Chương 278: Chương 278

Lý Cường đánh ra một cấm chế, nói: " Mễ đại ca, các ngươi đợi trong cấm chế đừng đi ra, người tới là Ba Nạp Cổ tiên nhân."

Mễ Tư Lạp cùng người tu chân của Phong Duyên Tinh trốn trong cấm chế, trong cấm chế có thể rõ ràng nhìn thấy bên ngoài.

Xích Minh nhìn quanh mọi nơi, đắc ý nói: " Người của chúng ta cũng không ít, hắc hắc, đợi lát nữa cùng tiến lên trị bọn họ!"

Lý Cường quát: " Đừng cả ngày chỉ biết đánh nhau! Hỏa Si nhìn thấy Ba Nạp Cổ tiên nhân, hắn là biết nguyên ủy mọi chuyện, nếu hắn còn không nói lý, ta sẽ không khách khí nữa."

Từ khi Lý Cường đáp ứng đi Huyễn Thần Điện, Thiên Chân cũng không dám hồ đồ với Lý Cường nữa, ngay cả nói chuyện cũng trở nên quy củ rất nhiều. Hắn nói: " Hỏa Si cũng là một người có cảm tình, hắn và Thiên Na Thần là huynh đệ, Thiên Na Thần bị cấm chế, cũng khó trách hắn muốn nổi điên."

Trong lòng Thiên Chân kỳ thật rất hâm mộ Thiên Na Thần, có thể có một huynh đệ nguyện ý vì hắn liều mạng, mà lúc mình bị cấm chế, thì Thiên Thú căn bản là như không nghe thấy không hỏi lời nào.

Nghĩ tới đây, hắn nhịn không được than thở: " Ta thật thương cảm a." Câu nói không đầu không đuôi làm cho mọi người ngây ra.

Thiên Chân đột nhiên cảm thấy rất khó chịu, hắn bay đến mặt trên mọi người, nói với Lý Cường: " Ta đợi ngươi cùng đi Huyễn Thần Điện." Nói xong, một mình đi lên bầu trời với vẻ buồn bực.

Ước chừng qua mười phút, ba đạo lưu quang giống như lưu tinh rơi xuống, trước mắt mọi người vừa sáng lại tối, không trung xuất hiện ba người.

Lý Cường mỉm cười, đây là ba người mà hắn đều nhận thức, cầm đầu chính là Ba Dung Thượng Nhân, bên trái là Cách Lỗ Hách Thượng Nhân, bên phải chính là Hỏa Si.

Lý Cường nói: " Hoan nghênh, hoan nghênh, Ba Dung Thượng Nhân, Cách Lỗ Hách Thượng Nhân, sao bây giờ các ngươi lại thanh nhàn như thế? Ba Nạp nhân thiên di thuận lợi hay không?" Hắn cố ý như không nhìn thấy sự tồn tại của Hỏa Si.

Ba Dung Thượng Nhân trịnh trọng hành lễ nói: " Chúng ta đã bắt đầu đại quy mô thiên di rồi, Ba Nạp Nhân đã hoàn toàn khôi phục bình thường, ta đại biểu Ba Nạp Nhân cảm tạ Thượng Nhân, mặt khác ta muốn nói cho Thượng Nhân, bởi vì sự vô lễ của Hỏa Si, chúng ta xin lỗi ngài." Hắn cúi người hành lễ.

Cách Lỗ Hách Thượng Nhân cũng nói: " Thiên Na Thần bị Nguyên Cổ Thượng Nhân cấm chế, Hỏa Si đã biết, hơn nữa hắn cũng biết là nhờ Thượng Nhân giải trừ ách vận cũng Ba Nạp Nhân, hắn bây giờ đã hiểu được, không nên vô lễ với ngài."

Lý Cường là người chịu mềm không chịu cứng, hai vị Ba Nạp Cổ tiên nhân xin lỗi như thế, làm cho hắn cảm thấy rất ngại ngùng, hắn cười nói: " A a, hai vị Thượng Nhân quá khách khí, tại Nguyên Giới ta hy vọng mọi người có thể chung sống hòa bình."

Hỏa Si không nói một lời, trong lòng hắn mặc dù không phục, nhưng biết mình không có cách nào tranh đấu với Nguyên Giới Chi Chủ. Tính tình của hắn táo bạo, nhưng lại không ngốc, biết tiếp tục nháo xuống, có thể ngay cả Ba Nạp Cổ tiên nhân cũng không giúp hắn nữa.

