Vinh quốc phủ một năm muốn phí bao nhiêu tiền củi lửa trong lòng của hắn ước chừng ít thấy, cỡ trên dưới 100 lượng bạc.
Hao phí nhất thực ra là mùa đông sưởi ấm dùng than đá.
Cho dù kinh thành phụ cận liền có Môi Sơn, vào Đông than đá mỗi trăm cân hơn hai lượng bạc, đó là dạng than đá bình thường, chớ nói than đá chất lượng thượng giai.
Tiền than đá trong phủ hàng năm muốn hơn 3000 lượng.
Dựa theo số lượng trên, tiền tiết kiệm cả ngàn lượng bạc một năm. Đương nhiên, cụ thể là bao nhiêu, còn phải lại tính toán.
Muốn đem mua sắm trong phủ đổi thành than tổ ong, không thiếu được trên trương mục phải tiết kiệm bốn, năm trăm lạng phải lộ ra bản sự quản gia. Còn lại, 500 lượng liền rơi xuống túi hắn.
Hắn nghe Bình nhi nói, Phượng tỷ nhi cho vay nặng lãi, một năm tiền thu vào chỉ 1000 lượng bạc.
...
Giả Liễn tâm tình rất tốt cạn mấy chén với Giả Hoàn, hỏi:
- “Hoàn ca nhi, cái này than tổ ong thật sự có thể tiết kiệm như ngươi nói?”
Giả Hoàn chắc chắn gật đầu:
- “Ta nơi đó còn có mấy cái lò lửa nhỏ dư thừa, quay đầu đưa cho Nhị ca. Nhị ca thử một lần liền biết.”
Giả Liễn chỉ nhìn biểu tình trấn định Giả Hoàn, trong lòng tin ba phần, nói:
- “ Ân. Ngươi buổi chiều tìm người đưa qua. Ngươi nói Tiền Hòe sự tình ta cho phép. Mua sắm than tổ ong chuyện này có thể làm thành, không thể thiếu chỗ tốt của ngươi.”
...
...
Giả Liễn làm sự tình vẫn là rất chính phái, tương đối công chính thiện lương. Nhược điểm háo sắc nhưng bản chất không tệ !
Trong nguyên tác, phụ thân hắn Giả Xá để cho hắn đi đoạt cây quạt trân tàng của Thạch Ngốc Tử, hắn chỉ là tới cửa đau khổ cầu đối phương nhượng lại, nhưng mà Thạch Ngốc Tử nhất định không chịu, hắn liền thôi. Mà Giả Vũ Thôn mượn cớ nhốt Thạch Ngốc vào lao ngục, cướp đoạt cây quạt.
Lúc đó, Giả Liễn nói: “Vì ý tưởng này, làm cho nhân gia táng gia bại sản, không tính cái gì năng lực!” Bị Giả Xá đánh cho một trận.
Giả Hoàn đưa tới cho hắn một bút toán 500 lượng bạc sinh ý một năm. Hắn nghĩ đến muốn phân Giả Hoàn một chỗ tốt. Đổi thành người khác, chỉ sợ muốn tính kế như thế nào đem lợi nhuận than tổ ong ăn bằng hết.
...
Đương nhiên,
Nếu là xã hội hiện đại, bình thường trong công ty bán sản phẩm cắt hoa hồng cho nhân viên, thúc đẩy tăng doanh thu. Giả Hoàn, Giả Liễn sinh ý này là một ngoại lệ. Bởi than tổ ong chỉ có trong tay Giả Hoàn.
Xong giai đoạn đàm phán, Giả Hoàn mỉm cười, nói:
- “Trước tiên, tạ Nhị ca. Ta có một ý tưởng, không biết Nhị ca có nguyện ý nghe hay không?”
- “Ngươi nói.”
- “Ta nghĩ như vậy, Nhị ca sao không lấy ra tiền của mình, mở ra một tác phường tự chế tác than tổ ong. Nguyên vật liệu than tổ ong so với than đá trong các cửa hàng phải tiện nghi hơn nhiều. Nhân công, chi phí có thể chính mình khống chế. Thu vào chính mình hưởng.”
