Chương 870: Muốn xin một người

Thấy hắn không muốn đi vào thời điểm này, An Chính Phong cũng không có khả năng sẽ ăn nói dịu dàng để xin hắn đi, lại không thể cưỡng chế mang đi, hắn không được cấp trên đồng ý thì cũng không có quyền trừ khử Miêu Nghị thuộc về thế lực phía chính quyền, cho nên cũng không nói gì thêm, hắn còn muốn xác nhận Miêu Nghị nói có phải là thật hay không, vội vã để báo cáo kết quả làm việc với cấp trên, không có thời gian tán dóc với Miêu Nghị.

- Đem những lời mà ngươi vừa mới nói ghi lại cho ta, ghi rõ nguyên nhân phải phơi bày thân phận.

An Chính Phong muốn lưu lại chứng cớ để báo cáo kết quả làm việc với cấp trên, không thì khi trở lại mà lỡ Miêu Nghị đã chết ở đây rồi, người ta muốn chứng cớ thì hắn cũng không lấy ra được.

Miêu Nghị không muốn ghi, nhưng là không ghi không được, chỉ có thể đắn đo những lời vừa nói rồi mới hơi sửa chữa để ghi xuống tới, lấy pháp ấn của chính mình xuống cho đối phương.

An Chính Phong không có ý định ở lại đây lâu hơn, sau đó thì đích thân Miêu Nghị đưa tiễn hắn ra cửa, nhìn theo người ta biến mất ở không trung trong nháy mắt, thở phào một hơi.

Đoán chừng nếu như hắn không kịp thời về bên này, chắc chắn là lão già này muốn bắt hắn đi một cách cưỡng chế, nếu là người của thương hội dám cưỡng chế để bắt đi một tên Điện chủ ở trong này, vậy thì thật sự sẽ khiến nhiều chư hầu trong địa phương tức giận, phỏng chừng đến Mục Phàm Quân cũng không thể giữ được lão già này.

Lúc này vừa ứng phó xong An Chính Phong rồi, không cần đợi bao lâu, Yến Bắc Hồng lại dẫn hai gã Hành Tẩu bay vụt tới từ trên không trung.

Nhận được thông báo, đích thân Miêu Nghị ra cửa nghênh đón. Từ phía xa, Yến Bắc Hồng vừa bước nhanh đến vừa chắp tay

- Lão đệ, chúc mừng chúc mừng! Chúc mừng được vinh dự lên chức Điện chủ của Trấn Giáp điện!

- Cùng chức chủ quản hai điện của Yến Đại ca ngươi thì cái này không đáng nhắc tới.

Miêu Nghị chắp tay để chào, không nhiều thì ít cũng có chút bất ngờ, không nghĩ tới Yến Bắc Hồng có thể chạy tới để gặp hắn, quả thật là có năng lực bay trên trời thì lui tới cũng thuận tiện rất nhiều.

Yến Bắc Hồng quay đầu lại để giới thiệu hai vị Hành Tẩu đi theo cho Miêu Nghị biết. Toàn quá trình như một vị nửa chủ nhân, cũng không khách khí với Miêu Nghị, trực tiếp phân phó Tuyết Nhi dẫn hai gã thủ hạ của chính y đi nghỉ ngơi ở nơi khác, chính y thì khoác cánh tay của Miêu Nghị rồi cùng vào trong điện.

- Điện ngọc thạch này cũng không tồi. Khi nào về thì ta sẽ bảo cấp dưới cũng làm một cái.

Nhìn quanh tiểu điện một lần, Yến Bắc Hồng tấm tắc một tiếng, đột nhiên tới hăng hái, giang hai tay ra, phóng khoáng mà nói:

- Hồi tưởng năm xưa, huynh đệ chúng ta vào sinh ra tử ở Vạn Trượng Hồng Trần, sao có thể nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay!

Miêu Nghị mỉm cười, nhớ năm đó xem hiện tại, đích thật là khiến người ta cảm thấy xúc động.

