Bởi thể hiện cường nhân thời gian gần đây;
Giả Hoàn địa vị tại Vinh quốc phủ dĩ nhiên không phải nho nhỏ con thứ có thể so sánh
Từ Sử Tương Vân đưa tặng túi lưới, cũng có thể thấy được tầm ảnh hưởng của hắn từ nha hoàn mở rộng đến tầng cấp thiếu gia, tiểu thư.
Cùng các tiểu thư trong Vinh quốc phủ giao lưu, đã có tư cách và vốn liếng.
…
Đương nhiên, Giả mẫu chán ghét hắn, chẳng ai bốc lên nguy hiểm tới cùng hắn qua lại, gặp mặt nhưng phái nha hoàn tới truyền lời không có gì trắc trở.
Hướng lên trên, chính là đem lực ảnh hưởng mở rộng đến cao tầng, người đương quyền.
.
Tình Văn đưa Thúy Lũ trở về, gặp Giả Hoàn tại bàn sách đi qua đi lại, dường như đang suy tư điều gì, tiền lại gần hỏi:
- “Tam gia, Sử cô nương ngày mai sẽ rời Vinh quốc phủ, người có đi tiễn đưa nàng hay không? Có muốn nô tỳ giúp người một tay lưu ý lấy thời gian.”
Nhìn Tình Văn, Giả Hoàn bị nhiễm vui vẻ, cười nói:
- “Ta bây giờ là người mang phiền phức, Sử cô nương đến gần ta đối với nàng không tốt.”
.
Cái này hơn một tháng nay, hắn và Tam tỷ tỷ không có gặp mặt, chỉ là để cho nha hoàn thân tín chân chạy truyền lời.
Tình Văn mỉm cười:
- “Tam gia không phải là người phiền phức đâu.” giúp rót chút nước trà xanh, cười khanh khách rời đi.
…
Giả Hoàn cảm xúc đan xen, có chút vui, cũng hơi ảo não, quả thật hắn sắp sống như một tiểu hài tử thật sự.
Sử Tương Vân coi hắn làm bằng hữu. Hắn tự nhiên vui lòng tiếp nhận phần hữu nghị. Nhưng nàng không phải cần bằng hữu vì nàng bận tâm.
.
Vịnh Hải Đường trong thơ có một câu: Hành Chỉ Giai Thông La Bệ Môn, Dã Nghi Tường Giác Dã Nghi Bồn.
“Dã Nghi Tường Giác Dã Nghi Bồn” Câu này có thể thể hiện rõ tính tình của nàng, cứng cỏi, ương ngạnh.
.
Có lẽ sau này hắn sẽ nhắc nhở Tương Vân một chút tránh xa con ma đoản mệnh “Tài Mạo Tiên Lang” - Vệ Nhược Lan, miễn cho nàng rơi xuống kết cục tuổi trẻ góa phụ “Cuối cùng Cao Đường tan tác, cạn dòng Tương Giang”.
Còn lại, sẽ không quản nhiều.
…
Bằng hữu ở chung, có đạo lý, nguyên tắc của bằng hữu.
Giữa bằng hữu, nếu mà cái gì đều vì đối phương lo nghĩ, vậy thì cùng giới gọi “Huynh đệ” hoặc “Tỷ muội”, khác giới phải gọi là “Tình nhân”.
Với cá tính của Tương Vân, kết hợp với tính cách con người của hắn, Giả Hoàn cảm thấy cùng nàng trở thành bằng hữu là kết quả tốt nhất.
.
Sau này thê thiếp của hắn, tất nhiên sẽ do hắn tự quyết định, không để xảy ra dạng "Mù cưới câm gả", lấy về còn không biết mặt mũi, chớ nói đến tính cách.
...
...
Bên này, Thúy Lũ trở lại.
Trong phòng oanh oanh yến yến, cười nói liên tục. Bảo Ngọc và mấy cô nương Trâm, Đại, Nghênh, Sử, Tích, Thám một chỗ nói giỡn. Riêng phần mình các đại nha hoàn như Mị Nhân, Oanh nhi, Tử Quyên, Ti Kỳ, Thị Thư Nhập Họa bồi tiếp
.
Giả Bảo Ngọc với Thám Xuân nói gì đó, cao đàm khoát luận.