Giả Liễn lần nữa kinh ngạc nhìn Giả Hoàn, liền cười ha hả:
- “Chế tác than tổ ong là chuyện của ngươi, ta như thế nào nhúng tay vào.”
Theo vừa rồi tính ra, trong phủ dùng than đá một năm 3000 lượng bạc, Giả Hoàn chế tác than tổ ong lợi nhuận, một năm sợ có 300, 500 lượng bạc.
Giả Hoàn cười cười, từ trong ngực lấy ra một tờ giấy, đặt ở trước mặt Giả Liễn, nói:
- “Nhị ca, ta còn muốn đọc sách, nào có tinh lực mở ra tác phường thủ công? Ta đem cái đơn phương chế tác than tổ ong này nhượng lại lấy 200 lượng bạc cho Nhị ca, việc này coi như kết thúc”.
- “Đơn phương này Nhị ca tìm người làm thử một lần liền thành. Chú ý giữ bí mật là được.”
Phải đọc sách chỉ là hắn mượn cớ không làm tác phường than tổ ong.
Bây giờ hắn nhỏ tuổi, mất nhiều thời gian, tinh lực không đáng, quan trọng hơn hắn chưa đủ năng lực nắm giữ bất kỳ sinh ý nào, dễ dàng bị người khác chọc gậy.
Lợi bất cập hại!
...
Hắn vẫn trân trọng thứ có thể nắm giữ trong tay, không bằng mua đứt bán đoạn
Mười điểu tại rừng, không bằng một chim nơi tay.
Giả Liễn không tiếp nhận, giả vờ giận nhìn chằm chằm Giả Hoàn:
- “Hoàn ca nhi, ngươi chẳng lẽ là xem thường Liễn nhị ca của ngươi? Nên đưa cho ngươi chỗ tốt, ta sao có thể tham lam?”
Giả Hoàn thầm nghĩ: Ngươi có lẽ không, vị kia trong nhà ngươi khó nói chắc .
Nếu như là sinh ý bình thường, than tổ ong phối phương chào giá, Giả Hoàn ít nhất sẽ đòi 700,800 lượng.
Giả Liễn không mua, tự nhiên sẽ có những thứ khác thương gia mua. Nhưng mà, Giả Hoàn giờ muốn giao hảo Giả Liễn, không nên ra giá quá cao, mới có hợp tác lần hai, lần thứ ba,...
…
Giả Hoàn giao hảo Giả Liễn mục đích rất rõ ràng, mục tiêu là phía sau hắn Vương Hi Phượng.
Biết xu thế Hồng Lâu Mộng, Giả Liễn sẽ cùng Vương Hi Phượng trở mặt, Giả Liễn chắc chắn sẽ bỏ vợ. hai người này rõ ràng không hợp.
Giả Hoàn không cuống quít, ung dung giải thích:
- “Nhị ca đừng nói như vậy? Mọi chuyện cần thiết là tự Nhị ca đi lo liệu, ta bất quá ra một cái chủ ý. Nhị ca nếu là hữu tâm, đem tác phường than tổ ong lưu cho ta hai thành cổ phần là được.”
- “Cái này còn tạm được!” Giả Liễn đổi giận thành cười, thu trên bàn đơn phương làm than tổ ong, nói:
- “Bạc ta ngày mai phái người đưa cho ngươi.”
Giả Hoàn mỉm cười gật đầu.
Một bữa cơm ăn đến chủ và khách đều vui vẻ mà giải tán. Trước khi rời đi, Giả Hoàn nhìn như không đếm xỉa, nhắc nhở nói:
- “Nhị ca, nếu là suy nghĩ nắm chút tiền riêng, giá vốn xuất xưởng than tổ ong, đừng rõ ràng mười mươi nói cho nhị tẩu tử.”
Giả Liễn cười ha hả, vỗ vỗ bả vai Giả Hoàn, trở mình lên ngựa, mang theo 2 gã sai vặt tâm phúc Chiêu nhi, Hưng nhi rời đi. Hắn còn có chuyện phải làm, không trở về Vinh quốc phủ.