Sửng sốt vài giây, Hỏa Si phát hiện Ba Dung và Cách Lỗ Hách cũng đang nhìn chằm chằm hắn, hắn biết hai người có ý tứ gì.

Ngọn lửa trên người hắn lúc sáng lúc tối, lại sau một lúc lâu, hắn mới ấp a ấp úng nói: " Này…ân, cái…kia.."

Hỏa Si đời này cũng không từng xin lỗi ai, hắn thật sự là khó có thể mở miệng.

Xích Minh cảm thấy rất vừa ý, hắn cười to nói: " Ha ha, ngươi cũng có…a nha…" Lời còn chưa nói xong, đã bị Lý Cường một cước đá bay. Lý Cường không muốn để cho Xích Minh lúc này lại nói lung tung, nếu thật đắc tội Hỏa Si, Xích Minh sau này coi như là chọc đại phiền toái.

Lý Cường trừng mắt nói: " Xích Minh, im miệng!" Một tiếng như tiếng sét đánh tạc vang.

Xích Minh nhìn thấy Lý Cường thật sự tức giận, liền không dám lên tiếng tiếp, chạy tới trốn ngay phía sau Kiền Thiện Dong.

Hỏa Si rốt cuộc xuất ra được một câu nói: " Coi như là ta lầm…ách, là ta lầm…"

Lý Cường thành khẩn nói: " Ta nghĩ Thiên Na Thần sẽ được thả rất nhanh, Nguyên Cổ Thượng Nhân không định cấm chế hắn lâu đâu, có lẽ huynh đệ các ngươi rất nhanh gặp mặt thôi." Trong lòng hắn rất thưởng thức nghĩa khí của Hỏa Si.

Nhìn thấy lời của Lý Cường thật chân thành, trên mặt Hỏa Si lộ ra tươi cười, hỏi: " Ngươi không trách ta sao?"

Lý Cường không khỏi xấu hổ, xem ra Hỏa Si làm người thật rất thẳng thắn. Hắn cười nói: " Có gì mà trách ngươi, ta thật ra rất bội phục năng lực khống hỏa của Hỏa Si đại ca."

Hắn thuận miệng vỗ mông ngựa một cái, nhất thời, cảm giác của Hỏa Si đối với Lý Cường rất tốt, hắn mở miệng cười ha ha: " Tốt! Ta nhận bằng hữu như ngươi, ha ha."

Tất cả mọi người thở dài một hơi, chỉ có Xích Minh đang nói thầm gì đó trong miệng.

Thiên Chân còn đang ở không trung du đãng, phảng phất hết thảy đều cũng không quan hệ tới hắn.

Lý Cường cởi cấm chế bảo vệ người tu chân, nói: " Ba Dung Thượng Nhân, các ngươi thiên cư chính là hướng tây của Nguyên Giới, nơi đó không gian cũng đủ lớn, nếu sau này phát triển lên, tinh không phía bắc các ngươi cũng có thể đi, mặc đông và nam không nên đi tới, ta có việc cần làm."

Hắn dùng khẩu khí thương lượng nói chuyện.

Ba Dung Thượng Nhân và Cách Lỗ Hách Thượng Nhân thương lượng vài câu, nói: " Thượng Nhân, không có chuyện gì, phương tây cũng đủ cho Ba Nạp Nhân chúng ta sinh tồn rồi, ta sẽ quy định bọn họ không thiên di sang phương hướng khác."

Cách Lỗ Hách Thượng Nhân cười nói: " Nhưng thật ra ở phía tây chúng ta cũng chỉ chiếm khoảng vài khỏa tinh cầu, a a, bây giờ Ba Nạp Nhân cũng không cách nào tự bạo nữa, nơi này tựa hồ không giống như ngoại giới." Trên mặt hắn tràn đầy vẻ mặt mừng rỡ, tiếp lời: " Ba Nạp Nhân kết cuộc bi thảm đã hạ xuống, chúng ta cũng an tâm tu luyện rồi."

Thiên Chân phi xuống, hắn đợi đến không nhịn được nữa, chiếu lệ đầu tiên nói một câu: " Ta thật thương cảm a." Sau đó kéo Ba Dung Thượng Nhân bắt đầu lao thao.

Rất nhanh, sắc mặt Ba Dung Thượng Nhân đã biến xanh, hắn vội vàng nói: " Nga, ta biết rồi, ngươi nói với Cách Lỗ Hách đi, ta còn có chút việc…a, Lý Cường Thượng Nhân, ta cáo từ trước, hoan nghênh sau này ngươi đến làm khách."

