Chương 1: Triệu Hồi

Vũ mở mắt sau cơn đau đầu đột nhiên ập tới, xung quanh hắn là vô số tiếng người hoảng loạn. Đầu tiên thứ mà đập vào mắt là một bức họa khổng lồ, chủ đề là một vị nữ thần tỏa ánh sáng hàoquang cùng nụ cười hiền dịu, mái tóc dài phấp phới ánh kim. Phồng nền là hình ảnh một thảo nguyên rộng lớn đẹp đẽ nhưng một cái gì đó khiến Vũ cảm thấy ớn lạnh khi nhìn vào đôi mắt.

Vũ nhanh chóng nhận ra mọi người đang ở một gian phòng lớn, các cột trụ sừng sững được khắc họa những hoa văn tráng lệ, trần phòng là mái vòm sắc thái khiến liên tưởng ngay đến một thánh đường nguy nga.

Đảo mắt xung quanh, lũ bạn hắn cùng ngạc nhiên không khác gì ếch lần đầu thấy bầu trời, Vũ bắt đầu nhận thấy có khoảng hơn ba chục người mặc trang phục không giống bọn hắn đang áp tay lên ngực và quỳ xuống cầu khấn cùng vô số lính sĩ mặc giáp phòng hộ. Chú ý nhất là một ông lão ngoài 70 trang phục hết sức xa hoa lộng lẫy tiến đến trước mọi người.

Khí chất đầy sung mãn che đi cái dấu vết già nua nếu không có vết nhăn thì có lẽ Vũ đoán cũng chỉ 50.

Tay cầm tích trượng leng keng đầy lịch thiệp, ông ta mở lời bằng một giọng trầm tĩnh sâu lắng rất hợp với vẻ ngoài.

-Chào mừng đã đến với Ngạo Long Đế Quốc. Hỡi đấng anh hùng và các đồng bào của người, hoan nghênh tất cả đã đặt chân tới đây. Tên ta là Sesbitan, Giáo hoàng đương nhiệm của Giáo hội Thánh đạo. Được diện kiến các bạn là niềm vinh hạnh của chúng ta. Mời đi theo ta.

Mọi người lo lắng nhưng hiện giờ thì chẳng thể làm, tốt nhất là tới đại sảnh đường sau đó sẽ gặp người tối cao và hỏi.

Gian phòng này cũng tráng lệ không kém cái trước là bao. Góc nhìn của một người không am hiểu nghệ thuật vẫn cho Vũ biết được đây là một sự hội tụ tinh hoa của các nghệ nhân thủ công bậc thầy, được thể hiện qua chất liệu giấy dán tường, vẻ lộng lẫy của các bức hội họa trưng bày và sự tinh tế của các phẩm vật trang trí. Một nơi được dùng để tổ chức dạ tiệc chăng?

Ngay cả khi đã được đưa đến đây, mọi người vẫn im phăng phắc không một tiếng động vì thực tại trước mắt vẫn khiến cả hội trầm tư suy ngẫm. Sesbitan đành phải đứng lên giải thích toàn bộ mọi chuyện, với chút hi vọng một người có sức cuốn hút cấp độ MAX như Long(hotboy của lớp) sẽ có thời gian để mà bình tâm trở lại. Cô Liên chủ nhiệm thì an ủi mấy bạn nữ.

Khi toàn bộ đã ngồi xuống thì các hầu gái cũng đồng thời tiến vào, tay đẩy xe bắt đầu công việc phục vụ! Không đùa đâu, là hầu gái xịn một trăm phần trăm! Không phải là kiểu hầu gái giả mạo của một vùng thánh địa nào đó hay mấy bà cô hầu gái phốp pháp sống ở nước ngoài, họ đều là những hầu gái thực thụ xinh đẹp tuyệt trần, là những trang thiếu nữ mang trong mình giấc mơ và hi vọng của cả giới đàn ông đấy!

Tình cảnh u ám không thể ngăn cản phần lớn các nam sinh chăm chú nhìn mấy cô hầu gái, phần thì bị thôi thúc bởi dục vọng, còn phần cũng là vì tâm sinh lý tuổi mới lớn của con trai. Cảnh tượng đó không lọt khỏi sự chú ý của đám con gái, và các nữ sinh đều liếc nhìn hội con trai bằng ánh mắt lạnh lẽo còn hơn cả kỉ Băng hà.

Vũ thì lại khác, hắn mường tưởng có thể là triệu hồi sang dị giới và tất nhiên nếu may mắn có hào quang nhân vật chính thì không sao nếu như không có thì...Vũ cũng chẳng biết nói sao, bất giác hắn đưa mắt sang nhìn Linh và Linh cũng đang nhìn lại khiến Vũ vội đưa mắt sang phía khác.

