Chương 170: Chương 170

Trong lòng Mạc Hoài Viễn, Kỳ Quân Sát và lão Nhàn đều nhảy lên, nếu giao Nghịch Thiên Bảo Kính ra, vậy ý nghĩa ý muốn chuyển thế của họ đều biến thành bọt nước.

Lý Cường cười hì hì chắn ở trước người Mạc Hoài Viễn nói: " Cô Tinh lão đại, đừng vội đòi Nghịch Thiên Bảo Kính, ta nhất định sẽ trả cho ngươi thôi...a a, có chuyện muốn mời ngươi hỗ trợ, chuyện này..."

Cô Tinh không nhịn được nói: " Tiểu tử, có chuyện thì nói nhanh, đừng có dông dài, sảng khoái một chút."

Lý Cường gãi gãi đầu, do dự một chút, nhếch miệng cười nói: " Cô Tinh lão đại, ta muốn mượn Nghịch Thiên Bảo Kính của ngươi dùng, được chứ?"

Cô Tinh nghe được sững sờ, lập tức từ chối: " Không được! Nghịch Thiên Bảo Kính không thể loạn dùng được!"

Cô Tinh không biết Nghịch Thiên Bảo Kính đang ở trên người Mạc Hoài Viễn, nếu biết hắn đòi ngay Mạc Hoài Viễn, dĩ nhiên là hắn không dám cự tuyệt, Lý Cường tiến lên cố ý đánh lạc hướng vì sợ Mạc Hoài Viễn nói chuyện, hắn không cam lòng cứ như vậy mà giao Nghịch Thiên Bảo Kính ra. Hắn cũng cười hì hì như trước: " Ta cũng không có loạn dùng bảo kính..."

Cô Tinh cắt đứt lời hắn, nghiêm túc nói: " Nghịch Thiên Bảo Kính là Cửu Đại Hình Thiên tiên khí của tiên giới, không có chiếu lệnh của Thanh Đế, ai dám loạn dùng?"

Lý Cường bị hắn một câu không được, một câu loạn dùng, nói xong thì trong lòng nổi giận, người này còn chưa hiểu rõ ràng điều gì thì đã vội vàng cự tuyệt. Hắn cũng sầm mặt xuống, lạnh lùng nói: " Vì Nghịch Thiên Bảo Kính, ta thiếu chút nữa cũng đã mất mạng, Cô Tinh lão đại, ngay cả yêu cầu của ta là gì ngươi cũng không nghe, hừ, sao ta lại phải trả cho ngươi?"

Con mắt Cô Tinh mở lớn, quát to: " Lớn mật!"

Hiên Long vẫn không chút phản ứng ở một bên nhìn, hắn thấy vị Cô Tinh đại nhân luôn tỉnh táo hung hãn lại bị Lý Cường làm cho phát lửa rồi nổi giận, trong lòng nhịn không được buồn cười, hắn biết Cô Tinh không dám tổn thương Lý Cường, chỉ làm bộ hù dọa hắn.

Lý Cường cũng không bị Cô Tinh hù dọa, hắn đã hiểu rõ ràng thái độ của Thanh Đế, đối với sự uy hiếp của Cô Tinh căn bản không thèm để ý. Hắn kêu lên không chút sợ hãi: " Hứ, lá gan có lớn hay không ta không biết, ngươi có bản lãnh thì cứ giết ta, coi ta có trả Nghịch Thiên Bảo Kính hay không!"

Cô Tinh nhất thời trợn tròn mắt.

Hiên Long cười tiến lên nói: " Lão đệ, đừng thấy đã được tiện nghi rồi thì không ngoan, ngươi biết là Cô Tinh đại nhân sẽ không tổn thương ngươi, a a, hãy đem bảo kính trả lại cho đại nhân đi, có yêu cầu gì, cứ nói ra, nếu có thể làm được, Cô Tinh đại nhân sẽ không cự tuyệt đâu."

Cô Tinh suy nghĩ một chút nói: " Ngươi nói xem là yêu cầu gì, nếu có thể làm được, ta nhất định giúp ngươi...nhưng..." Ý của hắn Lý Cường rất rõ ràng, hắn giãn mặt ra cười nói: " Yên tâm đi, sẽ không phản lại quy củ của tiên giới các ngươi đâu, ta chỉ là muốn mời ngươi giúp sư tôn và đại ca của ta, còn có lão Nhàn tiền bối chuyển thế trọng tu, cũng không phải muốn ngươi dùng Nghịch Thiên Bảo Kính giết người."

