Cái này thật sự là...
Trong sảnh mười phần yên tĩnh, tất cả mọi người đang chờ Lý Hoàn giải thích ngôn từ khó hiểu.
...
Ngược lại đám Bảo, Đại, Trâm, Nghênh, Thám, Tích, mấy người mặt mũi khiếp sợ. Đồng tử tám tuổi, có thể so với Lạc, Vương văn tài; Anh tư thiếu niên, sau này không kém Lý, Đỗ.
Đây quả thực ca ngợi quá mức!
Nhưng mà, các nàng thâm cư khuê phòng, làm sao biết Giả Hoàn “đạo” ba bài thơ: Luận thi, Vịnh Hải Đường, Hoán Khê Sa - một câu Dục vấn giang mai sấu kỷ phân, đã lưu truyền rộng rãi trong giới văn nhân, danh kỹ Kinh thành.
.
Diệp Giảng Lang từ Lâm Cử Nhân trong miệng biết được Giả Hoàn chỉ tám - chín tuổi, thời điểm viết tiến thư tự nhiên là giới thiệu qua hắn.
Lý Hoàn sửng sốt mấy giây, lấy lại tinh thần, đem thư nội dung giải thích một lần.
Văn Đạo thư viện, Diệp Giảng lang lời tán dương tinh thông thi thư với mọi người trong phủ không mấy rung động bằng “Thiên tư thông minh”, rất trực quan.
...
Giả Hoàn hướng Giả mẫu thi lễ một cái, nói bổ sung:
- “Diệp Giảng Lang là hảo hữu của Nghiệp sư Lâm tiên sinh, tại Văn Đạo thư viện, phía Tây kinh thành đảm nhiệm chức vụ Giảng Lang. Lâm tiên sinh trước khi rời đi, đem tiến thư giao cho tôn nhi.”
Giả mẫu khẽ gật đầu, không biểu lộ thái độ.
Nhưng trong sảnh tất cả mọi người biết tình thế này đối với Vương phu nhân bất lợi.
.
Đây là một phong thư mời Giả Hoàn tới Văn Đạo thư viện học, Theo thuyết pháp hiện đại, tương đương với trường chuyên cấp 3 gửi thư thông báo trúng tuyển. Thư thông báo trúng tuyển đều đưa đến, Vương phu nhân còn nói muốn thương lượng. Thương lượng cái gì?
Đây không phải ngăn cản tiền đồ của Giả Hoàn, vậy cái gì là ngăn cản?
...
...
Vương phu nhân sắc mặt biến hóa. Nàng cảm nhận được một cỗ nồng nặc khí tức âm mưu. Vô cùng phẫn nộ. Giả Hoàn cho nàng thiết lập ván cục! Ánh mắt rét lạnh nhìn chằm chằm Giả Hoàn chất vấn:
- “Hoàn ca nhi, ngươi hôm đó lúc bẩm báo ta, vì sao không lấy ra phong thư ra?”
Giả Hoàn nếu biết ý nghĩ Vương phu nhân, chắc chắn muốn quất nàng. Hắn chẳng lẽ không muốn thuận thuận lợi lợi xuất phủ đọc sách, nhất định phải dạng này quay tới quay lui chịu tội? Chẳng lẽ nghĩ hắn thích ngược cuồng?
Mẹ nó bệnh tâm thần.
Giả Hoàn âm thanh lạnh lùng nói:
- “Mẫu thân ngày đó, mẫu thân đã cho nhi tử cơ hội lấy ra phong thư này sao?” thầm mắng một câu “Nói nhảm!”
Vương phu nhân thật sự muốn Giả Hoàn xuất phủ đọc sách, hẳn sẽ hỏi ý kiến của Giả Chính, sau đó mới hàn huyên chủ đề Ngươi muốn đi thư viện, người ta có thu nhận người hay không?
Câu chuyện căn bản không tới bước này.
Vương phu nhân tạm ngừng, sắc mặt từ nhàn nhạt liền trầm xuống. Nàng đảm đương không nổi danh tiếng ngăn cản con thứ đọc sách tiến bộ.
Tiết di mụ cảm khái, Tỷ tỷ nàng căn bản là không có ý suy xét việc học của Hoàn ca nhi. Nàng tin tưởng Giả Hoàn không phải cố ý không lấy ra, câu chuyện giữa hai người nói được hai ba câu liền chấm dứt.