Bảo Mặt To có thể tại “Nữ nhi giới” xuất ra thành tựu, trình độ “dỗ nữ hài tử” tự nhiên là không cần bàn cãi.
Đuổi Tập Nhân ra khỏi phòng, sau đó Bảo Ngọc một lần nữa cùng bọn tỷ muội tiếp tục chơi chung một nhóm.
Thúy Lũ nói mấy lời Giả Hoàn chuyển tới.
Sử Tương Vân cao hứng cười lên, “ Ân.” Cuối cùng trước khi rời đi, một cọc tâm sự của nàng đã được giải quyết.
…
Bảo Ngọc liền cầm lấy chén trà uống, không tỏ thái độ gì. Hắn từng nói, không ngăn bọn tỷ muội quan hệ qua lại với Giả Hoàn. Giờ cũng không nói xấu Hoàn Lão tam. Nhưng mà trong lòng của hắn đối với Lão tam vẫn có thành kiến rất nặng.
.
Tiết Bảo Trâm mặc một bộ y phục bằng tơ vàng, không chói mắt nhưng thanh lệ thoát tục, mắt hạnh nhẹ nhàng lóe lên, cười nhẹ nhàng thanh lịch nói:
- “Hoàn huynh đệ sợ là cần một chút phép khích tướng mới bằng lòng lấy ra tác phẩm xuất sắc.”
Thi từ thể hiện ý chí.
Nàng rất hiếu kì về con người, tính cách của Giả Hoàn sau lần “trêu đùa” Vương Hi Phượng, trong lòng hắn thực sự đang nghĩ gì?
.
Lâm Đại Ngọc nhếch miệng cười khẽ, vũ mị uyển ước:
- “Hoàn ca nhi quá hẹp hòi. Bây giờ không còn người lấy thoại bản của hắn mật báo.”
Quan hệ trước giờ rất nhạt. Đại Ngọc tất nhiên có chút ương bướng, ích kỷ, lại nghe Tử Quyên nói qua Giả Hoàn có biện pháp giải quyết.
Cái kia Lai Vượng con dâu thật sự quá lười nhác.
…
Bảo Ngọc một mặt lúng túng uống trà Long Tỉnh. Tử Quyên mấy nha hoàn các nàng một bên che miệng cười trộm.
Giả Thám Xuân hoà giải:
- “Tam đệ gần nhất bài tập bận rộn, ta nghe Châu đại tẩu nói, hắn mỗi ngày đều là đi sớm, về muộn. Sợ rằng không có thời gian rảnh viết thoại bản. Thái thái cũng bảo hắn không nên viết nữa.”
.
Nghênh Xuân Tích Xuân có chút tiếc nuối, Giả Hoàn viết “Anh Ninh” đọc rất hay. “Binh sĩ, ánh mắt sáng quắc giống như tặc!” Câu nói này viết, quả nhiên rất thú vị.
Đương nhiên, hai người bọn họ không có cơ hội nhìn, tiểu thư khuê các, cả đời nhốt trong khuê phòng, đâu có khả năng gặp nam tử bên ngoài.
.
Đám người cười cười nói nói, bầu không khí hoà thuận,
Bởi vậy vết rách từ sự kiện “Tài tử giai nhân” dần dần được lấp đầy, có một điều khác lúc trước là các nàng tiếp nhận thêm sự có mặt của Giả Hoàn trong cái vòng tròn này. Dù bản thân Giả Hoàn tạm thời không cách nào tham dự tụ hội, nhưng sau này hẳn là có biện pháp a.
…
Thời gian dần dần trôi qua,
Sáng hôm sau, Sử Tương Vân ngồi xe ngựa mang theo hành lý trở về Sử gia. Kim Lăng thập nhị thoa tiểu tụ hội, liền như vậy kết thúc.
Lần sau tụ hội là lúc nào?
...
...
Ngày mùng một tháng tám, Sử Tương Vân rời đi.
Giả Hoàn vẫn như trước kia, đi thư phòng đọc sách, không ảnh hưởng Tình Văn Như Ý nghỉ ngơi.
