Chương 87: Càn Khôn Liệt Hoả Trận .

Dương Thiên Hạo nhờ sự trợ giúp của Tước Tích và những linh dược quý hiếm trong Ma Vực đã từng bước lấy lại Linh Lực như trước.Nhưng tâm tình thì không còn ôn hoà nhã nhặn như xưa,thay vào đó Y biến thành một người khác,cáu kỉnh,nóng nảy,và tàn nhẫn.Khi đi săn bất kể là Quỷ ,Ma đạo hạnh ngàn năm ,độc ác,gớm ghiếc hay yêu tinh , quái thú Tu Di yếu ớt,hiền lành thế nào,Y đều giết sạch không niệm tình, không động lòng trắc ẩn gì cả,đến Tước Tích cũng có chút lo ngại sự thay đổi này của Y.

-Nếu là Tà Ma ngoại đạo,bất kể Quỷ Thần,Dương Thiên Hạo ta đều diệt sạch...

Tước Tích trong lòng bất an nói

-Chúng Ta đang ở Ma Vực,Huynh muốn diệt sạch Ma Tộc không phải là việc một sớm một chiều,hãy tìm một nơi trú ngụ,tạo dựng thế lực,khi căn cơ đã vững thì việc Diệt Ma Tộc chúng Ta có thể thực hiện được.

"Huynh ấy không nhớ bản thân mình là Yêu Bán Tiên và cả Ta là một Quỷ Tước sao ?Diệt Ma Tộc,chuyện mà cả mấy ngàn năm qua Tiên Giới ,Nhân Giới còn chưa làm được,Huynh ấy dựa vào đâu mà muốn san bằng Ma Vực chứ?Thiên Hạo tỉnh lại lần này đã thay đổi hoàn toàn rồi ,khẩu khí quá ngông cuồng .Nhưng cũng không tệ,dù sao Huynh ấy từng là Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện,bây giờ Ta đưa Huynh ấy về lấy lại Cung Điện và kiểm soát nô bộc dòng tộc Khiêm Lăng ,mưu đồ bá chủ có thể tiến hành."

Dương Thiên Hạo sắc mặt lạnh như băng nói

-Đệ xem thường Ta ư?Tu Di của Ta chẳng những đã khôi phục mà còn Điểm được Tiên Ký ,Linh lực vượt hơn xưa rất nhiều,có thể triệu hồi Xích Long Kiếm ,Ta xem đám Quỷ Vương ở đây có ai dám đối đầu với Ta.

-Ý của Ta không phải như vậy,nhưng Ma Vực này có các dòng tộc Quỷ Vương cai quản,Huynh muốn đấu với chúng ,cần phải có thời gian,Ta chỉ muốn Huynh có nơi phát triển thế lực lâu dài.

Dương Thiên Hạo nổi giận quát

-Đệ muốn Ta cấu kết với Ma Tộc ư?

-Không phải cấu kết mà là khống chế,lợi dụng chúng triệt hạ lẫn nhau,sau khi chúng suy yếu thì kết liễu chúng luôn,như vậy Yêu Ma Quỷ Quái trong Ma Vực mới diệt sạch tận gốc.

Dương Thiên Hạo ánh mắt sáng lên,chứa một tia hung ác ,vỗ vai Tước Tích nói

-Ha ha ha...Tước Tích đệ suy nghĩ thật thấu đáo,đệ nói rất đúng,Ta thật nông cạn...phải làm cho bọn chúng triệt hạ lẫn nhau...ha ha ha...

Tước Tích chao mày,nhìn Dương Thiên Hạo trước mặt cảm thấy như chưa từng quen biết Y.

-"Một người không bị Thuật Khống Tâm điều khiển,sao có thể thay đổi lớn như vậy?"

...Tây Quỷ Thành...

Dòng tộc Khiêm Lăng xưa nay không đấu đá lẫn nhau,nhưng từ sau khi Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện là Đông Kỳ Ngọc bị Ma Thần giết hại thì Tây Quỷ Thành bất đầu loạn lên,nội bộ dòng tộc tranh nhau kiểm soát Tây Ma Vực cho nên đánh đến kẻ chết người sống.Lan Nguyệt Điện đổi chủ hiện tại là Khiêm Lăng Túc hoàng tử ,Quỷ Vương cấp Cận Tuyệt Đại cai quản.Ngoài ra còn có Khiêm Lăng Tố công chúa ,Quỷ Vương cấp Cận Tuyệt Đại cai quản Tử Thiềm Điện phía Đông Thành,Khiêm Lăng Bích hoàng tử Quỷ Vương cấp Cận Tuyệt Đại cai quản Lục Ngạc Điện phía Bắc Thành.Ba thế lực Quỷ Vương chia Tây Quỷ Thành ra ba khu để độc chiếm cai quản,Quỷ Tướng,quỷ binh của ba nơi này không ưa gì nhau,hễ chạm mặt là đánh nhau loạn cào cào,khiến cho quỷ dân cũng chẳng còn yên ổn.

-Ta nói nhé,trước đây có Chủ Điện Bạch Diễn Tình cai quản Lan Nguyệt Điện dù đám Hoàng Tộc Khiêm Lăng không thuận mắt nhưng cũng không dám đối đầu,Tây Quỷ Thành có trật tự vô cùng, bây giờ xem đi,bọn họ tranh giành quyền lực,chẳng ngày nào được yên ổn,còn khiến đám quỷ dân chúng ta bị vạ lây a.

-Phải đó,Ta thấy để dòng tộc Cửu Vĩ Hồ của Bạch Diễn Tình làm Quỷ Vương cai quản Tây Quỷ Thành này còn được yên ổn hơn.