Thiên Nhi bưng trà đến, sau khi hai người ngồi xuống mỗi bên, Miêu Nghị hơi có chút kỳ quái hỏi:

- Làm sao mà Yến Đại ca có thời gian rảnh đến chỗ của ta?

- Đến đây mấy lần cũng không thấy ngươi. Thiên Nhi, Tuyết Nhi lại không chịu nói thật, biết ngươi đã trở lại thì tất nhiên phải đến xem.

Yến Bắc Hồng hạ giọng mấy phần, hỏi:

- Lão đệ, ngươi hãy nói thật cho ta biết, ngươi đã đi đâu những năm này vậy?

Miêu Nghị im lặng một lúc rồi mới đáp:

- Đi Lưu Vân Sa Hải, cấp trên phái ta thi hành nhiệm vụ bí mật, không được nói ra ngoài. Hiện nay, chuyện U Minh long thuyền huyên náo xôn xao, chắc hẳn Yến Đại ca cũng nghe qua rồi.

Thì ra là thế! Yến Bắc Hồng bỗng nhiên hiểu ra, lại hạ giọng mà hỏi:

- Lưu Vân Sa Hải thực sự tồn tại U Minh long thuyền sao?

Miêu Nghị hơi gật đầu một cái.

Yến Bắc Hồng tò mò:

- Ngươi đã có thể khẳng định, có phải là đã gặp được?

Miêu Nghị lại gật nhẹ đầu một cái.

- U Minh long thuyền hiện thân lần này là do ta tìm được đấy.

Đứng ở một bên là Thiên Nhi đang hơi có chút kih ngạc, từ khi đại nhân trở về vẫn chưa nói đến chuyện này, không nghĩ tới đại nhân lại gặp đến thứ trong truyền thuyết kia.

- Trông như thế nào?

Yến Bắc Hồng hăng hái nói:

- Nghe nói trên thuyền chở đầy bảo bối đến từ Đại thế giới, có phải là thật hay không vậy?

Trên thuyền có chứa bảo bối hay không thì ta không biết, ta hoàn toàn không có cách tới gần, ta chỉ thấy một đám xác sống bị buộc xích sắt, kéo một chiếc thuyền khổng lồ mà di chuyển trong sa mạc.

- Thì ra truyền thuyết là thật.

Yến Bắc Hồng đứng lên rồi dạo bước

- Xem ra nếu có cơ hội thì cần phải đi Lưu Vân Sa Hải mở mang kiến thức một chút.

- Ta khuyên ngươi không nên gặp thì tốt hơn, ta cũng tình cờ gặp được thôi, chỉ đi theo để xem mà thiếu chút nữa là mất mạng. Đếm được đến hàng nghìn xác sống kéo thuyền kia. Sức mạnh của mỗi kẻ đều mạnh đến kinh người, ngay cả tử liên cao thủ cũng không đỡ nổi một đòn tấn công của một con cương thi trong đám đó, kim liên cao thủ của Tiên Quốc thì đến chuyện lên thuyền cũng khó khăn, ta là không muốn gặp lại quỷ thuyền kia nữa.

Hiển nhiên, Yến Bắc Hồng có chút không đồng ý, vừa ngồi lại vừa hỏi:

- Lão đệ biết U Minh long thuyền kia giấu ở nơi nào không?

- Hẳn là di chuyển không cố định trong Lưu Vân Sa Hải, Yến Đại ca, ngươi không phải là muốn đi tìm thật đó chứ? Ta khuyên ngươi nên dập tắt suy nghĩ này. Đến nay, sáu nước phái lượng lớn cao thủ tìm kiếm ở Lưu Vân Sa Hải trong những năm này cũng không tìm được, ngươi đến thì có thể tìm tới cái gì?

- Xem ra Đại thế giới trong truyền thuyết thật sự tồn tại!