Cô Tinh và Hiên Long đều cũng ngây ra, ba người Mạc Hoài Viễn khẩn trương vạn phần. Một hồi lâu, Cô Tinh mới nói: " Dùng Nghịch Thiên Bảo Kính để chuyển thế hung hiểm dị thường, chỉ cần có một chỗ sai lầm, hết thảy đều hóa thành bọt nước, không tới lúc vạn bất đắc dĩ, không ai nguyện ý chuyển thế cả, các ngươi lo lắng chuyện này, ta có thể hỗ trợ, nhưng nếu xuất hiện sai lầm, tiểu tử ngươi đừng tìm ta liều mạng đó."

Lý Cường nghe hắn nói như vậy, cũng không dám lớn tiếng bảo đảm nữa, hắn quay đầu nhìn Mạc Hoài Viễn, nhỏ giọng hỏi: " Đại ca, sư tôn, mọi người xem thế nào?"

Lão Nhàn nói: " Ta nhất định cần chuyển thế! Mặc kệ là tình huống gì, ta cũng sẽ không oán giận Cô Tinh đại nhân." Tình huống của hắn khác hẳn với người khác, sau khi vượt qua bảy lần thiên kiếp, đối với lần thiên kiếp thứ tám hắn hoàn toàn không có nắm chắc, bởi vậy ý niệm chuyển thế trong đầu đều mãnh liệt hơn so với ai khác, đây là cơ hội cuối cùng của hắn, không giống như Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát, sau khi hai người bọn họ tu thành Tán tiên, ngay cả một lần thiên kiếp còn chưa có vượt qua.

Kỳ Quân Sát và Mạc Hoài Viễn nhỏ giọng thương lượng vài câu, Mạc Hoài Viễn rất dứt khoát nói: " Chúng ta chuyển thế!"

Kỳ Quân Sát cũng gật đầu nói: " Tu luyện thêm một lần nữa hẳn là rất nhanh thôi, chỉ qua mấy trăm năm là chúng ta có thể tu đến Đại Thừa kỳ, mạo hiểm đáng giá."

Cô Tinh lại đưa tay, nói: " Đem Nghịch Thiên Bảo Kính ra đây."

Lý Cường vội hỏi: " Đừng nóng vội, đừng nóng vội, ta biết tiên nhân lão đại sẽ không nói mà không giữ lời, đáp ứng thì nhất định sẽ làm được, cho nên tiểu tử còn có một chút yêu cầu cụ thể...ai, Cô Tinh lão đại, ngươi đừng có trừng mắt a, ngươi đã đáp ứng rồi mà, tiểu tử chỉ là muốn xác định một chút chi tiết tỉ mỉ, yên tâm đi, Nghịch Thiên Bảo Kính ta cầm cũng không hữu dụng, ngươi còn sợ ta chạy hay sao?" Điều này quan hệ đến sinh tử của sư tôn và đại ca của hăn, Lý Cường làm sao có thể sơ sài không lo, hắn nhất định phải tìm được một biện pháp an toàn nhất để cho hai người chuyển thế.

Cô Tinh thở dài một hơi, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một tên khó chơi như thế, trong lòng cực độ khó chịu. Hắn vô lực nói: " Tiểu tử, ngươi nói đi, còn có chi tiết tỉ mỉ...." Hắn cũng không thèm nói nhảm tiếp, chỉ nhìn Lý Cường.

Trong lòng Lý Cường mừng thầm, hắn chăm chú nói: " Địa điểm chuyển thế do chúng ta tuyển chọn, lão Nhàn chuyển thế do chính hắn tự tuyển địa phương cho mình, mấu chốt nhất là không thể làm mất đi linh trí, mặt khác, lúc ta đi tiếp dẫn, thì đừng để cho ta tìm không được."

Cô Tinh cẩn thận đánh giá ba người một phen, có chút khó khăn nói: " Lão Nhàn chuyển thế hẳn là không có chuyện, công lực của hắn cũng đủ rồi, nhưng đại ca và sư tôn của ngươi thì khó khăn đó, công lực của bọn họ kém một chút, chuyển thế sợ rằng phải gặp ma chướng, nếu bọn họ vượt qua được một lần thiên kiếp của Tán tiên, công lực mới có thể miễn cưỡng ứng phó. Tiểu tử, không phải ta không hỗ trợ, phong hiểm trong đó ngươi còn không biết, một khi tiên linh khí của bọn họ tiêu hết, thì sẽ rất dễ xuất hiện sai lầm, nếu không thì nên chịu một lần thiên kiếp đã rồi hãy chuyển thế để bảo đảm hơn."

