Hai phu phụ Lão Khương từ trong ngách nhỏ chạy đến,miệng cười hề hề nói
-A Hắc à,đây chính là vị Hôn Thê của ngươi,là người sẽ cùng ngươi Song Tu.
-Đúng đó, đúng đó,đây chính là Gia Quy của dòng tộc Khương Bảo,phàm là nghĩa tử nhập tộc đều phải Song Tu cùng một nữ tử trong tộc,để tiếp tục khai chi tán nghiệp cho Dòng Tộc a...
A Hắc nghe xong nghiêng người loạng choạng một cái.
-Không phải chứ?Sao sao lúc ở nhà Tổ của Khương Bảo Gia Trang,hai người không nói cho Ta biết hả?
Khương Nhu Nhu mỉm cười nói
-Một tháng trước Ta nhận được truyền tin của Gia Gia nói rằng đã tìm được một Nghĩa Tử nhập tộc do Tổ Tiên lựa chọn có đầy tài năng ,Huynh chẳng những đã Siêu Độ cho các Oán Hồn của Dòng Tộc còn giúp trả hết nợ cho Gia Gia và Bà Bà,chuyện mà hơn mười năm qua Ta không thể làm được, Ta vui mừng khôn xiết.Lập tức xin Tông Chủ cho Ta xuống núi đi đến Vĩnh Hoa Thành hội ngộ cùng Gia Gia và Bà Bà,cũng xem mặt vị Tướng Công của mình.Nhưng mấy ngày trước Ta đang trên đường đến đây thì nhận được tin của các đệ tử ở dịch trạm Vĩnh Hoa Thành truyền báo là có Con Rối của Nhục Thể Hình Nhân Chú xuất hiện,vì thế đã xin chi viện của Môn Phái đến đây ứng cứu,may mắn mà đến kịp thời.Không ngờ Tướng Công lại có Tu Di cao như vậy,tướng mạo lại còn...rất phi phàm,tuấn lãng.
Tất cả người có mặt nghe xong một phen chấn động,kẻ nhếch mép khó hiểu,người nhăn mặt.
-Vị cô nương này dung mạo tuy không xuất sắc khuynh nước khuynh Thành nhưng vẫn là nữ nhân đẹp mà sao tầm nhìn lại nông cạn thế nhỉ?
-Mắt Khương cô nương có vấn đề gì sao ?Ta nhìn tên Khương Bảo Hắc kia chỉ thấy Xấu Xí không thể tả thôi chứ tuấn lãng chỗ nào vậy a...
-Trong mắt người tình có Tiên Nhân,Ta bây giờ đã hiểu được rồi a...khi yêu nhau ai cũng mù quáng hết à...
Cố Chánh Phương thủ lễ nói
-Đa tạ chư vị tương cứu ,Ta là Cố Chánh Phương của Trường Bạch Tiên Môn,Cố Mỗ sẽ ghi nhớ ơn này,về sau sẽ báo đáp.
-A...là Cố Sư Huynh của Trường Bạch Tiên Môn...Ta là Khương Nhu Nhu Đường Chủ của Hoa Dược Đường Bách Kiếm Sơn Trang,nghe danh Huynh đã lâu bây giờ mới có dịp gặp mặt...
Tái Sinh ghé tai nói nhỏ với phu phụ Lão Khương
-Hai lão già các ngươi đã sắp đặt từ trước rồi a...giúp cháu gái Kết Đạo Lữ để Song Tu vượt Thiên Kiếp a...
-Ngươi,ngươi đừng có mà lắm chuyện...
-Hừ...đây là nhân duyên trời định... không có sắp đặt gì cả...
-Hừ...có Quỷ tin các ngươi...
Khương Nhu Nhu cởi mở nắm lấy tay của A Hắc nói
-Hay là chúng Ta về dịch trạm của Bách Kiếm Môn tạm nghỉ ngơi trước,mọi chuyện ở đây,Ta sẽ cho các đệ tử đi liên hệ cùng những Thế Gia trong Thành khắc phục.Đi thôi Tướng Công.
A Hắc lúng túng vừa nói vừa nhìn sang Lý Tự Nhiên
-Ta,ta... không biết về chuyện Hôn Sự này đâu, Khương Nhu Nhu cô nương xin đừng hiểu lầm...
Khương Lão nói
-Tổ Tiên của Ta đã truyền cho ngươi Linh Đan của mình,chính là để ngươi phải Song Tu với nữ tử nhà Khương Bảo Gia,đó là một đặc ân nhưng cũng là một lời nguyền.
Khương Lão bà nói
-Chỉ có trên người của nữ tử Khương Bảo Gia mới có ấn chú giải lời nguyền kia, ngươi không Kết Đạo Lữ với Nhu Nhu thì chỉ có con đường chết mà thôi.
Lý Tự Nhiên nhếch mép cười khinh nói
-Đây là cách mà Dòng Tộc Khương Bảo các ngươi đền đáp ơn của ân nhân à,cưỡng ép thành hôn ?đúng là khiến cho Ta mở mang tầm nhìn.Đê Tiện!
-Ngươi,ngươi nói gì thế hả tên tiểu tử bệnh hoạn kia, chuyện này liên quan gì đến ngươi mà ngươi dám mắng chửi Tiền Bối thế hả?
Cố Chánh Phương nói
-Lý Tự Nhiên đừng gây chuyện nữa,chúng Ta tìm nơi nghỉ ngơi trước,mọi chuyện để sau khi ổn định rồi nói tiếp.
Khương Nhu Nhu cũng là một cô nương hiểu chuyện ,nói
-Gia Gia,Bà Bà chúng ta hãy để mọi người nghỉ ngơi chữa thương trước rồi hãy nói chuyện này sau.A Hắc ,dù Ta và huynh vẫn chưa bái đường nhưng Ta đã xem huynh là Phu Quân của mình,Ta vẫn gọi huynh là Tướng Công,mọi người chúng Ta về dịch trạm của Bách Kiếm Môn đi,mời.
