Edit: Phong Nguyệt
An Mộc có một loại cảm giác mình bị kiềm hãm.
Lại ngẩng đầu, nhìn về phía người khởi xướng, An Mộc tức giận nghiến răng.
Nhưng đối phương lại làm ra vẻ mặt vô tội, ngồi ở trên sô pha, liền như vậy nhìn cô, giống như hồn nhiên không biết chính mình vừa gửi tấm ảnh lên Weibo, làm ra một trận náo động.
An Mộc cảm giác ngực mình bị nghẹn một hơi vậy, đi lên cũng không xong mà xuống cũng không được.
Đúng lúc này, di động lại lần nữa vang lên.
Nhớ tới lời cảnh cáo đêm qua của đại ma vương, An Mộc nghe được tiếng chuông di động, liền dọa đến phải nhảy dựng lên, cúi đầu vừa thấy, lại là Phong Tử Khiêm.
An Mộc dứt khoát rời khỏi phòng, đi ra bên ngoài nghe điện thoại.
Điện thoại được kết nối, Phong Tử Khiêm liền vội vàng mở miệng, “Đường Hạ, cái Weibo là chuyện như thế nào?”
Cái giọng chất vấn này……
Nha!
Cô có thiếu cái gì nhà Phong gia bọn họ sao? Một đám đều dùng loại giọng này nói chuyện với cô?
Khi dễ không được Phong Kiêu, nhưng đối phó một cái Phong Tử Khiêm, An Mộc cô không cần phải ép tính tình của mình.
An Mộc cười lạnh: “Phong tiên sinh, xin hỏi anh có cái tư cách gì dò hỏi chuyện của tôi?”
Đối diện Phong Tử Khiêm nóng nảy, “Đường Hạ, cô đừng nóng giận, tôi không có ý gì khác, tôi chỉ là thực thích cô, tôi muốn biết cô có phải cùng Đường Cảnh có chuyện gì hay không……”
An Mộc phát tiết được một chút, lý trí trở về, nghĩ đến Ngôn Phi Thần nói để cô đến kinh đô thi học viện điện ảnh, trong lòng hạ quyết tâm.
Đoạt lại An Thị, không thể kéo dài được nữa.
Giọng nói của An Mộc, không có chuyển mềm xuống, “A, Phong tiên sinh, tôi cùng Đường Cảnh lão sư thế nào, đều không liên quan đến chuyện của anh?”
“Cái gì mà không liên quan chuyện của tôi! Đường Hạ, tôi gần đây vẫn luôn theo đuổi cô, cô không cảm giác được sao?”
Phong Tử Khiêm đối với Đường Hạ, từ nội tâm phát ra một loại cuồng nhiệt theo đuổi, cũng vẫn luôn chú ý hướng đi của cô, này không, Weibo của Đường Cảnh mới vừa phát ra không vượt quá mười phút, bên kia liền gọi điện thoại tới.
Mắt phượng của An Mộc híp lại, khóe môi cong lên nửa phần mỉm cười, lười biếng tựa như một con tiểu hồ ly, “Phong tiên sinh đem Đường Hạ ta biến thành người nào vậy? Anh có vị hôn thê, như vậy theo đuổi ta, ta cảm giác được không phải tình yêu, mà là châm chọc. Còn có, buổi tối hôm nay Đường Cảnh lão sư thổ lộ với ta, ta đang suy xét.”
“Cái gì vị hôn thê? Đường Hạ, tôi đã giải thích cho cô nghe rồi mà, cô cho tôi thời gian, tôi khẳng định sẽ cùng cô ta từ hôn, tôi……”
“Tôi đã cho anh thời gian là ba tháng.” An Mộc nhẹ nhàng bâng quơ mở miệng, giọng nói tràn ngập phiền muộn, “Tử Khiêm, từ lúc chúng ta quen biết nhau cho tới bây giờ, đã qua ba tháng, anh tính cho tôi chờ ba năm, hay là ba mươi năm
Tôi lại cho anh một khoảng thời gian, nếu sự việc giải quyết không được, tôi sẽ chấp nhận sự theo đuổi của Đường Cảnh lão sư.”
Nói xong câu đó, An Mộc trực tiếp cúp di động, đồng thời đôi mắt nhíu lại.
Phong Tử Khiêm tùy hứng, cô hiểu bản chất con người của anh ta, chỉ cần chính mình nói như vậy, anh ta khẳng định sẽ mất hết kiên nhẫn.
Tô Mỹ Huệ cùng Phong Tư Nguyệt sủng ái hắn bằng mọi cách, như vậy xem ra, việc kết hôn này, nhất định sẽ phải từ bỏ!
Sau sự việc từ hôn này, muốn đi như thế nào?
An Mộc dứt khoát không trở về phòng, trực tiếp trở về khách sạn, cô không phát hiện, sau khi cô rời đi, phía sau chỗ ngoặt, Đường Cảnh đột nhiên đi ra, ánh mắt của anh ta nóng bỏng nhìn bóng dáng của An Mộc, nắm chặt nắm tay: An Mộc, tôi liền biết là cô.
Sáng sớm hôm sau, An Mộc liền thu thập đồ vật đi thuê phòng bên ngoài trường học, hóa trang xong, thời điểm cô tính đi học, đã bị người khác chắn ngay ở đầu đường, mặt của Phong Tử Khiêm xanh mét nhìn cô, “An Mộc, cô chạy đi đâu
Tôi liên hệ với các giảng viên, mấy ngày nay, cô không có đi học!”