Nói xong, thân hóa lưu quang giành chạy trước.

Hỏa Si cũng nói: " Ta cũng đi, sau này có cơ hội chúng ta luận bàn một chút kỷ xảo dùng lửa." Không đợi Lý Cường trả lời, hắn cũng hóa thành một chuỗi hỏa tinh biến mất tại không trung.

Cách Lỗ Hách nhìn thấy bộ dáng của Thiên Chân nhìn về phía mình, cuống quýt hét lớn một tiếng: " Đừng lại đây!" Hắn căn bản không có nói lời từ biệt, lập tức thuấn di đi ra ngoài, ở phương xa hóa thành lưu quang bay đi.

Lực sát thương của Thiên Chân quá mức kinh khủng, chỉ nói ba xạo đã đem ba Cổ tiên nhân hoảng sợ bỏ chạy. Lý Cường nhịn cười, nói: " Thiên Chân, ngươi ở tại Nguyên Giới chờ ta, ta có một số việc cần phải xử lý một chút trước, rất nhanh sẽ tìm đến ngươi, sau đó cùng đi Huyễn Thần Điện."

Thiên Chân hỏi: " Sư môn của ngươi tại tu chân giới là ở đâu? Ta giúp bọn hắn thiết lập trận pháp cấm chế…"

Mễ Tư Lạp và Thiên Xích Âu vẫn đang dỏng lỗ tai lên nghe, lời của Thiên Chân vừa ra miệng, hai người lập tức thuấn di qua, hai miệng đồng thanh nói: " Cảm ơn tiền bối đã quan ái."

Mễ Tư Lạp vội vàng bổ sung: " Ta là Trọng Huyền Phái."

Thiên Xích Âu không cam lòng lạc hậu nói: " Ta là Cổ Kiếm Viện, ông ấy là tiểu sư thúc của ta." Hai người tranh nhau biểu lộ thân phận. Trong lòng bọn họ đều cũng hiểu được, có Thiên Chân hỗ trợ, sau này trú địa môn phái đã hoàn toàn khác hẳn.

Thiên Chân đắc ý nói: " Không thành vấn đề, trú địa hai nhà các ngươi cứ để cho ta làm cho, nhưng…"

Hắn đột nhiên nhỏ giọng nói: " Đợi khi ta có chuyện, các ngươi cần phải hỗ trợ a." Hai người vội vàng đáp ứng.

Lý Cường dở khóc dở cười nhìn, than thở: " Huyễn Thần Điện và Huyễn Tinh Thần Trận trọng yếu như vậy hay sao?"

Thiên Chân nghiêm trang nói: " Phi thường trọng yếu, đó chính là khiêu chiến của ta."

Trong lòng Lý Cường mặc dù không cho là đúng, nhưng hắn đã đáp ứng Thiên Chân thì nhất định sẽ đi. Hắn nhắc nhở: " Thiên Chân, ngươi nóng lòng chứng minh bản thân, Bác Tụ sư bá chưa chắc đã thưởng thức."

Thiên Chân sợ nhất là nhắc đến Bác Tụ Thượng Nhân, hắn liên thanh nói: " Đừng nhắc đến ông ấy, đừng nhắc đến ông ấy…ta thật thương cảm a."

Lý Cường lạnh nhạt cười, nói: " Mễ đại ca, ngươi đi tổ chức những người sẽ về Phong Duyên Tinh, đem người tụ tập lại, chúng ta chuẩn bị đi. Xích Minh, Thiên Chân, hai người các ngươi ở chỗ này chờ chúng ta, Kiền đại ca và Phong Ngự đại tỷ cũng theo ta đi thôi."

Kiền Thiện Dong nói: " Ta trở về an bài một chút, đưa Vân Tiêu Thánh Thành thiên nhập Nguyên Giới luôn."

Xích Minh lôi kéo Thiên Chân cười hì hì nói: " Lão đầu, dù sao cũng là nhàn rỗi, ta bồi ngươi đi bố trí cấm chế trận pháp."

Trên mặt Thiên Chân lộ ra tươi cười, nói: " A? Ngươi nguyện ý theo ta? Thật tốt quá, đi! Chúng ta cùng đi." Xích Minh đột nhiên nhớ tới bệnh lao thao của Thiên Chân, trong lòng có chút hối hận, nhưng lời đã nói ra khỏi miệng, không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ nói: " Đi thôi."

