh thạch lại quan trọng đến như vậy, đám người từ lúc bắt đầu đi vào núi Vòng Nguyệt thật là một đám thổ phỉ mà, công phu Sư Tử Ngạm cũng quá là tham lam đến đáng sợ mà.”

[Điển Tịch Thư Trai ]. Vừa vào đến cổng sảnh phía bàn chờ một lão hủ 55 tuổi ngũ tuần tu vi cảnh giới Khai Dương Cảnh sơ kỳ hiên nhiên chính là người chông coi nhưng với một kẻ phàm phu tục tử vừa nhập môn tu luyên nên không để vào mắt nói.: ~ quy tắc thì ngươi cũng đã được biết rồi, nghiêm cấm không trộm cắp…, nếu để ta bắt được sẽ phế bỏ ngươi vĩnh viễn khỏi tu luyên đạo thuật. Ngữ khí của người này tỏa ra khiến cho Mộ Xuyên cảm thấy ơn lạnh nguy cơ tử vong.

( Các cảnh giới tu đạo tiên giả ), được chia làm bảy cảnh giới ‘’ Sơ Khai, Khai Dương, Quy Nguyên, Hư Nguyên, Hóa Khư, Độ Phàm, Thoát Phàm ).

Thời kỳ đầu là Sơ Khai Cảnh Giới Nhập môn gồm: Luyện Khí Thuật, Luyện Thể Thuật, hấp thu nguyên khí vào trong cơ thể giúp cho gân cốt người tu luyện dễ chịu, thân thể đào thải các cắn bã tạp chất nhanh chóng cường thể trở nên rắn chắc, thọ nguyên cơ bản cũng không hơn người phàm được bao nhiêu tầm khaorng 100 tuổi đến 120 tuổi, Sơ Khai Cảnh ngoài ra có thể sử dụng một số đạo thuật cơ bản như: Kiếm phù, linh phù, ngự phù, vẽ bùa triện…Vv. chính là để các tu sĩ trong chiến đấu có thể phong thân nhưng uy lực không nhiều, không có tính uy hiếp nếu không bị công kích đánh lén vào chỗ hiểm hoặc bị tổn thương nặng sẽ khó lòng đoạt mạng địch nhân.

Thời kỳ luân chuyển chân khí tôi rèn kinh mạch ‘’ Khai Dương Cảnh ‘’ Sau khi đạt đến thời kỳ cuối của Sơ khai cảnh đỉnh phong trải qua tôi luyện chân khí không ngừng Khí lưu trong cơ thể hóa thành Xoáy ( Luồng Xoay ) sau khi cơ thể đột phá bình trướng bắt đầu ngưng tụ thành khí trong cơ thể liền tùy ý điều động luân chuyển, ở cảnh giới Khai Dương này việc đột phá cũng rất quan trọng nếu như đột phá thất bại nền tạng kinh mạch dẫn đến bị thương nghiêm trọng tùy thời trong lúc này là lúc suy yếu nếu bị địch nhân tập kích nguy cơ bỏ mạng rất lớn, nhưng khi vượt qua được bình cảnh này về mặt tuổi thọ sớm đã được coi là nhất nhân khoảng 120 năm đến 190 tuổi, về mặt công pháp, có thể sử dụng nhiều đạo thuật thi triển cùng một lúc như trận pháp, kiếm trận, phù trận….Vv..

Ở giái đoạn cuối của Hậu cảnh kỳ Khai Dương tu sĩ thường bị ngăn trở lớn bởi bình cảnh khiến cho đạo tâm rất dễ bị lung lay đột phá thất bại dẫn đến chân khí trong cơ thể rối loạn bị thương nặng lục phủ kinh mạch, đây gọi cảnh giới này là ‘’ Quy Nguyên Cảnh ‘’ , chân khí trong cơ thể luyên chuyển tích lũy từ trạng thái khí hóa lỏng không ngừng phụng dụng đan dược với công pháp ngựng tụ thành một viên nội đan vàng ở giữa đan điền, tuổi thọ lúc này từ 200 tuổi đến 500 tuổi được bài danh tư vị Trưởng lão trong một tông môn lớn, cũng có thể lựa chọn một đệ tử làm tạp dịch.

