Editor: Cà Chua.
Thượng Quan Vũ cười hắc hắc:”Không khách khí.”
Xe chuyển bánh, ba người ngồi trong xe đều không thể nào mở lời.
Trong lòng An Mộc chỉ nghĩ đến sự tình Hạ Tâm Băng ở thành phố C, hiwn nữa đi đường xa như vậy chắc chắn rất mệt, cho nên tâm trạng cũng vì đó mà đi xuống.
Phong Kiêu vốn khó hiểu, còn Thượng Quan Vũ tuy nhiên lời nhưng cũng không thích nói chuyện phiếm nên cũng chỉ có thể trầm mặc.
Hình như Thượng Quan Vũ cũng cảm thấy không khí trong xe có phần đi xuống, vì vậy cũng tùy tiện lên tiếng:”À đúng rồi, hôm nay là sinh nhật diễn viên Dung, tối nay đoàn phim chúng ta liên hoan một bữa đi.”
Nghe nói như thế, An Mộc ngẩng phắt đầu lên:”Cái gì cơ? Thật vậy sao! sao tôi lại quên mất điều này nhỉ!”
Bởi vì Ngôn Phi Thần và Dung Trạch là hai diễn viên nam mà cô kính nể nhất, cho nên sinh nhật của hai người này cô nhớ rất rõ.
Nhưng bộ dạng cuống quýt vừa rồi của An Mộc lại làm cho không khí trong xe tức khắc trầm xuống, An Mộc lập tức cảm thấy vô cùng xấu hổ, quay đầu lại, quả nhiên thấy Phong Kiêu đang nhìn mình, ánh mắt vô cùng âm trầm.
An Mộc:…..
Phong Kiêu nheo nheo mắt, bỗng nhiên mở miệng:”Tôi nhớ rõ ngày hôm qua Dung Trạch có nói….ẩn hôn?”
An Mộc nhanh chóng xua tay giải thích:”Chú út, anh đừng hiểu lầm, thời gian ở bên anh, tôi sẽ tuyệt đối tuân thủ những giao ước trước đó của hai ta, tuyệt đối sẽ không quan hệ nam nữ bừa bãi!”
Những lời này hình như tự mình hiểu lấy thì hơn thì phải?
Nói như vậy Phong Kiêu đã chắc chắn vừa lòng chưa?
Cô cảm thấy khi vừa nói xong câu nói này, áp suất trong xe tại sao lại càng xuống thấp như vậy?
Khuôn mặt Phong Kiêu trở nên lạnh lùng.
Trước kia An Mộc cảm thấy anh ta không cười cũng không đáng sợ lắm, anh ta mà cười tươi mới càng làm cho người ta cảm thấy khủng bố.
Nhưng giờ phút này An Mộc lại cảm thấy phút tám lạng phút nửa cân…..anh ta dù có cười hay không cũng đều làm cho người ta cảm thấy khủng bố!
Điều mình vừa cam đoan có điểm nào không vừa ý anh ta vậy?
Trời ơi!
Quả nhiên lòng dạ người đàn ông này sâu tựa đáy biển mà!
Vất vả lắm mới tới được chỗ đoàn phim, An Mộc từ trên xe nhanh chóng nhảy xuống:”Chú út, hẹn gặp lại.”
Ngay sau đó cô giống như muốn chạy trốn hung thần, nhanh chóng tọt luôn vào đoàn phim.
Phong Kiêu nhìn theo bóng dáng cô, hẹp dài con mắt, lộ ra một tia sáng lạnh lẽo.
Cô ấy vừa nói cái gì? Cái gì mà thời điểm chúng ta đang ở bên nhau….
Hay là cô gái nhỏ này vẫn nghĩ chính mình muốn thoát ra cũng không được?!
Phong Kiêu hừ lạnh một tiếng, phía trước Thượng Quan Vũ nãy giờ luôn quan sát anh qua kính chiếu hậu, vẻ mặt tò mò của anh ta làm cho Phong Kiêu không nhịn được, lên tiếng:”Anh nói xem, để giữ chân một cô gái, biện pháp tốt nhất là gì?”
“Có con!” Thượng Quan Vũ tức khắc mở miệng:”Cô gái đó mang thai, liền có tình mẫu tử hình thành, vì con, nửa bước cô ấy cũng không rời đi!”
Có con?
Phong Kiêu đã hiểu.
“Còn có hôn nhân.” Thượng Quan Vũ lại lên tiếng, “Hôn nhân cũng có thể giữ chân một cô ấy!”
“Ai nói tôi muốn giữ chân cô ta?” Phong Kiêu đột nhiên mở miệng phản đối làm cho Thượng Quan Vũ có chút kinh ngạc, “Sao cơ? Lão đại, anh chẳng phải….”
“Hừ, nhiều chuyện quá!”
Thượng Quan Vũ:……
Xe từ đoàn phim vòng một vòng tròn thật lớn, cũng có thể coi như Phong Kiêu tiện miệng nói ra những lời đó, dần dần cũng đã đến lúc xe đến nội thành, Phong Kiêu lại mở miệng “Vừa rồi anh nói, hôm nay là sinh nhật Dung Trạch sao?”
Thượng Quan Vũ nhanh chóng trả lời:”Lão đại, anh không phải là muốn nhằm vào anh ta đó chứ? Anh trai anh ta chính là người đứng đầu của tổ chức 3K, chúng ta đối với bọn họ luôn luôn nước sông không phạm nước giếng, giờ cũng chỉ vì hắn theo đuổi cô ấy, có cần phải như thế không?....”
Lời nói ất đột nhiên bị ánh mắt sắc bén của Phong Kiêu cắt ngang.
Thượng Quan Vũ tức khắc im lặng.
Lão đại xưa nay làm việc đều suy xét rất ổn thỏa, lần này chắc hẳn cũng suy xét kĩ để không đắc tội với anh Dung, lại có biện pháp hiệu quả để trừng trị Dung Trạch.