Khi đó, Elina và Raaz (cha của Orpal) đang trở về nhà. Khi nghe thấy tiếng kêu cứu của Lith, họ đã chạy lại để kiểm tra tình hình.
Khi thấy Orpal nằm trên đất và nôn thốc nôn tháo, họ hiểu được điều gì đã xảy ra. Họ đã nghi ngờ từ trước vì mỗi lần Orpal cho Lith ăn, Lith đều đòi ăn thêm.
Bây giờ họ đã có bằng chứng rồi. Trong đống nôn của Orpal, món súp kem chưa được tiêu hóa rõ ràng như ban ngày.
Raaz giận đỏ cả mặt.
"Cái thằng này...!" Chưa nói hết câu thì anh ta phải dừng lại, vì các con của anh ta cũng đã trở về.
"Mẹ thật thất vọng về con, Orpal." Elina nói, nhìn thấy chồng mình quá giận để nói gì thêm.
"Từ nay, Mẹ sẽ là người cho Lith ăn. Còn con phải làm toàn bộ việc của mẹ tại các chuồng bò. Con sẽ được ăn cỏ cùng bò nếu muốn."
"Nhưng mẹ..." Orpal cố gắng bào chữa. Anh ta ghét bò và mùi của chúng.
"Không có lời biện hộ nào, Orpal!" Raaz la hét. "Và sự trừng phạt chưa dừng lại ở đó đâu! Elina, hãy chuẩn bị thêm một bát cho Lith, và lấy đồ ăn từ phần của Orpal! Nó phải học được rằng quyết định sai lầm luôn mang lại hậu quả!".
Họ nói quá nhanh và có quá nhiều từ Lith chưa biết, nhưng mặt Orpal đã trắng bệch. Vì vậy, điều đó phải là một tin vui.
Orpal bắt đầu khóc và xin lỗi, nhưng Lith đảm bảo rằng mình khóc to hơn. Raaz và Elina bỏ qua lời van nài của Orpal và sai anh ta đi chăm sóc những con vật.
Sau khi được cho ăn một phần súp và sữa đầy đủ, Lith cuối cùng đã tập trung vào việc luyện tập. Sau nhiều ngày thử nghiệm, anh đã nắm được những kiến thức cơ bản về năng lực mới phát hiện và hiểu sâu hơn về phép thuật.
Lith đã khám phá ra rằng khi anh thi triển phép thuật nguyên tố, nó là một quá trình ba bước. Đầu tiên, anh sẽ phát ra mana, sau đó anh phải pha trộn nó với năng lượng nguyên tố mà anh đang cố gắng điều khiển. Bước cuối cùng là khó nhất, điều khiển phép thuật và hiệu ứng của nó.
Phép thuật tinh thần bỏ qua bước thứ hai. Nó chỉ sử dụng sức mạnh của chính anh mà không mượn năng lượng nguyên tố. Điều đó làm cho nó khó khăn thi triển hơn bất kỳ loại phép thuật nào mà anh đã tập luyện cho đến nay và tốn nhiều mana hơn.
Nó cũng đòi hỏi nhiều sự tập trung hơn so với phép thuật bình thường. Mana thuần khiết không có hình thể vật lý, vì vậy anh không thể dựa vào đôi mắt của mình để điều khiển hiệu ứng của nó.
Tất cả phụ thuộc vào sức mạnh ý chí và trí tưởng tượng của anh. Hình ảnh tâm trí rõ ràng về hành động mà anh muốn mana thực hiện, càng rõ nét thì kết quả càng tốt.
Phạm vi phép thuật tinh thần cũng rất hạn chế, chỉ đạt được bán kính 01 mét.
Mặc dù có những hạn chế nghiêm ngặt, Lith vẫn bắt đầu tập luyện phép thuật tinh thần. Khám phá cuối cùng về nó là mọi cải tiến anh thực hiện trong phép thuật tinh thần cũng được chuyển sang tất cả các loại phép thuật khác.
