Chương 5: Điềm báo lạ

Một buổi sáng đẹp trời, tiếng chim đang ríu ríu ngân nga, những rọt sương còn đọng lại trên những cánh hoa cuối hè đang gần vỡ tan bởi tích quá nhiều hơi nước, những tia nắng buổi sớm đang khẽ sưởi ấm mặt đất . Ngày hôm nay sx là ngày đầu tiên Nasi bắt đầu nhập học.những có lẽ cậu ta đêm qua không thể ngủ nổi nên sáng hôm nay đã dậy muộn so với giờ báo thức thì phải .

-Ôi muộn mất.. muộn mất thôi.

-Chạy ra đầu phố rẽ trái sẽ có 1 ngã tư rồi rẽ phải là có trạm xe bus tới trường đó.

-Chúc em một buổi tựu trường vui vẻ nha.

-Vâng cảm ơn anh Phiêu Hy em đi đây.

Nasi vừa chạy vừa lẩm bẩm” mình sẽ muộn mất thôi, muộn mất, hôm nay là buổi đầu thế mà lại ra thế này”. Cứ thế cho đến ngã tư , phía bên kia đầu đường có lẽ cũng là một nạn nhân giống như cậu, cậu ta cũng đang phóng nhanh như bị chó rượt vậy.

-Tránh đường.... tránh đường mau

-Không.............

Thế là 2 kẻ đang vội va phải nhau , khiến cho họ càng vội càng lâu hơn.

-Này cậu kia.. tôi bảo tránh ra rồi mà. Cậu thanh niên kia vơ lại đống sách vở của mình rồi quay sang quát Nasi.

-Tôi...tôi, mà không đúng lúc đó quá gần thì làm sao tôi lánh được cơ chứ.

-Không lánh được .. tôi đang bận coi như tha cho cậu đó, mình sẽ muộn mất . thế là cậu ta phóng thẳng đi để lại Nasi của chúng ta đứng đó lẩm bẩm.

-Mình cậu bận thôi à... thôi chết mình sẽ muộn mất.

Thế là Nasi cũng cong vó lên chạy thật nhanh ra chỗ xe bus, may sao vừa kịp lúc xe bus đến, nhưng cái may chỉ dừng ở đó thôi xe chật quá rồi. Người thu vé xua tay cản đám đông đang chen lấn để lên xe.

-Chỉ 2 người nữa được lên thôi...

-2 cậu kia sinh viên à, tôi sẽ ưu tiên cho lên đi , nhanh sẽ xuất hành ngay bây giờ .

-Cảm ơn anh.

Và thế là oan gia ngõ hẹp là có thật hai kẻ vừa lục xục trong cái ngõ kia đã lên chung một tuyến xe , mọi chuyện sẽ chẳng ra sao cho tới khi một người suống và dư ra một chiếc ghế chống, chỉ một chiếc và 2 kẻ đó đang lăm le chiếc ghế đó mặc cho đối phương cũng đã có ý định ngồi vào thế là một cuộc chiến có thể nói là loạn cả một cái xe bú lên. Ban đầu chỉ là những con mắt lượm nhau sau đó là những lời lẽ giành giật đã rơi ra.

-Tôi để ý nó trước nên tôi sẽ ngồi.

-Không đúng dõ dang tôi để ý nó trước.

-Tôi trước..

-Tôi trước.....

Và cứ thế 2 từ cứ lặp đi lặp lại phải hơn 10 lần và nó chỉ chấm dứt khi một bà lão đi lại và khẽ ngồi suống chiếc ghế đó, 2 kẻ thù không đội trời chung mở to mắt ra và chỉ biết nhìn.

-Cảm ơn 2 cậu thanh niên nha.... lão không nghĩ là còn nhiều người tốt với lão như hai cậu đâu.

-Dạ vâng ...

Và rồi , ngồi trường của Nasi học cũng đã tới, một ngôi trường thật nguy nga và tráng lệ, 2 dãy trường học là 2 tòa nhà cao 6 tầng, được thiết kế theo phong cách nhật .

-Đâu rồi… đầu rồi …. Phòng 3a2 tầng 3 tòa A ..

-Mãi cũng đến…. may mà giáo viên chưa vào.....

Nasi bước vào một căn phòng nhưng như đang bước vào một bãi chiến trường vậy, mọi người nô nức chêu đùa nhau, kể cho nhau về câu chuyện của bản thân khiến cho lớp sôi nổi hẳn lên.từ phía sau canh cửa 1 giáo viên bước vào.

-Woa... trẻ quá..

-Đẹp trai quá mày ơi.....

-Ngầu thế......

-Là nam à....

-..............................................

Đó là tất cả những lời bình phẩm về giáo viên nam bước vào , như những lời nhận xét , người giảng viên tuổi tầm 30 cao to lực lưỡng , một mái tóc đen được vuốt ra sau, mặc 1 bộ sơ mi đỏ tím được sơ vin cẩn thận.

-Lớp 1a2 đây hả..

-Vâng thưa thầy.

-Cả lớp ổn định tôi có chút lời cân nhắc..

