Chương 245: Mẹ Con Gặp Mặt Không Quen Biết

Edit: Phong Nguyệt

An Mộc trốn ở trong góc, yen tĩnh đến ngẩn người ra, nhìn Hạ Tâm Băng bị nhóm lão đại nhất tỷ quay chung quanh, chính là, trong phòng tổng cộng không có vài người, cho nên Hạ Tâm Băng rất nhanh liền chú ý tới cô.

Chính là……

Người mới trong giới giải trí? Gọi là gì?

An Mộc nhướng mày, đột nhiên liền cảm thấy buồn cười!

Một người phụ nữ, trong lòng có bao nhiêu tàn nhẫn, mới có thể liền chính con của mình cũng không nhận ra?!

Huống hồ…… Bà ấy không phải đã sớm biết cô chính là Đường Hạ sao?

Nga, có lẽ, bà ấy căn bản là không thấy cô là diễn viên chính trong phim truyền hình 《 Đông Hoa công chúa 》, cho nên căn bản là gặp mặt không nhận ra!

An Mộc nhìn Hạ Băng Tâm, trong ánh mắt toát ra một cổ lạnh nhạt, khóe môi của Hạ Băng Tâm, bỗng nhiên cong lên, thu lại nụ cười giễu cợt!

Hạ Băng Tâm không nói lời nào, không khí trong phòng lập tức quỷ dị lên.

Ngồi ở bên cạnh lão sư Hạ Tâm Băng là Ngô Tư Tư, dùng sức đưa mắt ra hiệu cho An Mộc.

Mà người khác, cũng đều nhìn về phía An Mộc.

Đúng lúc này, Dung Trạch chạy nhanh mở miệng: “Hạ lão sư, cô ấy là người mới, tên là Đường Hạ, kỹ thuật diễn rất tốt……”

An Mộc cẩn thận quan sát đến vẻ mặt của Hạ Tâm Băng, cô phát hiện, tên Đường Hạ vừa nói ra, mặt mày của Hạ Tâm Băng vẩy lên một cái, tùy ý nhìn ánh mắt của An Mộc, chợt ngưng trọng lên.

Xem ra…… Hẳn là đã nhận ra cô?

Bởi vì, kế tiếp bà ấy lập tức đứng lên, chậm rãi đi tới chỗ cô.

An Mộc nắm chặt nắm tay, liền như vậy nhìn bà ấy từng bước một đi tới, vẻ mặt có chút hoảng hốt.

Bao nhiêu năm trước, cô vẫn luôn hy vọng bà ấy có thể đi tới, nhưng bà ấy không có, mà hiện tại…… Bà ấy như vậy đi tới, An Mộc lại phát hiện, trong lòng chính mình trừ bỏ hận, đã không còn chờ mong.

“Cô là……” Ánh mắt của Hạ Tâm Băng lạnh nhạt, hồn nhiên không có nhìn đến con gái của mình mà kích động.

“Hạ lão sư, nghệ danh của ta là Đường Hạ, tên thật là……” An Mộc đứng lên, đánh gãy lời nói của Hạ Tâm Băng, tiếp theo nhìn Hạ Băng Tâm, khóe môi cười lạnh càng thêm trào phúng, “Gọi An Mộc.”

Tròng mắt của Hạ Tâm Băng co rụt lại, mày nhăn lại.

Hiện tại bộ dáng của An Mộc đã cách xa, thực rõ ràng nói cho cô, cô không nghĩ cho đối phương nhận ra.

Trước nay Hạ Tâm Băng đều là nữ vương của giới giải trí, khi nào bị người như vậy bỏ qua?

Trong lòng của Hạ Tâm Băng lập tức có chút không thoải mái, thân là con của mình, cô hẳn là cảm thấy vinh quang cùng vinh dự!

Lời nói bất kính của cô, mọi người trong phòng đều nghe ra thấy, một đám toàn bộ đều nín thở cứng lại, không nhìn cô.

Nhưng An Mộc liền như vậy nhìn thẳng Hạ Tâm Băng.

Đúng!

Cứ như vậy!

Có lỗi với cô, là bà ta! Cho nên An Mộc cô dựa vào cái gì muốn trốn? Vì cái gì muốn trốn?

An Mộc híp mắt, khí thế mười phần.

Hạ Tâm Băng nhìn cô nửa ngày, đột nhiên mở miệng, “Ta biết cô, đóng vai nữ chính trong phim《 Đông Hoa công chúa 》.”

An Mộc lập tức mím môi, trả lời lại một cách mỉa mai: “Hạ lão sư có thể biết 《 Đông Hoa công chúa 》, ta thật là sợ hãi, ta còn tưởng rằng, người bận rộn, người nổi tiếng như vậy, là khẳng định sẽ không để ý tới một bộ phim truyền hình có đầu tư thấp như vậy.”

Hạ Tâm Băng đứng thẳng thân thể.

Thân hai người cao không sai biệt lắm, đáng tiếc hôm nay An Mộc không có mang giày cao gót, mà Hạ Tâm Băng mang giày cao gót cao mười centimet.

Hơn nữa tuổi của bà lắng đọng xuống khí thế bức người, tuy là An Mộc cường thế như vậy, căn bản là áp không được đối phương.

Hạ Tâm Băng đối mặt với An Mộc, hoàn toàn là nghiền áp khí thế, loại cường đại ép khí thế xuống dưới, An Mộc có thể nói ra những lời này, đã rất tốt rồi.

Đáng tiếc, lời này vừa nói ra, Hạ Tâm Băng chợt mở miệng, “Cô nói không sai, cái loại hình ảnh nát, ta sẽ không xem. Nhưng hôm nay gặp được cô, ta cũng muốn khuyên cô một câu.”