Đã giải quyết vấn đề ăn cơm sau, căn bản không có ý định đi “triền đấu” với Vương Hi Phượng. Dù Phượng cây ớt còn muốn đấu nhưng hắn bây giờ cấp thiết mục tiêu một đến hai năm sau trúng Tú tài, lần nữa khôi phục thân tự do, tiếp tục kế hoạch kiếm tiền.
.
Tỉ như: Hí kịch Viện. Tỉ như: Bán thoại bản.
Bộ Xạ Điêu Anh Hùng Truyện bị Giả Chính lấy đi, gần nhất bởi vì học tập bận rộn, hắn cũng không có thời gian đi viết lại.
.
Giả Tông ngáp một cái, đến lớp hơn 8h sáng, vì giờ Tỵ (9h) mới bắt đầu học, thư phòng trống rỗng vang vọng âm thanh Giả Hoàn.
Giả Tông đi đến tỏ ra thân cận hỏi:
- “Tam ca, ngươi mỗi ngày sao có thể tới sớm như vậy? Chịu nổi sao?”
Giả Hoàn buông sách, cười:
- “Chỉ cần nhiều rèn luyện, cơ thể tự nhiên có thể chống đỡ được.”
Giả Tông cười ha ha, đưa trong tay túi sách đặt ở trác vị thượng. Hắn hôm nay tới sớm như vậy là có chuyện muốn nói với Giả Hoàn, vừa vặn lúc này Giả Lan, Lâm tiên sinh không có ở đây:
- “Tam ca, mẫu thân ta mời ngươi giữa trưa đi qua ăn cơm.”
- “Đại thái thái?” Giả Hoàn hỏi.
Giả Tông là con thứ, Giả Xá mời hắn ăn cơm hơi có chút quỷ dị.
Mà Hình phu nhân mời hắn ăn cơm ngược lại còn có thể lý giải, nhưng tương tự rất nhiều quỷ dị.
Giả Tông gật đầu, “ Ân.”
- “Sự tình gì?”
- “Mẫu thân chưa hề nói.”
Giả Hoàn “A” một tiếng, hơi hơi trầm ngâm: Hình phu nhân tìm hắn có chuyện gì? Quả nhiên là kỳ quái.
...
...
Vinh quốc phủ Đông lộ.
Mặt trời mới mọc, đem Đông Lộ khu hoa viên tao nhã nhuộm đủ mọi màu sắc. Sáng sớm còn có chút khí lạnh.
Giả Xá từ trong phòng tiểu thiếp Diệu Thúy đi ra, đến nơi Hình phu nhân ăn điểm tâm, tiện thể thương lượng sự tình trưa nay.
.
Hình phu nhân là thê tử tục huyền của Giá Xá, cũng sắp 40 tuổi, không phải mẹ đẻ Giả Liễn, Giả Nghênh Xuân, Giả Tông. Gia tộc nhà ngoại không bối cảnh, không có con cái, tuổi già sắc suy, từ hơn chục năm nay đã không còn được sủng hạnh, đành bám lấy danh hiệu phu nhân, trong Vinh quốc phủ yếu thế, nói chuyện không có phân lượng.
.
Hình phu nhân ngồi cạnh bàn ăn, rất tận tâm phục thị Giả Xá:
- “Lão gia, ta đã để cho Tông ca nhi hẹn Hoàn lão tam.”
- “ Ân.” Giả Xá vuốt vuốt túm râu ngắn cũn, nhẹ nhàng gật đầu:
- “Phu nhân, ngươi trưa hôm nay thật tốt cùng Hoàn lão tam nói chuyện.”
Hình phu nhân cung thuận nói: “Vâng, Lão gia.”
Giả Xá cười lạnh một tiếng, nhìn về phía Tây lộ viện, thần sắc âm trầm, trên mặt thoáng qua một tia tinh quang.
…
…
Đông lộ viện, không quá rộng nhưg cách cục tinh xảo, tao nhã.
Giả Hoàn giữa trưa sau khi tan học, tạm biệt Giả Lan, sai người hầu Triệu Quốc Cơ về nhà truyền lời trưa không về ăn cơm.
Tiếp đó, mang theo Tiền Hòe đi cùng Giả Tông hướng về đông mà đi.
.
Giả Lan rầu rĩ không vui mang theo Quế Thụ, hai thư đồng vào nhị môn. Hắn nghe theo mẹ phân phó xa lánh Tam thúc, bây giờ càng không có bằng hữu để chơi.
