Thời gian dần trôi.
Nguyệt Trần chậm rãi mở ra đôi mắt đen tuyền huyền bí, chậm rãi thở ra một ngụm trọc khí.
"Chu Tước Quyết thế mà lại chỉ là một phần của một môn công pháp khác, thật thú vị làm sao". Một quyển Chu Tước Quyết đã có đẳng cấp trên Linh phẩm, nếu dung hợp cả 4 bộ không biết sẽ đạt tới đẳng cấp như thế nào?. Hắn cũng rất muốn thôi diễn ra toàn bộ công pháp a, nhưng đáng tiếc với thực lực của hắn hiện tại chỉ thôi diễn Chu Tước Quyết đã khiến linh hồn hắn xém bạo tạc, chứ đừng nói đến việc hoàn chỉnh công pháp này.
"Hì hì, chúc mừng công tử đã thôi diễn và nắm giữ thành công Chu Tước Quyết". Lam Nhi nhìn hắn chúc mừng nói.
"Ta mà lại". Nguyệt Trần cười cười tự tin nói.
Lam Nhi biễu môi, rõ ràng mén tí bao tạc linh hồn a, mới khen một tí đã kiêu ngạo rồi.
Như nhìn ra được tâm tư của Lam Nhi nên Nguyệt Trần cũng không tự đắc nữa, mà bắt đầu nghiêm túc lại.
"Hiện tại trôi qua mấy ngày rồi vậy Lam Nhi".
"Công tử thôi diễn Chu Tước Quyết mất 7 ngày a, tương đương với khoảng 1 chén trà thời gian thực thôi".
Nghe Lam Nhi nói vậy hắn cũng gật gù, thời gian 1 chén trà không dài vẫn có thể tiếp tục nhiệm vụ của Cấm Kị Thư Viện.
"À mà làm sao để thoát khỏi đây vậy Lam Nhi". Nguyệt Trần vốn muốn dạo bước đi ra khỏi bí cảnh, nhưng hắn chợt nhớ ra rằng mình không biết cách ra ngoài a.
"Phụt hì hì". Lam Nhi không nhịn được cười.
"Công tử đợi một tý liền sẽ được đưa ra thôi". Lam Nhi lên tiếng nói, vốn dĩ bí cảnh này có một tia thần thức của Chu Tước thần thú lưu lại, sau khi người tiến vào tham ngộ và nắm giữ sơ bộ Chu Tước Quyết tàn quyển thì sẽ bị đưa ra khỏi bí cảnh này hoặc người bước vào không có duyên với Chu Tước Quyết thì sẽ nhận được ít tài bảo làm phần thưởng.
Chốc lát sau không gian có một làn sóng dao động dịch chuyển hắn ra khỏi bí cảnh.
Phừng phừng
Xèo Xèo
Vừa đặt chân ra khỏi bí cảnh thì trong tai Nguyệt Trần lại là những âm thanh đốt cháy da thịt liên tục vang lên.
Nguyệt Trần hướng mắt nhìn lên trên Huyền Hỏa Sơn. Bên trên hiện tại có 3 thân ảnh đang dẫn trước hắn, người gần nhất là một hòa thượng mập mạp đang chấp tay niệm "Nam Mô" bên ngoài có một tầng quang hoàng hình dạng như một cái chung lấp lánh kim quang đang bao phủ lấy hắn.
Ong
Vốn đang quan sát hòa thượng mập thì Hám Thực Nhãn bên mắt phải hắn bất chợt chấn động dữ dội. Nguyệt Trần có thể cảm nhận được sự hưng phấn chưa từng có của nó, như là gặp được một món ăn khoái khẩu vậy.
"Đây là chuyện gì a". Nguyệt Trần cố gắng kiềm chế chấn động của Hám Thực Nhãn lại rồi hướng Lam Nhi chờ câu trả lời.
"Công tử không cần quá lo lắng, Hám Thực Nhãn nó đã cảm thấy có thức ăn ở gần mình nên gấp gáp muốn tấn công thôi". Lam Nhi nhìn thấy ánh mắt của hắn cũng nhanh chóng trả lời.
"Con mồi gì? ". Nguyệt Trần hắn có chút ngơ ngác a, Hám Thực Nhãn có công năng sao chép, tước đoạt công pháp, vũ kỹ, thần thông và khả năng cắn nuốt linh hồn bồi dưỡng cho chủ nhân thì đâu còn khả năng nào khác đâu.