Anh không còn cần phải chia thời gian luyện tập giữa các nguyên tố nữa, vì vậy anh tiến bộ rất nhanh so với trước đây.
Thỉnh thoảng, anh sẽ sử dụng một phép thuật ngẫu nhiên để kiểm tra trình độ của mình và để hiểu biết thêm bản chất thực sự của nguyên tố đó.
Tiến bộ của Lith cũng cho phép anh cải thiện kỹ thuật hô hấp của mình.
Thông qua kỹ thuật tích trữ, anh hiện giờ đã có thể kiểm tra việc lõi mana của mình thay đổi theo thời gian và cũng có hiểu biết đại khái về số lượng mana mà anh có trong cơ thể của mình.
Bằng cách sử dụng kỹ thuật tích trữ, anh sẽ thu nạp năng lượng của thế giới đến lõi mana của mình, cho phép nó mở rộng từ kích thước của một hạt đậu đến kích thước của một quả cầu thuỷ tinh. Sau khi lõi mana mở rộng đến kích thước của một quả cầu thuỷ tinh, tiến bộ tiếp theo chỉ có thể được đạt được khi cơ thể vật lý ép buộc lõi mana trở lại kích thước của một hạt đậu.
Lith không có ý tưởng về cách hiện tượng hoạt động và không tìm thấy bất kỳ cách nào để vượt qua nó. Phát triển lõi mana và cơ thể phải đi đôi với nhau, không có đường tắt nào.
Giới hạn xảy ra khi Lith cố gắng sử dụng kỹ thuật tích trữ trong khi lõi mana vẫn ở kích thước cao nhất của nó. Năng lượng của thế giới sẽ bị lõi mana từ chối, đi linh tính trong cơ thể và gây hại cho nó.
Bằng cách liên tục trải qua chu kỳ mở rộng và nén lại, khả năng mana của anh ta vượt trội hơn hẳn so với lúc anh chỉ là một trẻ sơ sinh.
Sau khi phát hiện và luyện tập phép thuật tinh thần, Lith có khả năng kiểm soát mana của mình một cách tinh vi hơn, cả bên trong lẫn bên ngoài cơ thể.
Lith đã có thể sửa đổi kỹ thuật tăng cường sinh lực để khi thu nạp năng lượng của thế giới, anh sẽ kết hợp nó với mana của chính mình, tạm thời vượt quá giới hạn của bản thân.
Sau đó, anh sẽ mở rộng năng lượng đi toàn thân khiến cơ thể anh đều tràn ngập mana.
Kể từ khi anh phát minh ra kỹ thuật tăng cường sinh lực, anh đã nhận thấy sự thay đổi chất lượng của cơ thể mình. Lith giờ đây chịu đựng lạnh và nóng tốt hơn. Anh gần như không bao giờ bị ốm.
Khi cả gia đình anh bị cảm lạnh, anh vẫn sẽ trở nên khỏe mạnh khi các triệu chứng xuất hiện hoặc hồi phục trong vài ngày.
"Cải thiện kỹ thuật tăng cường sinh lực là phương pháp duy nhất anh có để rèn luyện cơ thể. Nếu anh đúng, điều này có nghĩa là anh có thể sử dụng nó để rèn luyện cho đến khi anh lớn lên đủ để vận động thể chất." Lith nghĩ.
"Hy vọng nó cũng giúp anh vượt qua các giới hạn nhanh hơn. Đó là một ván cược, nhưng không hề gây hại. Ngoài đói và chậm tiến bộ, thì anh không thể làm gì khác khi chỉ mới là một đứa trẻ 7 tháng tuổi."
Còn đối với cuộc sống gia đình của anh, trong những tháng tiếp theo cũng đã trải qua một số thay đổi.
Sau vụ việc với Orpal về bát canh, một vết rạn vỡ đã xuất hiện giữa hai anh em. Lith có tính trả thù và anh trai của anh cũng vậy.