A Hắc ngớ ngẩn đứng đực ra một lúc,cho đến khi Lý Tự Nhiên truyền âm lên tiếng.
-"Ngươi còn không mau đi,đi theo Nương Tử của ngươi đi ".
-"Chủ Nhân,ta,chuyện này Ta ..."
Tái Sinh kéo tay của Lý Tự Nhiên nói
-Đi thôi A Hắc huynh.
Lý Tự Nhiên thì vẫn dìu một tay đỡ Cố Chánh Phương.
-Đại Sư Huynh đi thôi.
Cố Chánh Phương có chút khó hiểu vì thái độ đột ngột ân cần của Lý Tự Nhiên.
-Ta đi được...ặc,ặc...ụa...
Cố Chánh Phương gắng bước vài bước nên nội thương lại bộc phát ,Y ói ra ngụm máu,Lý Tự Nhiên nói
-Bây giờ là tình hình gì rồi mà Ngươi còn trọng sỉ diện,nếu không giữ mạng thì đừng hòng gặp được Sư Tôn.Lên Ta cõng Huynh!
Cố Chánh Phương mở tròn mắt ngạc nhiên
-Hừ ,giả mất ký ức bây giờ thì lại nói biết tung tích Sư Tôn,ngươi thật giảo hoạt,Ta bị nội thương tạm thời kinh mạch chưa ổn định nên cử động mạnh bị ảnh hưởng khí huyết, không nghiêm trọng đến độ đi không được, không cần ngươi bận tâm.
Lý Tự Nhiên nắm lấy cổ tay của Cố Chánh Phương choàng qua cổ mình ,Hắn ngồi xuống trước Y,cõng Y lên lưng.Mặc dù Lý Tự Nhiên thấp hơn Cố Chánh Phương một cái đầu ,nhưng dáng người của cả hai đều cao ,gầy,tương đương nhau và với sức mạnh trâu bò của mình Lý Tự Nhiên dễ dàng nhấc bổng Cố Chánh Phương.
-Tên Điều Khiển Rối vẫn còn lai vãn quanh đây,huynh lo mà dưỡng sức đi để có thể chiến đấu bất cứ lúc nào,đừng cố chấp nữa.Bởi vì Ta bị kẻ thù truy sát,để không liên lụy đồng môn nên Ta mới giả vờ mất trí để đuổi các người đi,ai có ngờ Huynh lại cố chấp như thế.
-Kẻ thù nào mà khiến ngươi không dám nhận đồng môn hả?
-Đương nhiên là người trong Môn Phái rồi...đừng nói nữa đi thôi.
Cố Chánh Phương mặc dù không có thiện cảm với Lý Tự Nhiên nhưng nghĩ đến cả hai đều là đệ tử thân truyền của Dương Thiên Hạo cho nên Y nhượng bộ một chút,yên vị trên lưng của Lý Tự Nhiên.
-Ta chỉ vì nghĩ đến Sư Tôn, ngươi đừng nghĩ Ta sẽ buông bỏ phòng bị với Ngươi.
-Được rồi, được rồi,Đại Sư Huynh là anh minh nhất...
"-Hừm...Ngươi nên cảm thấy may mắn vì là đệ tử của Dương Thiên Hạo đi..."
A Hắc nhìn thấy Lý Tự Nhiên cõng Cố Chánh Phương thì trong lòng nổi sóng,môi Y run run,đôi mắt phím hồng ẩn tia máu như giận dữ.
-Cõng,cõng luôn rồi à?
Tái Sinh nhìn thấy hai người Lý Tự Nhiên và Cố Chánh Phương thì cảm thán
-Oa,đúng là một bức tranh tuyệt mỹ a,giữa đổ nát ,tan hoang u ám lại có hai mỹ nam sáng bừng thế kia ,đây chính là Hoạn Nạn Ngộ Chân Ái à?
Lão Khương nói
-Ngươi điên à?đó là hai nam nhân,Chân Ái cái gì hả?họ là tình đồng môn sư huynh đệ.
Khương Bà nói
-Ây ya...Song Tu nam nam ở Tam Giới còn lạ gì hả?nhìn họ giống như một đôi Giai Nhân hơn là huynh đệ đó a...
Tái Sinh nghe lạnh cả sống lưng quay lại phía sau thì giật bấn người
-Áttxi...iii...sao lạnh thế nhỉ...Á mẹ ơi!A... A Hắc huynh...sắc mặt của huynh sao tím tái thế kia?
Lão Khương nói
-Da của Hắn đen thui sao ngươi nhìn ra màu tím hả?
Khương Bà nói
-Không phải tím tái mà là Hắn đang nổi giận đó...trông đáng sợ quá,Ta... Ta ngửi được mùi sát khí a...
A Hắc quay sang bế bổng Khương Nhu Nhu lên ,rồi đi thật nhanh đuổi theo Lý Tự Nhiên.
-Nương Tử nàng mệt chưa?để Ta bế nàng đi cho khoẻ...
-Ớ...Tướng Công... người ta nhìn...ơ...hi.hi...
Tái Sinh và phu phụ Lão Khương cùng những người có mặt cũng ngớ ra một lúc .
-Bọn họ làm sao thế nhỉ?chơi trò bồng bế nhau vui lắm à?
-Đường Chủ của chúng ta thoát kiếp độc thân rồi a...
-Tân giai nhân đúng là nhiều trò vui nhỉ?
-Bọn họ chưa bái đường a,làm thế chẳng ra thể thống gì à!