Hiên Long cũng khuyên: " Lão đệ, Cô Tinh đại nhân là La Thiên Thượng Tiên, cho nên ông ấy dùng Nghịch Thiên Bảo Kính chuyển thế hẳn là không có chuyện, nhưng đại ca và sư tôn của ngươi thì không giống, bọn họ tu thành Tán tiên thời gian không dài, cảnh giới và công lực còn hơi kém, ngươi phải lo lắng một chút mới tốt, miễn cho trong quá trình chuyển thế xuất hiện sai lầm, ngươi sẽ hối hận không kịp đâu."

Lý Cường vốn là người không dễ dàng buông tha, hắn trầm tư chốc lát lại hỏi: " Không có cách nào trợ giúp bọn họ sao?"

Cô Tinh hỏi lại: " Làm sao giúp? Ngươi nói nghe một chút." Ngữ khí của hắn có một loại khó chịu.

Lý Cường cũng không để ý tới sự khó chịu của hắn, cúi đầu chậm rãi nói: " Ý của ta là, nếu có thể dùng pháp bảo hoặc là vật gì khác hộ thân, đợi đến lúc đó có thể dùng tới, hoặc là tìm thần phẩm gì đó, để cho họ gia tăng đại lượng tiên linh khí..."

Cô Tinh cảm thấy khó thể tin: " Đây là phương pháp gì? Ta là lần đầu tiên nghe nói, ân, tựa hồ như có chút đạo lý, để cho ta nghĩ lại xem."

Lý Cường nói đã làm hắn tỉnh ngộ, bởi vì Nghịch Thiên Bảo Kính cho tới bây giờ thường chỉ dùng để công kích, cho dù là chuyển thế cũng chỉ là thủ đoạn để trừng phạt tiên nhân, dùng Nghịch Thiên Bảo Kính trợ giúp người thì vẫn là lần đầu tiên.

Hiên Long cười nói: " Có sẵn gì đó thì có, mặc dù đối với chúng ta tác dụng không lớn, nhưng đối với hai người bọn họ thì khác." Hắn chỉ vào thiên điện của Huyễn Thần Điện.

Cô Tinh chợt hiểu ra nói: " Không sai, Cam Thần Lộ và Thánh Thật Lãm quả thật có thể đại lượng gia tăng tiên linh khí, ân, như vậy bọn họ có thể chuyển thế rồi, tốt! Tiểu tử, ta đáp ứng ngươi, trợ giúp sư tôn và đại ca ngươi chuyển thế."

Lý Cường nói Mạc Hoài Viễn đưa Nghịch Thiên Bảo Kính trả lại cho Cô Tinh, cung kính hành lễ với hắn: " Tiểu tử cảm tạ Cô Tinh đại nhân đã trợ giúp, tiểu tử hành một lễ với ngài." Hắn phát ra sự cảm tạ từ trong nội tâm, làm cho Cô Tinh tò mò: " Tiểu tử, ta thật không hiểu a, cho ngươi tu thần Thiên Tiến Chương mà ngươi cũng không có cảm ơn ta, vì chuyện bọn họ chuyển thế mà ngươi lại cảm ơn ta, ngươi là người cổ quái nhất mà ta từng thấy."

Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát cũng không nói gì, đối với vị bằng hữu huynh đệ như vậy, bọn họ cũng không cần phải nói gì nữa. Ba người nhìn nhau cười, trong lòng đồng thời khởi lên một cỗ nhiệt lưu ấm áp.

Lý Cường mở tu thần Thiên Tiến Chương do Cô Tinh đưa cho hắn, đó là một quyển trúc giản màu xanh, tổng cộng có chín phần, không biết do tài liệu gì tạo thành, chạm vào có cảm giác ôn nhuận mềm nhẵn. Hắn ngẩng đầu hỏi: " Vật này làm sao mà xem?"

Cô Tinh nói: " Dùng thần dịch lực cởi cấm chế, dùng thần thức lĩnh ngộ, sau khi xem xong thì lập tức trả lại cho ta, tu thần Thiên Tiến Chương không thể lưu lại thế giới này."

