Chương 302: Tôi Nói Cô Đó, Quá Càn Quấy Rồi!

Editor: Quỷ Quỷ

Một câu thân kiều thịt quý, trực tiếp châm chọc cán bộ hội học sinh sau này chỉ xứng với mấy vợ kịch chứ không thể đóng phim.

Đám người xếp hàng sau An Mộc nghe thấy vậy liền cười nói ồn ào.

Cán bộ hội học sinh đứng phắt dậy, “Cô nói cái gì?”

An Mộc nhún vai, “Em chỉ nói sự thật, học tỷ không nên tức giận thôi!”

“Cô...!”

Luận về nhanh mồm nhanh miệng, ai dám làm đối thủ của An Mộc?

Đúng lúc này...

“Sao lại thế này?”

Mọi người đồng loạt quay đầu, nhận ra Lý hiệu trưởng đã tới.

Cán bộ hội học sinh lập tức đỏ mắt lên, “Chú Lý, tân sinh viên này kêu gọi làm loạn! Hơn nữa còn châm chọc cháu, người không biết tôn sư trọng đạo như vậy, thật không hiểu làm thế nào lại vào được trường chúng ta!”

Lý hiệu trưởng nhìn cán bộ hội học sinh hơi sững sờ, “Đặng Vi?”

Cán bộ hội học sinh này thực ra là con gái một người bạn của Lý hiệu trưởng.

Đặng Vi gật gật đầu, liếc An Mộc một cái, nói năng càng thêm hung hãn, “Chú Lý, chính là cô ta, giới nghệ sĩ vô cùng xem trọng việc tôn sư trọng đạo, cô ta đối đãi với tiền bối như vậy thật là quá đáng!”

Đặng Vi vừa nói xong, An Mộc liền nheo mắt lại, chẳng trách người này to mồm như vậy, hóa ra là có chõ dựa!

Có chỗ dựa thì có thể vô tư bắt nạt mình.

An Mộc ngẩng đầu nhìn Lý hiệu trưởng, “Hiệu trưởng, em chỉ cảm thấy công việc làm thủ tục nhập học của vị học tỷ này thật là vất vả, chẳng biết làm được bao nhiêu lại phải nghỉ ngơi hẳn một giờ, đằng sau còn nhiều sinh viên mới như vậy, chẳng lẽ chúng em phải chờ ở đây đến ngày mai sao?”

Đặng Vi hừ lạnh một tiếng, “Công việc của tôi trong ngày thật sự là mệt mỏi, nghỉ một chút thì có làm sao? Cô không biết chúng tôi đều phụng sự các cô vô điều kiện sao? Vậy mà còn kén cá chọn canh!”

Đặng Vi lại nhìn Lý hiệu trưởng, “Chú Lý, tân sinh viên này đúng là quá đáng, chú phải làm chủ cho cháu!”

Nói xong, liền dương dương đắc ý nhìn An Mộc.

Một tân sinh viên nếu bị kỷ luật thì sẽ biến thành vết nhơ trong 4 năm đại học!

Nhưng đúng lúc này, Lý hiệu trưởng đột nhiên răn dạy, “Làm loạn, đúng là quá càn quấy rồi!”

Đặng Vi gật đầu, “Đúng, cô ta đúng là quá càn quấy rồi!”

Trái tim An Mộc trùng xuống, đang muốn phản kích, liền nghe thấy Lý hiệu trưởng nói, “Tôi nói cô quá hồ náo rồi!”

Gì cơ?

Đám người đột nhiên im lặng, ngỡ ngàng nhìn hiệu trưởng và Đặng Vi.

Vừa rồi hiệu trưởng đã nói gì vậy?

Đặng Vi ngây ngẩn cả người, sau đó mới phục hồi lại tinh thần, “Sao ạ?”

“Nếu cô cảm thấy mệt thì không cần làm việc này nữa, còn không mau đổi người đi!” Lý hiệu trưởng lên tiếng, đám người xem náo nhiệu càng lúc càng sáp lại gần.

Đặng Vi ở hội học sinh có thể sống lười nhác, cũng vì có mối quan hệ thân thích với hiệu trưởng, ai ngờ cô ta lại có ngày hôm nay?

Đặng Vi vành mắt đỏ lên, “Chú Lý, ba cháu...”

“Ba cô làm sao?Đã ở trường học thì phải tuân thủ quy tắc của trường học!” Lý hiệu trưởng bộ dáng thiết diện vô tư, nhìn về phía các sinh viên mới, “Còn không mau mở thêm những cửa nộp hồ sơ khác, mau mau làm thủ tục nhập học cho các tân sinh viên, trời nóng như vậy, bọn họ đều từ khắp nơi đổ về đây, muốn để người ta mệt chết sao!”

Một câu này nói ra, phía trước mấy cái bàn nhanh chóng được bày ra, đám học sinh lập tức xếp thành 4 hàng, chỉ một lúc sau thủ tục nhập học đều được xử lý ổn thỏa.