Hiện tại đã trôi qua 1 tháng thời gian kể từ ngày diễn ra sự kiện Sư Hoả Môn.
Nhóm 6 người Lăng Tiếu hiện đang đứng ở trước một cung điện,phía trước cung điện có một đồ án hình thù bát quái rất khó hiểu,đây chính là di tích của Huyền Diệu Môn(ai không nhớ thì tìm lại chương cũ coi,chứ ta cũng không nhớ chương mấy nữa ).
Ngọc Hân nhìn cung điện trước mắt nói với Lăng Tiếu"Đây là di tích Huyền Diệu Môn mà anh nói với em trước đây sao"
Lăng Tiếu cười nói"Đúng vậy,đây chính là cái di tích mà ta nhặt được Cẩu Tặc"
Liễu Thi Hương ngây thơ nói"Thế lúc đó sao anh không lấy hết đồ ở đây đi,bây giờ còn quay về chi cho mắc công"
Lăng Tiếu nghe vậy cười khổ nói"Ta cũng muốn lắm a,nhưng khi đó ta còn chưa có thực lực như vậy,phải đến tông sư trận pháp thì mới phá được mấy cái trận pháp trong kia"
-A vậy à,thế thì chúng ta đi vào lấy bảo vật thôi.
Thế là 6 người tiến bước,đi vào sâu bên trong cung điện,một lát sau Thư Phòng đã hiện ra trước mặt bọn họ.
Một mùi khai ộc vào trong mũi 6 người bọn họ,thấy vậy các nàng Ngọc Hân không khỏi chỉ trích"Ai mà mất nết như thế chứ,lại tiểu bậy như thế này,đúng là không có giáo dục mà"
Lăng Tiếu một bên nghe vậy trán không khỏi đổ mồ hôi,hắn nhớ lúc trước đến đây,vì không mở cửa được,cho nên hắn có tiểu vào cánh cửa trước mặt này,bây giờ đi cùng còn có 5 mỹ nữ làm sao hắn thừa nhận chuyện này do hắn làm được, hắn vội nói theo các nàng"Đúng vậy a,tên khốn nào không có giáo dục,lại đi tiểu bậy như thế này,nếu để ta gặp được sẽ đấm vào mặt hắn một phát,sau đó sẽ dạy hắn phải biết......"
Tự chữi mắng mình một lát,sau đó hắn nói với các nàng Ngọc Hân"Các em tránh ra để anh thể hiện,lần này anh quyết mở cánh cửa này"nói xong hắn bắt đầu vẽ cái gì đó trên cánh cửa.
Một lát sau đột nhiên cánh cửa phát sáng,sau đó két.......một tiếng,cánh cửa tự động mở ra.
Lăng Tiếu thấy vậy mặt đầy đắc ý định cười ha ha,nhưng nghĩ lại ở đây còn các nàng Ngọc Hân,phải giữ hình tượng,vì vậy hắn chuyển ánh mắt nhìn các nàng,ý muốn các nàng khen ngợi.
Các Nàng ở với hắn lâu nay,thế nào không biết tính hắn,5 nữ nhìn nhau sau đó phì cười vội lên tiếng ca ngợi hắn tài giỏi các kiểu.....,hắn một bên nghe khen thì liên tục diệu thấp,rất tiếc vẻ mặt hắn đã bán đứng tất cả.
Lăng Tiếu dẫn các nàng tiến vào Thư Phòng,muốn xem thử ở trong đây có bí thuật,công pháp,gì đặc biệt thích hợp tu luyện hay không,nếu có thì sẽ chôm đồ thôi.
Không phụ kỳ vọng của bọn họ,vào trong phòng,đập ngay vào mắt 6 người là từng dãy sách,quả nhiên không hổ là tông môn xém chút nữa có Nguyên Anh Cảnh.
Lăng Tiếu không nói một lời,lôi bảo hạp ra,bắt đầu thu tất cả sách vào bảo hạp,rất nhanh căn phòng lại biến thành trống không.
Sau khi xác định đã thu hết mọi thứ có giá trị ở Thư Phòng,nhóm người bọn họ tiếp tục hướng gian phòng khác đi tới.
Khoảng 3 tiếng sau đó.
Nhóm người bọn họ hiện đang đứng ở trước gian phòng có tên là Bảo Khố,bọn họ đã đi qua tất cả mọi phòng ở trong cung điện này rồi,thu hoạch duy nhất chỉ là đống sách ở Thư Phòng,những phòng khác đa phần là dùng để tu luyện,nên tựa tất cả đều chả có gì.
Lăng Tiếu bộ dạng u sầu nhìn gian phòng có tên bảo khố trước mắt nói"Đây là hy vọng cuối cùng của chúng ta a,đừng để ta thất vọng nha,nếu không thì ta sẽ viết ở trước cửa cung điện,Huyền Diệu Môn là ăn xin môn phái đấy"nói xong hắn bắt đầu vẽ cái gì đó lên cánh cửa.