-Bây giờ, cảm giác mà các bạn đang có lúc này hẳn là sự bối rối phải không? Hãy cho phép ta được giải thích mọi chuyện từ đầu. Hi vọng các bạn sẽ lắng nghe hết toàn bộ trước khi đặt lại

câu hỏi.

Trước hết, thế giới này được gọi là Ngạo Long Đế Quốc được cai quản bởi ba chủng tộc khác nhau: tộc người, tộc quỷ, tộc á nhân, tiên tộc, tinh linh tộc, ma tộc. Tộc người cư ngụ ở phía bắc.

Tộc quỷ, ma tộc thống trị ở phía nam. Tộc á nhân, tinh linh tộc, tiên tộc thì sống êm đềm trong những cánh rừng bạt ngàn ở phía đông.

Ba trong số đó – là tộc người với tộc quỷ, ma tộc – đã gây chiến với nhau kéo dài hàng trăm năm. Về phương diện cá nhân thì quỷ chủng, ma chủng mạnh bằng mấy người cộng lại, thế nhưng tộc người đã dùng số lượng áp đảo để san bằng sự khác biệt. Trong vài thập kỷ qua thì hai bên không có giao tranh trên diện rộng, song gần đây đã có một hiện tượng kỳ lạ liên tục xảy ra. Đó là sự thuần hóa quái vật của tộc quỷ.

Quái vật là những sinh vật hoang dã bình thường được tiếp nhận ma thuật và trở thành loài dị chủng biến chất. Không nhiều người ở thế giới này có thể hiểu được tường tận bản chất của thứ được gọi là quái vật. Theo quan sát thì chúng có khả năng sử dụng ma thuật đặc trưng của các chủng tộc hùng mạnh – biến chúng trở thành những ác ma hung bạo nguy hiểm bội phần.

Là những sinh vật hành động theo bản năng, từ trước đến giờ chưa ai có thể thuần hóa được chúng. Kể cả dù có thuần hóa được thì số lượng quái vật có thể điều khiển tối đa chỉ trong vòng một hai con trở lại. Kiến thức thông thường đó nay đã hoàn toàn bị đảo lộn. Điều này có nghĩa, lợi thế về số lượng của phe tộc người đã không còn, hay nói cách khác, tộc người đang phải đối diện với nguy cơ diệt vong.

-Ta đại diện đấng Iris sáng thế triệu hồi các người đến đây. Ngài rất có thể đã cảm nhận được nguy cơ tàn lụi của tộc người. Để tránh cho điều đó xảy ra, ngài đã mời gọi các bạn đến. Thế giới mà các bạn sinh ra nằm ở một đẳng cấp cao hơn so với thế giới của chúng ta, thế nên các bạn đều mang trong người một tiềm năng sức mạnh to lớn. Trước khi tiến hành nghi lễ triệu hồi, chúng tôi đã nhận được một lời sấm truyền đến từ Iris sáng thế. Các bạn là đấng cứu thế mà Ngài gửi tới đây. Thể theo ý nguyện của ngài, các bạn nhất định sẽ phát huy được sức mạnh vốn có và cứu rỗi tộc người khỏi họa diệt vong này.

Vũ nhìn Sesbitan thao thao bất tuyệt thầm chửi trong đầu

-Mẹ kiếp, có chắc là con người bị áp bức không hay là lem le muốn toàn quyền bá chủ, Vũ trên phương diện khác thì đương nhiên sẽ đứng về phía loài người nhưng nghe một phía từ một kẻ mà hắn chả biết tý thì có lẽ...

Cô Liên lúc này lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của Vũ.

-Xin lỗi thưa ông, việc mà ông nói là đưa bọn trẻ ra chiến trường. Tôi hoàn toàn phản đối. Hãy mau mau đưa chúng tôi quay trở lại! Gia đình của bọn nhỏ chắc hẳn là đang lo lắng lắm! Dừng ngay cái công việc chẳng qua là bắt cóc của mấy người đi.

Cô Liên tức giận, cô luôn tất bật vì học trò mình đến độ khiến người khác phải cảm động, và đã không ít lần đứng dậy bảo vệ lũ trẻ mặc cho khoảng cách thế hệ đáng tiếc đôi khi vẫn xảy ra.

-Ta hoàn toàn thông cảm với cảm xúc của các bạn. Tuy nhiên... hiện tại đưa các bạn quay trở về thế giới cũ là điều bất khả thi.