-Bọn họ tranh nhau ai về dịch trạm trước hả?
Qua ba ngày bình ổn và khắc phục,Thành Vĩnh Hoa được đệ tử của Bách Kiếm Môn và các Tu Sĩ Thế Gia kết hợp nhau tạo ra một kết giới phòng ngự Quỷ Thi để bảo vệ bá tánh nơi này,giúp người dân sửa chữa nhà cửa,siêu độ linh hồn người chết,chuyển hoá xác Quỷ Thi thành tro bụi.
...Dịch Trạm của Bách Kiếm Môn...
Khương Nhu Nhu nói
-Bốn năm trước có Kẻ Bí Ẩn đột nhập vào Động Tu Linh của Long Sơn Đỉnh ,Hắn đã chiếm cứ một không động vô danh để Tu Luyện Tà Thuật,bị đệ tử của Bổn Môn phát giác đánh đuổi.Ngụy Tông Chủ đã giao chiến với Hắn ,linh lực cả hai ngang nhau,Hắn đã bỏ chạy khỏi Long Sơn.Ngụy Tông Chủ xem xét nơi luyện công của tên đó thì kinh ngạc vì đó là trận pháp dùng để luyện Cấm Chú Nhục Thể Hình Nhân.Kẻ này rất tàn độc,Hắn lợi dụng những đệ tử của Bổn Môn vào Động Tu Linh tu luyện đã giết hại họ dùng huyết nhục của bọn họ tế vào Trận Pháp đẩy nhanh quá trình tu luyện.Vào hơn trăm năm trước Phản Đồ của Bổn Môn là Tạ Kiều Lam đã Tu Luyện Cấm Chú này gây ra cảnh Sinh Linh Đồ Thán,từ sau khi bị tiêu diệt thì Bí thuật này cũng thất truyền, không ngờ bây giờ lại có kẻ học được Cấm Chú.
Cố Chánh Phương nói
-Vào chín năm trước ở Vô Ưu Tự cũng đã xuất hiện người sử dụng Cấm Chú này,sau đó truy ra là Tăng Viễn của Kim Sa Môn,sau khi Hắn bị tiêu diệt thì vào sáu năm trước Phản Đồ của Bổn Môn là Hàn Bá Hoàng cũng học được Chú Thuật Nhục Thể Hình Nhân,khi Hắn bị Bàng Tông Chủ của Bổn Môn tiêu diệt thì mọi manh mối về Cấm Chú cũng không còn nữa.
-Ngụy Tông Chủ rất am hiểu về Cấm Chú này ,sau khi sắp xếp chuyện ở đây ổn thoả , Khương Nhu sẽ đưa hai Con Rối Chủ này về Long Sơn Đỉnh.
Cố Chánh Phương nói
-Khương cô nương,Tiểu Liên là đệ tử của Trường Bạch Tiên,Ta muốn đi cùng mọi người đến Long Sơn để tìm hiểu thêm về Kẻ Điều Khiển đứng sau chuyện này.
Lý Tự Nhiên nói
-Cố sư huynh,chúng Ta không về Tô Hà hay sao?
-Chuyện Tiểu Liên và đồng môn bị ám hại ở Rừng Oán Linh vào sáu năm trước trước và bây giờ Muội ấy trúng Chú Thuật Nhục Thể Hình Nhân e là có liên quan nhau.
-Lẽ nào huynh cho rằng đây là chuyện do Nhậm Nhã sư tỷ gây ra?
-Ta không nói như vậy,Ta nghĩ có kẻ bí ẩn làm ra chuyện này rồi đẩy cả hai ra làm người thế mạng.
Tái Sinh nói
-Ở Trường Bạch Sơn có Thần Đao ngự trên Đỉnh ,Thần khí đó áp chế mọi Yêu Tà Quỷ Quái,đưa Tiểu Liên cô nương về đó sẽ có ích cho việc giải chú thuật,Chú Thuật được giải trừ thì mọi chuyện do ai gây ra sẽ rõ thôi.
Khương Nhu Nhu suy ngẫm một lúc nói
-Chuyện này Ta phải chờ chỉ lệnh của Tông Chủ mới đưa ra quyết định được,vì hai Con Rối Chủ này có liên quan đến Kẻ đột nhập Long Sơn Đỉnh.
Cố Chánh Phương nói
-Vậy chúng Ta sẽ chờ tin hồi âm của Ngụy Tông Chủ.
Vì có Đại Phái Bách Kiếm Môn đứng ra quản chuyện Cấm Chú Nhục Thể Hình Nhân cho nên những môn phái nhỏ ở Thành Vĩnh Hoa đều phải chờ đợi vào sự điều tra của Khương Nhu Nhu,tạm thời không manh động gây rối với đám người của Cố Chánh Phương.Những ngày tiếp theo bọn họ ở dịch trạm Bách Kiếm Môn nghỉ ngơi chờ tin tức,Kẻ điều khiển Rối cũng không xuất hiện nữa.
Dịch trạm nhỏ không có nhiều phòng cho nên A Hắc,Cố Chánh Phương,Lý Tự Nhiên và Tái Sinh phải ở cùng một phòng.Điều này khiến cho việc gặp nhau trong không gian tâm thức của A Hắc và Lý Tự Nhiên có chút bất tiện ,mỗi lần truyền âm cũng phải tránh để Cố Chánh Phương nghi ngờ.
Vì để tranh thủ vun đắp tình cảm cho nên Khương Nhu Nhu thường tìm gặp A Hắc để trò chuyện,mỗi lần như thế lại khiến cho tâm tình Lý Tự Nhiên dao động.Hắn cảm thấy A Hắc dần dần trở thành mối hoạ trong lòng.