Yến Bắc Hồng lẩm bẩm một tiếng, lại nâng chén trà lên rồi nhấp một hớp:

- Bất kể thế nào, lão đệ có thể trở về bình yên thì ta yên lòng rồi, khi nào thì đi địa bàn của ta ngồi một chút?

Miêu Nghị cười khổ,

- Ta đâu chạy thoát được, đại phiền toái lập tức muốn tới, có thể còn sống vượt qua cửa ải trước mắt này hay không cũng là cái vấn đề phải giải quyết.

Yến Bắc Hồng ngẩn ra:

- Sao nói vậy? Ngươi vừa thăng chức lên làm Điện chủ, đường làm quan đang rộng mở trước mắt, ở đâu ra phiền toái chứ?

Y vượt đường xa mà đến, còn chưa biết tình hình ở bên này.

- Nhật Hành cung, Mộc Hành cung, Thủy Hành Cung, sắp triển khai một trận đại chiến, hơn mười vạn nhân mã sắp chém giết nhau, có thể nguy hiểm hơn cả Tinh Túc Hải Kham Loạn Hội, đến cả tử liên tu sĩ cũng gia nhập trận chiến.

Miêu Nghị cũng không lừa y, kể khái quát về tình thế nguy hiểm đại khái của Thủy Hành Cung.

Các cung của Tu luyện giới chém giết lẫn nhau, số người gia nhập trận chiến kia có ít nhất là hai mươi vạn nhân mã trở lên, đến thời đại này mà nói, cũng là chuyện bất thường, dù sao thì tu sĩ tu luyện đạt tới tử liên cảnh giới của một phương khá là không dễ, nếu không phải do có hố không vượt qua được, hoặc là nắm chắc mười phần thành công, không có người sẽ mạo hiểm như vậy.

- Đại chiến giữa ba cung! Yến Bắc Hồng hít vào một luồng khí lạnh, sau khi kinh ngạc, mắt y lóe tên tia sáng khác thường, hỏi:

- Kia chẳng phải là gần một trăm năm mươi tu sĩ có tu vi từ Hồng Liên trở lên tham gia trận chiến này sao?

- Đó là chắc chắn!

Miêu Nghị sững sờ, nghi ngờ mà nhìn y:

- Làm sao mà ta lại cảm thấy ngươi có vẻ hơi hưng phấn? Không phải là ngươi đang vui mừng trên nỗi đau của người khác đó chứ?

- Ách...! Ha ha...!

Yến Bắc Hồng vừa cười gượng vừa xua tay nói:

- Không có, không có đâu, ta sao có thể vui mừng trên nỗi đau của lão đệ, chỉ là đến nay thì khó mà gặp được loại tình cảnh này ở tu luyện giới, hơn vạn năm cũng khó được có một lần, đại chiến có hơn mười vạn tu sĩ đó! Cảnh tượng này hoành tráng bao nhiêu, ngẫm lại cũng khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, đáng tiếc là trước mắt thì khi ta chết cũng không có khả năng xuất hiện loại rầm rộ này!

Nhiệt huyết sôi trào ư? Còn rầm rộ nữa ? Miêu Nghị không nói nên lời, ra vẻ người tham chiến không phải ngươi nên có thể đứng một bên mà nói mát.

Mộc Hành cung, Hành Tẩu Thượng Lưu Hoan đang ở bên Trình Ngạo Phương, hai người dạo bước trong Cẩm Tú Viên Lâm, thỉnh thoảng có cánh bướm sặc sỡ bay lượn ở bên người.

Sau khi nghe Thượng Lưu Hoan bẩm báo xong, Trình Ngạo Phương trầm ngâm nói:

- Ngay sau khi tên Miêu Nghị xuất thân tán tu này có tu vi Bạch Liên nhất phẩm liền ngồi lên ghế động chủ sao?

- Đúng vậy!