"Thực chất vốn dĩ công năng này vốn phải đợi một khoảng thời gian sau mới có thể xuất hiện, không ngờ lần này lại xuất hiện sớm". Lam Nhi bắt đầu giải thích cho Nguyệt Trần rằng"Hám Thực Nhãn" do một vị luyện khí sư đại tài vì muốn thu thập phương pháp luyện khí trong thiên hạ nên đã tạo ra Hám Thực Nhãn với khả năng sao chép, tước đoạt phương pháp, thủ thuật luyện khí của người khác từng bước từng bước hoàn thiện thủ pháp luyện khí siêu việt thời đại.
Nhưng khi Hám Thực Nhãn xuất thế chưa được bao lâu thì vị luyện khí sư kia bị vô số luyện khí sư trong thiên hạ liên hợp tru sát, lấy tội danh là cướp đoạt thủ pháp luyện khí của bọn họ, nhưng sự thật là do tham lam Hám Thực Nhãn mà ra. Cuộc trang đoạt Hám Thực Nhãn càng lúc càng gay gắt, vốn dĩ cuộc chiến tranh đoạt này chỉ diễn ra trong lĩnh vực luyện khí, nhưng sau khi bị một cường giả Cấm Kị đạt được thì mới phát hiện ra Hám Thực Nhãn ngoại trừ khả năng tước đoạt thủ pháp, thủ thật luyện khí còn có thể "sao chép, tước đoạt công pháp, vũ kỹ, thần thông, bí thuật, vvv.
Sự việc này vừa ra thì trận tranh đoạt đã lớn, lại càng lớn hơn vô số lần. Cuối cùng có một thế lực mãnh mẽ cường thế đoạt đi Hám Thực Nhãn mới khiến cho trận phong ba đó kết thúc.
"Thế lực đó là Cấm Kị Thư Viện? ". Nguyệt Trần hắn đại khái có thể đoán được Cấm Kị Thư Viện là thế lực đoạt lấy Hám Thực Nhãn kia a, vì Hám Thực Nhãn đang trong tay hắn mà.
"Có thể xem là vậy đi, ha~ha~". Lam Nhi nghe Nguyệt Trần nói vậy liền cười một cách đầy miễn cưỡng.
"Vậy không lẽ gần đây có đồ vật cấp Cấm Kị? ". Nguyệt Trần hắn cũng có chút khó tin, Cấm Kị làm sao có thể xuất hiện ở địa phương ngỏ bé này a.
Vốn dĩ còn chưa dám chắc chắn suy nghĩ của mình là đúng cho đến khi Lam Nhi nhẹ gật đầu một cái. Cái gật đầu của Lam Nhi nhìn thì nhẹ nhàng nhưng đối với hắn như một tiếng sét vang dội bên tay a.
"Haizzz". Nguyệt Trần đột nhiên thở dài một tiếng không cam lòng, hắn nghĩ bản thân thời điểm hiện tại chỉ thôi diễn ra một cuốn Chu Tước Quyết còn xém làm linh hồn bạo tạc thì làm sao dám mơ tưởng đến Cấm Kị cấp bậc a, chưa kể Hám Thực Nhãn chỉ có thể tước đoạt được các loại công pháp, vũ kỹ,... Cấp bậc không hơn hắn quá nhiều.
Như nhìn được tâm tư của hắn Lam Nhi phì cười.
"Công tử đừng buồn rầu thế chứ, đúng là các công pháp vũ kỹ bình thường thì không thể vượt quá xa đẳng cấp tu vi của công tử, nhưng riêng công pháp cấp Cấm Kị thì khác a"
"Bình thường khi sao chép công pháp, vũ kỹ thì linh hồn của công tử sẽ là nơi chịu tải thông tin, nhưng Cấm Kị công pháp thì khác nơi chịu tại sẽ là Vô Thượng Cấm Kinh của công tử đấy"
"Vô Thượng Cấm Kinh vốn là dùng các công pháp khác kết hợp lại tạo ra các tầng tiếp theo của công pháp đến khi hoàn thiện, nên khi sao chép tước đoạt Cấm Kị thì Vô Thượng Cấm Kinh sẽ là nơi chịu tải Cấm Kị nếu Cấm Kị đó yếu hơn Vô Thượng Cấm Kinh, còn mạnh hơn thì vô pháp thực hiện".
