Sau khi nam tử kia quay đầu lại, hai tóc mai màu trắng buông xuống trước ngực, khuôn mặt nửa chính nửa tà, vừa cao quý vừa bình thường, khí phách và ôn hòa cộng sinh. Dung mạo anh tuấn kia làm cho Quách Thiếu Hải và lão đầu tóc trắng nhìn thấy đều ngẩn ra, tại sao nam nhân có thể có dáng người phong hoa tuyệt đại như vậy?
Trong mắt Quách Thiếu Hải thậm chí hiện lên vẻ kinh hãi, hắn hoài nghi vóc dáng và khí chất của nam nhân này có thể thỏa mãn huyễn tượng của bất kỳ nữ nhân nào, có thể trở thành tình nhân trong mộng của bất kỳ nữ nhân nào.
Nhưng khí thế liếc xéo mà đến lại giống như vị thần trên chín tầng trời, hờ hững nhìn về phía hai người giống như nhìn hai con con kiến hôi, làm hai người bọn họ tâm thần chấn động, đây rút cuộc là người nào chứ?
Nếu Miêu Nghị nhìn thấy cảnh này dĩ nhiên có thể ngay lập tức nhận ra. Ngoại trừ lão Bạch còn có thể là ai, làm sao ngay cả tư cách lên thuyền hắn cũng không có. Lão Bạch xuất hiện ở đây hiển nhiên cũng không có ý tứ để cho Miêu Nghị lên thuyền.
Quách Thiếu Hải và lão đầu tóc trắng đều từng nhìn thấy người kéo thuyền rồng U Minh. Cả đám người đó đều bị luyện chế thành cương thi, hai mắt biến thành màu xám trắng, mất đi khí thần của con người, cho nên công kích thi triển ra đều mất đi sự linh hoạt, nhưng người này hiển nhiên không phải như vậy. Khác nhau đơn giản nhất chính là, người này không bị xích sắt buộc lại.
Phía dưới giường rồng tiêu dao của người đó, tám chiếc xích sắt nối liền tám người, nữ có nam có, tăng tục có, thật chỉnh tề đứng thành hai hàng trái phải.
Tám người vốn đứng thành hai hàng mặt đối mặt, cùng chậm rãi quay đầu nhìn về phía ngoài cửa, lòng trắng mắt màu xám tro nhìn hai người.
Quách Thiếu Hải và lão đầu tóc trắng vừa lên thuyền vui sướng không bao lâu, liền cảm thấy sau người lạnh sống lưng, chỉ thấy một người đứng đầu tiên xoay người lại, kéo rầm rầm chiếc xích sắt, từng bước đi về hướng hai người, mang theo áp lực cực lớn.
Trong nháy mắt người đó đi ra khỏi đại điện, hai người cảm nhận được một luồng hơi thở hung hãn có thể cắn nuốt thiên địa đang từ trên thân người kia dần dần phát ra.
Hai người nhất thời ý thức được không ổn, thuyền rồng U Minh không đơn giản như trong tưởng tượng, nhưng cũng không thể đến đây uổng phí, ít nhất phải thăm dò thêm một bước tình huống, sáng tạo ra cơ hội lần sau. Quách Thiếu Hải quyết định thật nhanh, hét lên một tiếng:
- Đi!
Trong nháy mắt cả hai hóa thành lưu quang bay lên, kết quả mới vừa cất cánh lại phát hiện mình như dừng lại giữa không trung, một luồng lực kéo cực kì khủng bố đang kéo hai người trở về.
Hai người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cương thi bị xích sắt trói buộc không cách nào nữa tiến lên một bước, nhưng đang đưa ra hai cánh tay về phía hai người, giơ vuốt bắt lấy. Luồng lực kéo kinh khủng tới từ lòng bàn tay cương thi này, làm hai người không có sức hoàn thủ, dùng hết tu vi toàn thân cũng không cách nào làm chậm lại tốc độ bay ngược trở về.
Hai người này thiếu chút nữa bị làm cho sợ đến hồn phi phách tán, không cách nào tưởng tượng cương thi này khi còn sống có tu vi cao đến trình độ nào.
