Edit: kaylee
Vệ Y Y ở bên cạnh ngây ngẩn cả người, nàng đi theo sư phụ đã ba năm, lại chưa
từng thấy nàng lộ ra tươi cười như thế, tươi cười này, đẹp rung động tâm
người.
"Thiên Thành, Hạ gia." Trên khuôn mặt thiếu nữ bao phủ ánh sáng nhàn nhạt,
trong đôi mắt trong veo hiện lên một chút hoài niệm và áy náy.
Ngọc nhi, ba năm, hiện tại rốt cục ta cũng có thể đi tìm đệ, đệ nhất định phải
chờ ta, đời này, ta sẽ không lại để cho đệ thừa nhận thống khổ giống như kiếp
trước. (L: đoán ra chưa? Rõ rồi ha ~)
"Thiên Thành?" Đông Phương Thiếu Trạch nhíu mày: "Thiên Thành thực lực không
kém Đông Phương thế gia bao nhiêu, Vân Nhi, ta không biết con và Hạ gia có
quan hệ gì, nhưng mà, nếu có người làm khó dễ con mà nói, con để Dư lão đến
cho ta biết, mặc kệ như thế nào, Hạ gia vẫn là muốn cho Đông Phương thế gia
một chút mặt mũi."
"Ta hiểu rõ."
Cố Nhược Vân khẽ gật đầu, hiện tại quan trọng nhất, là nàng muốn nghĩ biện
pháp đạt được lệnh bài của Thiên Thành,