Hai tay Lý Cường súc đầy thần dịch lực, nắm chắc một mảnh, chỉ nghe một tiếng bạo vang nhẹ nhàng, một đạo thanh khí bao phủ trên thân, Mị nhi ở trong lòng ngực hắn cũng bị bắn ra ngoài. Lý Cường không thể bận tâm, hắn biết cơ hội khó được, thần thức lập tức dò xét, trong phút chốc hắn tựa hồ một lần nữa trở lại lĩnh ngộ hai mươi bảy cảnh giới cảm giác. Rất nhanh hắn liền phát hiện, khác hẳn với lần trước lĩnh ngộ, lần này cảm giác cực kỳ mãnh liệt, trước kia nhấm nháp chỉ là rượu gạo, lần này chính là rượu mạnh nhất.

Dù sao Lý Cường cũng đã lĩnh ngộ qua một lần, cho nên hắn có vẻ rất thong dong, chín cảnh giới phía trước của Tam Trọng Thần Thiên hắn rất nhanh lĩnh ngộ, chậm rãi, hắn bắt đầu phát hiện sự khác nhau trong đó, rất nhiều cảnh giới khác hẳn khi trước, hoặc là đầy đủ hơn. Theo cảnh giới gia thâm, Lý Cường đắm chìm thật sâu trong đó, hắn không dám lập tức tu luyện, chỉ dựa vào tâm niệm mạnh mẽ ghi nhớ.

Mọi người ngồi xuống mà đợi, Cô Tinh nhìn chằm chằm Lý Cường, đột nhiên nói: " Tiểu tử giỏi, thật nhanh, đã qua được chín thanh giản rồi, tiểu tử này đúng là quái vật."

Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát nghe được Cô Tinh nói, đều cũng lộ ra vẻ tươi cười vui mừng, nhìn bộ dáng Lý Cường cũng không có gì nguy hiểm nữa.

Ở thanh giản cuối cùng Lý Cường phát hiện một phương pháp hộ thân sử dụng bằng thần dịch lực, hắn không chút do dự lập tức tu luyện ngay. Công pháp này rất đơn giản, chỉ là phải kết hợp với tiên giáp của chính mình mà tu luyện, bất quá tiên giáp của Lý Cường tương đối đặc biệt, là tiên giáp do Hỏa Tinh biến ảo, theo thần dịch lực dũng mãnh đi vào, Hỏa Tinh lại thuế biến.

Chỉ thấy Hỏa Tinh tiên giáp trên thân Lý Cường phát ra hồng quang chói mắt, màu sắc không ngừng biến ảo, từ màu đỏ chuyển thành màu tím, từ màu tím chuyển thành màu đen, dần dần trong màu đen lại lộ ra màu xanh biển, cuối cùng cả tiên giáp tựa hồ như sáng rực lên, trong tiên giáp phảng phất như có thủy ngân, có ngân quang nhàn nhạt đang lưu động.

Mị nhi nhịn không được than thở: " Mau nhìn nha, tiên giáp của ca ca thật xinh đẹp a."

Cô Tinh gật đầu nói: " Hắn tu luyện chính là Cửu Trọng Thần Thiên Giáp, bây giờ là Dục Thiên Giáp, theo tiến cảnh khi tu thần, hắn rất nhanh có thể tu luyện Diệt Thiên Giáp rồi." Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát đều nghe hiểu lời Cô Tinh nói, loại tiên giáp này do tu luyện tu thần Thiên Tiến Chương thì sẽ có đặc biệt này, mỗi một trọng thần thiên thì có một loại hình thái tiên giáp, chỉ là không biết nó có bao nhiêu tác dụng phòng hộ, nhưng hẳn là lợi hại hơn nhiều so với tiên giáp bình thường.

Lý Cường tiếc nuối phát hiện, ở trong thanh giản cuối cùng còn có một loại pháp môn tu luyện công kích, nhưng đã bị cấm chế. Chỉ có thể thấy một chút nội dung, hắn biết đây là Thanh Đế không muốn để mình tu luyện. Hắn mở mắt ra, cười nói: " Cô Tinh lão đại, thay ta bái tạ Thanh Đế, a a, mặt khác, xin ngươi chuyển dùm một câu cho lão nhân gia."

Cô Tinh tò mò hỏi: " Nói cái gì?"

Lý Cường giở khuôn mặt tươi cười nói: " Hỏi hắn tại sao lại cấp chế pháp môn tu luyện cuối cùng, lão nhân gia có phải là có chút hẹp hòi hay không?"

Cô Tinh nghe được thì lắc đầu: " Tiểu tử ngươi thật sự là gan lớn hơn trời! Bỏ đi, không thèm tức giận với ngươi."