Giả Hoàn mang theo cữu cữu Triệu Quốc Cơ chậm rãi ung dung hướng về Vinh quốc phủ.
...
...
Giả Liễn muốn giấu diếm được Vương Hi Phượng, nói khó cũng khó, nói đơn giản thì đơn giản. Mấu chốt ở chỗ hắn muốn giải quyết mỹ thiếp của hắn: Bình nhi!
Giả Hoàn muốn trước khi rời đi Vinh quốc phủ, cùng Phượng cây ớt so tay, đáp lễ nàng. Há có thể nói không giữ lời?
Đây là nước cờ đầu tiên hắn hạ xuống.
Đi bộ nhàn nhã về nhà, chậm rãi đợi gió xoáy vân khởi!
…
…
Giả Hoàn cùng Giả Liễn đàm luận thành sinh ý,
Sự tình còn sót lại, tự nhiên tại xế chiều, làm nốt. Đem 5 cái lò lửa nhỏ do Hồ lão nhân mới làm xong đưa đến viện tử Vương Hi Phượng.
Bên này Triệu Quốc Cơ về đến nhà, thê tử Tiền thị đang ở trong sân giặt hồ may vá. Nhi tử còn tại viện tử chơi.
Tiền thị gặp Triệu Quốc Cơ đi vào, hai tay tại trong chậu nước, kinh ngạc nói:
- “Gia, như thế nào hôm nay sớm như vậy đã trở về?”
Triệu Quốc Cơ ngồi ở trên cái băng, chậm rãi nói với thê tử:
- “Ta ngày mai liền không đi theo Hoàn ca nhi. Hắn điều ta đi làm than tổ ong.”
Tiền thị con mắt liền đỏ lên, làm than tổ ong là cái việc khổ cực, cúi đầu trừu khấp nói:
- “Ngươi đắc tội hắn? Ta nguyên bản đã cảm thấy hắn rất khó phục dịch. Êm đẹp muốn đánh người...”
Triệu Quốc Cơ dở khóc dở cười, khiển trách:
- “Ngươi biết cái gì? Hoàn ca nhi chưa từng bạc đãi ta. Hắn là muốn ta đi tác phường chế than tổ ong làm quản sự. Mỗi tháng thu nhiều tiền hơn làm người hầu chỉ được một xâu tiền?”
Sự tình Giả Hoàn ở trên đường trở về nói cho hắn.
Giả Hoàn an bài một mình hắn tiến vào tác phường, công việc quản lý kỹ thuật, địa vị không kém.
Tiền thị kinh ngạc há to mồm, âm thầm hối hận lỡ lời trách mắng Giả Hoàn.
Triệu Quốc Cơ ngơ ngác cười cười, không biết như thế nào an ủi thê tử, cảm giác cao hứng, trong đầu nhớ tới lời nói của Giả Hoàn khi đi về:
“Cữu cữu, về sau, cuộc sống sẽ càng ngày càng tốt. Ngươi phải bảo trọng thân thể.”
...
...
Giả Liễn buổi tối về đến nhà, Vương Hi Phượng, tiểu thiếp Bình nhi đã sớm chờ đợi để hỏi hắn. Buổi chiều Giả Hoàn đem lò lửa nhỏ xách tới.
Vài ngày trước vốn một bụng nghi vấn, bây giờ càng nghi ngờ hơn!
Vương Hi Phượng hôm nay sức khỏe đã tốt hơn, tựa tại trên giường, phấn quang chi diễm, nói:
- “Giả Hoàn rất có ý tứ. Bình nhi đến hỏi hắn, hắn đều không nói. Hôm nay đến cùng ngươi và hắn nói chuyện gì?”
Giả Liễn dưới Bình nhi phục thị rửa mặt xong, tựa ở trên ghế, vui vẻ cười:
- “Ha ha, nói chuyện một món làm ăn lớn...”
Giả Liễn đem chuyện hợp tác làm than tổ ong nói lại, còn đem đơn phương lấy ra. Vương Hi Phượng suy nghĩ một hồi, nói:
- “Hắn ngược lại là thức thời, chỉ cần 200 lượng bạc. Ngươi cái kia hai thành cổ phần không nên cho hắn. Hắn một phân tiền đều không ra”.
