Chương 300: Oan Gia Ngõ Hẹp

Edit: Phong Nguyệt

“Mặt khác, chúng ta cũng không cho Tống Huệ Ân mang đến bất luận cái gì, còn có, học tỷ không phải Tống Huệ Ân, cô như thế nào biết được người sùng bái là không phải chuyện tốt?” Nói tới đây, An Mộc lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, “Nga, hiện tại học tỷ chưa có danh tiếng, khả năng trải nghiệm không đến cái loại bị fan theo đuổi.”

Một câu cuối cùng, châm chọc ý vị mười phần.

Các học sinh chung quanh mới một đám nháy mắt cười ra tiếng.

Sắc mặt người học sinh kia hơi đỏ lên, hung tợn nhìn cô một cái, biết chính mình nói không lại cô, hừ lạnh một tiếng trực tiếp rời đi.

Lý Mạt Mạt đối với bóng dáng của người kia, thè lưỡi, “Khoe khoang!”

Nhưng tiếp theo liền nhìn về phía An Mộc, vẻ mặt không thể tin tưởng.

Trước mặt vị tinh thần phấn chấn này, trước kia luôn vâng vâng dạ dạ, An Mộc không có chút nào thu hút?

Cô nghĩ đến đây, sắc mặt đột nhiên rầu rỉ, “An Mộc, ta có phải mang đến phiền toái cho cô hay không?”

An Mộc hơi mỉm cười, “Không có việc gì.”

Nghe thấy cô nói không có việc gì, không biết vì cái gì, Lý Mạt Mạt thế nhưng thật sự yên lòng.

……

Một đám người ở bên trong sân trường đi dạo, thời điểm chờ tới rồi khoảng bốn giờ, nhóm người này mới vây quanh An Mộc đi xử lý việc nhập học.

Nhưng không nghĩ tới đi tới bên kia, thế nhưng phát hiện…… Xử lý thủ tục nhập học, thế nhưng rõ ràng là buổi chiều có nói vài câu về học tỷ!

An Mộc không nghĩ làm đặc biệt, làm Lý Mạt Mạt cùng Phong Kiêu ở bên cạnh chờ, chính mình đi qua xếp hàng, rốt cuộc đến phiên An Mộc, học tỷ thấy An Mộc, tròng mắt co rụt lại, cười lạnh một chút, đứng lên, “Chờ một chút, ta đi WC trước.”

An Mộc nhướng mày, biết đối phương đây là cố ý.

Mười phút sau, học tỷ trở về, thời điểm An Mộc đem tư liệu đưa qua, tiếp tư liệu, lại không có xử lý, chỉ là cười lạnh mở miệng, “Ta uống nước.”

Lần này, lại là mười phút.

Tuy nói bốn giờ, nhưng bởi vì là mùa hè, cho nên thái dương vẫn là rất nóng, An Mộc liền đứng ở chỗ đó phơi nắng.

Lý Mạt Mạt nhìn không được, trực tiếp đi tới, “An Mộc, sao lại thế này?”

Vẻ mặt của An Mộc bình tĩnh, nhìn trước mặt học tỷ, đôi mắt híp lại, “Không có việc gì.”

Cô là một người cán bộ hội học sinh, còn dám không cho chính mình xử lý thủ tục nhập học sao? Đơn giản là buổi chiều bị chính mình nói, khí không thuận, cho nên mượn cơ hội làm cho cô khó xử.

Học tỷ kia bưng chén nhỏ lên, một ngụm nhỏ rồi một ngụm nhỏ, rõ ràng là cho An Mộc đẹp mắt.

Ở phía sau An Mộc xếp hàng người, một đám duỗi dài quá cổ muốn nhìn xem sao lại thế này, đều có chút bất mãn lên.

Đứng ở cách đó không xa Phong Kiêu, đeo kính râm, con mắt hẹp dài hơi hơi nheo lại, ngày đầu tiên vật nhỏ đi học, liền đắc tội người, bất quá…… Người kia cũng dám làm vật nhỏ của anh xếp hàng?

Đang đợi thời gian, di động đột nhiên vang lên, anh đạt được mục đích, lấy di động ra, thấy được mặt trên đánh dấu: Kinh đô điện ảnh học viện hiệu trưởng Lý.

Phong Kiêu nghe điện thoại, đối diện bên kia liền truyền đến một giọng nói trung niên lấy lòng của một người đàn ông: “Phong tổng, ta ở bãi đỗ xe thế nhưng thấy được xe ngài, ngài khi nào thế nhưng đại giá quang lâm đến học viện điện ảnh của chúng tôi? Ngài ở đâu, ta lập tức qua tìm ngài?”

Phong Kiêu nghe giọng nói, nhìn phía trước như cũ giằng co, khóe môi cong lên, “Lý giáo, ta ở chỗ của học viên mới, đưa một vị…… Bằng hữu tới xử lý thủ tục nhập học.”

“A? Phong tổng ngài trực tiếp đi thông bào là được, còn bài cái gì mà đợi chứ, thỉnh ngài chờ, ta lập tức đi qua!”