Chapter 9: Tiến đến Lamer 4
"Hãy dừng tất cả những điều này lại!"
Một giọng nói ngọt ngào đã ngăn chặn hành động của những người lính.
Trước mặt những người lính là một cô gái
Khuôn mặt tức giận không phù hợp với chiếc váy đẹp cô ấy đang mặc.
Viego thực sự ngạc nhiên khi gặp cô ấy.
Không phải vì vẻ sang trọng tươi sáng nào đó mà cô ấy thể hiện, cũng không phải vì vẻ đẹp của cô ấy.
"Isolde?!"
Cô ấy là một người rất quen thuộc với Viego.
500 năm trước, thời điểm mà Viego ở trong Tháp ma thuật Veritas.
Ở đó anh đã gặp một người phụ nữ,
Cô ấy tên là Isolde Angelo.
Một thuật sĩ 2 vòng tròn, người được đưa vào để học việc.
Cô ấy, được sinh ra như một đứa con ngoài giá thú của một nhà quý tộc, đã yêu Viego không lâu sau khi gặp anh ta.
Cả hai đã cùng nhau đi du lịch trong các kỳ nghỉ, và trong khoảng thời gian đó, họ đã tìm thấy một cuốn sách ma thuật hắc ám ở khu di tích cổ.
Và hai pháp sư đã cất đi ma thuật hắc ám.
Điều quan trọng đối với cặp đôi là cuộc hành trình chứ không phải sự sợ hãi khi bắt gặp ma thuật hắc ám.
Họ đã có một giấc mơ rất đơn giản.
Để một ngày nào đó kết hôn, bỏ lại tòa tháp ma thuật, và mở một cửa hàng ma thuật nhỏ ở một thành phố nhỏ để sống như một người bình thường, đó chắc chắn chỉ là mong ước nhỏ nhoi nhưng đó là hy vọng của họ.
Nhưng mà...
"Những con thú tham lam đó đã không để cô ấy đi."
Dù diện bất cứ kiểu quần áo xúng xính nào đi chăng nữa thì Katarina vẫn toát lên vẻ đẹp rạng ngời.
Đó là lý do tại sao nhiều người muốn có được cô ấy.
Công tước Baroque, người dưới triều đại của vương quốc Libiya đã đến tòa tháp ma thuật chỉ để nhìn cô, Meister Arsene đầy tham vọng đã đề nghị Isolde làm vợ lẽ của Công tước.
Bất chấp ý kiến của cô ấy, Katarina đã bị bán cho Công tước Baroque, và cuối cùng cô ấy đã tự cắt cổ mình trước ngày cưới.
Vào thời điểm đó, Viego, người được yêu cầu đi đến một tỉnh xa theo lệnh của trưởng lão Tháp Ma thuật thì gần đây đã được thông báo về tin tức động trời đó, và không lâu sau đó, cậu ta mất hết lý do để tiếp tục.
'Và tôi...'
Người mà Viego đã yêu trong quá khứ, giọng nói của cô ấy lại một lần nữa được vang lên.
“Các người đang làm gì với những đứa trẻ bơ vơ như vậy? các người không xấu hổ khi làm điều đó mặc dù đã là một người lớn? "
"Đó ... chúng tôi chỉ làm theo mệnh lệnh ..."
"Đó đó..."
Vào lúc Viego vừa chứng kiến cảnh tượng này, Philip nói từ phía sau
" hahaha,tôi được gặp cô ấy ngoài đời?"
"Cậu có biết người phụ nữ đó?"
Viego quay đầu lại hỏi:
“Lãnh chúa cũng quan tâm đến cô ấy sao? Chắc chắn rồi, làm sao có người đàn ông nào lại không thích một mỹ nhân như vậy? ”
Và sau đó Philip bắt đầu giải thích về người phụ nữ đó,
“Đây là lần đầu tiên tôi được gặp trực tiếp cô ấy. Nhưng tôi đã nghe nói về một vài tin đồn. Đó là một nữ tu sĩ xinh đẹp sống ở thành phố Lamer. "
"Nữ tu sĩ?"