Cô Tinh thu hồi thanh giản, tiện tay kháp động tiên huyền, chỉ nghe một tiếng vang thanh thúy, thanh giản hóa thành một đạo thanh quang phá không bay đi. Mọi người biết, tu thần Thiên Tiến Chương đã bị Thanh Đế thu đi.

Mị nhi vui vẻ nhào vào trong lòng ngực Lý Cường, luôn miệng chúc mừng. Cô Tinh lại nói: " Không cần chúc mừng, tiểu tử, có một câu ngươi phải nhớ kỹ."

Lý Cường ngẩng đầu thấy bộ dáng hắn rất nghiêm túc, trong lòng xẹt qua một tia bất an, hỏi: " Cái gì?"

Cô Tinh trầm giọng nói: " Tu thần Thiên Tiến Chương là công pháp thế nào hẳn là ngươi hiểu rõ, Thanh Đế bảo ta chuyển cáo cho ngươi hai chữ - tiết chế. Ta cũng từng tìm hiểu qua tu thần Thiên Tiến Chương, nhưng không có gan tu luyện, tiểu tử, ngươi phải tự bảo trọng đó."

Lý Cường biết lời của Cô Tinh rất trọng yếu, trầm tư hồi lâu, hắn đa tạ: " Cảm ơn Cô Tinh đại nhân đã nhắc nhở." Hắn mặc dù không hiểu được ý tứ của Thanh Đế, nhưng có hai chữ này, trong khi hắn tu luyện thì cũng có sự chuẩn bị.

Cô Tinh cầm Nghịch Thiên Bảo Kính nơi tay, cẩn thận xem xét một hồi, ngạc nhiên nói: " Vậy mà cũng có người hạ tiên thuật kích phát bảo kính, di, còn cấm chế nó, các ngươi làm gì vậy a?" Hắn tiện tay nhẹ phẩy lên mặt kính, một đạo thanh quang mông mông bắn thẳng lên bầu trời, hắn liên tục kháp động linh huyền, phun một ngụm tiên linh khí lên mặt kính, Nghịch Thiên Bảo Kính nhất thời phát ra ánh sáng quang hoa như ngọc. Cô Tinh nói: " Nguyên lai các ngươi cố gắng tu luyện Nghịch Thiên Bảo Kính, nói cho các ngươi, Nghịch Thiên Bảo Kính ngoại trừ La Thiên Thượng Tiên thì người khác thật rất khó tu luyện, trừ phi hắn có tiên huyền của Nghịch Thiên Bảo Kính."

Mạc Hoài Viễn cười khổ nói: " Trách không được chúng ta không thể nào xuống tay, nguyên lai là cần tiên huyền chuyên môn tu luyện, ai..." Hắn nhịn không được thở dài, vì Nghịch Thiên Bảo Kính này, đã chọc ra vô số chuyện, còn làm phiền đến huynh đệ của mình, trong lòng hắn có chút hối hận, cũng may tình huống trước mắt cũng còn may mắn, nếu không hắn thật không biết nên như thế nào mới tốt.

Lý Cường lại nghĩ đến tiên thuật kích phát bảo kính kia, hắn đột nhiên hiểu được khi Mạc Hoài Viễn thu lấy Nghịch Thiên Bảo Kính thì tại sao lại có thanh quang bắn ra, nguyên lai là Kiền Thiện Dong dở trò quỷ, vì muốn làm cho Nghịch Thiên Bảo Kính thông tri cho hắn.

Cô Tinh đem Nghịch Thiên Bảo Kính tu luyện lại một chút, sau đó thu hồi bảo kính nói: " Còn có nguyên lai ngọc đồng giản, ta muốn xác định không bị lưu truyền ra."

Kỳ Quân Sát và Mạc Hoài Viễn mỗi người lấy ra một khối ngọc đồng giản, trước mặt Cô Tinh bóp vỡ thành phấn mạt. Kỳ Quân Sát không cam lòng nói: " Đại nhân, như vậy được rồi chứ? Ta cam đoan không có lưu truyền ra đâu."

Hiên Long nói: " Cô Tinh đại nhân chỉ có ý tốt, tùy tiện tu luyện Thiên Tiến Chương không phải là chuyện tốt, nó hại chết người đó."