-Ôi các ngươi nói nhỏ thôi,bọn Quỷ Binh tuần tra nghe được lại mang hoạ,nhưng tiếc rằng cả hai vị Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện kia đều đã chết cả rồi a.

Phía Bắc Thành bổng dưng vang lên những tiếng nổ chát chúa,khiến cho đám Quỷ Dân thi nhau tháo chạy,ẩn nấp.

-Lại đánh nhau nữa rồi a,chạy đi,trốn đi...

Trên không trung ở khu vực Lục Ngạc Điện của Khiêm Lăng Bích,xuất hiện hai bóng dáng nam nhân đạp gió lơ lửng,một người mặc y phục màu đen chỉ thêu hoa văn lông vũ trắng,một người mặc y phục xanh dương đậm chỉ thêu hoa văn rồng uốn lượn màu vàng.

Chính là Dương Thiên Hạo và Tước Tích.

Dương Thiên Hạo vừa đến đã từng một chưởng đánh nát tầng cao nhất của Điện Lục Ngạc,khiến cho Khiêm Lăng Bích tức giận ,Hắn từ trong Đại Sảnh đáp trả một chưởng mạnh bạo rồi dịch chuyển ra ngoài.

-Dám đến Bắc Thành gây rối ,các ngươi muốn tìm chết à?yaa...

-Uỳnh!

Khi đối diện nhau trên không trung,Khiêm Lăng Bích trợn tròn mắt kinh ngạc vì dung mạo của Dương Thiên Hạo.

-Ngươi,sao ngươi lại có dung mạo như vậy chứ?Ngươi chính là Đông...

Tước Tích không muốn Dương Thiên Hạo nhớ về chuyện trước đây cho nên Hắn xen vào cắt lời

-Tên tiểu tử Hoàng Gia kia nếu muốn sống thì cút khỏi Tây Quỷ Thành đi.

Câu nói chạm vào lòng kiêu hãnh,cao ngạo của dòng dõi Huyết Mạch Ma Tôn đã làm cho Khiêm Lăng Bích nổi lửa.Hắn không thèm tìm hiểu gì nữa ,liền triệu ra Thần Võ trường kiếm tấn công mạnh bạo.

-Grrr...con Hỷ Tước chết tiệt dám buông lời mạo phạm Bổn Hoàng Tử ư...chết đi...

-Choang,choang...

Dương Thiên Hạo nhếch mép cười khẩy một cái nói

-Hừ,Chủ một Cung Điện mà chỉ là Quỷ Vương cấp Cận Tuyệt Đại thôi sao,yếu ớt như Ngươi thì về Địa Ngục đi,yaa...

Những quỷ Tướng của Bắc Thành cũng tham chiến,nhưng bị Tước Tích cản lại.

-Đám ruồi muỗi các ngươi dâm quấy rối à...yaaa...

Sau vài chiêu tung chưởng đánh Khiêm Lăng Bích,Dương Thiên Hạo triệu ra Xích Long Kiếm,đánh một đòn kết liễu

-Hoả Long xuất thế....yaaa...

-Graooo...

Một con rồng lửa từ mũi kiếm bay xộc ra nhanh hơn gió cuốn ,đâm xuyên qua Khiêm Lăng Bích,khiến cho Hắn tan tành.

-Uỳnh!

Tận mắt chứng kiến Quỷ Vương của mình bị đánh chết,bọn Quỷ Tướng, quỷ binh hoảng vía bỏ chạy,có kẻ thức thời quỳ lạy xin tha nguyện theo hầu Dương Thiên Hạo.

Có những Quỷ am hiểu chuyện đời thì nhận ra ngay thân phận của Dương Thiên Hạo.

-Đó không phải là Xích Long Kiếm sao?Hắn...Hắn... đến từ Trung Nguyên à... cái tên Trưởng Lão của Trường Bạch Tiên nổi danh năm đó.Hắn chưa chết á?

-Á...nhìn kìa trên trán của Hắn khi vận công đánh ra chiêu thức, không phải là Tiên Ký sao?Quái Dị thật...

-Tây Quỷ Thành sắp có Quỷ Vương thật sự cai quản rồi!

-Hừm ...Chân Thân thật không đơn giản...Hồ Yêu Bán Tiên...

Nghe phía Bắc Thành nổ ra trận chiến kinh thiên ,Khiêm Lăng Tố và Khiêm Lăng Túc cũng không ngồi yên liền dịch chuyển đến.Khi thấy Khiêm Lăng Bích bị sát hại thì cả hai hoảng vía đưa mắt nhìn nhau.

-Hồ Yêu Bán Tiên?

-Dung mạo của Hắn...Đông Kỳ Ngọc của Lan Nguyệt Điện...Khiêm Lăng Túc,Hắn là Yêu Nô của Cung Điện Ngươi đấy...

-Hừ...đây đã là tình hình gì mà ngươi còn nói mỉa mai...hợp lực với nhau đi,Tây Ma Vực này là của dòng tộc Khiêm Lăng Hoàng Gia, không có chỗ cho ngoại lai xâm chiếm.

-Được,cùng nhau tiêu diệt Hắn đi...yaaa...

Dương Thiên Hạo quay người thì thấy hai Quỷ Vương khác đã đến,Y khinh khỉnh,sắc mặt đầy sát khí tà ác , cười nhạt một cái,khiến cho những người chứng kiến cũng lạnh cả sống lưng.

-Đến cả rồi sao, không mất thời gian của Ta ...yaaa...

