Chương 1: Một ngàn năm trước

Chương 1: Một ngàn năm trước

“Ta là ai?”

“Ta là…Tần Vô Đạo!”

Tần Vô Đạo đột nhiên mở to hai mắt, sau thì lập tức ngồi dậy.

“A!”

“Còn sống sao?”

“Sao có thể được, vừa rồi rõ ràng là đã tắt thở rồi cơ mà?”

Xung quanh truyền đến một trận kinh sợ, mọi người đều nhìn Tần Vô Đạo bằng ánh mắt không thể nào tưởng tượng nổi.

“Cậu chưa chết sao?” Một giọng nói thanh thuý vang lên, trong giọng nói còn toát lên sự tức giận nồng đậm, người đó nói: “Sao cậu lại nghĩ quẩn vậy hả? Chẳng phải chỉ bị người yêu đá thôi sao? Làm gì đến mức phải nhảy hồ tự tử chứ?”

Bị đá gì?

Nhảy hồ á?

Tần Vô Đạo sững sờ, hắn bất giác nhìn về phía người đang nói chuyện.

Đó là một thiếu nữ mười tám mười chín tuổi, khuôn mặt tinh tế trông cứ như được thượng đế tỉ mẫn đẽo gọt ra vậy.

Dáng người thon cao tràn đầy sức sống, giờ phút này còn bị nước làm cho ướt đẫm, quần áo màu trắng đơn giản vừa vặn dính sát vào người, làm lộ ra dáng người phập phồng quyến rũ tràn đầy sinh động kia.

Đây là một cô gái hoàn hảo, dù bị Tần Vô Đạo bắt bẻ nhưng vẫn âm thầm ngưỡng mộ hắn.

Chỉ là, hắn cảm thấy vô cùng khó tin.

“Cô là, Lâu Nguyệt Dao sao?”

“Đúng vậy, chính là bà dì tôi đã cứu cậu đây này!” Lâu Nguyệt Dao nổi giận đùng đùng nhìn Tần Vô Đạo quát: “Cậu có phải là đàn ông không đấy, có tiền đồ không vậy, bị một đứa con gái đá thôi mà đã nhảy hồ tự tử rồi à? Ba mẹ cậu sinh cậu ra nuôi cậu mấy năm trời là để cậu nhảy hồ tự tử đó hả? Tôi thật sự cảm thấy không đáng thay cho bọn họ luôn đấy.”

Thiếu nữ tuyệt sắc mặt tràn đầy sự tức giận, lời nói còn có hơi thô, nhưng ngược lại mị lực toả ra trên người cô lại nhiều vô cùng, khiến cho không ít đám thanh niên trẻ tuổi không nỡ rời mắt dù chỉ là một giây.

Chẳng qua Tần Vô Đạo không hề quan tâm đến những thứ này, trong đầu hắn chỉ có đúng một câu thôi:

“Mình đã trở về, một ngàn năm trước!”

Không một ai biết rằng vào giờ phút này, Tần Vô Đạo đã không còn là Tần Vô Đạo của trước đây nữa, hắn lại có thêm một phần ký ức khác thường.

Nhìn Lâu Nguyệt Dao trước mặt, quá khứ xa xôi kia liền bắt đầu hiện ra ngay trước mặt hắn.

Đoạn ký ức này cũng thuộc về Tần Vô Đạo, nhưng mà là Tần Vô Đạo của một ngàn năm sau.

Cương thi vương Tần Vô Đạo, hay còn gọi là tiên vương bất diệt, vốn là một người bình thường, nhưng do cơ duyên xảo hợp nên đã đi lên con đường tu tiên, hơn nữa lại còn đồng tu cả tiên cả ma, một đường hát vang tiến mạnh, chỉ trong khoảng thời gian một ngàn năm ngắn ngủi mà đã sắp độ kiếp tiên vương, trở thành một trong số những người đứng đầu Thượng giới.