...
Vương Hi Phượng biết tình hình, hơi có chút nghi hoặc: Nếu là Lâm Cử Nhân đề cử tiến thư còn dễ nói, dù sao không chắc chắn có thể nhập học. Nhưng thế nào lại là giảng lang thư viện gửi thư mời? Đây quả thực là đem Thái thái muốn đè chết.
Vương Hi Phượng làm sao biết, Lâm Cử Nhân trước lúc rời đi đã gặp Diệp Giảng Lang vì Giả Hoàn an bài rất thoả đáng.
Hình phu nhân nụ cười trên mặt không che giấu được. Ngay cả chuyện con thứ đọc sách đều xử lý bất công? Vương thị, ngươi còn có tư cách quản gia không?
Chu Thụy đứng sau lưng Vương phu nhân, ánh mắt có chút hốt hoảng nhìn bên trái Triệu Di Nương, sợ lát nữa xảy ra chuyện, trước tiên lôi kéo Triệu Di Nương khẩn cầu. Triệu Di Nương thích nghe tán dương.
Gia chủ để cho tôi tớ đánh Giả Hoàn.
Triệu Di Nương còn có chút không có tỉnh táo lại, chỉ biết là nhi tử đem thư lấy ra liền chiếm thượng phong.
...
...
Ý nghĩ của mọi người chỉ trong nháy mắt.
Vương phu nhân bị Giả Hoànc học một câu, hít một hơi thật sâu, tay dùng sức chống tại trên ghế, chậm rãi nói:
- “Phong thư này ta không biết. Nếu như biết, ta chắc chắn đồng ý. Hoàn ca nhi xuất phủ đọc sách. Ta ngược lại thật hiếu kỳ, Hoàn ca nhi không cho ta nói chuyện này, Đại bá của hắn là thế nào biết đến?”
Mọi người vây xem lần nữa cho Vương phu nhân một tiếng “tốt”.
Lão tổ tông chán ghét Đại lão gia, đồng thời cũng không vui Hoàn ca nhi, hai người bọn họ quấy nhiễu một chỗ, vào thời điểm Lão thái thái vui vẻ, hứng thú uống rượu, lại tới thiết lập ván cục, gây mất hứng thì Lão thái thái trong lòng nghĩ như thế nào?
Giả mẫu sắc mặt biến hóa, nói: “Hoàn ca nhi, ta cũng rất muốn biết đây là duyên cớ gì?”
Giả Xá cười ha ha, đứng dậy trả lời:
- “Mẫu thân, nhi tử tới nói a. Lâm tiên sinh đem thư cho Hoàn ca nhi thời điểm, Tông ca nhi cũng tại chỗ đó. Ta từ Tông ca nhi trong miệng biết được. Hôm nay Hoàn ca nhi cầu mẫu thân hắn, không có khả năng không mang theo phong thư này. Cho nên, nhi tử để cho hắn lấy ra.”
…
...
Giả mẫu biết có vấn đề, nào có người mẹ nào không biết con mình mặt hàng gì? Nhưng trên mặt nổi nàng chính xác tìm không ra lý do phản đối. Lập tức nhìn Giả Hoàn càng không vừa mắt. Tất nhiên chuyện đi học nhị nhi tức phụ đồng ý, đuổi hắn ra khỏi đi thôi.
Nhưng, Giả Hoàn, Giả Xá hôm nay phí công sức lớn, chỉ là cầu một cái xuất phủ đọc sách sao?
Đã đứng ở chính giữa sân khấu Giả Hoàn bắt đầu diễn, đối với Vương phu nhân hành lễ, nói:
- “Mẫu thân nghi vấn, nhi tử có thể giải thích. Mẫu thân không muốn biết, tự nhiên là sẽ không biết!”
“Hoắc”, “A”, “A”
Đủ loại âm thanh sợ hãi, thán phục từ trong miệng mọi người phát ra, hội tụ thành một cỗ xôn xao trầm thấp.
Giả Hoàn lời nói đến mức tinh diệu, đem mặt nạ “Vương phu nhân” trắng trợn tiết lộ.
Ngăn cản con thứ đọc sách tiến bộ cái danh tiếng này, ngươi liền nhận xuống đây đi!
