An Mộc từ phòng thử vai đi về phía sau, người quản lí sân khấu đi tới, nhìn mấy nữ diễn viên còn lại một lượt:” Người đã được chọn, các cô có thể đi.”
Bọn họ lập tức buông tiếng thở dài.
An Mộc cúi đầu, thần sắc mệt mỏi.
Vừa lúc các diễn viên kia đi khỏi, hành lang chỉ còn An Mộc và Bạch Ngọc Khiết, cô ta cuối cùng cũng xé rách lớp ngụy trang.
“Kìa, Đường Hạ, cô còn ở đây làm gì? ở lại đợi lát nữa xem tôi diễn sao?”
Nói tới đây, cô ta liền cười:”Ngày kia sẽ ra mắt tập hai, thời gian của tôi không có nhiều, chao ôi có khi đêm nay còn phải thức. Đương nhiên, cô không được nhận làm diễn viên lần này, đuổi cô cũng phí công…..”
Bạch Ngọc Khiết giả ngô giả nghê nói xong câu đó, cửa phòng thử vai lập tức mở ra.
Quản lí sân khấu Dương bước ra:” Hoàng Đạo nói thời gian gấp lắm rồi, mau đi thay trang phục, một lát nữa sẽ bắt đầu quay”.
Dứt lời, anh ta quay đầu nhìn Bạch Ngọc Khiết, ngạc nhiên:”Sao cô còn chưa đi?”
Bạch Ngọc Khiết nhìn chằm chằm An Mộc, nghe nói vậy liền cười:”Cô Đường không đi, chắc là lát nữa muốn xem chúng ta bấm máy, quản lí Dương, nếu vậy….”
“Là tôi nói cô, sao cô còn chưa đi?”
Bạch Ngọc Khiết sửng sốt:”Tôi?Tại sao tôi phải đi, tôi,....”
Nói tới đây, cô đột nhiên dừng lại, đôi mắt trừng lớn, khó khăn lắm mới cất được giọng:” Ý anh là….”
Quản lí sân khấu Dương phớt lờ Bạch Ngọc Khiết, vẫy tay với An Mộc:” Đường Hạ, cô đi theo tôi, tôi phải giới thiệu cô với trợ lí…..”
Bạch Ngọc Khiết cuối cùng cũng định thần lại, vội níu cánh tay của quản lí Dương:”Quản lí Dương, sao lại như thế được? chẳng phải mọi người đã đánh giá cao phần diễn của tôi sao? Tại sao lại vậy….”
Hơn nữa phần diễn của Đường Hạ còn không được mọi người nhận xét gì sao có thể…..
Bạch Ngọc Khiết quay đầu nhìn về phía An Mộc, lập tức thấy khóe môi cô cong lên thành nụ cười mỉa mai.
Là cô ta cố ý.
Cô ta cố ý làm cho cô hiểu lầm, làm cho cô từ trên cao ngã xuống đau điếng thế này!
Quản lí Dương hất tay Bạch Ngọc Khiết ra:”Nói tốt khi nào? Vừa mới thử vai xong, làm sao có thể nhận xét tốt với cô được?”
Bạch Ngọc Khiết tái xanh mặt, đột nhiên nhìn về phía Đương Hạ, đôi mắt phóng ra tia giận dữ:”Đường Hạ, có phải cô nói với Tử Khiêm cấp thêm tiền cho đoàn phim không?! Con tiện nhân này! Không có kĩ thuật diễn, một người mới như cô sao có thể được sắm vai chính? Còn các người nữa, để tôi xem << Đông Hoa công chúa>> sẽ nằm liệt giữa đường như thế nào!”
Bạch Ngọc Khiết hung tợn nói xong những lời này liền lấp tức quay người bỏ đi.
Đoàn phim thực sự phải chạy đua để đuổi kịp thời gian, may là kĩ thuật diễn của Tạ Nghi và An Mộc đều rất khá, rất nhiều cảnh chỉ cần quay một lần đã được chốt, đoàn phim chỉ gặp chút vấn đề về góc quay, làm số lần bấm lại máy bất đắc dĩ phải tăng lên.
Nhưng thực sự cũng là rất nhanh, kịp để tập hai ra mắt đúng dự kiến.
Sau khi ra mắt tập hai, tiếp theo cốt truyện sẽ dễ thở hơn, không còn phải chạy đuổi như trước.
An Mộc đã vất vả ngày đêm, mãi cho đến bữa trưa ngày hôm sau mới có cơ hội về nhà mình để nghỉ ngơi.
Vừa về tới nhà, cô liền nhận ngay được điện thoại của Diệp Đồng Đồng:” An Mộc, mau xem ảnh của Tạ Nghi trên Weibo!”
An Mộc dùng điện thoại đăng nhập vào Weibo, vừa vào đã thấy Tạ Nghi cập nhật trạng thái mới.
Tạ Nghi: Xét đến bộ phim <<Đông Hoa công chúa>>, cô Đường sắm vai Quỳnh Hoa thực sự rất đáng nghi, một mối nghi ngờ tới nay mới được làm sáng tỏ: Ngày đó, Hoàng Đạo mời tôi và cô Đường tới Đế Hào, thêm nữa, bức ảnh chụp cô gái giấu mặt cũng bị nghi ngờ đó là cô Đường. Đến nay lại có tin tức cho rằng, cô Đường là mĩ nhân trong sáng, giàu có, có khi nào, cô ta ra nhập đoàn phim chúng tôi cũng là nhờ có mối quan hệ riêng tư như thế!