-Cảm giác chết tiệt này khiến cho Ta bức bối, muốn Hoàn Thiện Thần Thể trở về Thành Trì Đầu Lâu làm Boss Chủ của Hệ thống,Ta phải loại trừ tất cả tạp niệm làm ảnh hưởng đến chuyện Tu Luyện tích lũy linh lực.A Hắc ... không giữ được rồi...
Cố Chánh Phương gặp riêng A Hắc muốn hỏi về chuyện Y đã từng cứu Lý Tự Nhiên.
-Khương Bảo Hắc huynh ,xin cho ta biết thêm về chuyện huynh đã tình cờ cứu Lý sư đệ của Ta.
A Hắc có chút dè dặt không dám nói
-Thì,thì ...mấy tháng trước Ta,Ta tình cờ đi ngang qua bờ biển Chết,thấy Hắn bị thương nằm bất động,nên cứu Hắn thôi.
-Thế huynh có thấy ai ở đấy nữa không?
-Không,ngoài Hắn ra ,chẳng còn ai cả.
Cố Chánh Phương ngẫm nghĩ một chút
-Bờ biển Chết là ranh giới giữa Trung Nguyên và Ma Vực,nếu muốn từ Ma Vực về Trung Nguyên,Lý Tự Nhiên không thể chọn con đường đầy nguy hiểm như vậy,có thể Hắn đã bị kẻ thù mạnh bạo hơn truy sát nên phải chọn đường thoát từ Biển Chết ,lợi dụng Thủy Quái ở đây cản trở kẻ thù.Nhưng chín năm trước Ma Thần bắt Hắn mang về Ma Vực không lý nào lại để cho Hắn toàn mạng,sau khi Ma Thần mất tích, Lý Tự Nhiên tại sao vẫn bình an quay về Trung Nguyên chứ?Sư Tôn lại mất tích bí ẩn ở Ma Vực,chuyện này nhất định là có liên quan đến Lý Tự Nhiên.
Cố Chánh Phương hỏi tiếp
-Khi huynh cứu Hắn ,Hắn bị thương thế nào?
-Ờ...à...thì chỉ trầy xước khắp người,nhưng Hắn bất động từ lúc Ta cứu đi , suốt mấy tháng liền ,cho đến khi Ta đưa Hắn đến Vi Sơn Trấn tá túc ở quán trọ An Tâm của Khương Lão thì Hắn tỉnh lại.
Cố Chánh Phương lại nghĩ
-Lẽ nào do Hắn bị phong bế toàn thân sao?Lý Tự Nhiên sao ngươi lại bí ẩn đến như vậy chứ,rốt cuộc ngươi là ai?
Cố Chánh Phương quay đi,A Hắc thở phào nhẹ nhõm.
-Cái tên này sao cứ làm phiền Ta...cũng may là Thần Tiên đã căn dặn trước...nếu để Hắn phát hiện Ta là người của Tộc Ngưu Tinh ở Ma Vực thế nào Hắn cũng sẽ giết Ta.Nội thương của Cố Chánh Phương đã hồi phục hơn nửa phần rồi,linh lực cũng đã lấy lại tám ,chín phần, lúc này đánh nhau sợ sẽ thất thế thôi,Ta không thể xấu mặt trước Thần Tiên của Ta được.Chờ đấy,Ta sắp đột phá Linh Đan Đại Hoàng Kim rồi,rồi sẽ vượt Thiên Kiếp thăng lên Tuyệt Đại Hoàng Kim,khi đó Cố Chánh Phương ngươi đừng hòng vênh mặt với Ta.
Một vòng tay âm thầm ôm ngang eo của A Hắc khiến cho Y giật thót.
-Hú hồn!
-Tướng Công là Ta mà,huynh ngại ngùng gì chứ?
A Hắc xanh cả mặt ngượng nghịu nói
-Ơ...Nhu Nhu...muội ,muội đừng làm vậy,nếu có ai nhìn thấy thì thật là xấu hổ.
-Chúng Ta là phu thê,ai dám cười chúng Ta chứ?Muội đến là muốn nói với huynh,Gia Gia và Bà Bà sẽ chuẩn bị một lễ đường đơn giản cho chúng ta thành hôn ở đây.
A Hắc há hốc mồm,lúng túng
-Hả?sao sao nhanh vậy?chúng ta còn chưa biết rõ về nhau mà...Ta,Ta ...
-Huynh đừng ngại,sau khi bái đường xong thì chúng ta có rất nhiều thời gian ở bên nhau từ từ yêu nhau hi hi hi...
-Hước...nhưng Ta,Ta...
-"Ta chỉ thích Thần Tiên thôi..."
-Các ngươi giữa thanh thiên bạch nhật như vậy mà ôm ôm ấp ấp ở đây có biết xấu hổ không vậy?
Cả hai ngơ ngác nhìn sang thì giật bấn người khi thấy Lý Tự Nhiên đã lù lù xuất hiện từ khi nào,vẻ mặt Hắn giận dữ,ánh mắt đầy sát khí.
Khương Nhu Nhu nói
-Lý sư huynh,Ta biết danh tiếng của vào chín năm trước,huynh hi sinh thân mình cùng Cuồng Long Hắc Đế phong ấn dưới Tuyết Đàm để cứu bá tánh Yến Hà khỏi sinh linh đồ thán, trong lòng Khương Nhu rất nể phục.Nhưng đây là chuyện tình cảm của Ta và Tướng Công của mình,chúng ta thân mật là lẽ thường tình,tại sao Lý sư huynh lại giận dữ như thế?