"Không phải theo nghĩa đen, mà chỉ để mô tả cô ấy."
‘Cảm ơn trời.’
Anh ấy không chắc tại sao, nhưng Viego rất vui khi anh ấy nghe điều đó.
“Dù sao thì, cô ấy tên là Reina Petrovna Kirillov. Trông cô ấy giống như một quý tộc bình thường, nhưng không phải, cô ấy từng là một công chúa của một quốc gia. ”
"Công chúa? Vậy tại sao cô ấy ở đây mà không có bất kỳ người phục vụ nào? ”
"Bởi vì đất nước đó đã bị hủy hoại."
Công chúa Reina là con gái duy nhất của Vua Pyotr II của Vương quốc Volga của Cộng hòa Volga hiện nay.
Cho đến tận 15 năm trước.
Tại vương quốc Volga, một cuộc cách mạng đã nổ ra.
Sau đó, Vua Pyotr II cùng với một số người thân tín của mình và một số người hầu chạy trốn sang đế chế Baroque láng giềng.
“Ở Lamer và nhiều nơi khác, có khá nhiều người tị nạn Volga đã di cư đến đây và cả đế chế nữa. Và là những người tha hương, họ sống cuộc sống hàng ngày của họ bằng cách lao động. ”
Lúc đầu, quỹ trợ giúp được phát cho gia đình hoàng gia lưu vong.
Nhưng thời gian trôi qua và sự trao tay rồi bắt đầu thay đổi, mọi người bắt đầu lảnh tránh đi. Cuối cùng, cuộc sống của những người tị nạn đã biến thành cuộc sống trong cảnh nghèo đói.
"Không phải quý tộc hay đế quốc đã giúp đỡ họ sao?"
“Thay vì giúp đỡ, họ lại coi đó như một yếu tố đáng lo ngại. Nếu đế chế không được trao quyền thống trị vương quốc Volga, thì họ đã bị trục xuất từ lâu rồi. "
Pyotr II, người không thể quên vinh quang của quá khứ, sẽ đến thăm đất nước này bất cứ khi nào ông ta có thời gian.
Hoàng đế Rudolf của Đế chế Baroque nhất quyết yêu cầu hoàng gia lưu vong chuyển đến Lamer và thư giãn.
“Thành thật mà nói, hắn ta đã gửi họ đến đây vì thật khó chịu khi có họ ở đó.”
“Đúng vậy, bảy năm trước, khi đế chế Baroque thua trận trong cuộc chiến với Volga, tất cả các cơ hội để phục hưng chế độ quân chủ đã biến mất, và Vua Pyotr II qua đời.”
Và kết quả là, tất cả những người bị lưu đày quyết định tản đi.
Bất cứ ai cũng nói rằng hoàng gia lưu vong sẽ biến mất vào lịch sử.
Nhưng công chúa Reina, dòng dõi cuối cùng của Kirillov, không có ý định từ bỏ cho đến cuối cùng.
Cô đã bán các kho báu cũng như đồ đạc hoàng gia của mình để phân phát miễn phí thực phẩm và nhu yếu phẩm hàng ngày cho người tị nạn và cung cấp việc làm cho họ.
Bất cứ khi nào có thời gian, cô đều đến thăm trại tị nạn và làm việc chăm chỉ với tư cách là một tình nguyện viên.
“Người dân của Lamer ca ngợi công chúa như một nữ tư tế bởi vì cô ấy không chỉ giúp đỡ những người tị nạn Volga, mà còn cả những người bệnh tật và nghèo khổ của đế chế. Tất cả những điều đó lan truyền như những tin đồn vượt qua đế chế phía nam và cô ấy đã trở thành một người nổi tiếng ”.
"Cô ấy vẫn vậy."