Trên mặt lão Nhàn tràn đầy nét tươi cười, trong lòng hắn kích động không thôi, rốt cuộc có thể thoát khỏi thiên kiếp mỗi ngàn năm, hắn đối với loại cuộc sống như thế này không còn cách nào chịu nổi. Lần này do chủ nhân của Nghịch Thiên Bảo Kính La Thiên Thượng Tiên Cô Tinh trợ giúp mình chuyển thế, hắn cảm thấy phi thường may mắn, có Cô Tinh trợ giúp, chỉ cần sau khi chuyển thế mà linh trí không mất, hắn căn bản là không cần bái sư học tập, hoàn toàn có thể tự hành tu luyện, tu đến Đại Thừa kỳ chỉ là trong chớp mắt, điều này làm sao mà hắn không hưng phấn.

Cô Tinh nói: " Ân, hy vọng tu thần Thiên Tiến Chương không có lưu truyền ra, nếu không tội của ta thật lớn. Chúng ta chuẩn bị đi vào thiên điện của Huyễn Thần Điện, trong thiên điện này có hai thần thú trấn giữ, ta sẽ đối phó một con, còn một con do ba người các ngươi phụ trách, chỉ cần giữ chân thần thú là được rồi, Hiên Long ngươi mang theo Lý Cường đi vào thu lấy Cam Thần Lộ và Thánh Thật Lãm. Mọi người phải cẩn thận một chút, uy lực của thần thú không phải bình thường, nhớ kỹ không nên liều mạng đánh bừa, chỉ cần kéo dài thời gian là được rồi."

Mị nhi hưng phấn đến hai mắt tỏa ánh sáng, vui vẻ vỗ tay kêu lên: " Hay quá, Mị nhi thích nhất là tầm bảo, hì hì, Cam Thần Lộ và Thánh Thật Lãm...hì hì, nhất định là đồ vật tốt a, ca ca, muội đi vào với huynh." Tiểu nha đầu này thích nhất là tầm bảo, vì thế mà mất đi thân thể, nhưng nàng cũng từng hối hận không thôi, nhưng giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, nàng đối với hành động tầm bảo vẫn luôn hớn hở, vả lại có Lý Cường ở đây, nàng không còn sợ điều gì.

Lý Cường biết trong thiên điện nhất định rất hung hiểm, hắn nói: " Mị nhi, trốn vào trong tiên giáp của ca ca."

Mị nhi liền bay nhanh vào trong tiên giáp. Hiên Long nói: " Lão đệ, huyễn tượng của thiên địa liên tục phát sinh, cần phải giữ chặt linh trí của mình, đừng để bị mê hoặc đó."

Cô Tinh nói: " Hắn có một đôi thần nhãn, có thể nhìn xuyên huyễn tượng, Hiên Long, hãy để cho hắn giúp ngươi quan sát chung quanh, tốc độ hẳn là có thể nhanh một chút."

Thiên điện của Huyễn Thần Điện nằm ở bên trái sân rộng, mặt trước là chính điện của Ảo Thần Điện, mặt sau là nơi mà Lý Cường bọn họ tiến vào, bên phải là đường tiến vào Huyễn Tinh Thần Trận, nghe nói là nơi không ai có thể đi vào, từng có mấy tiên nhân cố gắng xông vào, kết quả đều cũng ăn khổ nhiều, trong đó còn có một tiên nhân bị hãm vào trong Huyễn Tinh Thần Trận mà không có khả năng đi ra.

Sân rộng thật lớn, mọi người vừa đi vào vừa chuẩn bị pháp bảo. Kinh nghiệm tranh đấu của lão Nhàn phong phú, hắn và Mạc Hoài Viễn, Kỳ Quân Sát thương lượng một chút, ba người đều là cao thủ, nhưng cũng chưa từng kiến thức qua sự lợi hại của thần thú, lão Nhàn biết ba người phải phối hợp mới là mấu chốt, chỉ có phối hợp ăn ý mới có thể giữ chân thần thú.

Cô Tinh, Hiên Long hai người thần thái rất nhẹ nhàng, nhìn bộ dáng hai người bọn họ cũng không phải là lần đầu tiên đi tới, đối với tình huống nơi này tựa hồ rất quen thuộc. Rất nhanh, mọi người đã đi đến trước điện của thiên điện Huyễn Thần Điện.

Thiên điện cũng không phải là kiến trúc gì, chỉ là một khối bình diện thật lớn phiêu phù ở không trung, mọi người đi đến gần, một trận oanh minh long long vang lên, sân rộng và thiên điện kết hợp toát ra hai khối vật hình tam giác giống như khối Kim Tự Tháp. Cô Tinh quát: " Cẩn thận, thần thú thủ hộ tháp sẽ động đó!"