Lý Tự Nhiên bất giác cảm thấy bản thân không nói rõ được tại sao mình lại xen vào chuyện tình cảm của A Hắc,Hắn cắn nhẹ môi dưới lấy lại bình tĩnh nói chống chế
-A Hắc là ân nhân cứu mạng của Ta,Ta không muốn Hắn bị người khác chê cười là người không biết lễ giáo. Các ngươi chưa bái đường sao có thể gọi là Phu Thê,còn nữa chuyện Chú Thuật Nhục Thể Hình Nhân còn chưa ngã ngũ các ngươi lại buông thả như vậy rồi a.
A Hắc lắp bắp nói
-Buông thả,buông,thả gì chứ?
Khương Nhu Nhu nói
-Chúng Ta có buông thả cũng không liên quan đến huynh.
Lý Tự Nhiên ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn Khương Nhu Nhu
-Thật chướng mắt.
A Hắc hốt hoảng đứng chắn ngang giữa Khương Nhu Nhu và Lý Tự Nhiên, nói
-Lý huynh xin bình tĩnh a...Ta biết lỗi rồi,Ta không nên hành xử phi lễ như vậy với Khương cô nương.
Khương Nhu Nhu rất đỗi kinh ngạc nói
-Gì chứ cô nương cái gì,sao huynh lại xin lỗi Hắn,đây là dịch trạm của Bách Kiếm Môn,Ta là Chủ còn Hắn là Khách,Ta làm gì thì Hắn có quyền chất vấn Ta sao hả?
A Hắc nói
-Bởi vì nàng là Chủ cho nên nàng nhượng bộ huynh ấy một chút đi a...Ta xin nàng...
Lý Tự Nhiên nghiến răng,bấu chặt tay của A Hắc làm cho Y nhăn nhó vì đau.
-Xin cái gì mà xin,thái độ của ngươi thật hèn mọn.
-Á đau!
Khương Nhu Nhu trợn tròn mắt,xoắn tay áo lên
-Ôi trời,Lý huynh,ngươi dám cào cấu Phu Quân của Ta ư...
Sẵn tay Khương Nhu Nhu đấm sượt qua cổ của A Hắc thẳng vào mặt của Lý Tự Nhiên,nhưng Hắn phản ứng nhanh nghiêng đầu né kịp.
-Ngươi,cái Ả nữ nhân không biết liêm sỉ này ...yaaa...
-Ối ...
Lý Tự Nhiên gạt A Hắc văng qua một bên dùng quyền cước để đánh nhau với Khương Nhu Nhu.Cả hai không ai nhường ai đánh đến đổ vỡ mấy chậu hoa kiểng để dọc hành lang nhà Chính .
-Đừng đánh,hai người đừng vì Ta mà đánh nhau như vậy?
-Ngươi câm cho Ta,đứng yên đó.
-Ngươi nạt nộ Tướng Công của Ta thật là quá đáng...
Sự ồn ào của bọn họ làm cho tất cả mọi người chú ý kéo nhau đến xem góp vui và bàn tán.
-Ây ya...Đường Chủ tại sao lại đánh nhau với Lý Tự Nhiên chứ?nghe nói Hắn là đệ tử thân truyền của Dương Thiên Hạo Trưởng Lão của Trường Bạch Tiên Môn đấy,danh tiếng lẫy lừng khắp Trung Nguyên à,gây hấn sẽ bất lợi cho Bách Kiếm Môn chúng ta.
-Hừ ,sợ gì chứ,Bách Kiếm Môn chúng ta và Trường Bạch Tiên xưa nay luôn bất hoà mà.Đánh cho Hắn ra bã đi Đường Chủ!
Hai phu phụ của Lão Khương hoảng hốt kéo Khương Nhu Nhu ra .
-Ai ya cái con bé này làm gì vậy hả,còn đâu sự dịu dàng,khiêm tốn a...
-Đừng đánh nữa,muốn Phu Quân của mình bỏ chạy sao hả?
A Hắc vội ôm Lý Tự Nhiên vác lên vai
-Lý huynh xin thất lễ,đừng đánh nữa,Ta đưa huynh đi uống chút rượu a...
Khương Nhu Nhu ngơ ngác gọi với theo
-Tướng Công,Tướng Công,chàng đưa Hắn đi đâu thế?
Tái Sinh dựa cột nhà lấy quạt phe phẩy,mỉm cười nói
-Thái độ này,cử chỉ này, không đơn giản là đạo hữu rồi...
A Hắc vác Lý Tự Nhiên ra khỏi dịch trạm,Hắn nổi giận cố đẩy vào vai của A Hắc để thoát khỏi vòng tay chắc như sắt kia.
-Yaaa..thả Ta xuống, ngươi đưa Ta đi đâu?
-Chủ Nhân à, người nóng tính quá rồi,dù sao đó cũng là vị Hôn Thê của Ta.
Vừa nghe qua A Hắc gọi Khương Nhu Nhu là Hôn Thê,Lý Tự Nhiên nghiến răng không thể kiềm chế nổi cảm xúc mà cắn vào vai Y một cái đau điếng.
-Phập!
-Á!...đau,đau,đau...
A Hắc vừa bất ngờ vừa đau,vội thả Lý Tự Nhiên xuống,nhưng chân của Hắn chạm đất rồi mà miệng vẫn không nhả khỏi vai của Y.
-Chủ Nhân tha mạng,Chủ Nhân tha mạng...
Lý Tự Nhiên mới chịu nhả vai của A Hắc ra,Hắn nói
-Bởi vì Cố Chánh Phương đã hồi phục Linh Lực cho nên Ta không tiện dụng Huyết Chú với Ngươi nhưng không có nghĩa là Ta không thể trừng trị Ngươi.Đừng có quên Ta là Chủ Nhân của Ngươi ,tên nô lệ .
