Vệ Y Y ngẩn người, nghe được Cố Nhược Vân nói như vậy, tiểu gia hỏa mới dụng tâm quan sát người trước mắt. Chỉ thấy trên mặt bị bụi bẩn che kín kia của tiểu khất mang theo khẩn trương và lo lắng, nắm tay nho nhỏ gắt gao nắm chặt, quật cường mà kiên cường nhìn hai nữ tử phía trước. "Đây là, hả?" Vệ Y Y đột nhiên như là phát hiện cái gì, kinh ngạc mở to hai mắt nhìn: "Trong thân thể của tiểu tử này giống như bị phong ấn lực lượng cường đại gì đó, chính là luồng lực lượng kia cần dựa vào việc hấp thu linh lực trong cơ thể hắn để sống, cho nên qua nhiều năm như vậy thực lực của hắn mới có thể thấp kém như vậy, đáng tiếc thiên phú tốt như vậy." Nói tới đây, Vệ Y Y tiếc hận lắc lắc đầu. "Không!" Cố Nhược Vân lắc lắc đầu: "Ở trong cơ thể của hắn cũng không phải là lực lượng bị phong ấn, mà là một Linh Thú! Ta đoán rằng khi còn nhỏ tiểu gia hỏa này gặp phải thương nặng, vốn nên tuyệt mệnh, nhưng không biết là ai chộp tới một Linh Thú như vậy ký túc ở trong cơ thể của hắn, mới làm cho hắn có thể tiếp tục kéo dài mạng sống, chính là ngươi nói không sai, linh lực của tiểu gia hỏa này tương đối đặc thù, cho nên nếu bồi dưỡng mà nói tuyệt đối là nhân vật thiên tài có thể đếm được trên đầu ngón tay, thành tựu sẽ không thấp hơn cha ta! Nếu không, con Linh Thú này cũng sẽ không thể lựa chọn cứu hắn…..." Đương nhiên, những lời này đều là Tử Tà thông qua linh hồn truyền âm nói cho nàng. Nhưng mà ngay cả như thế, vẫn là làm cho nam hài (bé trai) kinh ngạc nhìn nàng một cái, đáy mắt lộ ra ao ước. "Các ngươi có biện pháp có thể giúp ta hay không? Ta nghe nói Quỷ Y không gì làm không được, cũng chỉ có Quỷ Y có thể cứu ta! Nếu vẫn luôn tiếp tục như vậy, cả đời ta cũng không có khả năng cường đại, các ngươi giúp giúp ta." Vệ Y Y nở nụ cười: "Tiểu gia hỏa, ta là người, không phải thần, ta cũng không phải không gì không làm được, nói thật cho ngươi biết, vấn đề của ngươi ta thật sự không có cách nào, dù sao thương thế của ngươi cũng không phải là bệnh! Ngươi muốn ta giúp ngươi thế nào?" Chính yếu là, đối với Linh Thú sống nhờ ở trong cơ thể của tiểu khất cái, Vệ Y Y trong lòng có chút sợ hãi, theo bản năng cũng không dám nhận sự cầu xin giúp đỡ của hắn. Tiểu khất cái có chút thất vọng cúi đầu, Quỷ Y đã là hi vọng cuối cùng của hắn, nhưng cuối cùng ngay cả một tia hi vọng cuối cùng này đều mất đi rồi, chẳng lẽ hắn phải thành phế vật vĩnh viễn sao? Không! Tuyệt đối không được! Nếu là hắn không cách nào tăng lên thực lực, vậy gia tộc sẽ nguy ở sớm tối.... .... "Kỳ thực, muốn cứu hắn, cũng không phải là không có biện pháp." Bỗng nhiên, một tiếng nói tà mị xuyên thấu qua linh hồn của Cố Nhược Vân truyền ra, giống như ngay ở bên tai. Cố Nhược Vân nhíu mày: "Ngươi có biện pháp nào?" "Rất đơn giản," Tử Tà giống như rất là khinh bỉ đối với những lời này của Cố Nhược Vân, "Ngươi thu phục con Linh Thú kia trong cơ thể của hắn không phải là được rồi sao? Tuy rằng thực lực hiện tại của con Linh Thú này chẳng phải rất mạnh, nhưng tốt xấu gì cũng đã từng là một trong bốn Thần Thú - Bạch Hổ." Ầm! Cố Nhược Vân giống như bị một tia sét đánh trúng, kinh ngạc mở to hai mắt. Tử Tà vừa nói gì đó? Một trong bốn Thần Thú - Bạch Hổ? Phải biết rằng, lúc ban đầu mảnh đại lục này hình thành, là do bốn Thần Thú thống lĩnh, phân biệt vì Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ, ngay từ đầu, bốn thú thủ ở bốn phía, để bảo vệ vận mệnh của đại lục, sau này bốn thú lại mạc danh kì diệu (không hiểu sao) mà biến mất, cũng không có người nhìn biết được tung tích của bọn họ. Hơn nữa, bốn đế quốc của Tây Linh đại lục này lấy tên của bốn Thần Thú, chẳng lẽ trong đó có liên quan gì? "Nha đầu, hiện giờ tốt xấu gì ngươi cũng là chủ nhân của Thượng Cổ Thần Tháp, tuy rằng bốn Thần Thú thực lực cường đại, nhưng đây cũng chỉ là đối những người khác mà thôi, ở thời kỳ ta cường thịnh, là bọn họ toàn bộ đều lên, cũng sẽ không thể là đối thủ của ta, chính là đáng tiếc hiện giờ thực lực của ta tổn hao nhiều, cho nên nếu thu phục Bạch Hổ, đối với con đường kế tiếp của ngươi cũng an toàn rất nhiều."