-Uỳnh, ùynh...

Trận chiến này quyết liệt hơn,kéo dài đến cả ngày ,cuối cùng Khiêm Lăng Túc bị đánh chết,Khiêm Lăng Tố bị trọng thương,vì để giữ mạng,Ả đã cúi đầu tôn Dương Thiên Hạo là Đại Vương,xin nguyện đưa dòng tộc Khiêm Lăng theo hầu dưới trướng.

Bạn đầu Dương Thiên Hạo muốn diệt tận gốc nhưng nghe theo lời của Tước Tích diễn giải,nên đã tha mạng cho Khiêm Lăng Tố.

-Thiên Hạo,chúng Ta nên giữ lại mạng của Công Chúa Khiêm Lăng Tố để Ả giúp chúng ta cai quản bọn Quỷ Tướng,quỷ binh ở Tây Quỷ Thành,sau này chúng ta cần có quân binh để đánh đến Quỷ Thành Ma Vực tiêu diệt dòng tộc Bá Dực Hoàng Gia.

-Ừm,đệ suy nghĩ thật thấu đáo...

Dương Thiên Hạo dùng Chú Thuật Khống Tâm,cấm một sợi lông Hồ Ly vào tim của đám Quỷ quy phục.

-Các ngươi đã bị Ta yểm chú khống chế,nếu dám phản bội ,tự khắc Linh Đan của các ngươi sẽ nổ tung,chết rất thê thảm.

Cả đám khiếp sợ quỳ rạp hô vang.

-Nguyện đời đời kiếp kiếp trung thành với Đại Vương.

Sau đó,Dương Thiên Hạo lấy Lan Nguyệt Điện làm Cung Điện chính thức của Chủ Nhân Tây Quỷ Thành,những Cung Điện khác đều cho người san bằng.Khiêm Lăng Tố Công Chúa vẫn là Công Chúa của Tây Quỷ Thành và cái quản tất cả các Quỷ Tướng, quỷ binh.

Ban đầu Tước Tích đề nghị Dương Thiên Hạo nên xây dựng một Cung Điện mới cho Quỷ Vương Tây Quỷ Thành,nhưng Dương Thiên Hạo không đồng ý ,Y cho rằng mất thời gian của mình chờ đợi.Nên chọn một trong hai Cung Điện còn lại để làm Cung Điện chính Quỷ Vương.

Khi Y nhìn thấy Lan Nguyệt Điện lập tức có cảm giác quen thuộc nên chọn ngay Lan Nguyệt Điện làm Hành Cung của mình.Ra lệnh cho đám Quỷ Nô không được thay đổi,di chuyển bất cứ thứ gì ở trong Điện,để Y tự đi xem xét.

Thời gian chiếm cứ Lan Nguyệt Điện,Khiêm Lăng Túc đã cho thay đổi một vài chỗ,nhưng khi Dương Thiên Hạo nhìn đến cảm thấy không đúng,liền dùng chú thuật của mình sửa chữa lại cho vừa ý.

-Cái này...phải là như vậy...đúng...là thế này...

Tước Tích đi theo sau ,càng nhìn lại càng lo lắng,trong lòng bất an.

-"Huynh ấy vẫn còn ký ức về Lan Nguyệt Điện sao?nhưng sao lại không nhớ rõ thân thế của mình chứ? cứ thế này liệu Huynh ấy có nhớ ra những khoảnh khắc ở bên tên tiểu tử chết tiệt Lý Tự Nhiên không.?"

Đến lúc Dương Thiên Hạo đứng trước phiến đá hoạ hình phu phụ Khiêm Lăng Thành và Tạ Kỳ Nhi ở hoa viên hậu viện thì có cảm giác kỳ lạ trong lòng.

-Sao bức tranh này lại quen thuộc như thế ?

Đột nhiên có những hình ảnh chạy qua tâm trí Y,đứt đoạn , không liền mạch,chồng chéo nhau khiến cho Y đau đầu bấn loạn.

-"Ngọc Nhi nếu Cha không ở đây,còn nhất định phải bảo vệ Lan Nguyệt Điện chờ đợi Thiếu Chủ Khiêm Tử Lăng quay lại,nhớ chưa?

-"Ngọc nhi,Đông Kỳ Mẫn là đệ đệ của con,phải bảo vệ nó..."

-"Dương Hạo con phải gánh vác Dương Thị..."

-"Anh à...cứu em..."

-"Sư Tôn!"

-Aaaa...

"-Giết Hắn...trả thù...giết Hắn...trả thù..."

-Yaaa...Ta phải trả thù...aaa...

Tước Tích chạy đến kịp lúc dùng linh lực điểm vài huyệt đạo trên người của Dương Thiên Hạo giúp Y ổn định lại tâm trí.

-"Dường như từ sâu thẳm trong tâm thức của Thiên Hạo có thứ gì đó làm cho Y bị loạn trí...hừ ,với linh lực cường hãn hiện tại của Y ,Ta không thể bước vào không gian tâm thức của Y được..."

Dương Thiên Hạo qua một lúc định thần thì đã lấy lại lý trí.

-Đa tạ đệ Tước Tích,nếu không có đệ bên cạnh độ linh lực ổn định cho Ta,thì chắc Ta đã phát rồ rồi...Hừ ...cái phiến đá này làm ảnh hưởng đến tâm trí của Ta.

Tước Tích vận công định phá nát phiến đá ngọc thạch,nhưng phiến đá có chú thuật bảo vệ đã đánh tan chưởng lực của Hắn.

-Để ta phá hủy nó.

-Đừng!