Cửa mở ra,nhóm 6 người bọn họ ngay lập tức bước vào trong phòng.
AiiiiiiiiZaaa...........một tiếng kêu đau đớn vang lên.
Lăng Tiếu là người đứng gần cánh cửa nhất,nên chạy vào nhanh nhất,và tiếng kêu đau này cũng là của hắn luôn,chỉ thấy ở lối vào cánh cửa,có một tầng mỏng trong suốt kết giới,hắn vì tông vào nó nên mới phát ra tiếng kêu đau như vậy.
5 nữ thấy vậy thì vội dừng bước,sau đó lo lắng đồng thanh hỏi"Này anh có sao không?"
Lăng Tiếu tay bợ cái mũi,quay đầu lại cười cười nói"Nha không sao,ta rất khoẻ,mấy cái vết thương ngoài da này không làm gì được ta"vừa dứt lời xong,lỗ mũi của hắn đã chảy xuống một dòng máu,kháng nghị lời nói của hắn.
Các nàng thấy vậy thì vội đi lên,quan tâm cầm máu chăm sóc giúp hắn, thấy vậy hắn cảm thấy rất thoải mái,nhưng chưa thoải mái được bao lâu,đột nhiên hắn thấy hơi khó thở,nhìn lại thì mũi hắn đang bị Liễu Thi Hương bóp chặt,ý đồ cầm máu giúp hắn,thấy vậy hắn vội há miệng đớp không khí rồi nói"Thi Hương em mau thả tay ra,anh sắp nghẹt thở chết rồi"
Liễu Thi Hương nghe vậy thì vội thụt tay lại,nhìn lãng sang một bên,như là đứa trẻ biết mình làm sai vậy,trông rất đáng yêu,đột nhiên nàng hô lên"Các chị nhìn kìa"nói xong chỉ tay vào cánh cửa.
Nghe vậy các nàng Tiểu Nguyệt vội nhìn theo hướng cánh cửa.
Chỉ thấy ở phía sau màng mỏng trong suốt kết giới kia,là một đầu thú nhỏ lông trắng,bộ dạng là một con hồ ly,nó đang mở to đôi mắt đen nhánh trong suốt nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu.
Thấy vậy các nàng đồng thanh kêu lên"A,thật là đáng yêu,bộ lông nó nhìn thật là đẹp,nếu được bế trên tay thì tốt biết mấy"
Lăng Tiếu nghe vậy cũng nhìn về phía con hồ ly kia,một lát sau hắn đột nhiên mặt đầy đắc ý,sau đó cố giấu đi nghiêm túc nói"Ai za......nhìn kìa,ta đẹp trai phi giống loài rồi hay sao đấy,con tiểu hồ ly này cứ nhìn ta miết kìa,thật là cũng đành thôi,ta đẹp quá mà"
Các nàng Tiểu Nguyệt nghe hắn nói vậy thì mới để ý,nảy giờ tựa con tiểu hồ ly này chỉ nhìn Lăng Tiếu thôi a.
5 nữ suy nghĩ một lát rồi đưa ra kết luận"Có lẽ nó thấy anh đầu tiên,nên tựa xem anh là mẹ nó cũng nên"(TG:không biết hồ ly có phải như vậy không,ta là áp dụng kiểu,khoa học chứng minh,gà mới nở nhìn thấy ai đầu tiên thì nhận người đó làm mẹ,thôi thì mọi người thông cảm,chấp nhận tạm đi nha)
Lăng Tiếu nhìn tầng mỏng kết giới trước mắt nhíu mày thật chặt.
Thấy vậy,mấy nàng Tiểu Nguyệt vội hỏi"Chồng,có chuyện gì khó khăn hay sao?"
Lăng Tiếu nghe vậy nói"Cũng không phải cái gì khó khăn lắm,chỉ là cần phí chút thời gian để phá tầng kết giới trước mắt này ấy mà"
Trần Thị Như biết chuyện này không đơn giản như lời Lăng Tiếu nói,nàng lên tiếng"Chồng đừng dấu bọn em,có chuyện gì nói ra,chúng ta cùng nhau nghĩ cách giải quyết"
Lăng Tiếu nghe vậy thì cười hề hề,đành phải nói ra đều hắn biết"Cái kết giới trước mắt này là của lão quái Tạo Đan Cảnh bố trí a,ta hiện giờ còn chưa phá vỡ nó được,chắc có lẽ đợi lên Tạo Đan Cảnh rồi quay lại đây"
Các nữ nghe vậy thì hô"Vậy không được a,dù không lấy được bảo vật,thì cũng phải cứu thoát tiểu hồ ly đáng yêu ra khỏi nơi này chứ"
Lăng Tiếu nghe vậy thì khổ sở nói"Ta rất muốn cứu thoát nó,nhưng rất tiếc ta không có năng lực này"
5 nữ nghe vậy thì vẻ mặt buồn rầu, nhìn về phía con tiểu hồ ly đáng yêu ở sau lớp kết giới kia,aizzzz nữ nhân ai cũng yêu thích những thứ đáng yêu a,Lăng Tiếu cảm thán cũng hết cách rồi a,hắn cũng không phải không muốn cứu đâu đấy.