A Hắc nhăn mặt nhìn Lý Tự Nhiên đôi má Hắn ửng hồng,ánh mắt giận dữ đuôi mắt phím hồng ,đôi môi đỏ run run ,có vài giọt mồ hôi lăn trên trái cổ.Y ngẩn ngơ một lúc,tim đập nhanh,cảm thấy cổ họng khô khốc,Y nuốt khan một cái.Lý Tự Nhiên thấy Y không nói gì thì quát lớn
-Ngươi nhìn cái gì hả?
-Dạ,dạ, không, không có...Ta chỉ là nghĩ đến chuyện Linh Đan mà vị Tu Sĩ bí ẩn của Khương Bảo Gia tặng Ta,có thật là một lời nguyền mà chỉ có thể Kết Đạo Lữ với nữ nhân dòng tộc Khương Bảo mới có thể giải hay không?
-Trên đời này không có Chú Thuật gì mà không thể giải cả,bọn người của Khương Nhu Nhu kia chỉ lừa Ngươi thành thân để giúp cho Khương Nhu Nhu kia vượt Thiên Kiếp mà thôi.
-Vượt Thiên Kiếp ư? Khương cô nương sắp đột phá Linh Đan sao?Chủ Nhân sao người biết?
-Với Tu Di yếu kém của Ngươi không nhìn ra vòng khí tức thăng cấp Linh Đan cũng không phải là chuyện lạ,nhưng tên Trâu Đen ngươi Ngu Ngốc dễ bị người ta dắt mũi thì thật là mất mặt.
-Trâu Đen ngu ngốc ư?Trong lòng của Chủ Nhân,Ta chỉ là một tên Ngốc à?
-Ngươi còn mong gì hơn nữa hả?
A Hắc hạ đầu mày, mặt giận dữ nói
-Tuy ta là Nô Lệ của Người nhưng Ta vẫn là Người có cảm xúc không phải đá hay băng tuyết , Người nói như thế không nghĩ đến cảm nhận của Ta à?
Lý Tự Nhiên cười khẩy nói
-Ta cần phải biết cảm nhận của tên Nô Lệ như Ngươi sao?Tốt nhất là nên ngoan ngoãn nghe lời giết Khương Nhu Nhu đi,Ta niệm tình Ngươi trung thành mà tha mạng cho Ngươi.
"Đây là cơ hội cuối cùng Ta cho Ngươi có lý do để Ta giữ lại bên cạnh."
A Hắc cảm giác hụt hẫng nhìn Người trước mặt với dung mạo như Tiên Nhân nhưng sao lòng dạ quá độc ác vô tình,chợt cảm thấy sợ.
-Người vô cảm thật!Chỉ vì Khương Nhu Nhu có nói vài lời thô lỗ mà Người đã muốn lấy mạng cô nương ấy,còn chuyện Tiểu Liên trúng Cấm Chú nữa, Người chỉ vì muốn Kẻ điều khiển Rối xuất hiện mà đem mạng của tất cả người trong thành Vĩnh Hoa làm mồi nhử,bây giờ Người còn muốn giết Ta.Ta tự hỏi từ lúc gặp Người cho đến bây giờ Ta có chút nào là không trung thành với Người, không nhường nhịn Người, không lo lắng bảo vệ Người mà Người lại đối xử với Ta như vậy?
Ánh mắt chứa đầy uất ức,thất vọng của A Hắc nhìn Lý Tự Nhiên khiến cho Hắn có chút mất đi tự tin vốn có.
-"Lại nữa rồi,cái cảm giác này...Hắn đang buồn,đang thất vọng thì có liên quan gì đến Ta chứ? khó chịu ,ức chế trong người quá."
Lý Tự Nhiên quát lớn
-Cút!
A Hắc cắn môi,giận dữ quay đi .
-Ta không giết ai cả, Người muốn thì tự mà đi làm,còn mạng của Ta,Ta đã giao cho Người từ lâu rồi, Người muốn lấy thì cứ lấy đi.
A Hắc đi rồi,Lý Tự Nhiên cảm thấy trống trải vô cùng,mặc dầu trên đường phố vẫn tấp nập người qua lại,ồn ào nhộn nhịp.
-Ta quá đáng thì sao chứ?Hệ thống game này là do Ta làm chủ,các ngươi chỉ là những mã code mà thôi.Ngươi không có thật,dù cảm xúc này giống với Dương Hạo,nhưng Ngươi không phải là Hắn.
Lý Tự Nhiên đứng thật lâu rồi lại gọi hệ thống ra
-Nếu như Ta giết Boss Ẩn thì nó có hồi sinh không?
-Téng téng... ở hệ thống cải tiến Boss Ẩn khác với nhân vật mặc định,nhân vật mặc định sau khi chết thì sẽ trở về Địa Phủ giữ chuỗi mã cũ thay đổi tên,loại bỏ thông tin cũ và trở lại với thân phận khác,còn Boss Ẩn thì sẽ bị hủy chuỗi mã,hệ thống tạo ra chuỗi mới thay thế , lấy tên mới.
-Nói như vậy tên A Hắc nếu chết đi thì trong Lục Giới này không còn A Hắc nữa.
-Bạn chắc chắn đó là Boss Ẩn ư?
-Hắn ngờ nghệch như vậy không giống Boss Ẩn à?
-Hệ thống không trả lời những câu hỏi ngoài nhiệm vụ.
Lý Tự Nhiên ngẫm một chút
-Đường về Trường Bạch Tiên còn nhiều rủi ro,tạm thời giữ Hắn lại làm bia đỡ đạn cũng tốt.
A Hắc hậm hực đi vào trong nhà chính của dịch trạm,định nói rõ chuyện Hôn Sự với hai Phu phụ Lão Khương thì thấy Khương Nhu Nhu ngồi ở bàn trà ấm ức khóc thúc thít ,bên cạnh có Khương Lão và Khương Bà đang an ủi,Cố Chánh Phương thì đứng một bên quan sát.Thấy A Hắc đi vào thì Khương Bà nói
-A ngươi đến đúng lúc lắm, ngươi nên ra mặt mà dạy cho tên mặt trắng kia một bài học lấy lại công bằng cho Nương Tử của mình đi a...