-Choang!

Dương Thiên Hạo chao mày nói

-Đừng phá,cứ tạm thời để nó như vậy đi.

-Ơ...nhưng mà...

-Ta mệt rồi,muốn về Tư Phòng nghỉ ngơi,mọi chuyện của Cung Điện giao cho đệ xử lý, những chuyện khác để hôm sau nói tiếp.

-Nhưng Ta...ơ...dạ,Bệ Hạ hồi cung.

...Thẩm Cung của Dương Thiên Hạo chính là Tiểu Viện của Khiêm Lăng Thành,nơi mà cả Hoàng Tử Phi hay Bạch Diễn Tình cũng không dám bước vào,suốt mấy trăm năm nằm yên trong kết giới chờ đợi Chủ Nhân của nó quay về .Vậy mà đến nay Dương Thiên Hạo đã phá bỏ kết giới Tiểu Viện và lấy nơi này làm Thẩm Cung của mình.

Dương Thiên Hạo từ khi Trùng Sinh tính tình thay đổi cũng trở nên đa nghi,phòng bị đủ chuyện,Thẩm Cung của Y không cho ai đến gần,tự Y đặt Cấm Chú cho nơi này,nếu ai dám vượt qua tuyến phòng ngự sẽ bị tan biến hoặc vỡ Linh Đan,kể cả Tước Tích.

Dương Thiên Hạo luyện công ,tịnh tâm dưỡng thần ,khi luồng nội khí đi chuyển khắp cơ thể để điều tiết kinh mạch thì tâm trí thả lỏng của Y bị kéo đến một không gian tâm thức kỳ lạ.

Không gian là một bầu trời xanh trãi dài vô tận,mặt đất sáng bóng phản chiếu lại bầu trời, ở nơi đây có một hang đá.Y hiếu kỳ bước vào trong

-Đây là nơi nào?

Bên trong hang đá lại là một nơi ngập đầy hoa bướm,trúc xanh tươi mát,có hồ sen,có luống rau và một căn nhà gỗ.Từ bên trong vọng ra tiếng nói của nam nhân

-Ngươi đến rồi thì vào đây!

Dương Thiên Hạo giật mình vì Y không cảm nhận được khí tức của Người bên trong,tuy nhiên Y không hoảng sợ mà đẩy cửa bước vào.Y ngỡ ngàng khi nhìn thấy một nam nhân tuấn tú ,mặc y phục trắng,đang ngồi ở bàn trà,ung dung nhấp môi thưởng thức chung trà ngon.

-Ngồi đi!

Dương Thiên Hạo không biết tại sao,khi gặp người này lại có cảm giác thân thuộc,an toàn và rất kính trọng.Y liền ngồi xuống phía đối diện.

-Người là Tiên Nhân sao?Đây là đâu?

Người này mỉm cười, một bên má lún đồng tiền,nhanh hơn gió , một tay đã cốc lên trán của Dương Thiên Hạo một cái đau điếng,mà Y không nhìn được Người đối diện đã ra chiêu khi nào.

-Cốc!

-Ái ya...

-Cả Sư Tôn mà cũng quên được à,Đồ Nhi ngốc,đây là không gian tâm thức của Ta.

Dương Thiên Hạo mím nhẹ môi ,ngơ ngơ ngáo ngáo nhìn vị Sư Tôn vừa lạ vừa quen này.

-Sư Tôn?

Lãnh Mộ Tuyết nhếch mép cười khẩy một cái,lại rót chung trà và đẩy về phía Dương Thiên Hạo.

-Uống đi,dùng để khống chế lại ác tính trong người của Ngươi.

Dương Thiên Hạo cung cút làm theo, không thắc mắc, không từ chối.

Lãnh Mộ Tuyết nói tiếp

-ThờI gian của Sư Tôn không nhiều,cho nên chỉ nói ngắn gọn với con,Diệt Ma Tộc không phải là nhiệm vụ của con,đừng bị oán niệm của kẻ khác khống chế tâm trí , muốn hoá giải phải dựa vào ý chí của bản thân,chuyện này không ai làm thay được.Và...Lý Tự Nhiên không phải Lý Hàn Quân,đừng hành động nóng vội mà phải hối hận.Muốn tránh Diệt Thế thì tìm Bảo Liên giúp đỡ cho con,Hắn đang ở Tô Hà...

Lúc này bên ngoài vọng vào tiếng của một nam nhân.

-Tiểu Tuyết...Ta về rồi...

-Ôi...Hắn về rồi... Con đi khỏi đây mau...đi.

-Á...

Chỉ một cái giũ tay áo của Lãnh Mộ Tuyết,Dương Thiên Hạo bay ra khỏi không gian tâm thức trở lại cơ thể.

-Sư Tôn!

Mấy ngày sau ,Dương Thiên Hạo bước xuống giường,đi ra khỏi Tiểu Viện ,đến đứng lặng lẽ trước phiến đá hoạ chân dung của phu phụ Khiêm Lăng Thành.Y nhắm mắt cố gắng nhớ lại những mảnh ghép ký ức đã từng thoáng qua trong đầu.

-Ta có đến hai người Cha sao?Tại sao Sư Tôn lại bảo Ta tìm Bảo Liên?Ông ấy là ai?Diệt Thế ư ?ai mà có khả năng này chứ? Lý Hàn Quân lại là ai nữa ?Dường như thân thế của Ta không đơn giản chỉ là Trưởng Lão của Đại Phái Trung Nguyên như lời của Tước Tích nói.Hàng ma phục yêu có phải là trách nhiệm của Ta không?Chân Thân thật của Ta không phải là Tiên Cốt sao?Lý Tự Nhiên...có thật là kẻ thù không đội trời chung với Ta không?