Hiên Long lôi kéo Lý Cường đứng ở xa xa, nói: " Trước tiên hãy để cho Cô Tinh đại nhân bọn họ cuốn lấy thần thú sau đó chúng ta mới đi vào."

Lý Cường ngạc nhiên nói: " Ta không có phát hiện thần thú gì a...nga, ta đã hiểu, thần thú là ở bên trong đó." Hắn nhìn thấy khối Kim Tự Tháp đột nhiên phát ra kim quang sáng ngời, tựa như hắn đã nhìn thấy Trấn Huyền tháp phát ra kim quang ở Thản Bang Tinh. Cô Tinh bay lên trước tiên, ngay sau đó lão Nhàn, Mạc Hoài Viễn và Kỳ Quân Sát ba người đi theo vào.

Hiên Long híp mắt nhìn, chỉ chốc lát sau, kim quang thủ hộ tháp bắt đầu ảm đạm, hắn bay lên nói: " Được rồi, chúng ta nhanh đi vào, thủ hộ tháp sẽ đóng cửa đó."

Lý Cường đi theo sát Hiên Long, hắn xuất ra Thái Hạo Toa hộ thân, Dục Thiên Giáp trên người phát ra ngân quang sáng lạn, mắt nhìn thấy thủ hộ tháp hình tam giác càng lúc càng lớn, kim mang chớp động, hắn đã đi theo Hiên Long tiến vào bên trong. Ngoài ý đoán của hắn, bên trong lại trống rỗng, nhìn không thấy Cô Tinh bọn họ, cũng không có nhìn thấy thần thú. Hiên Long nói: " Chúng ta nhanh lên một chút, thần thú đã bị bọn họ dẫn dụ rồi."

Bốn phái một mảnh bạch mang mang, mơ hồ như có tiếng sấm chấn vang, Lý Cường miễn cưỡng đuổi kịp Hiên Long, trong lòng âm thầm kêu khổ, tốc độ của Hiên Long quả thật là quá nhanh, hắn phải đem hết toàn lực mới có thể giữ lại khoảng cách. Ước chừng bay khoảng thời gian một bữa cơm, ánh sáng bốn phía tối sầm xuống, Hiên Long trong lúc phi hành đã kháp linh huyền, bắn ra từng đạo tiên linh khí, chỉ nghe hắn quát: " Lão đệ cẩn thận, chúng ta đi ra."

Mặc dù không có gặp phải vật gì ngăn cản, nhưng Lý Cường lại nghĩ đoạn khoảng cách này bay đến kinh tâm động phách, tựa hồ như có một loại áp lực kỳ dị, làm cho người ta cảm thấy không được tự nhiên. Không đợi hắn trả lời Hiên Long, " ba" một tiếng, Lý Cường phát giác ra đã đi tới một bình đài, thủ hộ tháp nằm cách đó không xa, lúc này hắn mới hiểu được, thủ hộ tháp trên thực tế chính là thông đạo thông hướng thiên điện.

Hiên Long và Lý Cường trong phút chốc bước lên bình thai, trên bình đài toát ra vô số thải sắc khí phao, như khi lần đầu tiên bọn họ bước lên Huyễn Thần Điện thì cũng gặp loại khí phao giống như thế này. Hiên Long kéo Lý Cường, nhẹ giọng nói: " Ngàn vạn lần đừng nhúc nhích, chờ."

Lý Cường không biết tại sao, trong lòng lại sinh ra một cảm giác sợ hãi, hắn lẳng lặng đứng chờ. Dần dần, khí phao ngày càng thưa thớt, thân thể của Hiên Long có chút hiện lên, hắn nhẹ nhàng đụng vào cánh tay Lý Cường, nhỏ giọng nói: " Chuẩn bị cho tốt, cần phải xuyên hành qua, ngươi nắm chặt đầu vai của ta, ngàn vạn lần không nên lộn xộn, đồ vật gì cũng không thể chạm tới, hiểu chưa?"

Hiên Long nói làm cho Lý Cương có chút khẩn trương, hắn nắm lấy đầu vai Hiên Long, nói: " Lão ca yên tâm đi, ta sẽ cẩn thận." Ngay khi khí phao sắp biến mất, Hiên Long đột nhiên cấp tốc bay đi, Lý Cường nắm chặt đầu vai hắn, quay đầu nhìn lại không khỏi hít sâu một hơi, chỉ thấy trong vô số khí phao, mang theo sự cấp tốc bay nhanh lên, hơn nữa bay tới rất nhanh về phía hai người. Hiên Long phi hành không theo đường thẳng tắp, mà là quanh co quẹo khúc trên bình đài, tựa hồ như có một con đường nhất định nào đó.