…
…
- “Làm càn!” Vương phu nhân giận dữ mắng một tiếng, sau đó vỗ tay ghế, đứng lên, chỉ vào Giả Hoàn mắng:
- “Ngươi chính là cùng một dạng với mẹ của ngươi đều nói chuyện dạng âm dương quái khí. Từ hôm nay trở đi, ta không có ngươi đứa con trai này.”
Vương phu nhân giận, khí thế mười phần. Trong sảnh đám người đang xôn xao, lập tức im bặt.
Các nàng mới vừa rồi còn đang suy nghĩ: Đại lão gia xem như ngoại nhân đều biết Hoàn ca nhi có thư đề cử, mà Thái thái làm mẹ cả lại không biết. Cái này thật sự là..., sợ thực sự đúng là như Hoàn ca nhi nói, không muốn biết a!
...
Lúc này, Vương phu nhân muốn trục xuất Giả Hoàn, còn nói ra không còn nhận hắn đứa con trai này. Cái này lập tức lại để cho mọi người cảm thấy Thái thái đáng sợ. Mẫu thân không nhận nhi tử, truyền đi, Tam gia danh tiếng sợ là muốn hủy.
Mả mẹ nó!. Trang bức thành ngốc - bức a!
Tam gia, ngươi nói ngươi không có việc gì đi trào phúng Thái thái làm gì?
Tìm đánh a! Chớ ngoan mất khôn, không tốt?
Nhưng ở trường hợp như vậy phía dưới, Giả Hoàn làm sao có thể nói nhầm?
Giả Hoàn cúi đầu xuống, trầm mặc không nói.
Không có ai nhìn thấy ánh mắt hắn thoáng qua một tia sáng, lập tứcc khôi phục như giếng cổ không gợn sóng.
Vương phu nhân bị hắn giễu cợt ngôn ngữ kích thích là phạm sai lầm. Kế tiếp, quyết chiến thời khắc, để chúng ta dựa theo kịch bản đến đây đi!
“Ba ba ba!”
Một cái tiếng vỗ tay rất đột ngột vang lên trong sảnh đường an tĩnh. Giả Xá một mặt châm biếm đang vỗ tay. Gặp Vương phu nhân nhìn qua, Giả Xá nói:
- “Vương thị, ngươi tiếp tục, tiếp tục mắng, tiếp tục đem Hoàn ca nhi danh tiếng bôi xấu.”
Vương phu nhân hôm nay thật sự là không thể nhịn được nữa, chợt xoay người, mặt hướng Giả Xá, nói:
- “Đại lão gia đối với ta có ý kiến, có thể đi cho Lão gia nói, có thể cho Lão thái thái nói. Nhưng đừng đối ta nói. Gia môn chúng ta nói tới quy củ.”
Đại bá quản tiểu thẩm tử, đây là cái đạo lí gì? Rắm chó không kêu!
Giả Xá cười lạnh một tiếng:
- “Ta đương nhiên sẽ cho Lão thái thái nói.” Nói xong, đứng lên, đối với Giả mẫu nói:
- “Mẫu thân, Hoàn ca nhi không chỉ là Vương thị nhi tử, cũng là Giả gia tử đệ chúng ta. Là hạt giống đọc sách. Ngày xưa Tứ đại gia tộc: Giả Sử Vương Tiết, thì Giả gia bằng vào tiên tổ Ninh Quốc Công, Vinh Quốc công đứng đầu. Hôm nay Tứ đại gia tộc đổi thành Vương Giả Sử Tiết. Lấy Vương gia Vương Tử Đằng đứng đầu. Ta xem Vương thị ý tứ, không thể để Giả gia xuất ra người đọc sách. Không thể để Giả gia tốt hơn! Nàng bước vào Giả gia, tâm tư còn đang vì Vương gia a!.”
…
Giả Xá tiếng nói vừa ra, phòng khách trong nháy mắt trở nên khẩn trương, phảng phất bị ngàn cân lực đè ép.
Một tia âm thanh không dám phát ra, tưởng chừng còn nghe thấy âm thành của tuyết rơi.
Giả Xá đối với Vương phu nhân lên án rất nghiêm khắc.
.
Cổ nhân đối với vinh nhục gia tộc vô cùng coi trọng. Như Giả Xá nói, Vương phu nhân nếu đến Giả gia, còn muốn lấy lợi ích Vương gia làm trọng. Chính là trạch tích lương cốt, thanh danh của nàng trở nên cực kỳ khó nghe.