-Thiên Hạo!

Tước Tích đi đến làm gián đoạn mọi suy nghĩ của Dương Thiên Hạo,hôm nay Hắn mặc y phục màu trắng,hoa văn chỉ thêu những sợi lông vũ,kiểu dáng đơn giản nhưng toát ra vẻ đẹp thư sinh đoan chính, dung mạo tuấn mỹ có thể mê hoặc tất cả những người đối diện.Có điều là Dương Thiên Hạo nhìn Hắn không thuận mắt,Y nói

-Đệ không thích hợp với màu trắng,y phục màu đen kia nhìn đẹp hơn.

Tước Tích bối rối vì Hắn nghĩ khi Dương Thiên Hạo sống trong Lan Nguyệt Điện ắt hẳn sẽ nhớ lại những ký ức nơi này và sẽ nhớ ra được Bạch Diễn Tình,cho nên Hắn thay đổi y phục để mạo nhận dù sao lần nào Dương Thiên Hạo nghĩ về quá khứ cũng chẳng nhìn rõ thứ gì,nhưng Hắn không ngờ đến Y lại phản ứng mạnh như vậy.

-Đệ...đệ chỉ muốn thay đổi một chút...nếu Huynh không thích thì Ta sẽ đổi lại...

Nói xong Hắn dụng chú thay lại một bộ y phục màu đen,vẻ đẹp thư sinh cũng không còn ,chỉ thấy một Quỷ Tước ám đầy tà mị,khiến cho người đối diện phải e ngại.

-Đệ đến đây có việc gì sao?

-Khiêm Lăng Tố báo tin đã chuẩn bị xong quân binh,chỉ đợi lệnh của Huynh là tiến đánh Quỷ Thành Ma Vực.

-Chuyện này để sau đi...

Tước Tích có chút bất ngờ nói

-Để sau ư? không phải mấy ngày trước Huynh bảo Khiêm Lăng Tố chỉnh đốn quân binh để chuẩn bị tấn công vào Quỷ Thành tiêu diệt dòng tộc Bá Dực hay sao?Ả đã suốt mấy ngày gấp rút điều binh khiển tướng để kịp thời gian cho Huynh sai khiến,bây giờ Huynh lại đổi ý,Thiên Hạo nên nhân lúc đám Quỷ Vương ở Quỷ Thành chưa phòng bị chúng Ta nên tấn công bọn để chúng không kịp trở tay,Diệt Ma Vệ Đạo không phải là mục tiêu của Huynh hay sao?

-Ta còn chuyện khác muốn đi làm trước.

Tước Tích chao mày trong lòng có dự cảm không tốt.

-Là chuyện gì còn quan trọng hơn việc tiêu diệt Ma Tộc chứ?

-Ta sẽ về Trung Nguyên một chuyến,để tìm người.

-Tìm người sao?là ai chứ?chuyện nhỏ này Huynh đâu cần đích thân đi,sai đám Quỷ Nô đi là được rồi.

-Không,Ta phải đích thân gặp mặt người đó,một tên Tu Sĩ đắc đạo ở Tô Hà,Đệ ở lại Lan Nguyệt Điện,cai quản bọn người của Khiêm Lăng Tố ,chờ Ta về.

-Không,Ta muốn đi theo Huynh.

Tước Tích choàng tay ôm lấy eo của Dương Thiên Hạo từ phía sau,Hắn tựa đầu vào lưng Y,Y không có chút ngạc nhiên hay khó chịu nào,ngược lại rất nhẹ nhàng vỗ về Hắn,cứ như chuyện ôm ấp này đã xảy ra nhiều lần rồi.

Dương Thiên Hạo nắm lấy hai tay của Tước Tích nói

-Với thân phận của Đệ nên ở lại Tây Quỷ Thành để hỗ trợ Ta khống chế bọn Quỷ Nô nơi này,Ta lo ngại khi cả hai chúng ta rời đi,bọn chúng sẽ tạo phản,bỏ trốn hết thì khó mà bắt lại,lúc đó muốn diệt tận gốc càng thêm nhọc nhằn.Ngoan! ở lại đây chờ Ta,mặc dù ngôi vị Vương Hậu thật hoang đường khi gọi Đệ nhưng trước khi rời đi Ta sẽ làm đại lễ thật long trọng để Phong Hiệu cho Đệ.

Nhìn thấy Dương Thiên Hạo mỉm cười,trong lòng Tước Tích có chút không vui.

-"Huynh ấy muốn trói chân Ta ở đây bằng Ngôi Vị Vương Hậu ư?Nụ cười này chỉ là nụ cười giả tạo,trấn an Ta để Ta không đeo bám Huynh có đúng không?Hừm... được Huynh thích đi đâu thì đi nhưng Trung Nguyên không phải là nơi sẽ dung nạp Huynh đâu,sớm muộn gì Huynh cũng sẽ ngoan ngoãn trở về Tây Quỷ Thành này mà thôi."

-Được,vậy Đệ sẽ là Vương Hậu giúp Huynh tạm thời cai quản Tây Ma Vực.

Dương Thiên Hạo ôm Tước Tích vào lòng ,ánh mắt của Y chứa đầy toan tính.

-"Chân Thân của Ngươi là Quỷ Tước không thể cùng đến Trung Nguyên với Ta được...sẽ gây vướng bận."