- “Hừ! Dạng kiếm tiền từ than tổ ong có thật tốt như hắn nói?”
Nàng không có dự định cho Giả Hoàn thêm bạc. Cho dù không cho, Giả Hoàn lại có thể lật được nổi sóng lớn gì?
Bất quá, so với hàng năm 700 lượng bạc lãi ròng, Giả Hoàn giá tổng cộng chỉ muốn 200 lượng, nàng còn không đến mức vì chút tiền này tranh với Giả Liễn.
Vương Hi Phượng làm sao biết Giả Liễn che giấu mở tác phương, xưởng thủ công dự tính lợi nhuận hơn 300 lượng!
- “Đây không phải có lò lửa nhỏ để thử nghiệm sao?” Giả Liễn hơi có chút đắc ý cười nói:
- “Phượng tỷ nhi, ta nếu là ngươi cái điệu bộ này, Hoàn ca nhi đại khái sẽ không tìm ta nói chuyện. Đây là danh tiếng của ta thường ngày trong phủ.”
...
Vương Hi Phượng trong lỗ mũi “Hừ” một tiếng, châm chọc:
- “Phải, ngươi Liễn Nhị gia danh tiếng tốt, thanh danh của ta kém. Ta nói Liễn nhị gia, ngươi bây giờ một năm hơn 700 lượng lợi tức, ta với Bình nhi thật lâu không có mua trang sức đây.”
Lời này cũng có chút chua chát.
Giả Liễn kiếm tiền thực không có lợi hại như nàng nhưng nàng một năm tân tân khổ khổ cho vay nặng lãi tiền mới kiếm lời 1000 lượng, Giả Liễn, Giả Hoàn nói một chút, nháy mắt liền chắc chắn thu vào 700 lượng. Trong nội tâm nàng sao có thể không chua chua?
Bình nhi ở một bên cười nhẹ:
- “Hai người tự khoe khoang, tội gì nhấc lên nô tỳ.”
Giả Liễn trong tay có sinh ý lợi nhuận vững chắc, trời đã tối, nhìn xem kiều thê mỹ thiếp mờ ảo càng thêm mấy phần mỹ lệ, vỗ ngực hào khí:
- “Gia đến mai đi cửa hàng cho các ngươi mua!”
Lại nói: “Phượng tỷ nhi, trong phủ đổi thành mua sắm dùng than tổ ong, bên kia Lão thái thái, Thái thái còn muốn ngươi dụng một chút công phu. Gia hành động mới tốt.”
Vương Hi Phượng liền cười nhạo:
- “Ta đây đương nhiên là biết. Sợ ngươi không có rõ dụng ý Giả Hoàn đâu? Hắn đưa 5 cái lò lửa nhỏ cho ngươi, liền không có ý tứ mượn tay ngươi đưa cho Lão thái thái, đám bà lớn sử dụng sao?
- “Hắn còn cho ngươi nhấc lên sự tình củi đốt phòng bếp, là muốn ngươi lấy phòng bếp làm ví dụ, để cho tất cả mọi người nhìn thấy chỗ tốt than tổ ong, tiết kiệm tiền. Bây giờ cách lập đông còn có hơn nửa năm. Hoàn toàn kịp thời thao tác.”
-
...
- “Nha...” Giả Liễn vỗ vỗ trán, hắn có chút tin Vương Hi Phượng lời nói.
Giả Hoàn hôm nay ở tửu lầu biểu hiện chính xác quá mức yêu nghiệt.
Phân tấc nắm phi thường tốt.
Vương Hi Phượng lại nói:
- “Hừ, ta sẽ không ở trước mặt Lão thái thái xách tên hắn, để cho hắn một bên mát mẻ đi. Lão thái thái còn giận hắn tâm tư cùng Bảo Ngọc tranh đây.”
Giả Liễn, Bình nhi đều cười lên.
Như này hình như có chút hờn dỗi.
.........