Lý Cường mang theo mọi người trở lại Phong Duyên Tinh, hắn càng ngày càng quen thuộc với thủ pháp tiến xuất Nguyên Giới.

Đi tới bầu trời Phong Duyên Tinh, Lý Cường nói: " Kiền đại ca, ngươi đi Thánh Thành trước, mặt khác thành lập một truyền tống trận, ta phải về cố hương xem thử, an bài một sự tình rồi trở lại, sẽ không tốn hao bao nhiêu thời gian đâu."

Kiền Thiện Dong cười nói: " Ngươi yên tâm đi đi, nơi này hết thảy đều cũng có ta, kể cả an bài chuyện di dân, chỉ cần ngươi an bài tốt tinh cầu bọn họ muốn đi, a a, thì không có vấn đề gì nữa."

Lý Cường một lần nữa trở lại Nguyên Giới, xác định vị trí địa cầu xong, nháy mắt đã đi tới Hải Thị chỗ Hoa Mị Nương đang ở.

Nhận thức phương hướng một chút, hắn thuấn di tiến vào phòng khách lúc trước, vừa hiện xuất thân hình, chợt nghe một tiếng hoan hô: " Sư tôn đã trở lại."

Trong phòng khách không ngờ lại ngồi rất nhiều người, ngoại trừ Hoa Mị Nương, Mai Tinh Tinh, Kiều Vũ Hồng và Triệu Hào ra, còn có Nạp Thiện mấy người, Liễu Đại Việt và Mạt Bổn, Lý Cường kinh ngạc nói: " Các ngươi sao đều ở chỗ này?"

Mạt Bổn giành nói trước, hành lễ: " Sư tôn, ngài rốt cuộc đã trở về, đệ tử đã đợi ở nơi này suốt hai tháng…đều do sư ca, sư tôn tới cũng không cho ta biết."

Liễu Đại Việt tiến lên cung kính hành lễ nói: " Sư thúc, ngài rốt cuộc cũng trở về." Các huynh đệ cũng tiến lên chào hỏi.

Hoa Mị Nương cười mắng: " Ngũ đệ, tiểu tử thúi! Cũng không nói đi bao lâu, làm hại mọi người phải ở chỗ này chờ."

Lý Cường chỉ khi ở trước mặt đám huynh đệ này mới cảm thấy hoàn toàn buông lỏng, hắn cười hì hì bắt chuyện với mọi người.

Triệu Hào nói: " Sư tôn phân phó tìm kiếm Mạc sư bá và Kỳ sư tổ, đệ tử đã phát động Phong Duyên Hội rồi, mọi người sẽ toàn lực tìm kiếm, mời sư tôn yên tâm."

Tìm kiếm Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát là chuyện trọng yếu nhất của Lý Cường, có Phong Duyên Hội trợ giúp, hắn có thể dễ dàng rất nhiều, nhưng chủ nhân của Tâm Giám Chi Hoa, lại làm cho hắn cảm thấy rất đau đầu, trước mắt còn nhìn không ra là có ai thích hợp được với kỳ bảo này.

Lý Cường nói: " Hoa đại tỷ, ta đi một nơi gọi là Nguyên Giới, bây giờ tu chân môn phái của Phong Duyên Tinh đại bộ phận đều chuẩn bị thiên di đến đó, linh khí của nơi đó thập phần sung túc vô cùng, hơn nữa các loại tư nguyên tu chân đều cũng rất sung túc, Nguyên Giới là nhà mà ta chuẩn bị cho mọi người, Hoa đại tỷ nếu muốn đi, tiểu đệ an bài cho ngươi một địa phương thật tốt."

Hoa Mị Nương còn chưa nói gì thêm, thì Mai Tinh Tinh đã giành nói trước: " Ca ca, cho tổ gia gia của muội một chỗ, có được hay không?"

Lý Cường gật đầu, Mai Tinh Tinh là một trong những bạn tốt đầu tiên của hắn, bất luận nàng có yêu cầu gì, chỉ cần có thể làm được, Lý Cường tuyệt sẽ không cự tuyệt.

Hoa Mị Nương yêu kiều cười một tiếng, nói: " Hay a, ta đối với Nguyên Giới cũng rất tò mò, ngũ đệ, lúc nào rảnh rỗi đưa chúng ta đi?"

Lý Cường cười nói: " Bây giờ có thể, ta mới từ Nguyên Giới trở về."

