Chương 78: Văn Hội (1) - Thất tử chi tranh

Khúc Thủy Đình;

Giả Hoàn đi theo Diệp Giảng Lang, tranh thủ nhìn ngắm cảnh vật, bên dòng suối nhỏ là tiểu đình., treo một bộ câu đối

Đạo chi tướng đi a, Văn Bất tại tư hồ.

Trong đình ngồi sẵn năm thanh niên và năm trưởng giả. Giả Hoàn chỉ nhận ra trong đó Kiều Như Tùng, La Hướng Dương, Vệ Dương, Trần Gia Vận. Có một nam tử phong thần anh tuấn không biết là ai.

Các Giảng Lang, hắn cơ bản đều nhận biết.

...

Trong đình tứ giác đốt chậu than, xua tan thanh hàn cơn mưa đầu xuân. Ở giữa ngồi một Lão giả, tiên phong đạo cốt mặc một bộ áo choàng đen, nét mặt hòa ái đang pha trà.

Lão giả cười nói:

- “Văn Đài tại sao đến trễ a! Chẳng lẽ trà Vũ Tiền Long Tỉnh của lão phu không hợp khẩu vị của ngươi?”

Diệp Giảng Lang, tục danh Hồng Vân, tên chữ Văn Đài, cười chào:

- “Vừa mới cùng đệ tử này nói tới Văn Bát cổ, bất giác nói thêm vài câu. Sơn trưởng Vũ Tiền Long Tỉnh, vãn bối cầu còn không được. Chỉ mong Sơn trưởng phân nhiều cho mấy cân.”

- “Nơi nào được có mấy cân trà?” Sơn trưởng Trương An cười bác ái.

...

Tất cả mọi người cùng cười, lẫn nhau chào hỏi. Phong phạm danh sĩ, cười nói trêu đùa đều từ tốn, nhẹ nhàng.

Đang nói giỡn, Ngô Giảng Lang mang theo một người thanh niên tướng mạo hơi xấu đến trong đình.

Văn Hội người tham dự đã đến đông đủ. Bốn tên thư đồng thư viện dâng lên trà xanh. Tin tức chính thức chính là thông qua bốn tên thư đồng này truyền ra ngoài, tới 6 giảng đường phía Đông.

...

Sơn trưởng Trương An Bác nhìn chung quanh một vòng, mỉm cười nói:

- “Lại là một năm Văn Hội. Năm ngoái chúng ta ở đây tụ hội, nghiên tập nhân nghĩa chi đạo. Năm nay chủ đề...”

Trương An Bác hơi hơi dừng một chút, ánh mắt rơi trên người Diệp Giảng Lang, nói:

- “Trước mấy ngày ta nghe nói thư viện đệ tử Giả Hoàn viết một bài thơ lập chí cầu học, lưu truyền thư viện. Hôm nay sẽ lấy ‘Tu thân, Lập chí’ làm đề. Chư vị đệ tử cố gắng.”

.

Văn Đạo thư viện Văn Hội mang theo tính chất cạnh tranh khảo hạch, không có khả năng giống văn nhân tụ hội tầm thường, thiết lập một chủ đề liền vây quanh chủ đề nói ra biện luận của mình, mỗi người phát biểu ý kiến, lưu loát, rõ ràng.

Tiến hành ba trận đọ sức, quyết định cao thấp.

.

Trận đầu, từ các đệ tử lập luận.

Trận thứ hai, các đệ tử giải thích. Trích dẫn Tứ thư Ngũ kinh tới giải thích quan điểm của mình.

Trận thứ ba, tổng kết ý nghĩ của mình.

.

Các Giảng Lang và Sơn trưởng sẽ tham dự thảo luận, đồng thời đưa ra lời bình. Ba trận phân biệt lấy tiêu chuẩn khoa cử tới bình xét đẳng cấp, cuối cùng ba trận sau khi kết thúc, người chiến thắng sẽ trở thành Văn Đạo thư viện Viện Thủ.

Sơn trưởng Trương An Bác tiếng nói vừa ra, bảy tên đệ tử tọa bên trong lập tức ngồi thẳng lưng, riêng phần mình nghiêm túc suy xét, rõ ràng phải toàn lực ứng phó.

...

Giả Hoàn cho dù mười mấy năm học tập, phỏng vấn, hùng biện,... thuộc dạng thân kinh bách chiến, có thể cảm nhận được trong sự bầu không khí nghiêm túc, căng thẳng, một chút áp lực, lại hơi hơi hưng phấn.

Sơn trưởng và sáu Giảng Lang mỉm cười, nhàn nhã quan sát biểu lộ, thần thái mấy đệ tử tinh anh trong thư viện, chạm rãi thưởng thức trà.

