Editor: Ngạn Tịnh.
Triệu Việt Thâm vốn cúi đầu gửi tin nhắn, lại vô cớ cảm giác một cỗ lạnh lẽo úp đến, lập tức toàn thân rùng mình một cái, nghi hoặc nhìn về phía điều hòa: Hôm nay điều hòa mở thấp vậy sao?
“Cậu tên là Triệu Việt Thâm?” Phong Kiêu đột nhiên mở miệng.
Phong Kiêu từ sau khi đến đây, tuy rằng tính tình ôn hòa, nhưng thật ra vẫn chỉ ứng phó với bọn họ, giờ phút này hiếm hoi chủ động mở miệng.
Triệu Việt Thâm lập tức thụ sủng nhược kinh, “Đúng, Phong tổng, chào anh”
Triệu Việt Thâm cũng là nghệ nhân của FAE, nên nhanh chóng đứng lên, giống như một học sinh ngoan ngoãn.
Khó được lớn lên cao lớn nhe vậy, ở trước mặt anh lại thấp hơn một cái đầu.
Ngón tay dài của Phong Kiêu chà sát ly rượu vang của mình, đột nhiên mở miệng, “Sẽ uống rượu chứ?”
Triệu Việt Thâm vừa muốn nói gì đó, đạo diễn liền trực tiếp mở miệng, “Đương nhiên sẽ uống!”
Triệu Việt Thâm chỉ có thể đỏ mặt lên.
Tổng tài tìm anh uống rượu, anh có thể không uống sao?
Phong Kiêu gật đầu, búng tay một cái. Người phục vụ vẫn luôn đứng ở trong phòng lập tức chạy tới một bước, Phong Kiêu cong môi, “Lấy hai chai Whiskey tới đây!”
Lời này vừa ra, tất cả mọi người ở đây đều hít một hơi.
Kia chính là rượu mạnh!
Có câu nói, quan hệ tốt mới uống rượu, cho nên nói Phong Kiêu đây là... Có ấn tượng rất tốt về Triệu Việt Thâm?
Đạo diễn nhanh chóng thúc giục người phục vụ đi lấy. Người phục vụ sau khi lấy đến liền nhanh chóng rót hai ly cho hai người.
Phong Kiêu đột nhiên vô sỉ mở miệng, “Tôi không tiện uống rượu quá mạnh, cho nên tôi chỉ ly rượu này là đủ, cậu cứ tùy ý”
Nói xong, cầm ly rượu mạnh, thuận miệng nhấp một chút.
Nhưng Triệu Việt Thâm người ta dám tùy ý sao?
Đương nhiên không thể!
Lập tức cầm lấy chén rượu, uống một ngụm xuống.
“Tốt!” Đạo diễn ở bên cạnh ồn ào.
Người trên bàn cũng ồn ào, “Ai nha, nhìn không ra đấy, tên nhóc Triệu Việt Thâm này thì ra tửu lượng tốt như vậy, cũng chỉ có người có mặt mũi như Phong tổng, mới có thể khiến cậu một hơi uống hết như vậy!”
Triệu Việt Thâm bị ngụm rượu mạnh khiến đỏ mặt tía tai, nhanh chóng cầm lấy đũa muốn dùng bữa.
Cố tình lúc này Phong Kiêu lại mở miệng, “Có thể uống đến như vậy? Qủa nhiên có tiền đồ”
An Mộc:... Có thể uống rượu cùng có tiền đồ có quan hệ gì với nhau?!
Đạo diễn vừa nghe những lời này, lập tức hiểu rõ, nhanh chóng chạy tới rót cho Triệu Việt Thâm một ly, vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Nào, lại uống một ly với Phong tổng!”
Triệu Việt Thâm vẻ mặt khổ đại cừu thâm nhìn đạo diễn, sau đó liền nghe được đạo diễn nói, “Cơ hội khó có được, ngày mai cho cậu một ngày nghỉ”
Triệu Việt Thâm chỉ có thể ngẩng đầu uống cạn.
Hai ngụm rượu mạnh bụng, Triệu Việt Thâm liền cảm thấy ruouoj gan đều nóng cháy, liền nhanh chóng cầm đũa, lại muốn ăn một chút gì đó.
Nhưng cố tình Phong Kiêu lại trực tiếp đứng lên, “Tôi kính mọi người một ly!”
Kết quả là, Triệu Việt Thâm chỉ có thể buông đũa, lại lần nữa bưng ly rượu lên. Không biết từ lúc nào, đạo diễn thế nhưng đã rót lại một ly rượu cho hắn!
Phong Kiêu nhấp một ngụm nhỏ, tất cả mọi người trong phòng đều uống cạn.
An Mộc thấy Triệu Việt Thâm đã có chút lảo đảo, khó đứng thẳng được, nhưng cố tình ly này vừa hết, Phong Kiêu lại tiếp tục mở miệng, “Mọi người đều phải học tập Triệu Việt Thâm, tửu lượng thật tốt!”
Đạo diễn vừa nghe những lời này, nhanh chóng lại chạy đến rót một ly cho Triệu Việt Thâm, “Nào nào, lại kính Phong tổng một ly!”
An Mộc:...!!!
Tính tình Triệu Việt Thâm rất tốt, tính cách ôn hòa, cho nên An Mộc thật ra rất thích người cộng sự này. Nhưng chai rượu kia chính là rượu mạnh, một chai Whiskey hắn đã uống hết ba ly, Triệu Việt Thâm làm sao chịu nổi?
Lại tiếp tục uống, chỉ sợ bao tử cũng bị hư!
An Mộc nhìn Phong Kiêu đang như một đứa trẻ hiếu thắng. Người ta cũng chỉ là chiếm một chút tiện nghi của mình ngoài miệng, thế nhưng nhìn xem bộ dáng đánh đổ bình dấm của anh đi, vậy cũng được sao?!