Chương 15: Vô Tình Nghe Thấy

" Lăng U, xin lỗi nàng!"

"........"

" Lăng U, nàng sẽ tha thứ cho ta chứ?"

"........"

" Lăng U........"

Trong mơ Lăng U không ngừng nghe thấy lời xin lỗi bên tai nhưng cô lại không thể nào tỉnh được, nghe được những lời xin lỗi đó, trái tim Lăng U như thắt lại đau đến khó chịu.

Mở mắt nhìn trần nhà quen thuộc, Lăng U để người hầu đỡ mình làm vệ sinh cá nhân, đưa tay chạm nhẹ lên môi, cô quay ra hỏi người hầu thân cận.

" Hôm qua có ai đến đây không?"

" Lăng U cô nương, không có." người hầu nghi hoặc lắc đầu. Cô ta canh chừng ngoài cửa cả đêm, ngay một tiếng động cũng không thấy.

" Vậy sao." Lăng U khẽ thở dài một tiếng, đêm qua cô mơ thấy bản thân bị một ai đó hôn, sáng nay thức giật, môi cư nhiên hơi đau. Chẳng lẽ thật sự là mơ, cô là tự cắn môi mình?

" Vậy..... hôm nay Diêm Vương đại nhân có đến không?"

" Lăng U cô nương, không có."

Lăng U nghe xong chỉ khẽ cười nhạt một tiếng, có khi nào anh quên mất cô rồi không? Quên mất ngôi nhà nhỏ cạnh sông Vong Xuyên đang có người ngày ngày nhớ mong anh.

Bỏ qua chuyện buồn sang một bên, Lăng U ăn mặc thật nhanh chuẩn bị đến sông Vong Xuyên thả cần câu cá. Mặc dù không ăn được nhiều nhưng Lăng U vẫn có thể một ít cá, cô nghe nói ăn một số loại cá có thể giúp bé thông minh hơn. Cả U Minh này chỉ có sông Vong Xuyên là có cá ngon, Lăng U không ngại vác bụng bầu đi câu.

Bạch Vô Thường luôn tự giác đi chơi cùng Lăng U, Diêm Vương đại nhân dặn dò hắn rất cẩn thận nhất định phải làm cô vui vẻ, cũng may Lăng U không khó tính như các bà bầu khác, khiến cô vui vẻ rất dễ, tỷ dụ như lúc này, một vài người của Thiên giới đã có mặt tại U Minh.

" Lão Bạch, kia là tiên nữ đúng không?" Lăng U kích động kéo ống tay áo của Bạch Vô Thường, hai mắt sáng lên nhìn về phía trước.

" Đâu?...... Đúng là người Thiên giới thật." Bạch Vô Thường nhìn theo ánh mắt của Lăng U, thấy vài tiên nữ ăn mặc thướt tha thì nhíu mày nói.

" Đi, chúng ta ra xem đi." Lăng U không đợi Bạch Vô Thường tiếp lời, chân nhỏ đã lập tức bước qua đó.

Lần đầu cô thấy tiên nữ thật sự, phim ảnh đúng là quá giả tạo, tiên nữ thật đẹp hơn biết bao nhiêu lần, dáng người kia, vẻ đẹp kia nếu sống ở Hạ giới nhất định khiến đám đàn ông nguyện chết.

Lăng U đi đến sau tảng đá, cô biết cô không xứng tiếp xúc với họ nên chỉ dám nấp một bên nhìn trộm, không ngờ lại nghe được điều không nên nghe.

Bạch Vô Thường chỉ đi chậm hơn cô có một chút, khi đến sau lưng cô, lại thấy đôi mắt to của cô đang long lanh nước mắt. Rốt cuộc cô đã nghe thấy những gì?