Quân tử chi tranh, cũng là cạnh tranh!

Học tập như đi ngược dòng nước, không tiến tắc thối.

Không khí cạnh tranh có trợ giúp lớn cho các đệ tử nghiên tập kinh nghĩa, đề thăng việc học. Nghiên cứu học vấn, chính là muốn như cắt như tỉa, như mài như cọ sát.

...

...

Tại phía Đông, giảng đường Giáp Tự, Thanh Vân viện

Dáng người khôi ngô Bá Châu, Dịch Tuấn Kiệt ngồi trên bàn học, bên cạnh tụ lại một nhóm lớn học sinh. Hôm nay nói là nghỉ học để đám học sinh tự học. Trên thực tế tất cả mọi người đều đang dành sự chú ý Viện thủ Chi tranh.

Đám học sinh vui vẻ bàn tán, nghe một chút phân tích ngôn luận. Riêng “Mật thám” Dịch Tuấn Kiệt là hy vọng mà mọi người đều hướng tới (Chúng vọng sở quy).

...

Dịch Tuấn Kiệt trên cao nhìn xuống, rất hưởng thụ cảm giác được đồng học vây quanh, phân tích nói:

- “Thất tử tranh hùng. Ngoại Xá hai người: Giả Tam, Vệ Thần Đồng. Hai người này nhỏ tuổi nhất, nhưng tiềm lực lớn. Nhưng mà, tiềm lực chỉ mang ý nghĩa tương lai, cho nên khả năng hai người này đoạt giải quán quân Văn Hội năm nay có tỷ lệ nhỏ nhất”.

- “Nội Xá “Ất Tự” ban hai người: Trần Phẫn Thế (Trần Gia Vận), La Quân Tử (La Hướng Dương), có Trần Phẫn Thế qua Thi Phủ Đồng Sinh. Kinh Nghĩa, học vấn đương nhiên xác thật. Nhưng hắn mấy năm qua đều không thể qua Thi Viện. Có thể thấy được thực lực mạnh mẽ, nhưng tiềm lực dùng hết. Ta không coi trọng.”

- “La Quân Tử đến nay còn chưa tham gia khoa khảo, tại thư viện chuyên tâm học hành cực khổ suốt 2 năm, năm ngoái tháng ba thăng Nội Xá, đứng hàng “Ất Tự” tên thứ nhất. Giống như mặt trời mới mọc, chầm chậm tiến lên, vô cùng vững chắc. Tiền đồ vô lượng. Ta cho là hắn có thể tranh đoạt một hai.”

Có học sinh tán đồng nói:

- “Phân tích này có lý. Uyển bình La Hướng Dương bản lĩnh học vấn vững chắc, vẫn luôn tiến bộ, các Giảng Lang rất xem trọng. Hắn kim khoa có hi vọng tiến học (Tú tài).”

Đám người nhao nhao nghị luận, bàn bạc.

Có người lại nói: “Giả đồng học làm người chân thực nhiệt tình, ta ngược lại thật hy vọng hắn có thể tranh một chuyến.”

- “Lão huynh được người ta cho mượn ánh nến đọc sách, ủng hộ a.”

- “Chịu người ân huệ mà không cảm ân, cùng cầm thú có gì khác? Ta vì hắn tiếc nuối.”

- “Đến cùng là tuổi còn nhỏ, hắn năm nay mới chín tuổi a. Dự tính hắn năm nay tháng hai, tư cách khảo thí cũng không có. Vệ Thần Đồng ngạo mạn thì ngạo mạn, ngày mai kiểm tra tháng, ắt hẳn có thể thăng Nội Xá, nhận được tư cách khảo thí.”

...

Trong giảng đường đám người, đối với Giả Hoàn, Vệ Dương không quá coi trọng. Thật sự là Nội Xá sinh, Thượng Xá sinh đều là tinh anh đệ tử của thư viện.

Dịch Tuấn Kiệt uống ngụm nước, trong lòng cũng hơi đáng tiếc. Giả đồng học chăm chỉ, học tập khắc khổ, bọn họ là tận mắt nhìn thấy. Sáng sớm đọc sách, buổi tối viết văn. Nghe nói hai tháng qua, gió mặc gió, mưa mặc mưa.

Mong rằng ông trời đền bù cho người cần cù!

Dịch Tuấn Kiệt tằng hắng một tiếng, nói tiếp:

- “Nội Xá ‘Giáp Tự’ ban còn một người: Phượng sồ Bàng Sĩ Nguyên, dáng dấp xấu thô một chút, nhưng tài hoa so với chúng ta lại cao hơn, là Đồng Sinh công danh. Trong Nội Xá ‘Giáp Tự’ cũng là người nổi bật. Hắn có hi vọng, nhưng so với La Quân Tử còn thấp khả năng hơn.”

