Chương 24: Ông Chủ Thần Bí (Bản Dịch)

Trên mặt của anh ta tràn đầy nghi hoặc, đây không phải là Lý Phàm đó à?

Sao anh ta lại ở cùng với một người lạ?

Anh ta là một tên vô dụng, lấy đâu ra bản lĩnh lớn như vậy, vậy mà lại ngồi trong xe Ferrari.

Má ơi!

Không phải là Lý Phàm được phú bà bao nuôi đó chứ?

Con mắt của Từ Thiên Hải lóe lên một tia tàn khốc, oán hận nắm chặt tay, sau đó quay đầu lại mang theo thuốc bổ, khuôn mặt tươi cười đi vào trong bệnh viện.

Không đến mười mấy phút, chiếc Ferrari của Tần Tư Hạ chở Lý Phàm đã đến cổng của câu lạc bộ Bách Lệ Nhân, trong nháy mắt làm cho những người ở quanh đường vây xem.

Câu lạc bộ Bách Lệ Nhân chính là trung tâm câu lạc bộ nổi tiếng ở Hán Thành, bên trong cá rồng hỗn hợp, hắc đạo hai bên đều có.

Nhất là ông chủ phía sau là người thủ lĩnh nổi tiếng ở Hán Thành, Hầu Nguyên Dũng Hầu gia!

Ở Hán Thành có tổng cộng bốn lão đại trong thế giới ngầm, một ông vua trong thế giới ngầm.

Hầu Nguyên Dũng này chính là một trong bốn vị lão đại, đó là một người có thủ đoạn ghê tởm, quyết định mạng sống của người ta.

Lúc này Lý Phàm rất sốt ruột, bước xuống từ trong xe liền bước nhanh đi đến cửa chính của câu lạc bộ.

Nhưng mà ở cửa chính có hai người với dáng người thô kệch đang đứng đó, trên người toàn là cơ bắp.

Cái này rõ ràng chính là đàn em của câu lạc bộ.

Cả người tràn đầy sự lạnh lẽo, làm cho người khác không dám đến gần.

“Làm cái gì vậy, thằng nhóc này từ đâu ra, ai kêu mày tới đây, cút đi ra ngoài.”

Có một tên vạm vỡ trong đó mang theo gương mặt hung ác, trực tiếp nắm lấy bả vai của Lý Phàm để anh trở về.

Lúc nói chuyện, anh ta phách lối híp mắt nhìn Lý Phàm từ trên xuống dưới, thái độ vô cùng kiêu căng.

Chỉ trong một chút anh ta liền phân Lý Phàm thành loại rác rưởi, căn bản cũng không cần mình phải mang theo gương mặt tươi cười chào đón.

Đến câu lạc bộ Bách Lệ Nhân đều là quan lại quyền quý, bình thường bọn họ cũng đều phải cúi đầu khom lưng.

Nhưng mà hiện tại người con trai đang đứng trước mắt mặc trên người bộ quần áo vỉa hè, nhìn rất nghèo hèn.

Không đáng để bọn họ phải tôn kính.

Trông mặt mà bắt hình dong chính là sở trường của bọn họ, hơn nữa còn rất chuẩn.

Nhưng mà hiển nhiên là ngày hôm nay bọn họ đã đoán sai thân phận của Lý Phàm rồi.

Lý Phàm hơi nhíu mày, ánh mắt trở nên lạnh lùng trầm giọng nói: “Tránh ra!”

“Cái gì chứ? Thằng nhóc này, con mẹ nó mày nói cái gì đó hả? Mày có năng lực bao nhiêu mà dám kêu ông đây tránh ra?”

Tức thì người đàn ông đó trở nên tức giận, ánh mắt lạnh lùng trừng nhìn Lý Phàm, thân thể cứng như sắt trực tiếp ngăn cản ở trước mặt của Lý Phàm.

Chỉ cần anh ta muốn thì một đám đã có thể để Lý Phàm ngã trên mặt đất.

“Dừng tay lại, ai cho các người nói chuyện với anh Lý như vậy hả!”

Tần Tư Hạ bỗng nhiên nhanh chóng vội vàng chạy ra từ một nơi khác.

Lúc nãy cô ta vừa mới đậu xe ở trong bãi đỗ xe liền nhìn thấy Lý Phàm ở bên này xảy ra chuyện, nhanh chóng chạy đến đây.

Hai tên đàn ông vạm vỡ nhìn thấy Tần Tư Hạ mang theo sắc mặt lạnh lẽo đi đến, nhất thời hoảng sợ, một mặt sợ hãi.

Trong nghề của bọn họ, có ai mà không biết Tần Tư Hạ?

Vua thế giới ngầm, là tâm phúc của Sở Trung Thiên!

Là người phụ nữ duy nhất mà Sở Trung Thiên tin tưởng.

Trong bảng xếp hạng thế lực ngầm ở Hán Thành, Sở Trung Thiên tuyệt đối là sự tồn tại cao ngất ngưỡng, là ông vua của thế giới ngầm ở toàn bộ Hán Thành

Một tay che trời.

Trong hai giới hắc đạo chính là một nhân vật huyền thoại.

Ở Hán Thành, không có ai là không biết tên của thiên gia Sở Trung Thiên.

Xuất thân từ lưu manh, từng bước từng bước ngồi lên trên ghế hoàng của thế giới ngầm ở Hán Thành.

Hắc bạch đều phải kiêng kị Sở Trung Thiên bảy phần.

Có thể nói là chỉ cần một câu của Sở Trung Thiên thì ở Hán Thành này không có chuyện gì mà ông ta không làm được.

Cho nên là tâm phúc duy nhất ở bên cạnh Sở Trung Thiên, địa vị và thân phận của Tần Tư Hạ giống như là nước dân thì thuyền lên, ở Hán Thành người nào cũng phải kính sợ.

Nhưng mà người ngoài không biết rằng Tần Tư Hạ và Sở Trung Thiên lại hết sức trong sạch, tất cả địa vị, thân phận, tiền tài, toàn bộ đều đến từ một nơi, một nơi khủng bố!

Long Môn

Sở Trung Thiên đã từng nói: “Sở Trung Thiên tôi sở dĩ đi đến địa vị ngày hôm nay hoàn toàn là dựa vào Tiền lão nâng đỡ, mà Tiền lão chỉ là một quản gia của Long Môn, sau lưng của ông ta còn có một vị tiểu thiếu chủ vẫn chưa từng lộ diện, đây mới thật sự là nhân vật chân chính, là tìm long du than.”

Nhất thời hai tên đàn ông vạm vỡ đó liền thu lại sự kiêu ngạo, cúi đầu cung kính gọi: “Cô... cô Tần, sao cô lại đến đây?”

Hai người vốn dĩ đang rất phách lối giờ phút này lại giống như là con nít phạm phải sai lầm.

Bình thường bọn họ coi chừng Bách Lệ Nhân, đã quen với việc giễu võ dương oai.

Nhưng mà khi gặp Tần Tư Hạ thì trong lòng của bọn họ lại rụt rè.

Đây chính là người của Sở Trung Thiên, bọn họ đắc tội không nổi.

“Hừ!”

Tần Tư Hạ hừ lạnh một tiếng, trách móc vài câu rồi cũng không muốn dây dưa nhiều nữa.