Nhưng, hắn hiểu rằng hắn sẽ không thể sống sót được sau đại nạn kiếp của tiên vương.

Bởi vì, khi độ kiếp, hắn phát hiện chính mình đã bị tính kế.

Đó là một thứ sức mạnh vô cùng mập mờ đã ẩn nấp trong cơ thể của hắn được một thời gian, lúc đang độ kiếp thì nó mới bùng nổ.

Mà chỉ có tên kia mới có thể làm ra chuyện này!

Thông Thiên Tiên Vương Vạn Pháp Vương, bạn tốt của Tần Vô Đạo, thực lực cũng vượt trội hơn hẳn Tần Vô Đạo, là một cường giả cấp tiên vương thật sự - một trong những người đứng đầu Thượng giới.

“Hà tất gì mà phải thế, vốn dĩ ta cũng có sống sót qua được kiếp nạn tiên vương đâu.”

Độ kiếp là lúc Tần Vô Đạo khẽ siết chặt nắm tay lại, mặt vô cảm nhìn đại nạn huỷ diệt đất trời, lẩm bẩm một mình.

Con đường tu tiên trước kia của hắn có quá nhiều tiếc nuối, đại kiếp nạn của tiên vương có tâm ma chắc chắn sẽ khiến hắn tan thành tro bụi.

Dù sao cũng đều sẽ chết, khi ấy trong lòng nảy sinh sự ác độc, Tần Vô Đạo đã mượn dùng dị bảo “Lưu Quang Chi Dực”, mạnh mẽ gia tăng năng lực thiên phú của hắn…Lực lượng đất trời, xé rách thời không với ý định là sẽ đưa bản thân quay trở về một ngàn năm trước, tự trợ giúp chính mình, đền bù tiếc nuối.

Đây là một trận đánh cược mạo hiểm, một trận đánh cược có tỷ lệ còn chưa tới một phần nghìn.

Ai có thể ngờ rằng, hắn lại quay trở về một ngàn năm trước trong trạng thái này.

Không nghi ngờ gì nữa, đây chắc chắn là một kết cục tốt đẹp.

Cho dù quay trở về một ngàn năm trước, khi hắn vẫn chỉ là một người bình thường, nhưng chỉ cần có ký ức tu tiên trong đầu, hắn sẽ lại có thể một lần nữa trở thành cường giả được người người kính nể!

Tiên vương bất diệt Tần Vô Đạo!

Hơn nữa phải là một tiên vương không có chút tiếc nuối và sơ hở nào cả!

Và đương nhiên, Tần Vô Đạo là người có thù tất có báo, hắn cũng sẽ tặng một món quà cho Vạn Pháp Vương…Trước khi xé rách không gian, hắn đã liều lĩnh chuyển dời địa điểm đổ kiếp đến cái động tiên của Vạn Pháp Vương, khiến Vạn Pháp Vương lại lần nữa được hưởng thụ kiếp nạn tiên vương.

Cho dù có là một trong số những người đứng đầu thượng giới đi chăng nữa, nhưng nếu phải đỡ lấy kiếp nạn tiên vương đặc thù kia của Tần Vô Đạo thì không chết cũng sẽ bị lột da thôi.

Bây giờ, Tần Vô Đạo lại chưa chết, xem như là lời to rồi!

“Này, cậu bị choáng sao?” Lâu Nguyệt Dao thấy Tần Vô Đạo lúc thì giật mình, lúc thì mừng như điên, cô không khỏi nhíu chặt mày lại, quan tâm hỏi: “Có muốn đi bệnh viện không?”

Tần Vô Đạo lấy lại tinh thần, hắn khẽ mỉm cười nói: “Không cần, cảm ơn, Lâu Nguyệt Dao, tôi sẽ báo đáp cô!”

Lâu Nguyệt Dao, Tần Vô Đạo nhớ rõ cô nàng này lắm, cô là giáo hoa của đại học Thiên An, năm nay mới năm nhất, bởi vì sự xuất hiện của cô nên năm hoa khôi ban đầu của trường lập tức bị bãi bỏ tập thể, đổi hoa khôi mới.