Có người không hiểu hỏi: “Dịch đồng học, đây là cớ gì?”

Dịch Tuấn Kiệt nói:

- “Người có tài hoa cao tuyệt, thường thường tâm tư nhảy thoát. Phượng sồ kiến thức cao, học vấn rộng lớn, sách luận nhất lưu, nhưng mà luận công phu Kinh Nghĩa, chưa hẳn so La Quân Tử mạnh hơn.”

Dịch Tuấn Kiệt nói dựa trên ngoại hiệu cá nhân, nhưng học sinh ngồi đây nghe tự nhiên hiểu, tiếp theo hắn lại nói:

- “Thượng Xá hai người: Kiều Hậu Đạo, Công Tôn Lượng. thì Kiều Hậu Đạo tốt nhất qua Thi Phủ, tại Thi Viện thất bại. Ba năm này có rất tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm. Năm ngoái tháng mười thi vào Thượng Xá, đứng hàng thứ năm. Hắn kim khoa có hi vọng đậu Tú tài. Năm nay Viện Thủ, hắn cùng Công Tôn Lượng chắc chắn sẽ tranh lợi hại.”

- “Còn vị “Công Tôn Long” này, kỳ nhân như rồng. Cái này không cần bàn bạc, đệ tử đắc ý của Sơn trưởng chúng ta. Quanh năm ổn định trên ngôi vị đứng đầu Thượng Xá thư viện. Mười tám tuổi còn chưa đậu Tú tài, thật sự là vận khí không tốt.”

- “Ha ha.”

...

...

Công Tôn Long” là tên trào phúng do mấy vị đồng học đặt, tên thật của y là Công Tôn Lượng. Nói đến Công Tôn Lượng, chúng học sinh đều cười vang. Tại Văn Đạo thư viện học thời gian dài một chút đều nghe qua cố sự của vị sư huynh này:

Hắn mười bốn tuổi tới Văn Đạo thư viện đọc sách, thiên tư trác tuyệt, được vinh dự là hạt giống đọc sách. Sơn trưởng Trương An Bác thu làm đệ tử nhập thất, tự mình dạy bảo, tới 15 tuổi hạ tràng, trường thi huyện Mật Vân là Huyện Án (đứng đầu thi Huyện) sau đó Thi Phủ Thuận Thiên phủ thất bại. Nguyên nhân thất bại là lúc ăn điểm tâm, không cẩn thận để giấy thi bị bẩn.

Phải biết là Huyện Án sẽ được Bảo Tống Sinh (dạng học sinh được đề cử), Thuận Thiên Tri phủ, Đề Học Đại tông sư sẽ khâm điểm các Huyện Án các huyện qua ải. Đây coi như khoa trường quy tắc ngầm. Công Tôn Lượng chỉ cần bài làm đúng quy củ, công danh Tú tài sẽ tới tay, vậy mà bay mất.

Tháng tư năm ngoái tiếp tục Thi Phủ. Đúng lúc Kinh sư vào mùa mưa dầm, hắn đứng dậy đi tiểu, bởi vì kìm nén quá lâu, động tác quá nhanh đụng tới bàn trà, mực nước vẩy lên bài thi, lần nữa thi rớt.

...

Năm ngoái bởi vì Sơn trưởng yêu cầu không có tham gia Văn Hội, để thượng khoa, tân tú tài Lưu Quốc Sơn đạt Viện Thủ. Kim khoa xuất mã tranh đua, thực lực tối cường.

Sơn trưởng lần này có ý muốn bồi dưỡng lòng tin của cho Công Tôn Lượng. Mười tám tuổi trúng Tú tài cũng không tệ, nhân tài như vậy bỏ lỡ thời gian mấy năm cũng có chút chậm.

.

Ngoại Xá Giáp Tự ban, lúc các đồng học đàm tiếu, đề mục đã truyền ra ngoài, “Tu thân, lập chí”.

Người thứ nhất lập luận chính là ngoại hiệu “Phượng sồ” Bàng Trạch, tục danh Sĩ Nguyên

Đám người tinh thần nhao nhao chấn động.

...

...

- “Đại đạo như thanh thiên, ngã độc bất đắc xuất.”

- “Hảo.” Nội Xá, Giáp Tự ban, bên trong giảng đường hơn mười học sinh đồng thanh một tiếng hô “tốt”.