Đôi khi, khi Orpal tức giận, anh ta sẽ gọi anh là Leech (con đỉa) thay vì Lith vì anh ta luôn gọi anh như vậy trong đầu.
Mỗi lần nói lơ đãng là Orpal sẽ bị mắng mỏ nghiêm khắc và khi cãi nhau với bố mẹ thì thậm chí là bị đánh đòn. Orpal đổ lỗi cho Lith vì mọi điều không may của mình. Lith luôn cười nhạo khi anh ta gặp khó khăn.
Mối quan hệ giữa Lith và bố mẹ anh ngày càng tốt đẹp hơn. Lith đã bắt đầu nói bập bẹ, luôn nói "Mama" khi Elina ôm anh và "Dada" khi Raaz đến gần anh.
"Nếu thế giới này giống một chút với thời trung cổ trên Trái Đất, thì tốt hơn là giữ được tình cảm tốt đẹp với cha đến khi anh tự lập", đó là quan điểm của Lith.
Anh vẫn rất sợ những người đàn ông lớn tuổi, và mối quan hệ của họ cũng không tốt lắm. Raaz luôn bận rộn với điều gì đó, để cho vợ và con gái lớn dành nhiều thời gian nhất với Lith.
Phải thừa nhận rằng, ông đã sai khi cho rằng Lith quá nhỏ để nhận ra và họ sẽ có thời gian để bắt kịp sau này như ông đã làm với những đứa con trai khác của mình.
Raaz thật sự yêu anh và Lith không bao giờ ngừng gây ngạc nhiên cho ông. Anh gần như không bao giờ khóc, ngay cả khi mọc răng.
Nếu có ai đó đụng vào nôi của anh hoặc nói lớn trong khi Lith đang ngủ, hoặc ít nhất là giả vờ ngủ, anh sẽ không kêu gì, chỉ nhìn xung quanh trước khi quay lại giấc ngủ.
Lith càng ngày càng thích Rena, cô giống như một người dì yêu thương hơn là chị gái của anh. Anh có thể nhìn thấy bản thân mình trong cô ấy, chăm sóc em trai của mình như anh đã làm với Carl (em trai của Lith ở kiếp trước).
Lith đã muốn thể hiện tình cảm này, nhưng tất cả những gì anh \có thể làm chỉ là cười và mỉm cười khi gặp cô và gọi cô là "Lala". Trong thực tế, cô là người duy nhất ngoài bố mẹ anh có tên gọi ngớ ngẩn như vậy.
Điều đó không có gì nhiều, nhưng nó có ý nghĩa vô cùng đặc biệt đối với cô.
Và vậy, thời gian trôi qua. Sau sáu tháng kể từ khi anh trào đời, Lith được đặt xuống đất lần đầu tiên và bắt đầu bò dưới sự giám sát nghiêm ngặt. Vào tháng thứ chín, anh bắt đầu đi và không sử dụng những từ ngữ ngớ ngẩn nữa.
Vào ngày sinh nhật của mình, sau khi khám phá ra rằng họ cũng có sinh nhật ở thế giới mới này, anh đã tự cho phép mình sử dụng các cụm từ đơn giản và bắt đầu đặt câu hỏi để hoàn thiện từ vựng của mình.
Không biết gì về trẻ sơ sinh, việc tìm thời điểm thích hợp cho mọi điều nhỏ bé rất căng thẳng. May mắn thay, Lith luôn có thể dùng cách lừa đảo để tìm ra thời điểm phù hợp cho mình "học" làm mọi việc. Anh đã có khả năng hiểu được hầu hết những gì mình nghe thấy, vì vậy anh luôn sẵn sàng để "đề xuất".
Nếu Elina mong muốn anh nói "Mommy" thay vì "Mama", anh sẽ chờ một vài ngày trước khi làm điều đó. Nếu Raaz cổ vũ cho Lith chạy đến gần anh, anh sẽ làm điều đó.