Khương Lão nói
-Cái tên Tiểu tử Lý Tự Nhiên đó đúng là sao chổi à,vừa tỉnh dậy đã phá nát Nhà Trọ của bọn ta,bây giờ lại bắt nạt cháu gái của Ta a...A Hắc ngươi đi đánh cho Hắn một trận đi.
Cố Chánh Phương nói
-Lý sư đệ tính tình có chút bốc đồng,nhưng Ta nghe nói là do Khương Cô nương ra tay đánh đệ ấy trước phải không?
Khương Nhu Nhu lau nước mắt nói
-Híc,A Hắc huynh,huynh đừng đi cùng tên ngang ngược Lý Tự Nhiên đó nữa a...muội,muội không thích Hắn ở cạnh huynh đâu.Cố Sư Huynh là Ta khi ấy không kiềm chế được cảm xúc nên có hành động thất thố nhưng Lý Tự Nhiên cũng không đúng hoàn toàn,Hắn mắng Ta và Tướng Công là người không có lễ giáo,nên Ta...
Lúc này Lý Tự Nhiên đi vào
-Giữa thanh thiên bạch nhật,ngay tại chốn người người lui tới, ngươi và Hắn ôm ôm ấp ấp thật chướng mắt,sao lại không cho Ta mắng.
-Ngươi,đây là dịch trạm của Bách Kiếm Môn ,Ta làm gì là quyền của Ta.
-Hành vi vô sỉ dù ở đâu cũng không được xảy ra...
Cố Chánh Phương lên tiếng
-Lý sư đệ, ngươi im đi,chúng Ta là khách không được vô phép tắc như vậy.
-Hừ...
Cố Chánh Phương thủ lễ nói
-Khương cô nương mọi chuyện xin hãy thứ lỗi ,Ta thay mặt đệ ấy tạ lỗi với cô nương .
Lý Tự Nhiên ngạc nhiên nhìn Cố Chánh Phương.
-"Hừ,Hắn nổi tiếng cố chấp ,cứng nhắc không ngờ có thể vì một sư đệ mà cúi đầu tạ lỗi với người khác."
Khương Nhu Nhu cũng không để bụng,nói
-Ta không để tâm,Cố Sư Huynh chớ quá lời...Ừm,sáng nay Ta đã nhận được truyền tin của Tông Chủ,ông ấy bảo Ta đưa Hai Con Rối Chủ về Trường Bạch Sơn,ông ấy cũng sẽ đến Quý Phái để cùng làm rõ chuyện Cấm Chú Nhục Thể Hình Nhân.
Cố Chánh Phương nói
-Vậy đừng kéo dài thời gian nữa,ngày mai chúng Ta về Tô Hà thôi.
-Vâng.
A Hắc liếc mắt nhìn Lý Tự Nhiên để thăm dò chủ ý của Hắn,Lý Tự Nhiên muốn đến Trường Bạch Sơn để lấy Thần Khí của Bảo Đao Sinh Ca cho nên khẽ gật đầu.
A Hắc nói với Khương Nhu Nhu
-Ta đã từng hứa sẽ đưa Tiểu Liên cô nương về lại Trường Bạch Tiên Môn,nhưng không ngờ lại xảy ra sự cố này,tuy nhiên Ta vẫn giữ lời hứa,Ta sẽ cùng mọi người đến Tô Hà.
Khương Lão mừng rỡ nói
-Tốt quá,vậy sẵn dịp này hai cháu đêm nay bái đường thành thân đi,A Hắc ngươi lấy thân phận Phu Quân của Đường Chủ Hoa Dược Đường Bách Kiếm Môn mà đến Trường Bạch Tiên sẽ không ai dị nghị.
Lý Tự Nhiên nói
-Trường Bạch Tiên chúng ta rất hậu đãi ân nhân, sẽ không đối xử tệ với Hắn hay lợi dụng Hắn như ai kia đâu.
Khương Bà nhảy dựng lên
-Ai lợi dụng Hắn hả? Ngươi muốn ám chỉ ai thế hả?đệ tử danh môn chính phái kiểu gì đây sao giống lưu manh thô lỗ thế này.
-Hừ, ngươi tưởng bọn ta ai cũng có Linh Lực yếu kém không nhìn ra vòng khí tức sắp thăng cấp Linh Đan của Khương Nhu Nhu à?Các ngươi nóng vội Kết Đạo Lữ cho Ả là để giúp Ả vượt Thiên Kiếp chứ gì?
Khương Lão ông lắp bắp
-Ngươi, ngươi biết gì mà xen vào chứ,đây đây là cách giải lời nguyền của Linh Đan Tổ Tiên Khương Bảo Gia để lại cho A Hắc đấy .Chỉ muốn tốt cho Hắn thôi!
Khương Bà nói
-Hừ, ngươi nhìn A Hắc đi một tên vô danh tiểu tốt không có địa vị trên giang hồ,Linh Đan ở cấp Hoàng Kim,vừa nghèo vừa xấu ,còn Nhu Nhu vừa xinh đẹp,tài giỏi lại là Đường Chủ một Viện của Đại Phái Trung Nguyên,chúng Ta cho Hắn nhập tộc,gả cháu gái cho đã là một ân huệ lớn rồi còn gì nữa.
Lý Tự Nhiên nghiến răng nói
-Sao các ngươi không hỏi Hắn có muốn thành thân hay không?
Tất cả mọi ánh mắt đều dồn vào A Hắc khiến cho Y giật bấn người.