Mọi người đều cũng lộ ra vẻ khó giải thích, vẻ mặt khó hiểu, Liễu Đại Việt hỏi: " Sư thúc, Nguyên Giới là địa phương nào? A a, đệ tử không cách nào giải thích."

Lý Cường nói: " Là một địa phương cùng loại như là tiên giới."

Tất cả mọi người trợn mắt, tiên giới là nơi mà người tu chân hướng tới nhất, Lý Cường không ngờ cũng có khả năng có được một giới giống như tiên giới. Nhưng thật ra, Lý Cường cũng không biết tiên giới có hình dạng gì, hắn chỉ nói như trong tưởng tượng mà thôi.

Người đầu tiên phản ứng là Liễu Đại Việt và Hoa Mị Nương, hai người cơ hồ đồng thời nhảy dựng lên, Liễu Đại Việt nói: " Sư thúc, thật vậy chăng?"

Hoa Mị Nương cũng nghi ngờ nói: " Ngũ đệ, điều này…bỏ đi, ta cũng mặc kệ là thật hay giả, ngươi dẫn chúng ta đi xem sẽ biết." Nàng nói xong mọi người liền nhất trí đồng ý.

Lý Cường nở nụ cười, hắn biết nghi hoặc ở trong lòng mọi người.

Hắn khoanh chân bay đến ngay giữa chiếc bàn lớn ở giữa phòng, nói: " Ta cho mọi người mười ngày chuẩn bị, các ngươi đem những gì muốn đi tới Nguyên Giới thì chuẩn bị cho tốt, nơi này một chút sản phẩm công nghệ cao vẫn có thể sử dụng rất tốt, sau đó tìm một địa phương trống trải mà chờ, ta có thể mang theo các ngươi cùng đồ vật đi tới Nguyên Giới. Mười ngày này, ta sẽ nhập định ở chỗ này, chuẩn bị xong thì gọi ta."

Triệu Hào tin tưởng Lý Cường nhất, hắn nói: " Được, nếu sư tôn phân phó như vậy, mọi người phải đi chuẩn bị đi, bất quá nếu tu chân môn phái của Phong Duyên Tinh đều cũng thiên di, chúng ta còn chuẩn bị đồ vật làm gì?"

Lý Cường lắc đầu nói: " Ta mang bọn ngươi đi một tân tinh cầu, nơi đó ta đặc ý lưu lại một nơi cho các ngươi tiềm tu."

Mai Tinh Tinh dịu dàng nói: " Thật tốt quá, Hoa tỷ tỷ, chúng ta có thể tìm nhiều loại hoa để trồng!" Nàng có vẻ rất hưng phấn.

Hoa Mị Nương nhẹ nhàng vuốt mũi nàng một cái, cười nói: " Vậy cần phải thu thập rất nhiều chủng loại hoa đó, hì hì, có thể hỏi đại ca ngươi, bằng hữu của hắn nhiều lắm." Vừa nói vừa trìu mến ôm Mai Tinh Tinh.

Lý Cường nói: " Nữu Nữu, đại ca nhất định tìm chỗ tốt nhất cho ngươi, nơi thích hợp cho kỳ hoa dị thảo sinh trưởng nhất, đại ca cam đoan."

Triệu Hào nói: " Mạt Bổn, ngươi là hội trưởng của Phong Duyên Hội, cũng là người có tiền nhiều nhất, tất cả những gì cần cũng sẽ do ngươi đi chuẩn bị. Vật phẩm tư nhân của chính mình thì tự mình thu thập, mười ngày sau tập trung, Mạt Bổn ngươi đi an bài."

Mạt Bổn khom người nói: " Dạ, sư ca, ta đi chuẩn bị."

Hoa Mị Nương vỗ vỗ tay, lớn tiếng nói: " Mọi người bắt đầu hành động đi, mười ngày sau, ta đi thông tri ngũ đệ."

Lý Cường ngoắc Nạp Thiện, nói: " Nạp Thiện, người của Độc Chú giáo tìm được chưa? Có muốn ta tự thân ra tay?"

Nạp Thiện sờ sờ cái đầu trọc, cười nói: " Đối phó đám người này cũng dễ như trở bàn tay…còn có một trưởng lão của Độc Chú giáo, a a, bị chúng ta đánh cho tan thành mây khói, người này quá ghê tởm…ách, vốn muốn bắt sống, nhưng không thành công."