-Tôi xin được giới thiệu tôi là “VŨ KIM ÂN” giảng viên môn lí thuyết động học kiêm giáo viên chủ nhiệm lớp này... ai có muốn hỏi gì không, nếu không chúng ta sẽ bắt đầu vào môn luôn.

-Dạ thưa thầy , thầy có vợ chưa ạ..

-Nhà thầy ở đâu ạ...

-Thầy có chơi facebook ko ạ...

Dưới lớp nhốn nháo những câu hỏi được đặt ra cho người giáo viên đang đứng nghiêm ngắn trên giảng đường.người thầy khẽ giơ cánh tay chấm dứt chuỗi câu hỏi đó.

-Xin phép các bạn tôi chỉ trả lời những câu hỏi liên quan đến môn học hoặc trường này thôi còn các câu hỏi về cá nhân tôi xin miễn..

-Chán thế thầy ơi.

-Nếu không có câu hỏi nào chúng ta bắt đầu học thôi.

-Bài 1...........................................

Thế là buổi học đầu tiên thế là kết thức trong suôn sẻ, một tiếng chuông vang lên cả lớp nhưu bầy ong vỡ tổ lao ra 2 bên cửa ,một vụ lộn xộn phía dưới cánh cửa ra .

- lại là ngươi à..

- câu này ta nói mới phải ...

Một cuộc chiến của 2 không đội trời chung lại được nổ ra, Nasi và cậu thanh niên gặp rắc rối với nhau buổi sáng , đúng là chả có chuyện gì chẳng thế xảy ra, trái đất có lớn nó vẫn hình tròn , 2 kẻ mới gặp đã trở thành kẻ thù giờ đây lại học chung một lớp , liệu lớp học này có còn là lớp học nữa không chứ.

Khi suống sân, trong loạt sinh viên đang ra về , bỗng Nasi nhìn thoáng qua thấy một người con gái rất quen, cậu chạy theo, chạy theo vì không biết tên nên không thể làm gì được, rồi cậu lỡ lạc mất trong đống người xô đẩy nhau. Cậu lẳng lặng ra về .đi gần về tới khu phố cậu sống , người con gái đó lại lướt qua mắt cậu, như làn gió thu nhẹ khẽ lướt qua.

-Cậu ........

Người con gái ấy đừng lại, khuôn mặt dễ mến đáp lời.

-Có vấn đề gì sao . người còn gái đó quay lại trả lời Nasi.

-Liệu chúng ta đã từng gặp nhau chưa.... tôi thấy cậu rất quen.

-Cũng có thể nói thế.... chúng ta đã gặp nhau mấy hôm trước ở quán ăn ..

-Đúng cậu rồi.... tôi vẫn đang đi tìm cậu mãi..

-Tìm tôi sao... cậu cần gì ở tôi à....

-Không ....à... tôi chỉ muốn cảm ơn cậu thôi..

-Chuyện đó tôi đã nói là không cần cảm ơn rồi mà.

-À...à... cậu ở gần khu này ...

-Đúng thế tôi ở bên kia khu phố , có chuyện gì sao....

-À... không ...không có gì tạm biệt cậu. Nói thế Nasi phóng vụt đi và cười mỉm, tâm hồn nó nhẹ nhõm và thoải mãi hơn bao giờ hêt, nó bay bổng lướt nhẹ về phía khu phố nó sống. Về tới nhà, nó ngạc nhiên vì căn phòng cửa đã mở, tưởng Phiêu Hy đã đi làm về nên cậu cũng không lo lắng lắm bước vào nhà , một bãi phế tích, đò đạc trong nhà bị sao trộn hết lên, mọi thứ đổ nát như có một cuộc chiến vừa xảy ra .

-Chuyện.... chuyện gì xảy ra thế này ...

-Anh Phiêu Hy ... anh Phiêu Hy .. có chuyện gì vậy.

Nasi vừa đi xem qua căn nhà vừa gọi quanh nhưng không thấy tiếng người đáp, nó đi lên tầng 2 nhìn vào cả 2 căn phòng trên tầng đều cửa mở, có một luồng khí nặng nề dduwojcw bao phủ quanh đây, một cảm giác kỳ lạ xâm chiếm toàn bộ cơ thể cậu, cảm giác này khiến cậu lo sơ hơn bao giờ hết, cậu khẽ đi lại căn phòng vừa phát ra tiếng thở gấp , nó là căn phòng 2 ae nhà “Hi-Ha” ở , trước mắt cậu là một thảm cảnh 2 đứa bé nằm bất động trên sà, máu bé bết, HI – có lẽ bị thương rất nặng , một cánh tay của nó đã mất, cậu tiến lại gọi 2 đứa dậy.

-“Hi-Ha” có chuyện gì vậy.... dậy đi

  • ngươi ... tên ác quỷ đội lốt người..

    • đò ác quỷ ... ta sẽ giết ngươi vì chủ nhân..

Chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng có lẽ nó có liên quan đến Nasi , 2 đứa bé nhìn Nasi như muốn giết cậu ngay lập tức .. nhưng có lẽ cậu vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, trong đống lộn xộn khẽ dung lên 1 cánh tay ngoi lên từ đó.mọi người đều quay nhìn lại nhìn nó .