Vũ nhếch mép cười khỉnh khỉnh "Biết ngay lão sẽ nói vậy mà, chừng nào chưa giúp cho loài người thì đừng hòng mơ về thế giới cũ, có khi chúng còn lên kế hoạch khử sau khi giúp chúng"

Sự im lặng âm thầm bao trùm đại sảnh như thể có một bầu không khí nặng nề lạnh lẽo chiếm hữu lấy không gian này. Không ai hẹn mà tất cả đều nhìn Ishtar bằng một vẻ mặt hoàn toàn không hiểu ông ta vừa nói cái gì.

-B-Bất khả thi... v-vậy nghĩa là thế nào!? Ông đã đưa chúng tôi tới đây được thì ông cũng phải đưa chúng tôi về được chứ!?

Cô Liên đập tay mạnh xuống bàn hét lớn.

-Như ta có nói ban nãy. Ta chỉ là mượng sức mạnh của Iris sáng thế mới là người triệu hồi các bạn. Loài người không thể sử dụng thứ ma thuật can thiệp vào thế giới khác, do thế chuyện có đưa các bạn trở về hay không hoàn toàn tùy thuộc vào ý nguyện của Iris sáng thế.

Lập tức những lời hoảng loạn xuất hiện nhiều người đã chảy nước mắt ôm nhau mà khóc.

Nổi bật trong khung cảnh hỗn loạn là Sesbitan đang quan sát mọi việc, lặng thinh không lên tiếng can thiệp. Tuy nhiên, không hiểu sao Hajime có thể cảm nhận được sâu thẳm trong ánh mắt đó là một sự khinh bỉ. “Tại sao các người lại không vui mừng khi được chọn bởi Iris sáng thế chứ?

Nỗi hoảng loạn còn đang chực dâng trào thì Long đã đứng dậy, đập bàn một cái rầm. Thanh âm đó như một tiếng chuông thức tỉnh toàn bộ học sinh. Nhận ra rằng mọi người đã chú ý đến mình, Long bắt đầu lên tiếng một cách chậm rãi.

-Mọi người, than phiền với Sesbitan ở đây không có ý nghĩa gì cả. Chúng ta không thể trách ông ấy được. Nếu là mình, thì mình sẽ chiến đấu. Thực tế trước mắt là loài người ở thế giới này đang trên đà diệt vong. Khi biết được điều đó thì mình không thể quay mặt làm ngơ với họ. Hơn nữa, chúng ta được triệu hồi là để giải cứu loài người, thế nên khi hoàn thành xong xuôi thì có lẽ chúng ta sẽ được về nhà? Tôi nói có đúng không?

-Phải. Iris sáng thế nhất định sẽ đáp lại ước nguyện của đấng cứu thế.

-Và chúng tôi cũng có tiềm năng sức mạnh to lớn? Tôi có cảm giác cơ thể tràn ngập một thứ sức mạnh lạ lùng ngay khi mới đặt chân tới đây.

-Phải, đúng thế. Đem qui chuẩn loài người của thế giới này so sánh thì các bạn phải mạnh hơn từ gấp vài lần cho đến gấp hàng chục lần.

-Ừm. Vậy tốt quá. Mình sẽ chiến đấu. Mình sẽ chiến đấu để cứu rỗi loài người, và đưa mọi người về nhà. Mình sẽ chiến đấu vì thế giới này và vì tất cả chúng ta.

Long dõng dạc tuyên bố, hai nắm tay siết chặt và hàm răng tỏa sáng đầy vẻ bất lực.

Sức cuốn hút của cậu ta cũng được dịp thể hiện tối đa hiệu quả. Nét tươi tỉnh và bình tâm dần thay thế cho vẻ tuyệt vọng trên gương mặt các học sinh. Cặp mắt long lanh lấp lánh của Long như muốn nói rằng cậu ta đã tìm thấy niềm hi vọng. Quá nửa các nữ sinh giương cặp mắt đắm đuối nhìn cậu ta với vẻ mê mệt.

Vũ lắc đầu "Đm thằng này, trí thông minh dồn hết vào cái mã bên ngoài hay sao mà nói vậy chưa biết tình hình ra sao mà hùng hổ"

Kết quả, tất cả đều tham dự vào cuộc chiến. Tụi học sinh không hẳn là đã nhận thức được ý nghĩa thật sự của chiến tranh, mà có lẽ chỉ coi đây là một cái phao cứu cánh giúp họ trốn tránh khỏi hiện thực nhằm bảo vệ tâm hồn quá đỗi mong manh của bản thân.

Và có vẻ như Sesbitan đã tìm thấy người đứng đầu rồi.