Lăng Tiếu nói"Thôi chúng ta đi thôi, từ từ sau này sẽ cứu con tiểu hồ ly cho các em"
5 nữ không đáp lời hắn,chỉ tiếc núi nhìn con vật nhỏ dễ thương ở trong kết giới kia,Lăng Tiếu thấy vậy cũng bó tay chịu thua,đành phải đứng ở một bên chờ đợi.
5 phút 10 phút 15 phút.........các nữ vẫn say xưa nhìn ngắm con vật nhỏ đáng yêu tột cùng ở trong kết giới,cũng không trâch các nàng được,đúng là con tiểu hồ ly kia rất đáng yêu,mắt to đẹp lấp lánh như là ánh sao,lông bóng mướt nhìn vào rất muốn sờ.
Lăng Tiếu chính là ở một bên chịu hết nổi rồi nha,hắn là đứng đến mõi chân luôn rồi đấy,đợi các nàng nhìn xong chắc cũng hết ngày,hắn đành phải nói"Được rồi,nếu các em đã muốn sở hữu nó như vậy,ta có thể bắt nó ra cho các em,nhưng mà cũng phải tốn 1 tháng thời gian đấy,còn việc có thật sự cứu thoát nó khỏi kết giới được không,thì còn tùy thuộc vào vận may nữa,nếu con hồ ly kia muốn ra ngoài thì ok,còn nếu nó không muốn thì coi như 1 tháng uổng phí công lực là xong,rồi các em tránh ra đi,để ta còn thi pháp,phá hủy một lỗ nhỏ để con hồ ly kia chui ra"
5 nữ nghe vậy thì mặt mày hớn hở,sau đó tức giận lớn tiếng chỉ trích Lăng Tiếu"Sao chồng có cách mà không thực hiện sớm chứ,chồng thật thật là xấu,lại nở để tiểu hồ ly đáng yêu kia bị nhốt trong kia"
Lăng Tiếu nghe vậy thì tức muốn nổ phổi thầm nghĩ"Thật oan uổng nha,các em tưởng ta không muốn thực hiện sớm sao,chẳng lẽ thực hiện một trận pháp kéo dài 1 tháng là Thoát Phàm Cảnh như ta có thể làm à,đây là phải nuốt rất nhiều đan được đấy,ta là muốn làm các em vui mà các em lại nỡ lòng nào còn chữi ta chứ,ta thật tức giận a"lòng thì lớn tiếng một hơi dài,nhưng ngoài mặt chỉ là tức giận và không nói gì.
5 nữ thấy hắn bộ dạng tức giận thì vội ngậm miệng lại,biết mình hơi quá quắc,trước giờ hắn chưa bao giờ tức giận với các nàng,nên thấy hắn tức giận thì các nàng hơi sợ.
Ngọc Hân vội chạy tới kéo tay hắn nói"Chồng,đừng tức giận nha,chị em bọn em chỉ nói đùa thôi mà"
Tứ nữ còn lại thấy vậy cũng vội chạy đến nũng nịu với Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cũng chỉ hơi tức giận vì cảm thấy oan ức thôi,thấy các nàng như vậy thì ngay lập tức hết giận,thế là lại nói cười vui vẻ với các nàng,sau đó bắt tay vào thi pháp,nhằm phá thủng một lỗ nhỏ cho con tiểu hồ ly đi ra.
..................●△●●▽●..................
Trong khi Lăng Tiếu còn đang ở di tích Huyền Diệu Môn phá kết giới,thì ở một nơi xa xôi,từng tiếng nổ lớn vang lên,có hai tu sĩ Tạo Đan Cảnh đang đánh nhau long trời lỡ đất,trong 2 tên đang đánh nhau thì có 1 tên Lăng Tiếu biết mặt,tên dó chính là 1 trong 5 Tạo Đan Cảnh ở sự kiện tranh đoạt"Tiên Quyển",hắn có tên là Phan Nhị là một trung niên tu vi Tạo Đan Cảnh sơ kỳ đỉnh phong.
Đánh nhau với Phan Nhị là một lão giả,trong giới tu tiên cũng khá có tên tuổi,lão giả có tên là Trương Quy còn được người ta gọi là "Bất Tử Quy Hành Giả",một tu sĩ lấy phòng ngự nổi danh.