Điên cuồng hay không điên cuồng? Rất ngông cuồng, rất chảnh, rất trang bức. Phù hợp tính cách khoa trương, tự tin của Bàng Trạch, khoa trương tính cách. Lời nói của Lý Bạch, Lý Thái Bạch danh thiên 《 Đi đường khó khăn 》.

Dùng cái gì gọi là hi vọng? Chính là trong hiện thực không thực hiện được ý nghĩ. Trong lòng có hi vọng, liền có một cỗ bất bình chi khí, liền muốn nói ra. Phẫn nộ trước việc bất bình.

Bàng Trạch trích dẫn câu thơ Lý Bạch, tại lập chí. Lý Bạch nguyên bản thơ noi có chút bực tức, thổi phồng. Nhưng ở Bàng Trạch chính là: Nói tận tâm kiêu ngạo, ngã lòng ấm ức khoa trường.

Không thể ra, liền muốn ra!

Kim khoa chính là cơ hội hóa kén thành bướm.

“Hảo.”

“Giáng đòn phủ đầu. Không hổ là Bàng Sĩ Nguyên.”

“Này câu ít nhất đạt được một vòng tròn (tán dương).”

...

...

Khúc Thủy Đình, sáu học sinh vì câu nói của Bàng Trạch, khuôn mặt có chút động.

Sơn trưởng cùng mấy Giảng Lang không có tỏ thái độ, chỉ bình phán trong lòng. Mới trận thứ nhất lập luận, bọn họ không tiện lời bình, nếu không sẽ mang đến áp lực cho các đệ tử phía sau.

Lúc này, tiểu bàn huynh La Hướng Dương đứng lên nói:

- “Đệ tử lập luận: Ngô nhật tam tỉnh ngô thân.”

Nho gia học thuyết, nếu nói tu thân, dùng Luận Ngữ luận thuật là nhiều nhất, hoàn thiện nhất. Đây là Tăng Tử nguyên thoại. La Hướng Dương tri thức, thực hành hợp nhất, rất có phong phạm nho giả, câu này khiến không thiếu Giảng Lang gật đầu đồng ý.

...

Nguyên bản một mặt kiêu ngạo Vệ Dương hơi biến sắc. Hôm nay mới biết thư viện Ngọa hổ tàng long. La Hướng Dương tu thân chi ngôn, so Bàng Trạch lập chí càng hơn một bậc.

Trần Gia Vận đồng thời cũng thế.

Chờ Vệ Dương, Trần Gia Vận nói luận luận của mình, hai câu này bình thường, không có nhiều ý tưởng. Kiều Như Tùng ngồi quỳ chân, tịch trung, trầm ổn nói:

- “Đệ tử lập luận: Quân tử tàng khí vu thân, đãi thì nhi động.”

Câu nói này xuất ra từ 《 Chu Dịch 》. một trong Ngũ kinh. Ý tứ: Quân tử giấu khí tại thân, chờ thời. Chu Văn Vương được coi là nho gia tiên hiền. Đây là mạch lạc lý học truyền thừa.

Sơn trưởng Trương An Bác kích tiết khen: “Tốt!”

...

Giả Hoàn khiếp sợ trong lòng. Kỳ thực, Tu thân, Lập chí cái đề tài này rõ ràng Lâm Giảng Lang giúp hắn tranh thủ. Vẫn là mượn bài thơ lập chí cầu học trợ giúp hắn. Nhưng thư viện mấy tên học sinh này đều là cường thủ a.

Lập luận không phải khoác lác.

Bằng không, ngươi tới một câu: Hoành cừ tứ cú, ta tới một câu: Lập đức lập công lập ngôn tam bất hủ.

Cái Văn Hội còn thế nào mở ra sao?

Phải kết hợp lập luận với tình huống thực tế của mình. Đang ngồi đây là đệ tử tinh anh, Sơn trưởng, Giảng Lang làm sao có thể không quen thuộc tính cách, kinh lịch của mọi người.

Tỉ như, những người khác giống La Hướng Dương nói “Nhất nhật tam tỉnh”, các Giảng Lang làm sao tin tưởng? Sợ sẽ trách mắng “Dối trá, nhân phẩm có vấn đề”.

Chính bởi La Hướng Dương tính cách trước đến nay đều như thế, thậm chí mọi người gọi đùa hắn “La Quân Tử”, hắn mới có thể nói như vậy.

Mà Kiều Như Tùng lập luận Tam niên hậu tích bạc, một tiếng hót làm kinh người, thời gian kinh lịch mười phần xứng. Cho nên, Sơn trưởng mới xưng tốt. Hắn so La Hướng Dương lập luận thắng một bậc, trí tuệ trong đó tràn đầy cảm ngộ về cuộc sống.

......