"Vậy công pháp Cấm Kị gần đây thì sao? ". Nguyệt Trần hắn đang rất mong chờ a, Cấm Kị chính là tồn tại cực kì khủng bố, chưa kể người tu luyện Cấm Kị sẽ mạnh hơn cường giả đồng cấp rất nhiều.
"Có thể". Chỉ hai chữ ngắn ngủi đó đã khiến cho Nguyệt Trần xém chút phát điên vì hưng phấn a.
"Keng"
"Dò xét thấy Cấm Kị:
Thái Thượng Phật Kinh, người sở hữu Lục Lang.
Công năng: tạo ra một công đức bia trong tinh thần chủ nhân, khi làm việc thiện sẽ nhận công đức chi lực đặc biệt do Thái Thượng Phật Kinh ngưng thành, đồng thời có thể khắc chế mọi loại tà ma, quyền rủa,.... Tu luyện tới đỉnh cao sẽ trở thành "phật" chân chính".
"'Phật' chân chính? ".
"Công tử hiện tại không đủ khả năng tìm hiểu về khái niệm này đâu". Lam Nhi lên tiếng nhắc nhở hắn không được tìm hiểu sâu về chuyện này, nếu không muốn chết.
Nguyệt Trần hiểu những gì Lam Nhi nói nên cũng không tiếp tục hỏi.
"Bắt đầu từ hôm nay trong phạm vi nhất định xuất hiện Cấm Kị thì sẽ lập tức thông báo và xác định công năng cơ bản của Cấm Kị cho công tử".
"Tiện lợi đấy.... Mà thôi giờ vào việc chính nào". Nguyệt Trần nở một nụ cười khốn nạn.
Chỉ thấy Nguyệt Trần giải trừ kiềm hãm đối với Hám Thực Nhãn.
Ong Ong
Từ trong mắt phải có một cỗ chấn động mạnh mẽ bùng nổ mà ra. Chỉ thấy bên mắt phải đen tuyền của Nguyệt Trần hiện lên một bộ hàm răng nanh sắt nhọn quỷ dị đang gào thét hưng phấn.
Gào gào
Gừ gừ
Chấn động càng lúc càng mạnh mẽ, chỉ thấy phía đối diện của Nguyệt Trần là một hòa thượng mập mạp đang niệm kinh, vận chuyển vũ kỹ phòng ngự bảo vệ trước biển lửa này.
Hòa thượng mập tên Lục Lang thoáng chốc cứng đờ, hắn cảm nhận được một cỗ bất an khó hiểu chợt trổi dậy.
Hắn không biết rằng sau lưng hắn có kẻ đang cố gắng sao chép công pháp Cấm Kị của mình.
Chỉ thấy sau lưng hòa thượng mập có một loạt các văn tự màu vàng đang tuông trào khỏi cơ thể của hòa thượng mập.
Vù vù
Những văn tự đó thoát ly khỏi cơ thể của hòa thượng mập rồi ồ ạt như thác đổ chảy vào Hám Thực Nhãn. Men theo những văn tự đó thì trong đầu Nguyệt Trần cũng dần dần hình thành một môn công pháp dưới sự kiểm soát của Vô Thượng Cấm Kinh.
Một lúc sau, thì môn công pháp Cấm Kị Thái Thượng Phật Kinh cũng hoàn thành.
Keng
Sao chép thành công Cấm Kị công pháp Thái Thượng Phật Kinh.
Ban thưởng Siêu Độ Chú, Như Lai Thần Chưởng.
"Không có cho điểm nhận thức à? ". Nguyệt Trần hắn có chút ngơ ngác, rõ ràng việc sao chép thành công môn Cấm Kị công pháp thì phải cho một lượng khổng lồ điểm nhận thức mới đúng chứ?.
"Hừ, nếu bây giờ cho công tử một số lượng điểm nhận thức khổng lồ như vậy sẽ xuất hiện, hiện tượng lạm phát điểm nhận thức a". Lam Nhi yêu kiều nói.
"Vậy cũng quá bất công a, không hợp logic tí nào cả". Nguyệt Trần hắn ra vẻ mếu máo nói.