Thản Ca nói: " Còn bắt một nhóm người, chuẩn bị đợi sư tôn trở lại xử lý, tổng cộng hơn bảy mươi người, trong đó có mười mấy người phụ nữ…ai, giết cũng không phải, không giết cũng không phải, bọn họ đều thấy được chỗ bất phàm của chúng ta, phóng ra ngoài…ta sợ bọn họ nói lung tung."

Lý Cường gật đầu nói: " Không cần giết bọn hắn, ngươi dẫn bọn hắn tập hợp tại một nơi, cũng để cho bọn họ đi Nguyên Giới đi thôi." Câu nói đầu tiên của hắn đem những người này lưu lại, hơn nữa vĩnh viễn cũng không về được.

Nạp Thiện và Thản Cả lên tiếng, rời khỏi phòng khách.

Lý Cường nhìn mọi người rời đi, tiện tay bố trí một cấm chế nhỏ, sau đó nhắm mắt tiềm tu.

Từ khi có Tử Giản, lực lượng của Lý Cường trên cơ bản là bình hành, sau khi mở ra Nguyên Giới, hắn lại có thêm một phần lực lượng thần bí, hắn xưng là Nguyên Giới lực. Có Nguyên Giới chủ lực và tác dụng của Tử Giản, Lý Cường cũng không cần phải lo lắng chuyện tẩu hỏa tự bạo nữa, bất quá, hắn cũng rất khó đột phá Thất Tinh Thiên cảnh giới, kết quả của lực lượng ổn định chính là tu vi sẽ có tiến cảnh thong thả.

Mười ngày tiềm tu nháy mắt đã trôi qua, đối với người tu hành mà nói, tiềm tu thì bất kể thời gian, có chút cao thủ lợi hại, tiềm tu một lần thì có thể tốn hao trăm năm, đó cũng chỉ như vung ngón tay lên mà thôi.

Lý Cường triệt đi cấm chế, thoải mái vặn eo một cái, hỏi: " Ai ở ngoài cửa? Vào đi."

" Ta tại!"

" Ta!"

" Ông chủ! Còn có ta!"

Cửa bị đẩy mạnh ra, từ bên ngoài đi vào ba người.

Lý Cường ngạc nhiên nói: " Nguyên lai là các ngươi, chẳng lẽ các ngươi vẫn cứ chờ?"

Trương Cẩm Quang cười nói: " Ông chủ, nghe nói sẽ đi cái gì giới đó, đưa ta đi với, a a, mặc dù ta không có năng lực, nhưng chạy tới chạy lui ta vẫn còn thích đảm nhiệm lắm."

Lý Cường cũng không biết người này nghe được tin tức ở nơi nào, hắn hỏi lại: " Ngươi muốn đi Nguyên Giới?"

Trương Cẩm Quang dùng sức gật đầu, dùng khẩu khí vui vẻ nói: " Lão nhân gia ngươi thần thông quảng đại, ta nhất định đi theo ông chủ…"

Tôn Ngang đẩy hắn ra, nói: " Chúng ta cũng muốn đi."

Lý Cường lộ ra vẻ mặt cười cười, nói: " Các ngươi có biết Nguyên Giới là cái gì hay không?"

Tôn Ngang nói: " Không biết." Hắn trả lời rất kiên quyết.

Trương Cẩm Quang nói: " Ta biết, là một địa phương mà khắp nơi đều có hoàng kim, hột xoàn, đá kim cương, ông chủ, ta nói có đúng hay không?"

Lý Cường không khỏi cười to: " Đúng vậy, đích thật là có địa phương như vậy, khắp nơi đều có hoàng kim, hột xoàn, đá kim cương."

Con mắt của ba người nhất thời sáng lên, Trương Cẩm Quang rất kiên quyết nói: " Ông chủ, nhất định phải mang ta theo!"

Lý Cường ý vị thâm trường nói: " Đi sẽ không về được, các ngươi còn muốn đi hay sao?"

Ba người đồng thanh nói: " Đi!"

Trong tay Lý Cường đột nhiên xuất hiện ba cái đai lưng màu đen, nói: " Vật này tặng cho các ngươi, mỗi người một cái." Đó là ba trữ vật đai lưng.

Ba người hồ đồ cầm vào tay, vẫn là Trương Cẩm Quang có phản ứng nhanh, hắn cảm thấy đai lưng này rất đặc biệt. Hắn đem đai lưng đeo vào, không thể tư nghị sờ vào eo, nói: " Đai lưng này thật cổ quái…" Vừa nói vừa cầm lấy một cái chén trên bàn, tiện tay niết nhẹ vào đai lưng, cái chén lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, hắn kinh ngạc hét lớn: " A?"