Phải biết rằng sau khi bị luyện chế thành cương thi, tu vi sẽ tự động giảm xuống một cảnh giới, không phải là rớt mất một cấp, mà là rơi xuống một cảnh giới. Thí dụ như Hồng Liên tu sĩ bị luyện chế thành cương thi, cũng chỉ có thực lực của Thanh Liên tu sĩ, không thể nào không bị chút nào ảnh hưởng giống như khi còn sống.
Mặc dù như thế, nhưng đối phương muốn bắt bọn họ vẫn dễ như lấy đồ trong túi.
Hai bàn tay của cương thi đột nhiên nắm lại, vung cánh tay ra quyền, đánh vào hư không một kích vô thanh vô tức, lại thấy lực đạo mạnh đến mức, không gian trong nháy mắt vặn vẹo, tình hình cực kỳ quỷ dị, cách không đánh trúng hai người.
- Phụt phụt!
Quách Thiếu Hải và lão đầu tóc trắng ngửa mặt lên trời, cuồng phun ra một ngụm tiên huyết, xương cốt liên tiếp phát ra tiếng đứt đoạn giòn vang.
Hai người bị một luồng lực kinh khủng vô hình đánh bay như lưu tinh, bành bạch rơi vào mặt biển cách mấy ngàn thước, trực tiếp chìm xuống đáy biển.
Dưới trời sao mênh mông, chiếc thuyền rồng U Minh cũng chậm rãi chìm xuống, bọt sóng cuồn cuộn, thoáng cái chìm vào mặt biển.
Một đoàn bọt khí bọc lão Bạch ở trong biển, nhìn thuyền rồng U Minh dưới chân chìm xuống.
Đột nhiên, thuyền rồng U Minh gấp gáp bành trướng, thoáng cái lại đột nhiên co rút lại, ở vị trí trung tâm giống như sụp xuống một hắc động, từng cương thi bị buộc xích sắt bị kéo vào trong hắc động, thuyền rồng U Minh khổng lồ thoáng cái thu nhỏ lại, nhanh chóng ngọ nguậy, từ đáy biển đi lên, trong nháy mắt biến thành một người, đồng dạng lơ lửng bên trong bọt khí, đứng mặt đối mặt với lão Bạch.
Một tăng nhân cầm thiền trượng trong tay, bạch diện không râu, đầu đội mũ rộng vành, một tay để trước ngực thi lễ với lão Bạch một cái. Người này chính là khổ hạnh tăng đi bộ trong sa mạc mà Miêu Nghị từng gặp trước đó.
- Dựa theo ngươi nói, ta đợi người đến mang ta đi.
Lão Bạch nhìn hắn nói.
Khổ hạnh tăng mỉm cười nói:
- Ta biết, nếu không ngươi cũng sẽ không xuất hiện ở đây.
Lão Bạch hỏi:
- Ngươi xác nhận hắn là người ta muốn tìm?
Khổ hạnh tăng thở dài nói:
- Không thể xác định, chỉ có thể dự cảm biến hóa đã bắt đầu, tất cả vô thường, về phần cuối cùng là phúc hay họa người nào có thể biết.
Vẻ mặt Lão Bạch lãnh đạm, không nói cái gì, thoáng cái chìm sâu trong nước.
Khổ hạnh tăng từ từ trồi lên mặt biển, đạp sóng mà đi.
Từ xa, Quách Thiếu Hải tóc tai bù xù, một tay hấp thực tinh Hoa Tiên thảo, một tay kéo Bạch Phát lão giả hấp hối trồi lên mặt biển, nhanh chóng bay vọt lên bờ.
Sau khi ném người trên mặt cát, một cây Chu Tiên Thảo lại bẻ ra thành hai nửa, một nửa nhét vào trong miệng mình, một nửa nhét vào trong miệng Bạch Phát lão giả, làm phép giúp hắn nuốt vào.
Làm xong những thứ này, Quách Thiếu Hải theo bản năng vuốt một chút đầu tóc rối bời, thế nhưng lộ ra mấy phần quyến rũ của phái nữ, ánh mắt nhìn về phía mặt biển toát ra vẻ hoảng sợ khó có thể che giấu. Cảnh tượng lúc trước thật quá kinh khủng, cương thi hoàn toàn có thực lực một kích đánh chết bọn hắn.