Chương 41: Hoang Mãng Thảo Nguyên

Ánh trăng đang dần tàn đi cũng là lúc Phong vừa hoàn thành bức tranh bản đồ.

Trở về căn nhà trọ thu dọn hành lý rồi chuẩn bị một số đồ đạc thức yếu cho chuyến đi, theo suy đoán của Phong hành trình này ít nhất cũng kéo dài vài tháng chứ không phải giỡn chơi, vậy là một loạt thức ăn dự trữ siêu khủng cũng may nhẫn không gian của hắn đủ rộng để chứa toàn bộ chỗ thức ăn cùng với một ít thảo dược, lăng lộn trên giang hồ nhiều năm tập cho Phong khả năng sinh tồn hoang dã mà ít người có được.

" chàng đã thu dọn xong chưa " Phong hỏi bởi cả hai vẫn còn cải trang, vai diễn của họ là một đôi vợ chồng trung niên.

Cũng như Phong, Xuân Quỳnh chuẩn bị khá nhiều đồ đạc đa phần là quần áo cùng một ít mỹ phẩm dưỡng da.

Dưới căn nhà trọ một cỗ xe ngựa đã được chuẩn bị sẵn để có thể xuất hành bất kì lúc nào.

Khiên một ít đồ lặt vặt mà Phong nghĩ không cần thiết phải bỏ vào nhẫn ra ngoài rồi ngờ người lái xe khiên lên hộ.

" Tất Cả Đã Sẵn Sàng...Vậy Chúng Ta Lên Đường "

Cỗ xe ngựa nhanh chóng rời đi mà không hề hay biết rằng có một nhóm người bịt mặt đang âm thầm theo dõi bọn họ.

Ngựa cũng giống linh mã nhưng tốc độ và thể lực thì vượt trội hơn hẳn cũng chính vì vậy mà Phong nhanh chóng đến hoang mãng thảo nguyên, là một khu đồng bằng rộng lớn ở trên đó có các loài linh thú hung hản sinh sống điển hình như Ngạo Khuyển, Hỏa Hùm, Thiên Khuyển,...dù là địa điểm nguy hiểm nhưng cũng là nơi kiếm sống của những người đánh xe đơn giản là do họ có kinh nghiệm dày đặc nên có thể dễ dàng băng qua mà không bị một đợt tấn công nào cả.

Bầu trời cũng đã xế tà vị tài xế nọ liền chọn một cái cây khá to làm địa điểm nghỉ ngơi cho ngựa hồi phục bởi nó cũng chạy liên tục suốt một ngày dài dòng dõng.

Mở hành trang ra rồi ném cho Phong một ít thức ăn dự trữ rồi quay sang chổ khác lấy trong nhẫn ra một cuốn sách rồi đọc, đọc sách chưa được bao lâu thì bất ngờ một mùi thơm phưn phứt phả vào mũi nàng, làm cho nàng không thể tập trung đọc sách được quay sang thì ra là do Phong đang nướng thịt gà, mùi thơm bốc ra từ con gà ướp chao đang được Phong đưa qua đựa lại trước ánh lửa một cách điệu nghệ.

" ực..."

Tiếng nuốt nước bọt của nàng tuy không to nhưng nhờ có thính giác của rồng khiến Phong nghe rất gõ, hắn quay sang nhìn nàng mà cười cợt, như hiểu được ý Phong nàng đỏ mặt quay đi chổ khác rồi lại tiếp tục đọc quyển sách vẫn còn dang dở.

Một lát sau...

" của nàng đây " Phong nói rồi chìa cái đùi gà mới chín lên trước mặt nàng, nhưng nàng một chút cũng không động đến.

" vẫn còn giận ta chuyện khi nảy sao?" Thấy nàng không thèm ăn dù Phong đã dâng đến miệng

" ai thèm! Ngươi tự mà ăn đi " hứ ".

" nếu nàng không ăn thì ta ăn vậy " nói rồi Phong lấy cái đùi gà về bỏ qua một bên sau đó xé từng bộ phận trên con gà mà ăn.

Mỗi khi Phong xé thịt đến đâu mỡ chảy ra đến đó vị chao mặn mặn ngọt ngọt bên trong từng miếng thịt và cả độ giòn khi cắn phải " ui chao tuyệt cú mèo " " chẹp chẹp " hắn vừa ăn vừa chép lưỡi thỉnh thoảng còn đưa ngón tay dính mỡ cho vào miệng mà mút " chùn chụt " làm nàng thèm nhỏ dải nhưng hiển nhiên vẫn không đụng vào 2 cái đùi gà được Phong để ở trước mặt và tất nhiên thằng Phong cũng ngồi đối diện nàng mà ăn, cuối cùng cũng hết con gà hắn liền đưa tay lên định lấy 2 cái đùi nhưng đã không kịp nữa rồi, dục vọng đã chiếm lấy nàng cầm 2 cái đùi gà 2 bên vừa ăn vừa làm điệu bộ y chang Phong khi nảy, nhìn nàng ăn không khỏi khiến Phong bật cười.

Vài tháng sau...

" cuối cùng cũng vượt qua hoang mãng thảo nguyên " Phong vừa cười vừa vận động tay chân chuẩn bị cho chặng đường cuối cùng, mấy tháng dài ngồi trên xe ngựa sốc lên sốc xuống làm cái mông hắn như muốn nở hoa.

Đợi người đánh xe đã đi khuất Xuân Quỳnh liền lấy tấm bản đồ ra xem, theo như tấm bản đồ sau khi vượt qua hoang mãng thảo nguyên rồi nối tiếp là cánh rừng ăn thịt người, cái tên như vậy vì hầu như ít ai trở về được khi đã tiến vào trong. Sau khi tạm biệt Phong và Quỳnh thì người đánh xe cũng rời đi, nhưng cỗ xe ngựa chưa chạy được bao xa thì có một con dao bất ngờ lao đến gim thật sâu vào đầu gã.

Rừng ăn thịt người là một khu rừng cây lâu năm cùng với một số ma thú ăn thịt đủ thể loại, ngoài ra còn có một số loại thực vật ăn thịt người rất nguy hiểm, nhưng đó chả là gì so với quái vật của rừng loài rắn lục 9 đầu được cho là thứ đáng sợ nhất khu rừng với thân hình có 9 cái đầu và kích thước khá to khiến nó trở thành thứ sinh vật nguy hiểm nhất của rừng.