Trong mắt các sinh viên của đại học Thiên An, trước vẻ đẹp tuyệt sắc của Lâu Nguyệt Dao, những mỹ nữ khác không có tư cách được gọi là giáo hoa nữa, Lâu Nguyệt Dao mới chính là giáo hoa duy nhất.

Một nữ thần cao cao tại thượng!

Chẳng qua, ở trong mắt Tần Vô Đạo, hắn đã gặp qua không ít mỹ nữ có nhan sắc tuyệt trần, hơn nữa còn sở hữu rất nhiều nữa là đằng khác.

Tuy rằng tiên vương bất diệt Tần Vô Đạo chưa bao giờ sống sót qua sau kiếp nạn tiên vương, nhưng hắn vẫn là một nhân vật lớn đủ để thay đổi toàn bộ cục diện của Tu Chân giới, có vô số tiên nữ nhan sắc tuyệt trần muốn trở thành nữ nhân của hắn.

“Hừ!”

Những người xung quanh có thể không biết được điều này, vừa nghe hắn nói xong, bọn họ liền hừ lạnh một tiếng.

Sau thì sôi nổi dùng ánh mắt khinh thường nhìn Tần Vô Đạo.

“Báo đáp Lâu Nguyệt Dao cái gì? Muốn theo đuổi nữ thần thì có!” Một người khinh khỉnh nói.

“Thằng nhóc này là ai vậy?”Có người hỏi.

“Tần Vô Đạo, bởi vì tên nghe rất lạ, cho nên tôi nghe một chút thôi là đã nhớ kỹ cậu ta rồi.” Một giọng nói tràn đầy ghen ghét vang lên.

“Tần Vô Đạo sao? Tôi biết rồi, chính là cái tên giáo thảo tầm thường kia!” Trong lời nói của người này toát lên mùi mỉa mai nồng đậm, còn đặc biệt nâng cao giọng lên khi nói đến hai chữ “tầm thường.”

Lâu Nguyệt Dao được gọi là giáo hoa duy nhất của đại học Thiên An, nhan sắc thì không cần phải nói, hơn nữa bối cảnh của cô còn vô cùng thần bí.

Tuy rằng có rất nhiều chàng trai theo đuổi cô, nhưng không một ai trong số họ dám vượt quá giới hạn cả, bao gồm cả con trai Lý Viễn Triết của Lý Hải Thiên, người được xưng là vua ngầm của Thiên An, chỉ cần đi ngang qua người, hay đứng ở trước mặt Lâu Nguyệt Dao thôi là anh ta sẽ trở nên rất thành thật, có đôi khi còn bị Lâu Nguyệt Dao dạy dỗ lại đến mức chỉ biết xám xịt mặt mày mà rời đi, đây chính là minh chứng tốt nhất.

Mà Tần Vô Đạo thì sao?

Một học sinh nghèo, tuy rằng có cái danh xưng giáo thảo, nhưng lại khó tránh khỏi hai chữ “tâm thường”.

Nghe nói còn phải làm việc vặt để duy trì cuộc sống sinh hoạt và học phí nữa.

Đại học, là một xã hội thu nhỏ, bọn họ đã sớm hiểu rõ rằng, thời buổi này là phải có thân phận, địa vị và tiền tài.

Lớn lên đẹp trai thì có tác dụng gì?

Chỉ cần có tiền có quyền, trai gái gì mà chẳng ham chứ?

Từ bạn gái đầu tiên của Tần Vô Đạo là Trình Bình chính là ví dụ rõ ràng nhất, ngày hôm qua vừa quen được một anh trai nhà giàu có tiền, hôm nay đã lập tức đá Tần Vô Đạo quen hơn hai năm, đây cũng là nguyên nhân Tần Vô Đạo nhảy hồ.

Thà khóc trong con xe BMW, còn hơn là cười trên xe đạp.