‘’ Hư Nguyên Cảnh ‘’ đột phá cảnh giới đến với cấp bậc này mới coi như chạm một tay vào đến ngững cửa của khát vọng ( Trường Sinh Bất lão ), Dấu hiệu thời kỳ cuối của Quy Nguyên là Kim Đan sau thời gian tu luyện không ngừng phục dụng các loại dị bảo tài nguyên bồi bổ kim đan dần khai mở nứt vỡ hóa thành một tiểu nguyên thân nhỏ giống với chủ thể bản tôn, ngoài việc khai sinh ra thêm một bản thể này cũng có thể giúp bản tôn tu luyện.., nếu thân thể bản tôn bị đánh tan xác hoặc chết Nguyên Thân này có thể bỏ chạy bằng độn quang nhanh chóng tìm một thân thể cướp thân thể tu luyện lại từ đầu, đây là một loại hành vị đoạt xá vô cùng tàn ác nhưng cả tu sĩ chính tà nếu rời vào tuyệt cảnh cũng sẽ làm như vậy. thọ nguyên từ 500 tuổi đến 2000 năm, được xưng tôn là lão quái vật hoặc lão tổ, có thể lập tông khai môn phái thu đồ đệ.

‘’ Hóa Hư Cảnh ‘’ ở giai đoạn này những lão quái này thần thức, thường chủ tu nếu có công pháp ‘’ Thiên Ngoại Hóa thân ‘’ dùng phân chia làm nhiều phần vào nhiều cơ thể độc lập, thường dùng những phân thân này đi tìm tranh đoạt cơ duyên của các tu sĩ khác nếu phân thân bị tiêu diệt cũng không bị tổn thương gì cả, nếu bản tôn chết thì phân thân sẽ bị thương nặng nhưng có thể hồi phục sống tiếp và kế thừa một phần ký ức của bản tôn gọi là tàn khuyết, ở cảnh giới này cũng có thêm vài mạng dùng mà đem cất giấu, ở các tông môn được coi là bậc tồn tại vô thượng của môn phái rất ít khi xuất hiện, thường thì chỉ cho thế thân ra mặt.

‘’ Độ phàm Cảnh ‘’ ở giai đoạn này phải hiệu được đạo của mình mà tu dưỡng, hợp nhất Nguyên Thân, Thần Thức, Toàn Bộ Công lực thành một pháp tướng chân thân tọa ra tàn ảnh bản tôn khổng lồ có uy lực công kích đạo thuật hủy diệt rất lớn, nhưng loại công kích này khá là hao tổn thần hồn linh lực đây cũng là hạ sách cuối cùng mới đem ra sử dụng trừ khi lên quan đến chuyện sinh tử tồn vong của bản thân thì tuyệt đối không dùng, bình ít khi xuất thân hiện hình thường thì chỉ khi chiến đấu sinh tử tồn vong hoặc gặp phải bào tàng cực kỳ quý hiếm mới ló mặt ra ngoài.

‘’ Thoát Phàm cảnh ‘’. ở giai đoạn này là cực kỳ quan trọng thời kỳ gột rửa đạo tâm tùy vào tội nghiện và công đức tích lũy mà phải chịu một loại lôi kiếp từ trên trời giáng xuống mỗi người mỗi khác, dù cho là có được tiên nhân bảo vệ cũng không thể tránh được số kiếp.., chỉ cần có thể chịu đựng vượt qua được liền được thiên đạo tạo hóa tặng một ánh vầng sáng công đức mở ra khai môn xé rách không gian phi thăng tiên giới, ở tình trạng này vị diện thế giới không còn có thể chứa chấp dung nạp bản thân liền bị cưỡng ép buộc phải phi thăng, ngoài ra nếu muốn chịu đựng được lôi kiếp cần tu luyện pháp bảo, trận pháp dùng để đối phó lôi kiếp, thường ở gian đoạn cuối này 8 phần là bị lôi kiếp đánh đến thần hồn câu diệt ít người có thể thoát phàm triệt để trở thành tiên.

Mộ Xuyên đang đọc nốt quyển sách dạy trồng chăm sóc linh thảo và thời gian phát triển thì một giọng nói truyền âm vang lên trong đầu.:~ tiểu tử, trời cũng tối rồi ngươi cũng nên trở về tìm một nơi mà tu luyện đi. Mộ Xuyên đành thời dài cất đi quyển sách rời khỏi Điển Tịch Thư Trai.