Hôm sau tin tức Đại Lễ phong Hậu đã diễn ra vô cùng xa hoa ,long trọng,mọi Quỷ Dân trong Thành nếu quỳ phục nói lời chúc phúc cho Vương Hậu đều được ban tặng cho một túi Ma Lực Đan,kẻ nào không tuân lệnh thì sẽ bị Quỷ Binh xử tử ngay lập tức vì tội khinh thường Vương Quyền ,điều này vừa làm củng cố Địa Vị của Vương Hậu ở Tây Quỷ Thành vừa thị uy với đám hậu bối dòng tộc Khiêm Lăng.Xong lễ thì Dương Thiên Hạo vào mật thất bế quan một thời gian,mọi chuyện trong Thành đều giao cho Vương Hậu Tước Tích cai quản.Nhưng thực tế thì Y đã rời khỏi Ma Vực trở về Trung Nguyên ngay khi về đến Tiểu Viện, không hành lễ bái đường hay viên phòng gì cả.

... Trung Nguyên...

Ba tháng trôi qua từ sau Đại Hội Võ Lâm kết thúc,Tu Sĩ khắp Trung Nguyên chia nhau tìm kiếm tung tích của Thiên Huyết nhưng đều không có kết quả.Vô Ưu Tự là Môn Phái đứng đầu Đại Phái Trung Nguyên đã cho đệ tử ưu tú đến khắp Thành Trấn kết hợp với Môn Phái,Thế Gia Tu Tiên lập ra những trận pháp trừ yêu tà ,phòng khi có biến cố xảy ra sẽ kịp thời ứng phó.Về phía Tiên Giới sau khi biết Hàng Ma bị Thiên Huyết phản công đánh tan biến thì đã phái thêm một đám Tiên Nhân khác xuống Nhân Giới tìm kiếm tung tích của Ma Đao.Nhưng dường như Thiên Huyết đã không còn ở Trung Nguyên nữa,mà đám Tiên Nhân này lại không dám xông vào Ma Vực tìm kiếm,đành trở lại Thượng Vân Môn chờ đợi Thiên Huyết hành động, trước khi đi bọn họ gia cố một số kết giới bảo vệ cho các Đại Phái Tu Tiên ,mục đích sẽ có nơi trú ngụ an toàn cho thường dân lánh nạn nếu Ma Đao trở lại làm loạn.Nhưng khi đến Vi Sơn Trấn,một Tiên Nhân đã cảm thấy điều bất thường ở nơi này.

-Chướng khí bao trùm cả một Thành Trì sao?nơi này đã xảy ra chuyện gì?

Hắn là Tiên Nhân đạo hạnh năm ngàn năm Tiên Khí dù chỉ là một Tiểu Tiên với Tiên Cốt chưa vững ,chưa kết được Tiên Ký nhưng Tu Di hơn hẳn Tu Sĩ có Linh Đan cấp Tuyệt Đại Hoàng Kim nên có phần kiêu ngạo.Vì thế Hắn không lo sợ gì đã vội mở một đường khí thanh tẩy chạy thẳng vào Thành .

-Nơi Nhân Giới này toàn là bọn Tu Sĩ thấp kém làm sao có Tà Ma đánh bại được Tiên Nhân như Ta chứ.

Thật thảm hại cho Hắn khi nghĩ rằng kẻ bày trận ở Thành Vi Sơn là một Tu Sĩ Phàm Nhân.Khi Hắn vào Thành cũng là Trận Pháp Càn Khôn Liệt Hoả do Thiết Nhất Huyền mượn lực của Kẻ Điều Khiển Rối lập ra,khai triển.Một trận mưa quả cầu lửa từ trên không trung rơi xuống dày đặc,khiến cho tên Tiên Nhân hoảng vía chống trả.

-Á...Càn Khôn Liệt Hoả Trận...sao,sao có thể..aaa...

Lửa của Trận Pháp được lấy từ Địa Ngục Vô Gián ,mang theo uất hận,oán khí của hàng triệu lệ quỷ không thể dập tắt,lửa Địa Ngục có thể thiêu cháy mọi thứ kể cả Tiên Cốt.

Sau khi Thành Vi Sơn diệt Tiên Nhân,Trận Pháp lại được phục hồi như cũ,mọi thứ chìm sâu vào tĩnh lặng,chướng khí tiếp tục bao trùm.

Ở Tư Phòng,Nhậm Nhã đang tịnh tâm luyện công,bất chợt Ả mở mắt mỉm cười

-Tiên Nhân ư? đáng tiếc Tiên Cốt không hợp với con đường Tu Luyện của Ta,thật phí phạm,nhưng Ngươi cũng đã góp chút oán khí cho Trận Pháp thu thập được.Chỉ cần tích lũy đủ oán khí thì Ta có thể luyện ra một lớp da ngụy trang hoàn hão để đi Hoàng Lăng Ma Tộc rồi.Quỷ Cốt của đám Hoàng Gia Ma Tộc mới xứng để cho bổn cô nương dùng để Hoán Đổi,con đường luyện hoá thành Thần của Ta sẽ không còn xa nữa...ha ha ha...

Bên ngoài có tiếng gõ cửa và giọng nói của một nữ đệ tử.

-Nhậm Nhã Sư Tỷ,Cố Sư Huynh đã rời Thành rồi.

Nhậm Nhã lúng túng,vội chạy ra mở cửa.

-Muội nói gì hả?Tại sao Huynh ấy đột nhiên rời Môn chứ?Sao bây giờ muội mới báo tin cho Ta hả?

-Là chuyện cấp bách ở Thành Vi Sơn truyền đến,Cố Sư Huynh và Tông Chủ đã đột xuất rời Thành ,họ dịch chuyển nhanh như chớp,Muội nhận tin là đến báo cho tỷ biết ngay đấy.