Thượng Lưu Hoan gật đầu, nói:

- Theo lời đồn đãi thì vào lúc ấy, vị phủ chủ kia đã bác bỏ dư luận xung quanh, đặc biệt đề bạt những binh lính đầu hàng hàng này. Nhưng mà chuyện sau đó cũng chứng minh vị phủ chủ kia có mắt nhìn người, tên Miêu Nghị này đã lập nhiều đại công cho Nam Tuyên phủ kia, có một lần có phủ cạnh đó bố trí bẫy rập, có vẻ như vị phủ chủ kia sắp xui xẻo. Lại vào thời khắc mấu chốt này, Miêu Nghị xoay chuyển tình thế, phá cục diện nguy hiểm. Về sau, người của điện bên cạnh đó khiêu khích, vậy mà tên này dùng nhân mã của một động làm đối phương thất bại nhiều lần. Sau đó thì Nam Tuyên phủ có phản đồ trốn đến Trấn Bính điện kia, lại là tên Miêu Nghị này được nhận lệnh, một mình dẫn theo hai mươi thú cưỡi vượt đường dài mà tập kích bất ngờ, giết đến tận trong trung tâm của một phủ, trực tiếp lấy đầu phản đồ xuống rồi trở về. Quan trọng là phương thức giết người tài tình khiến Trấn Bính điện phải ngậm bồ hòn làm ngọt.

- Tán tu, Mã Thừa không được trọng dụng, nhân mã của một động thì có kẻ chết kẻ đầu hàng, duy chỉ có hắn liều chết để chiến đấu mà không lùi, sau đó được lọt vào mắt xanh của một phủ chủ, dùng tu vi Bạch Liên nhất phẩm làm động chủ, sau đó lại bị giáng chức làm Mã Thừa, lại được tin dùng lần nữa, lại thăng lên làm sơn chủ, mới chỉ có tu vi Bạch Liên mà đã đi Tinh Túc Hải Kham Loạn Hội rồi, vậy mà vẫn còn sống để về được, tiếp theo thì nhảy ra Nguyệt Hành cung để làm phủ chủ của Thủy Hành Cung, trực tiếp huyết tẩy Bình Dương phủ cách một bức tường, phá hỏng quy củ của Thủy Hành Cung mà còn có thể không sao cả, sau đó biến mất đến hơn tám mươi năm. Lần này, lại đột nhiên xuất hiện khi Thủy Hành Cung gặp phải nguy hiểm, được đặc biệt đề bạt thẳng lên làm người đứng đầu Thủy Hành Cung. Điện chủ của Trấn Giáp điện.

Sau khi Trình Ngạo Phương chỉnh sửa suy nghĩ của mình rồi nói ra một phen, quay đầu lại hỏi:

- Bổn cung nói không sai quá trình lên chức của tên Miêu Nghị này chứ?

Thượng Lưu Hoan cười:

- Thì ra là như vậy, tên này có chút thú vị.

- Có chút thú vị?

Trình Ngạo Phương hỏi:

- Ngươi chưa phát giác ra được có điều gì kỳ quái sao? Trước khi tên Miêu Nghị này xuất hiện, toàn bộ Thủy Hành Cung hoảng loạn, vẫn không có biện pháp đối phó. Sau khi tên này xuất hiện lần nữa thì bất thình lình được đề bạt trực tiếp thành Điện chủ, Thủy Hành Cung lại lập tức đưa ra quyết định sách lược, Thủy Hành Cung vốn là hạng đánh chết cũng không có gan phản kháng lại muốn đập nồi dìm thuyền chủ động đánh ra, sau đó thì tên này lại chạy tới đàm phán cùng chúng ta. Bây giờ nghĩ lại, tiết tấu của buổi đàm phán đều bị tên này khống chế lại, lấy yếu đuổi mạnh, dắt mũi chúng ta đi đó!

Thượng Lưu Hoan trầm ngâm rồi gật đầu nói:

- Cung chủ nói đúng, những thay đổi lớn nhất gần đây của Thủy Hành Cung đều do tên này sắp đặt sao?

- Trước đó thì ta thật sự vẫn chưa dám chắc, dù sao cũng không hiểu rõ về tên này, cho nên mới cho ngươi điều tra, bây giờ xem ra, có mười phần chắc chắn là tên này.