Vấn đề thực sự là phải chú ý đến mọi điều mà Raaz, Rena và Elina nói trong khi dường như hoàn toàn không để ý đến lời nói của họ.
Một vấn đề khác là sau khi họ để Lith tự do trong phòng ăn, họ cũng cho anh các đồ chơi gỗ nhỏ với mong muốn cho anh chơi và khám phá môi trường xung quanh.
Lith đã thuộc phòng ăn như lòng bàn tay và không có gì để khám phá cả. Nhưng anh vẫn phải giả vờ tò mò về nó.
Đó là điều khó nhất mà anh đã từng làm kể từ khi trở thành một đứa trẻ và nó làm anh lo lắng tột độ. Anh không có ý tưởng về cách một đứa trẻ sẽ khám phá môi trường nhàm chán như vậy và hoang mang về việc phơi bày bí mật của mình khiến anh chảy mồ hôi như nước.
Nhìn thấy sự mong đợi trong ánh mắt của họ, anh bắt đầu từ thứ gần nhất, lò sưởi. Lửa không được đốt, cành cây lạnh và bị phủ đầy tro tàn.
Khi anh đến gần, Raaz ngăn anh lại.
"Đây là lò sưởi. Bây giờ nó an toàn, nhưng lửa là xấu. Lửa gây đau. Không bao giờ được chạm vào."
Lith nhìn vào mắt ông ấy, dường như bối rối, trước khi cố gắng đặt tay vào tro tàn. Raaz nắm lấy tay anh, ngăn cản anh.
"Lửa xấu. Không chạm vào. Không bao giờ." Cha anh lặp lại.
Lith nhìn chằm chằm vào mắt cha mình như anh đang suy nghĩ trước khi hỏi: "Lửa xấu?"
"Đùng rồi, rất xấu." Raaz trả lời và gật đầu.
"Được rồi." Lith rời khỏi lò sưởi và tiến gần đến cái bàn. Khi anh cố gắng leo lên một cái ghế, suýt ngã, Elina chạy đến giải cứu anh. "Chúa ơi, đứa bé nhỏ này thích nguy hiểm quá." Nhìn thấy biểu hiện lo lắng ngày càng tăng của họ, Lith tin rằng anh đã tìm được cách thoát khỏi đau khổ của mình.
Anh vẫn tiếp tục đưa mình vào nguy hiểm, cố gắng leo lên bàn hoặc vào nhà bếp lục lọi các cái nồi và dao.
Họ nhanh chóng quyết định rằng thời gian khám phá của anh đã kết thúc. Họ để anh ngồi trên một tấm vải cũ trải trên sàn gỗ và cho anh đồ chơi để chơi trong khi họ hoàn hồn lại từ sự căng thẳng.
Anh có một con ngựa gỗ nhỏ, một cái xe đẩy và một con chó kỳ lạ. Chơi đồ chơi dễ dàng hơn cho anh. Lith không cần tạo ra câu chuyện hoặc giải thích những gì anh đang làm.
Anh chỉ cần sử dụng thời gian chơi để luyện tập phép thuật tinh thần. Lith thực sự không bao giờ sử dụng tay để di chuyển đồ chơi, mà khiến chúng tự bay lại gần tay của anh.
Anh thực sự thích những khoảnh khắc đó. Lith cuối cùng cũng có thể mừng rỡ, la hét và cười mỗi khi anh phát hiện ra một điều mới hoặc một bước đột phá và tất cả bố mẹ anh thấy chỉ là một đứa trẻ hạnh phúc mải mê trong những khát khao tưởng tượng của mình.
" Ai đã từng nghĩ rằng một đứa trẻ nhỏ bé yên lặng như thế này có thể có một trí tưởng tượng sáng tạo như thế." Raaz nói với nụ cười tự hào trên mặt.
" Nhìn vào Lith. Tất cả những gì con có chỉ là một vài đồ chơi cũ, nhưng dường như nó có toàn bộ thế giới trong lòng bàn tay."