Nhậm Nhã đảo mắt ,đầu mày hơi nhíu lại

-Ta biết rồi,Muội lui ra đi.

-Dạ!

Nhậm Nhã ngồi xuống bàn trà,ánh mắt có chút hung hiểm,suy ngẫm

-Lẽ nào Trận Pháp Càn Khôn Liệt Hoả trừ khử Tiên Nhân đó đã có sơ hở gì rồi sao? Không đúng,nếu Tu Sĩ có Tu Di dưới Tuyệt Đại Hoàng Kim sẽ không thể nhìn rõ ảo cảnh của Thành Vi Sơn được,bọn Tiên Nhân vẫn chưa rời đi hết hay sao?hay là có vị Tông Chủ nào đích thân đến Vi Sơn Trấn rồi,nên đã nhìn ra Thành Vi Sơn có vấn đề?Hừ...mặc dù Lâm Ngạn Hữu và Chánh Phương đã rời khỏi Trường Bạch Tiên nhưng tên Bàng Huy vẫn được bảo vệ bởi hai lão già Trưởng Lão Tiền Bối,khó mà tiếp cận ...bỏ qua cơ hội tốt lần này để giết ông ta ,đúng là đáng tiếc nhưng an nguy của Chánh Phương mới quan trọng hơn.Ta phải đi Vi Sơn Trấn một chuyến rồi, không để Chánh Phương bước vào Trận Pháp được.

Sau khi Thiết Nhất Huyền bày trận thì Nhậm Nhã cũng đích thân đến xem xét,Ả ta dụng thêm Chú Thuật tạo ảo cảnh khiến cho những người từ xa đến Vi Sơn Trấn đều chỉ nhìn thấy phố xá tấp nập,dân chúng sinh hoạt bình thường,sự phồn thịnh,yên bình ở đây,mà không thể nhận ra người của Thành này đều đã trở thành những thi thể lạnh lẽo.Chú Thuật bậc cao nhưng chỉ qua mắt được những người có đạo hạnh dưới Linh Đan cấp Tuyệt Đại Hoàng Kim, không thể che mắt được những Tu Sĩ có Tu Di cấp Linh Đan Tuyệt Đại Hoàng Kim và Tiên Nhân.

...Nói về nhóm người của Tái Sinh đáng lẽ đã phải đến Tô Hà lánh nạn nhưng lớp da ngụy trang trước đó trên người của Khấu Nương do Bạch Yến yểm chú đã bị hư hại nặng không thể sửa chữa,nên nó không còn uy lực chống lại Thần Khí của Sinh Ca.Vì thế Khấu Nương không vào được Tô Hà Thành,Tái Sinh đành để bọn họ ở lại trong một khu rừng Hoang lân cận Tô Hà Thành ngày ngày cứu chữa cho Khấu Nương và cũng ôn lại ký ức đã quên.

-Khấu Nương Tử ngươi nói sao,Ta,Ta vậy mà biết thuật Trùng Sinh còn sống lại nhiều lần và qua được mấy trận Diệt Thế á?Sao có thể?Ta đâu phải Tiên Nhân...Huống hồ Thuật Trùng Sinh chỉ dụng được một lần thôi à...sao có thể chứ,thật không thể tin.

-Tin hay không là chuyện của ngươi,theo như Ta được biết ngươi là Bảo Liên Chân Nhân học Tiên Pháp ở Long Sơn Đỉnh,sau khi có thành tựu là Đệ Nhất cao thủ Trung Nguyên và được bọn Tu Sĩ Đại Phái tôn là Chân Nhân, ngươi vì muốn tìm hiểu về Thời Không Sinh Tử Môn nên đã đến ngọn Bảo Sơn tu hành,hừ ...nhiều lần góp sức đánh lui Ma Tộc của bọn Ta nên ai cũng biết uy danh của ngươi...

Tiểu Lục Lạc gật gù nói

-Không ngờ Chủ Nhân oai phong như vậy,nhưng tại sao đang ở trên ngọn Bảo Sơn làm Chân Nhân tôn quý lại hạ sơn đi bán đồng nát thế?

Khấu Nương cười khinh thường

-Ha ha ha...Thời Không thay đổi nên thân phận của Hắn cũng suy tàn theo ha ha ha...

Tái Sinh nhếch mép liếc xéo Khấu Nương

-Vui lắm à,Ta đây không phải còn cả một kho báu vật ở Yến Thành a...

Tiểu Lục Lạc nói

-Chủ Nhân chúng ta bây giờ nghèo hơn cả ăn mày luôn ,Nhà của chúng ta đã bị Lão Hoà Thượng đến từ Thượng Vân Môn phá nát rồi , những báu vật,thần binh lợi khí đều tan thành mây khói rồi.

Tái Sinh chớp chớp mắt,nghiêng ngả một cái ,tiếc của đứt ruột,miệng cười méo xệch.

-Ta,Ta còn chưa thấy được cái Biệt Viện riêng của mình nữa a,vậy mà đã tan tành rồi hả?

Khấu Nương nói

-Này Bánh Bao đừng tiếc những món đồ rách nát đó nữa,giữ mạng trước đi a,Thiên Huyết Ma Đao mà ngươi phong ấn đã bỏ chạy rồi,Diệt Thế Dị Thần tái xuất rồi a, ngươi mau tìm cho Ta một chỗ trốn đi a!