Trình Ngạo Phương chợt cười.

- Đây là biết Thủy Hành Cung đã vô lực xoay chuyển tình thế, đang giúp Thủy Hành Cung giữ lại cơ hội để Đông Sơn tái khởi sao?

Mấy ngày sau, Đào Thanh Ly, Triệu Phi, Miêu Nghị, ba người cùng đến Mộc Hành cung, chuẩn bị đàm thỏa theo luật lệnh trước khi ký kết chính thức.

Sau khi hai bên ngồi xuống hàn huyên vài câu, Miêu Nghị trao ngọc điệp đã chuẩn bị trước cho Trình Ngạo Phương xem.

- Trình cung chủ xem một lần coi có ý kiến gì không, nếu như không có ý kiến gì thì hai vị cung chủ liền ký đi!

Ai ngờ sau khi Trình Ngạo Phương nhận lấy ngọc điệp để xem qua thì đặt ở một bên, hờ hững mà nói:

- Ý kiến lớn thì không có, chỉ là Bổn cung còn muốn thêm một điều kiện.

Miêu Nghị nhíu mày, cảnh giác lên nữ nhân này, không biết đối phương muốn làm cái quỷ gì.

Đào Thanh Ly thử hỏi:

- Không biết Trình cung chủ còn muốn thêm điều kiện gì?

Trình Ngạo Phương thở dài:

- Nếu là tấn công Nhật Hành cung, thì chắc chắn là thủ hạ của ta sẽ không đủ để dùng, cho nên muốn xin Đào cung chủ cho một người sang đây.

Miêu Nghị, Đào Thanh Ly, Triệu Phi, ba người nhìn lẫn nhau, đều có chút không hiểu ra sao cả, đòi lấy người ở Thủy Hành Cung sao?

Tình hình của Thủy Hành Cung vào thời điểm này như thế nào thì mọi người đều biết, chút nhân mã hiện tại được đặt trong Thủy Hành Cung thì ngay cả chính Thủy Hành cũng không muốn, Mộc Hành cung đã có binh hùng tướng mạnh mà còn có thể vừa ý với người ở Thủy Hành Cung sao? Không lẽ là có thù oán với kẻ nào đó ở Thủy Hành Cung?

Đào Thanh Ly nghi ngờ nói:

- Không biết cung chủ muốn người nào?

Điều này thì nhất định phải hỏi rõ ràng.

Nói thật, Miêu Nghị cùng Triệu Phi nhìn nhau, đều có chút khẩn trương, lo lắng nữ nhân này muốn Đào Thanh Ly, nếu thật là như vậy, chắc chắn là kế hoạch kia sẽ nảy sinh ra biến cố nào đó, chỉ sợ là ba người đừng nghĩ đến chuyện trở về Thủy Hành Cung một cách an toàn.

Ai ngờ Trình Ngạo Phương liếc xéo về phía Miêu Nghị, mắt xem Miêu Nghị từ đầu đến chân một cách tỉ mỉ, xem xong thì lại xem lại lần nữa.

Ngay lập tức, Đào Thanh Ly cùng Triệu Phi đều nhìn chằm chằm về phía Miêu Nghị, trong lòng cảm thấy có chút không ổn.

Vẻ mặt của Miêu Nghị cứng đờ, trong lòng hồi hộp một trận, ngẫm nghĩ lại thì cảm thấy rất không có khả năng, trong Thập đại Điện chủ của Thủy Hành Cung thì chỉ có tu vi của hắn là thấp nhất, vì thế cười khan nói:

- Vì sao Trình cung chủ lại như thế nhìn tại hạ như thế, cuối cùng thì không phải là muốn ta đấy chứ?

- Vì sao lại không muốn ngươi?

Trình Ngạo Phương lộ vẻ cười nhạt, hơi trêu tức mà nói:

- Miêu điện chủ, bằng lòng đến Mộc Hành cung của ta sao?