Tôn Ngang và Vương Nhạc Lâm cũng đeo đai lưng vào, hai người lập tức hiểu được Trương Cẩm Quang tại sao lại hét lên.

Lý Cường nói: " Ta cho các ngươi một chút thời gian, có thể đi mua thực vật, mặt khác, đi tìm chút vũ khí mang theo, bây giờ là tám giờ sáng, tối nay sáu giờ phải trở về…Nguyên Giới không có thực phẩm gì để mua đâu."

Ba người liếc nhau, Trương Cẩm Quang ấp a ấp úng nói: " Ta…ta không có bao nhiêu tiền."

Lý Cường đưa thẻ ngân hàng cấp cho Trương Cẩm Quang, nói: " Nơi này có..tùy tiện mua thì được rồi."

Trương Cẩm Quang cầm thẻ ngân hàng, hưng phấn quát to một tiếng, hướng ngoài cửa phóng đi.

Tôn Ngang mắng: " Đồ hỗn đản! Chờ chúng ta." Hắn lôi kéo Vương Nhạc Lâm cùng đuổi theo.

Lý Cường nhẹ giọng nói: " Lòng hiếu kỳ sẽ làm chết người…xem bộ dáng bọn họ còn không biết rõ, để cho bọn họ đi Nguyên Giới, làm người dẫn đường của những bộ lạc nguyên thủy cũng không tệ…"

Hắn phiêu nhiên phi xuống mặt đất, đứng trước cửa sổ, cả Hải Thị thu hết đáy mắt.

Trong lòng Lý Cường âm thầm thở dài, thế giới này đã không phải là thế giới lúc mình rời đi nữa, địa cầu tuy vẫn còn là quê hương của hắn, nhưng đã rất xa lạ, so sánh với Phong Duyên Tinh và Thiên Đình Tinh thì ngược lại hai nơi đó càng thêm thân thiết hơn.

Một đạo bạch quang hiện lên, Hoa Mị Nương xuất hiện trong phòng tiếp khách, nàng cười nói: " Ngũ đệ, chúng ta đã chuẩn bị tốt lắm rồi, có đúng hay không đi ngay bây giờ?"

Lý Cường đi tới nghênh đón, cười nói: " Hoa đại tỷ, còn có ba tiểu tử kia ta muốn mang đi, bọn họ đi mua vật phẩm rồi, chờ bọn hắn trở lại hãy đi."

Hoa Mị Nương nói: " Ba tiểu tử kia? Là ai a?"

Lý Cường nói: " Đó chính là ba người đi theo ta, Trương Cẩm Quang, Tôn Ngang và Vương Nhạc Lâm…"

Hoa Mị Nương ngạc nhiên nói: " Ba người bọn họ? Ngũ đệ, ngươi dẫn bọn họ tới Nguyên Giới làm gì? Ba người bọn họ mới bắt đầu tu chân, cái gì cũng không hiểu, chẳng lẽ…bọn họ là đồ đệ ngươi mới thu?" Nàng rất khó giải thích Lý Cường tại sao muốn dẫn con người đi Nguyên Giới, nàng không biết Lý Cường chuẩn bị cải tạo tinh cầu ở Nguyên Giới, nên vì tu chân giới sau này lập trụ cột.

Lý Cường cười nói: " Bọn họ kiên quyết muốn đi, cho nên ta đã đáp ứng, đơn giản như vậy."

Hoa Mị Nương nửa tin nửa ngờ nhìn hắn, bất quá nàng cũng không quan tâm việc nhỏ này, vận mệnh ba người kia ở giờ khắc này đã được quyết định.

Hoa Mị Nương nói: " Ngũ đệ, nói cho đại tỷ, ngươi đã đi địa phương nào?"

Lý Cường vẫn xem Hoa Mị Nương là đại tẩu, bởi vậy đối với nàng cái gì cũng không giấu diếm. Từ buổi sáng đến buổi chiều, Lý Cường mới đem chuyện tại Hâm Ba Giác đơn giản thuật qua một lần.

Hoa Mị Nương từ sau khi tu chân thì phạm vi hoạt động cơ bản chỉ ở phụ cận mấy tinh cầu tại Phong Duyên Tinh, xa nhất là có một lần truy theo Phó Sơn đi một tinh cầu xa xôi, khi đó nàng còn đang đảo loạn chuyện của Phó Sơn, mà những địa phương Lý Cường đã đi nàng không chỉ không có đi qua, mà ngay cả nghe cũng chưa nghe qua bao giờ.