Thấy Tái Sinh vẫn thỉu não tiếc của cải tan biến,Khấu Nương quát

-Ta nói nhiều như vậy Ngươi có hiểu được chút gì không?

-À... ừ...Diệt Thế sắp tái sinh...Hả?

Tái Sinh hoảng kinh hét lên vang dội cả khu rừng

-Diệt Thế á.aaaa...

-Ngươi ngậm miệng lại đi,chúng Ta đang bị bọn Tu Sĩ giang hồ và Tiên Nhân truy sát đó à, ngươi hét lớn như vậy để gọi bọn chúng đến sao hả?

-Nhưng,nhưng... ngươi vừa mới nói đến Diệt Thế,có nghĩa là dù ngươi có trốn đi đâu cũng sẽ bị giết thôi à.

Khấu Nương bình tĩnh đáp

-Thiên Huyết mặc dầu đã giải phong ấn nhưng cho đến bây giờ Tô Hà vẫn còn yên ổn, Ta nghĩ là nó chưa hợp nhất với Chủ Nhân của mình cho nên chúng ta vẫn còn thời gian tìm chỗ trốn.

Tái Sinh cười méo xệch nói

-Trốn đi đâu chứ?À không phải ngươi cũng từng sống qua hai lần Diệt Thế rồi hay sao,hai lần đó ngươi trốn ở đâu?

-Ta khi ấy thấy bọn quỷ dân chạy hướng nào thì theo hướng đó thôi,nhưng vì chạy nhanh cho nên nạn chưa lâm đầu thì tên Dị Thần đã bị tiêu diệt,thế là Ta thoát chết.À mà lần gần đây nhất chính là ngươi tham gia đánh đuổi Dị Thần Diệt Thế còn gì,lần này ngươi đi chiêu mộ Nhân Tài cùng nhau diệt Thiên Huyết đi,nếu như ngươi tìm được người kế nhiệm Thần Đao Sinh Ca trước khi Ma Tôn tái sinh thì không sợ bị diệt thế nữa.

Tái Sinh trợn mắt há mồm

-Ta,Ta á? ngươi đánh giá Ta cao quá rồi,Ta của hiện tại vẫn chưa lấy lại ký ức a,dù là Bảo Liên hay Bạch Yến đều không phải là Ta,Ta là Tái Sinh.

Tiểu Lục Lạc nói

-Ế,Chủ Nhân chuyện này thì dễ dàng đấy,khi Chủ Nhân bị ám hại ở Rừng Xương Rồng rồi mất tích,mọi chuyện liên quan đến Tước Tích Quỷ Vương,chỉ cần tìm được Hắn,nhìn mặt Hắn sẽ gây ra kích thích tâm trí,thì sẽ nhớ lại trận đánh đó thôi.

Khấu Nương xoa đầu của Lục Lạc khen ngợi

-Oa...cái nhóc con mập ú này ,đôi lúc cũng thông minh ra phết nhỉ,sao ngươi nghĩ ra được cách này hay vậy?

-Ha ha ha Khấu Nương Tử quá khen,ta vì liên tưởng đến những món ngon thì bụng đói cồn cào,cả hương vị ,màu sắc của món ăn đều hiện ra rõ mồn một vì thế Ta nghĩ nếu Chủ Nhân gặp lại kẻ thù thì sẽ bị Hắn làm hoảng vía đánh thức tâm trí nhớ ra mọi chuyện.

Tái Sinh cười khẩy một cái nói

-Ừ...lỡ rồi Ta sợ quá mà chết cứng luôn trước khi nhớ ra được ký ức cũ thì sao hả?

-Chủ Nhân không không dễ chết như vậy đâu a...

-Hừ,trẻ con biết gì,im lặng đi.

Tái Sinh nói

-Trước tiên phải đi xem xét tình hình của Thiên Huyết đã,và xem bọn Tu Sĩ Võ Lâm xử lý mớ hỗn độn ở Yến Thành ra sao,rồi Ta sẽ suy tính tiếp.Chứ linh lực của Ta hiện tại mà xông vào Ma Vực chỉ có chết thôi,cần tìm đồng minh đi cùng đã.

-Khi xưa Bạch Yến ngươi có ơn cứu mạng Giáo Chủ Hắc Nguyệt Giáo,bây giờ ngươi đến Hắc Phong Đỉnh tìm đồng minh được đấy,nghe nói Nguyệt Y Thần đã tiếp nhận vị trí Giáo Chủ rồi đấy.

-Hắc Nguyệt Giáo ư? không phải ngươi bảo rằng Ta xuất thân từ Bách Kiếm Môn hay sao,sao không đến Long Sơn tìm giúp đỡ.

-Long Sơn có linh khí sơ khai và kết giới chống yêu tà của Lãnh Mộ Tuyết để lại bảo vệ trấn Long Sơn, ngươi muốn ta và Tiểu Lục Lạc bị đánh một trận à?

-Hừ...yêu tinh các ngươi yếu ớt quá rồi a...

-Chủ Nhân à,Nguyệt Y Thần tỷ tỷ vẫn tốt hơn bọn Tu Sĩ danh môn ,chúng ta đi Ngọc Hà nhé!

Tái Sinh ngẫm một lúc

-"A Hắc lúc đó cũng bị hại tên họ Cố và Lý bỏ mặc,đám danh môn Đại Phái Trung Nguyên đúng là không thể tin tưởng được ."

-Vậy thì đi Hắc Phong Đỉnh!

Hắc Phong Đỉnh ở Ngọc Hà tiếp giáp Tô Hà cho nên bọn họ đã lên đường đi gặp Nguyệt Y Thần nhờ giúp đỡ .