Hai người đang đánh nhau ở một vùng hoang vắng,đánh rất nhiệt tình,tạm thời lợi thế đang nghiêng về Trương Quy.
Vừa đánh nhau Trương Quy vừa lên tiếng nói"Phan Nhị ngươi đám ở sau lưng ta,hiếp dâm phụ nữ của ta,may ta đến kịp,nếu không ngươi đã thực hiện được rồi,hôm nay ta phải giết ngươi rửa nhục"
-Quy lão đầu ngươi không thấy tự xấu hổ sao,đã già như vậy rồi mà còn cưới thuê tử trẻ tuổi,hay là nhượng lại cho ta đi,ta sẽ trả cho ngươi 10 viên hạ phẩm linh thạch.
- Hừ,ngươi tưởng ta ngu sao,nữ tử ở trong giới cao tầng tu sĩ rất ít,nàng ta là một cái Thoát Phàm đỉnh phong tu sĩ,hơn nữa tuổi chưa đến 60,ngươi lại đòi ra 10 viên linh thạch mua nàng,ngươi tưởng ta ngu à.
-Quy lão đầu,ngươi như vậy không được a,hay là hai ta cùng hưởng,ta đưa thêm ngươi 50 viên hạ phẩm linh thạch,nếu không ta tựa đem chuyện ngươi bắt cóc nữ tu,truyền ra cho mọi người cùng biết.
-Hừ,đợi ngươi còn sống sau trận chiến này rồi hễ nói."Địa Long Thuật"
-Bao Quy đầu,ngươi tưởng ta sợ ngươi à,"Phi Dương Thủ"
Thế là trận chiến tiếp tục diễn ra,không có lúc nào dừng lại cả.
Đột nhiên tại lúc hai người đang tập trung đánh nhau thì:Oành oành Đùng Đùng Rầm Rầm.......từng tiếng nổ to được phát ra.
Hai người thấy vậy thì vội dừng tay,nhìn xem nơi đâu phát ra tiếng động khủng khiếp đến như vậy,hai người nhìn đông ngó tây một lúc,rất nhanh đã thấy nguyên nhân gây ra tiếng động.
Chỉ thấy ở cách xa hai người khoảng 50 m xuất hiện một cánh cửa,nếu Lăng Tiếu ở đây thì nhất định sẽ nhận ra cánh cửa này ngay lập tức,cánh cửa này chính là nơi diễn ra cuộc tranh đoạt thanh kiếm màu đồng xám,và cũng là nơi phong ấn một hung vật,mặc dù chưa biết hung vật đó là gì.
Oành..........cánh cửa đột nhiên tan nát,từng luồng khí màu xám liên tục bay lên trời,sau đó tạo thành một khuôn mặt khủng lồ hư ảo của một con báo.
"Ha Ha Ha Ha Ha,cuối cùng ngày này cũng đến,1 ngàn năm rồi,cuối cùng cũng thoát khốn được rồi,Ha Ha Ha Ha"Một giọng nói khàn khàn rất chói tai vang lên từ miệng của hư ảnh hình báo kia.
Cười dài một tiếng,sau đó hư ảnh hình báo cuối mặt xuống nhìn vào Phan Nhị cùng Trương Quy,sau đó rất chân thật,hư ảnh hình báo liếm môi nói"Lâu rồi còn chưa có uống máu,ăn thịt,tiện thể có 2 con dê béo ở đây,tựa thích hợp"
Phan Nhị và Trương Quy nghe vậy thì cả kinh,bọn hắn cảm nhận thấy hư ảnh hình báo kia rất mạnh,không muốn tranh đấu,vì vậy vội quay người phi hành nhanh về hướng ngược lại hư ảnh hình báo kia.
Hư ảnh hình báo thấy vậy cười nụ cười hung tợn nói"Mèo vời chuột à,ta rất thích,tựa chấp các ngươi 3 giây,thoát được ta tha cho các ngươi 1 mạng"
Sau đó vài ngày ở giới tu sĩ truyền ra tin tức,linh hồn đăng(thứ gắng liền với linh hồn một tu sĩ,nếu đèn tắt thì mạng tan ) của Phan Nhị trưởng lão Phi Nhạn Môn tựa đã bị dập tắt,tất cả đều biết Phan Nhị bị Trương Quy đuổi giết,nên đều cho rằng Trương Quy giết Phan Nhị,nhưng sự thật thì sao chưa ai xác nhận được.
HCVVCH
Lâu quá không ra chương,hì hì.
Báo tin mừng cho mọi người là ta có ý tưởng lại rồi,ta sẽ ráng một ngày viết 2 chương.
À mà quên.
PR truyện"Tu Ma Phi Thăng Quyển".