Lý Cường đem thần dịch lực vận vào trong mắt, lúc này hắn mới phát hiện, trên bình đài có rất nhiều cấm chế, đáng sợ nhất là những loại cấm chế này đang hoạt động, mà Hiên Long phi hành theo con đường trùng hợp chính là vào những khe hở trong đó. Lý Cường thật sự không hiểu Hiên Long làm sao có thể thoát ra khỏi cấm chế ngay trước tích tắc.

Theo Hiên Long cấp tốc đi tới trước, Lý Cường thông qua thần nhãn phát hiện, phía trước tựa hồ như có một vách tường vô hình. Hiên Long đột nhiên phát lực, cả thân hình giống như mũi tên rời cung, thẳng tắp hướng về phía trước vọt tới, kỳ diệu mà không thể tư nghị chính là vô số cấm chế di động cũng liền mở ra, phảng phất như đang cố ý né tránh. Lý Cường bởi vì có thể rõ ràng nhìn thấy rõ ràng cấm chế, càng thêm cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, hắn nghĩ Hiên Long quả thật là lợi hại không nói nổi.

Tiến vào vách tường vô hình, hai người rơi trên mặt đất, Hiên Long thở ra một hơi thật dài, than thở: " Hay thật, may mắn ta còn nhớ kỹ phương pháp đi vào, thiếu chút nữa đều không được a. Đến đây thì không có nguy hiểm nữa, chúng ta hành động phải nhanh một chút, Cô Tinh đại nhân không cần lo, nhưng ba sư hữu đối phó thần thú có thể phải cố hết sức một chút."

Lý Cường vội la lên: " Còn xa lắm không? Chúng ta nhanh lên một chút."

Hiên Long cúi đầu tính toán một chút: " Đi từ nơi này." Hắn theo hướng bên phải đi đến. Lý Cường gắt gao đi theo hắn, cười nói: " Nơi này không phải không có cấm chế sao, sao còn phải cẩn thận như thế."

Con mắt Hiên Long nhìn chằm chằm phía trước, thuận miệng nói: " Nếu ngươi không biết sự ảo diệu trong đó, có đi đến nơi này cũng không nhìn thấy được đồ vật gì."

Trong lòng Lý Cường không phục, hắn dùng thần nhãn cẩn thận quan sát, chỉ thấy cách đó không xa có quang hoàn màu xanh biếc nhàn nhạt đang chớp động, hắn chỉ vào quang hoàn nói: " Có phải ở nơi này không?"

Hiên Long chợt hiểu ra, nói: " A a, ta đã quên thần nhãn của ngươi, đúng vậy, chính là nơi đó." Hắn đánh ra một đạo linh huyền, bắn vào trong quang hoàn màu xanh biếc. Lý Cường rõ ràng nhìn thấy quang hoàn màu xanh biếc phá ra một lỗ hổng, không đợi Hiên Long nhắc nhở, hắn bay nhanh vào trong trước.

Đi vào trong mới phát hiện, nơi này là một tòa bình thai, mặt đất lại là phỉ thúy sắc cực kỳ xinh đẹp, mặt đất bên ngoài bình thai trơn nhẵn ánh sáng, kéo dài đến trung ương bình thai, ở giữa bắt đầu phập phồng uốn khúc, ở trung ương bình thai phảng phất giống như một vùng cát, vùng bích ngọc uốn quanh phập phồng miên duyên, vờn quanh một hồ bạc nho nhỏ, nhìn thật tinh tế nhỏ nhắn.

Lý Cường khen: " Pháp thuật thật đặc sắc! Thật sự là thủ pháp không tưởng nổi, không biết làm sao mà chế tạo ra."

Hiên Long cười nói: " Nơi này gọi là Thúy Hồ, nghe nói trong thiên điện tổng cộng có năm địa phương như nhau, nhưng chúng ta chỉ tìm được có địa phương này thôi, còn những chỗ khác ta không có đi qua, vốn có thể nhờ thần nhãn của ngươi tìm một chút, đáng tiếc sư hữu của ngươi không có khả năng giữ chân thần thú quá lâu."

Lý Cường gật đầu nói: " Có thể đi vào được Thúy Hồ là được rồi, thu xong thần phẩm, chúng ta lập tức đi ngay."