Cậu ấy nghĩ rằng cô ấy chỉ giống với Katarina, nhưng ngay cả tính cách và nhân phẩm cũng rất giống
Katarina cũng không làm ngơ khi nhìn cô ấy nhìn thấy người nghèo.
“Hãy nói với Bá tước Lãnh chúa. Nếu anh ta muốn Lamer phát triển, thì anh ta sẽ phải nhìn vào những người sống trong đó chứ không phải sự phát triển vỏ bọc bên ngoài. ”
Trong khi Viego đang xem xét và suy nghĩ rất kỹ những thứ này, Reina đã đuổi được những người lính đi. Và chăm sóc những đứa trẻ bị thương.
"Nó có đau không?"
“Nó ổn. em bớt đau hơn vì anh trai đó đã giúp em ”.
Công chúa xé toạc chiếc váy của mình và bắt đầu băng bó những vết thương trên người bọn trẻ rồi ngoảnh mặt đi.
Khi cô ấy đến gần, trái tim của Viego đang đập không kiểm soát được.
Nhưng ngay lúc công chúa đứng trước mặt cậu, trong vô thức, cậu đã lùi lại một bước.
"Cái này, cái năng lượng này ...?"
Nó giống như cậu ấy đang bị lấn át bởi một sức mạnh vô danh nào đó khiến mọi thứ như đang dần biến mất vậy.
Nhưng khi cậu cố gắng trấn tĩnh, tất cả những gì cậu có thể thấy là Công chúa Reina lịch sự chào hỏi cậu.
"Cảm ơn cậu rất nhiều vì đã chăm sóc bọn trẻ."
“À, chẳng có gì đâu, tôi chẳng làm được gì nhiều.”
Bàn tay của Viego buông xuống như một dấu hiệu của phẩm giá quý tộc. (viết bừa câu chữ đó hêhh)
Ngay lúc đó, có hai ông già chạy đến chỗ họ.
"Công chúa! Ngài đang làm gì ở đây vậy? ”
“Ngài cần phải đi ngay lập tức, nếu không ngài sẽ bị trễ kế hoạch buổi tối của mình với Andrey!”
Khi hai người hầu tiến lại gần cô với tiếng hét, Reina nhìn lên tháp đồng hồ ở bên đường.
“Ôi trời, đã đến giờ rồi… Chị cần phải đi ngay bây giờ, nhưng hãy đề phòng những người lớn đáng sợ như thế từ lần sau, hiểu không?”
Công chúa Reina, vẫy tay với bọn trẻ và biến mất khi cô di chuyển qua đường cùng những người hầu lớn tuổi.
Viego tiếp tục nhìn chằm chằm cho đến khi mắt anh không thể nhìn thấy cô nữa.
Vẻ ngoài của Reina và bản tính ấm áp của Katarina không thể dễ dàng loại bỏ nó khỏi trái tim cậu ấy.
Và...
"Năng lượng đó là gì?"
Viego vừa cười vừa lắc đầu.
Khi công chúa tiếp cận cậu một lúc trước, cậu cảm thấy một nguồn năng lượng kỳ lạ nào đó.
Viego cảm thấy như một khoảnh khắc của sức sống tuyệt vời, sâu sắc và xa lạ của Mẹ Thiên nhiên.
"Nhưng liệu con người có thể tạo ra những loại năng lượng như vậy sao?"
Theo kiến thức mà cậu ta sở hữu, cậu biết rằng đó cũng có thể là một khả năng .
Đó là lý do tại saocậu lại lắc đầu.
‘Chắc mình đã nhầm. Có phải vì cơ thể mình đã thay đổi không? '
Và không thể có chuyện một loại năng lượng nào đó có thể nhanh chóng biến mất.
"Nếu cô ấy không rời đi nhanh như vậy, mình có thể đã cố gắng xem xét nó, nhưng điều này xảy ra quá nhanh."
“Lãnh chúa, đi thôi.”
"... Ừ."
Viego đã trở lại hiện thực.
Sau khi được hồi sinh, đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy vui mừng vì được sống lại.