Hoa Mị Nương cảm thán than thở: " Giới này quả thật quá lớn, chúng ta tựa như ếch ngồi đáy giếng, biết được quá ít rồi, Nguyên Giới rất lớn hay sao?"

Lý Cường gật đầu nói: " Nguyên Giới có bao lớn, chỉ có trong lòng ta hiểu được, đại khái là bởi vì ta là người mở ra Nguyên Giới, Nguyên Giới giống như là một bộ phận của thân thể ta, tự nhiên thì quen thuộc, có lẽ Nguyên Giới chính là ngôi nhà cuối cùng của ta."

Vẻ mặt hắn có chút mất mác.

Theo tu vi tăng trưởng, Lý Cường lâm vào một loại cảm giác vô lực, tựa hồ đã tang mất mục tiêu, không biết sau này mình sẽ như thế nào.

Hắn dùng sức lắc đầu, nói: " Tại Nguyên Giới, ta sẽ an bài cho các ngươi an tâm tu luyện."

Tỷ đệ hai người vẫn trò chuyện cho đến khi trời tối, ba người Trương Cẩm Quang hồng quang đầy mặt đã trở về.

Tôn Ngang đem thẻ ngân hàng trả lại cho Lý Cường, ba người đi mua rất nhiều vật phẩm, trữ vật đai lưng của mỗi người đều đã chứa đầy, trên người còn đeo một cái túi thật lớn, bên trong đồng dạng cũng chứa đầy đồ vật.

Trương Cẩm Quang nói: " Ông chủ, đồ vật đều đã chuẩn bị rất tốt, được rồi, chỉ có vũ khí là không chỗ nào để mua."

Lý Cường cười hỏi: " Các ngươi thật sự không hối hận cùng ta đi Nguyên Giới?" Trong lòng hắn dũng khởi một ý niệm không đành lòng.

Bất đắc dĩ là từ khi ba người biết Lý Cường bọn họ bất phàm, tin tưởng cực độ bành trướng, tựa hồ không có cái gì có khả năng làm cho ba người sợ hãi.

Trương Cẩm Quang cười nói: " Ông chủ, không sợ, Trương Cẩm Quang ta cái gì cũng không sợ, ha ha." Khắp đầu óc hắn đều là hoàng kim, hột xoàn, đá kim cương, ngẫm lại lần đầu nhìn thấy Lý Cường, hắn chỉ tiện tay là lấy ra đại khối cực phẩm hột xoàn, đá kim cương, hấp dẫn như vậy hắn làm sao có thể ngăn cản nổi.

Chỉ có Vương Nhạc Lâm hơi có chút bất an, hôm nay lúc đi mua vật phẩm hắn và Tôn Ngang có thương lượng qua, sau đó Trương Cẩm Quang có nói qua một lần về chuyện lần đầu tiên gặp Lý Cường, cuối cùng hắn cũng không có khả năng chống đỡ hấp dẫn thật lớn như thế, liền quyết tâm chuẩn bị đi tới Nguyên Giới để phát tài.

Lý Cường gật đầu nói: " Nếu là lựa chọn của chính các ngươi, được rồi, ta mang bọn ngươi đi Nguyên Giới, Hoa đại tỷ có thể mang chúng ta thuấn di qua không?" Hắn có chút lo lắng tu vi của Hoa Mị Nương. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Hoa Mị Nương cười duyên vỗ Lý Cường một cái, nói: " Yêu, xem thường đại tỷ của ngươi a." Vừa dứt lời, một đạo bạch quang bao phủ mọi người, trong nháy mắt phòng tiếp khách đã không còn một bóng người.

Một chiếc máy bay thật lớn đang được đặt trên mặt đất trống trải, xa xa có kiến trúc màu xám thật lớn, bên trái nơi mặt đất trống, vật tư chất như núi, những chiếc xe lớn nhỏ xuyên toa lui tới.

Lý Cường trợn mắt há hốc mồm nói: " Bọn họ đang làm gì? A…đó là thứ gì vậy?" Hắn chỉ vào một đài cao như chứa đại pháo ở xa xa.

Tôn Ngang là cảnh sát xuất thân, từng phục vụ trong quân đội, hắn nói: " Hình như là pháo đài chứa quang pháo…"