"À, Lam Nhi vừa nhận được thông báo mới về phần thưởng của Cấm Kị thư viện nè công tử". Nguyệt Trần nghe được câu này của Lam Nhi liền vui vẻ ra mặt, hắn thầm nghĩ "cái Cấm Kị Thư Viện này cũng còn chút tình người a".
"Nguyên văn là: nhận thấy kí chủ bất mãn với phần thưởng được đưa ra, nên quyết định bổ sung thêm phần thưởng là 100 tỷ điểm nhận thức....". Nghe tới đây Nguyệt Trần hít thở có chút không thông, 100 tỷ điểm nhận thức là khái niệm như nào a, là một con số khổng lồ đấy. Vốn đang vui sướng thì Lam Nhi nói tiếp.
"Nhưng do lần trước kí chủ đổi một trong Tuyết Đế Tam Tuyệt: Tuyết Hàn Đế Chưởng vẫn còn bị âm điểm nhận thức, nên phần thưởng này sẽ bị trừ vào số điểm nợ đó"
"Aaaaaaaa..... "
"Thật khốn nạn a, rõ ràng là lỗi của ngươi lại bắt ta trả nợ"
"Má nó, cái Cấm Kị Thư Viện KHỐN KHIẾP".
Nguyệt Trần câm phẫn, gào thét đầy tuyệt vọng, hắn không phục, hắn muốn đấm cái Cấm Kị Thư Viện rách nát này một trận a.
"Nếu kí chủ còn ý kiến nữa thì sẽ thu hồi toàn bộ phần thưởng". Âm thanh lạnh lùng đó lại vang lên lần nữa, khiến Nguyệt Trần hắn phải nén cơn giận lại, nếu không muốn trắng tay hoàn toàn a.
"Cấm Kị Thư Viện, ngươi nhớ đó cho ta". Nguyệt Trần hắn tự hứa với lòng mình, đợi khi hắn chính thức trở thành chủ nhân của Cấm Kị Thư Viện thì hắn sẽ trả mối thù này.
"Quân tử báo thù, 10 năm chưa muộn"
"Mi đợi đấy cho ta". Nguyệt Trần thầm nghĩ trong lòng.
Dẹp bỏ mọi suy nghĩ qua một bên, hắn tiếp tục hướng lên đỉnh Huyền Hỏa Sơn mà dạo bước.
Được một lúc thì Nguyệt Trần lại kinh ngạc trước cảnh tượng trước mắt này a. Một hòa thượng vừa niệm "Nam Mô" vừa gặp một cái đùi gà a.
Cảnh tượng trước mắt quá mức kì lạ khiến Nguyệt Trần cũng khó hiểu vạn phần. Như nhìn thấy ánh mắt của Nguyệt Trần nhìn mình như một tên dị loại, hòa thượng mập kia liền lên tiếng.
"Đạo hữu đừng nhìn tại hạ như vậy a"
"Tại hạ không muốn tu phật đâu, tại hạ muốn tu đạo cơ"
"Do số phận đưa đẩy mới thành phật tu a". Hòa thượng mập vừa nói vừa mếu máo khóc lóc, khóc than đủ kiểu. Khiến Nguyệt Trần cũng có chút cảm thương a, "thật tội nghiệp làm sao, muốn tu đạo bình thường mà số phận đưa đẩy khiến bản thân phải tu phật".
"Vậy lúc nãy huynh có ngộ được gì ở bậc thứ 300 không". Nguyệt Trần như nghĩ đến điều gì liền hỏi. Nhưng nghe Nguyệt Trần nói xong hòa thượng mập tên Lục Lang kia lại càng mếu máo, khóc lóc còn to hơn lúc nãy.
"Tại hạ bị nói là không có duyên với cuốn công pháp mang tên Chu Tước Quyết kia a"
"Nó cho tại hạ 2 viên xá lợi của hợp thể kỳ phật tu a".
Nghe đến đây Nguyệt Trần cũng chả biết nói gì hơn, chỉ có thể vỗ vỗ vai của Lục Lang ra vẻ đồng cảm. Thấy vậy hắn càng khóc lóc ầm ĩ hơn.
*Đây là lần đầu mình viết truyện nếu có sai sót mong mọi người thông cảm và góp ý nha ^_^ Cảm ơn mọi người nhìu.