Một đường từ thư phòng hướng đông, ra cửa hông, lại lượn quanh mấy bước, trong một chỗ nghi môn tiến vào trong Giả Xá tiểu viện.
Thời điểm cuối hè, viện trung cổ cây chọc trời, đường lát đá xanh, giả sơn kỳ thạch khắp nơi, phong cảnh u nhã.
...
Tiến vào cửa thứ ba, đi qua hành lang, dưới mái hiên là chính phòng, tất cả giường cột trạm trổ tiểu xảo độc đáo, lại không giống hoa viên tráng lệ, trong viện khắp nơi chi thụ mộc núi đá. Đi mấy bước vào chính thất, sớm đã có nhiều nha hoàn thịnh trang đứng đón, mỉm cười đem hai người dẫn vào...
.
Phong cảnh cảnh trí là một mặt, điểm mấu chốt là: Giả Xá Viện và Hoa viên trong phủ có ngăn cách. Điều này kỳ thực liên quan tới mối quan hệ không thân cận của Giả Xá cùng mẫu thân Sử lão thái quân.
Giả Hoàn, Giả Tông đến chính phòng đã thấy Hình phu nhân cùng yến tiệc bày sẵn
.
Chính phòng tráng lệ, thông thấu rộng rãi, bài trí tinh xảo. Năm nha hoàn, bà tử vây quanh Hình phu nhân đang ngồi trên ghế.
Hình phu nhân đeo vàng đeo bạc, y phục bằng tơ lụa đỏ sậm, một bộ quý phụ nhân hơi diêm dúa, trên tay ung dung thưởng thức trà. Nhìn qua có thể thấy ngày trẻ rất có tư sắc.
.
Nàng gặp Giả Hoàn, Giả Tông đi vào, cười tủm tỉm:
- “Nha, Hoàn ca nhi tới, nhanh ngồi, nhanh ngồi. Nhìn trời nóng! Đầu đầy mồ hôi.”
Trong phòng, lớn nhỏ nha hoàn, bà tử nghe vậy lập tức động, bưng trà, đổ nước, khăn mặt, đứng quạt.
Cảm thụ được bên cạnh truyền đến làn gió nhẹ, Giả Hoàn trong lòng thầm than Hình phu nhân cái này “uy phong” chính phòng phu nhân, hưởng thụ đãi ngộ thật tốt.
.
Hắn khom mình hành lễ:
- “Gặp qua Đại thái thái.”
Hàn huyên vài câu khí trời nóng bức, rửa qua khuôn mặt, chỉnh lý nhẹ nhàng khoan khoái, ngồi vào bên cạnh Hình phu nhân.
.
Giả Tông hâm mộ nhìn xem đãi ngộ Giả Hoàn. Hắn tất nhiên chưa từng hưởng thụ qua đại ngộ như Tam ca, trước mặt Đại thái thái.
Hình phu nhân lôi kéo tay Giả Hoàn, nhìn hắn một lần, cười cười đối với nha hoàn bà tử bốn phía nói:
- “Bộ dáng này cùng Bảo Ngọc so ra kém chút, nhưng kém không nhiều lắm. Vẫn là thân tỷ đệ của Tam cô nương. Nhìn dáng vẻ thật chững chạc, Bảo Ngọc nơi nào có thể so vượt?”
Một đám nha hoàn, bà tử đều phụ hoạ cười lên.
Thị tỳ Vương Thiện Bảo của Hình phu nhân cười lớn tiếng nói:
- “Thái thái nói rất đúng.” Âm thanh to, làm người khác chú ý.
…
Nghe Hình phu nhân nói tốt như thế, Giả Hoàn đã có chút minh bạch hàm ý bữa cơm này: Hình phu nhân muốn lôi kéo hắn. Lôi kéo hắn làm cái gì? Tự nhiên đối đầu với Vương phu nhân, Vương Hi Phượng.
Bên trong Vinh quốc phủ, không phải là gió êm sóng lặng. Nói văn vẻ một chút thì là:
Nơi có người, liền có giang hồ!
Thẳng thắn hơn là Không trạch đấu, xé nát đại gia đình, ngươi tin không?
........