Trình Bình đã chứng minh điều này một cách rất rõ ràng.

Vậy nên, trong mắt mọi người, việc báo đáp của Tần Vô Đạo quá giả tạo, cố ý tiếp cận Lâu Nguyệt Dao mới là mục đích chính của hắn.

Trình bình hoàn mỹ thuyết minh điểm này.

Lâu Nguyệt Dao cũng có chút sững sờ, cô đánh giá Tần Vô Đạo từ trên xuống dưới, trong mắt khẽ hiện lên một tia ngạc nhiên.

Vốn dĩ ở trong mắt cô, Tần Vô Đạo là một sinh viên không có gì đặc biệt cả, lại còn là một kẻ bất lực nghĩ quẩn đi nhảy hồ chỉ vì bị bạn gái đá.

Hiện tại, khi cẩn thận đánh giá hắn, cô lại bất ngờ phát hiện ra rằng, dường như trên người Tần Vô Đạo có một loại khí chất vô cùng độc đáo, giống như là biển rộng vô tận vậy.

Rộng lớn, bình tĩnh và ôn hoà, mà lại ẩn chứa một cơn sóng thần dữ dội đến mức đủ để huỷ diệt đất trời…

Tay ngọc của Lâu Nguyệt Dao, nhỏ đến mức khó có thể phát hiện là cô đang run rẩy, trong mắt cũng âm thầm hiện lên một tia hoảng sợ.

Sao lại có người như vậy được?

Loại cảm giác này, ngay cả ở trên người của cha cũng không có!

Mà cha lại chính là…

Hơn nũa, khiến Lâu Nguyệt Dao cảm thấy không phục chính là, người con trai này ngoài miệng nói muốn báo đáp, nhưng thật ra căn bản hắn không hề có suy nghĩ muốn báo đáp thật, vì hắn cho rằng sau này hai người sẽ không có cơ hội tiếp xúc nữa nên cũng không cần phải báo đáp cô làm gì.

Mị lực của cô bị suy giảm sao?

Hay hắn đang lạt mềm buộc chặt?

Lâu Nguyệt Dao khẽ nghiến răng, sau đó đột nhiên mỉm cười, nói: “Được thôi, cho tôi số di động của cậu đi, sau này có khó khăn gì, tôi sẽ tìm đến cậu!”

Vào giờ phút này, Lâu Nguyệt Dao đã đưa ra một quyết định, một quyết định may mắn trong suốt quãng đời sau này của cô.

Tần Vô Đạo có chút bất ngờ liếc nhìn Lâu Nguyệt Dao một cái, căn cứ theo ký ức của kiếp trước, sau khi hắn được Lâu Nguyệt Dao cứu lên xong thì cũng không còn tiếp xúc gì nữa, hai người hoàn toàn chính là hai đường thẳng, nhưng sao kiếp này, Lâu Nguyệt Dao lại muốn có số của hắn chứ?

Chẳng qua…

Không sao cả!

Tần Vô Đạo lật lại ký ức trong quá khứ, rồi đưa số mình dùng thời đại học cho Lâu Nguyệt Dao, còn về điện thoại, nói không chừng là khi nhảy hồ thì đã bị hỏng mất rồi, ài, lại phải mua điện thoại mới nữa.

Người xung quanh đều trợn mắt há hốc mồm khi chứng kiến cảnh tượng này, đầu óc cũng có chút ngưng trệ.

Đây là tình huống gì thế này?

Thế mà nữ thần lại muốn có được số của một đứa con trai tầm thường sao?

Thằng nhóc Tần Vô Đạo này, dám gây sự chú ý của giáo hoa.

“A!”

Đúng lúc này, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, ngay sau đó, một tên lập tức bị trượt chân rơi vào trong hồ nước.

“Đậu moá!”

Không ít người bắt đầu nổi đầy hắc tuyến, phương thức nhảy hồ này, bắt đầu lưu hành rồi sao?