Giả mẫu đối với Giả Xá nói lời xem thường, nhị nhi tức phụ bất quá là chèn ép con thứ thôi. Nhưng nàng không thể vì Vương phu nhân mở ra tiền lệ chèn ép tử tôn trong Gia tộc hướng tới đọc sách.
.
Giả mẫu ánh mắt nhìn về phía Vương phu nhân. Ý là để nàng từ biện.
Vương phu nhân không muốn cùng Giả Xá nói chuyện, tự biện nói:
- “Ta chưa từng là người như vậy. Châu nhi là thế nào thi đậu Tú tài?”
Giả Xá quả quyết nói:
- “Châu ca nhi đã chết! Hoàn ca nhi dù cho mạo phạm ngươi, nhưng không tới tình cảnh không nhận hắn là nhi tử tình a? Vương thị, có phải hay không chỉ cần không phải Bảo Ngọc, Giả gia ta xuất ra một ca nhi thích đọc sách, ngươi liền đè một cái? Có phải hay không?”
Vương phu nhân trả lời “Vâng”, vậy thì toàn bộ xong, chắc chắn Giả Xá chỉ trích. Trả lời “Không”, giải thích như thế nào cho Giả Hoàn cài lên cái danh “bất hiếu”?
Vương phu nhân nhìn xem cúi đầu, có vẻ như cung thuận Giả Hoàn, trong lòng dâng lên một cỗ thống hận, nàng bị Giả Hoàn “Hố”.
Giả Hoàn trào phúng, nếu như nàng không phải phản ứng quá kích, muốn đem hắn một chút giẫm chết, chụp một cái danh “bất hiếu”, bây giờ còn có thể giải thích một chút. Nhưng lúc này tất nhiên là không có cách nào giảng giải.
Vương phu nhân đang suy tư đối sách, lúc này, Hình phu nhân đứng lên đối với Giả mẫu nói:
- “Lão thái thái, Thái thái xử lý bất công như thế, ta cảm thấy nàng không thích hợp tiếp tục quản lý Vinh quốc phủ nội trạch.”
Giả mẫu mặt không biểu tình.
Sau lưng Uyên ương đầy giễu cợt. Cả nhà người người nào không biết Đại thái thái cực kỳ tham tài. Qua tay nàng tiền, mười phần chỉ còn dư ba phần. Nàng có ý tốt nói loại lời này. Chậc chậc!
Giả Hoàn nghe Hình phu nhân nói, nhất thời mắng to trong lòng: Mẹ nó heo đồng đội.
Kế hoạch căn bản không phải là tước đoạt quyền hạn nội trạch của Vương phu nhân.
Vinh quốc phủ nội trạch căn bản không có người thích hợp thay thế Vương phu nhân. Giả mẫu thời gian qua nhẹ nhõm, khoái hoạt, nàng làm sao có thể đồng ý thay người? Mặt khác, Giả Xá cũng không dám quá đáng đắc tội Vương Tử Đằng.
…
Vương phu nhân đã bị bức đến góc tường,
Giả Xá câu tiếp theo có thể dỡ xuống quyền quản lý bên ngoài phủ cùng quyền quản hạt hắn đi học. Hết lần này tới lần khác Hình phu nhân hám lợi đen lòng, vậy mà thi triển công phu sư tử ngoạm, lưu lại cho đối thủ (Vương phu nhân) cơ hội phản kích.
Vương phu nhân lấy lui làm tiến, tự bỏ gánh, Giả mẫu làm sao làm trọng tài? Hăng quá hoá dở a!
Hắn mẹ nó!
Giả Hoàn xem xét biểu lộ Giả mẫu biết trong nội tâm nàng đối với hắn ác cảm tăng nhiều. Lúc này, hắn đối với Vương phu nhân nói:
- “Nhi tử nóng vội xuất phủ đọc sách, nói nhảm, thỉnh mẫu thân thứ tội.”
Lại đối Giả Xá nói:
- “Đại bá, mẫu thân của chất nhi, nói không nhận đứa con trai này, chẳng qua là một câu nói đùa, thỉnh Đại bá không lấy làm phiền lòng!”
Vương phu nhân không để ý, hôm nay bị Giả Hoàn “hố” hai lần. Giờ đây đối với lời nói của hắn nhất định phải suy nghĩ ba lần mới nên nói chuyện.
…....