-Ta,Ta...
-Tiểu tử ngươi đã nhập tộc mang họ Khương Bảo không thể từ chối hôn sự này được đâu à.
-Trước khi đến Vi Sơn Trấn,Ta đã có ý trung nhân rồi.
Lý Tự Nhiên con ngươi co rút một cái ,cảm giác tim nhói lên.
-Ngươi có ý trung nhân rồi sao?
-"Chủ Nhân nếu Ta không Kết Đạo Lữ với Khương Nhu Nhu, Người sẽ tha mạng cho nàng ấy chứ?"
-"Hừ,tùy theo tâm trạng của Ta..."
-Gia Gia,Bà Bà,Ta là người đã có Hôn Ước ,vị Hôn Thê của Ta đã bị mất tích,nên Ta đi khắp Trung Nguyên tìm nàng,Ta không thể thành thân với ai nữa.
Khương Lão lắp bắp
-Sao,sao bây giờ Ngươi mới nói,vậy,vậy Nhu Nhu sẽ phải làm sao đây?
Khương Nhu Nhu im lặng một lúc rồi nói
-A Hắc huynh,đúng là trước đây Nhu Nhu có chút tính toán với huynh,nhưng từ khi nhìn thấy huynh chiến đấu bảo vệ người dân thành Vĩnh Hoa,Muội đã có suy nghĩ khác,Muội không xem trọng dung mạo bên ngoài,cũng không xem trọng danh phận lớn nhỏ,Tỷ Tỷ đến trước thì Tỷ là Chính Thê,Muội đến sau chấp nhận làm Thiếp.
Mọi người há hốc mồm vì không thể tin vào tai của mình nữa.
-Đường Chủ nói gì thế,ta có nghe nhầm không a,chịu thiệt làm Thiếp để gả cho cái tên Xấu Xí kia á?
-Nhu Nhu sao phải làm Thiếp chứ?
-Bà im đi,đây là cách hoãn binh của cháu gái chúng ta đó...Vượt Thiên Kiếp xong đi đã rồi thì tính sau.
A Hắc ngớ cả người không biết phải nói gì luôn,Lý Tự Nhiên nói
-Vì vượt Thiên Kiếp mà Ngươi bấp chấp liêm sỉ luôn sao?
Cố Chánh Phương lên tiếng
-Lý sư đệ,im đi!
-Ta không im,Ta thấy bất bình cho A Hắc.
-A Hắc đâu phải là gì của Ngươi, Ngươi nổi giận gì hả?
-Hắn là ân nhân của Ta,Ta không thể trơ mắt nhìn Hắn bị Người ta gài bẫy tính toán.Độ người vượt Thiên Kiếp,nguy hiểm ngang nhau,nếu có gì thiếu sót,e rằng phải chết cùng.
-Nhưng Hắn đã hứa với Tổ Tiên chúng Ta phải bảo vệ hậu duệ của tộc Khương Bảo, không thể trái lời thề.
Tái Sinh nói
-Độ Thiên Kiếp không nhất thiết phải Kết Đạo Lữ Song Tu đâu,chỉ cần dụng Trận Pháp Độ Tiên là được mà.
Lão Khương nói
-Ngươi giỏi thật đấy,nói như không nói,Trận Pháp Độ Tiên đó cần đến sáu vị cao thủ liên kết không ngừng truyền linh lực hỗ trợ người vượt Thiên Kiếp,chúng ta tìm ở đâu ra hả?Huống hồ,nay mai hoặc đêm nay Nhu Nhu rất có thể viên mãn linh khí rồi a...
-Ta không phải cao thủ à?Tái Sinh ta cũng không muốn mắc nợ ân tình,Ta sẽ giúp Khương Nhu Nhu cô nương.
Cố Chánh Phương ngẫm một chút nói
-Khương cô nương có ơn cứu giúp khi Ta gặp nạn ở đây,Cố Mỗ và Sư đệ sẽ hỗ trợ cho cô nương Vượt Thiên Kiếp.
Lý Tự Nhiên trợn mắt nhìn Cố Chánh Phương
-Ta nói giúp Ả khi nào hả?
-Không có Sư Tôn ở đây,Đại Sư Huynh như Ta có quyền quyết định mọi chuyện.
A Hắc nói
-Lý huynh xin giúp đỡ...lẽ nào huynh muốn nhìn thấy Ta và Khương Nhu Nhu thành thân?
-Hừ ...Ta chỉ vì A Hắc thôi, trả ơn cứu mạng của Hắn.
-"Hừ lúc nào cũng lấy Dương Thiên Hạo ra trấn áp Ta,Ta chỉ vì không muốn hủy đi thành quả mà Ta dày công tô vẽ mà thôi."
Tái Sinh nói
-Vậy là đủ rồi ,hai Lão Già Khương linh lực yếu kém,võ công tệ hại đứng vào Trận chỉ cần giữ góc Trận là được.
Khương Nhu Nhu khom lưng,cúi đầu thủ lễ nói
-Đa tạ,đa tạ các vị chịu hỗ trợ cho Khương Nhu.
Đêm xuống trong người của Khương Nhu Nhu bất ổn,khí huyết dâng trào,Linh Đan dao động,nàng biết giờ khắc thăng cấp Linh Đan đã đến vội chạy ra sân trước nhà Chính ngồi toạ thiền tập trung linh lực chuyển hoá.Phu phụ Lão Khương cùng mấy người A Hắc,Cố Chánh Phương,Tái Sinh và Lý Tự Nhiên cũng chạy ra đứng theo hình lục giác,kết hợp nhau tạo Trận Pháp Độ Tiên.Lúc này bầu trời thành Vĩnh Hoa nổi gió tụ mây cuồn cuộn,sấm chớp đì đùng,trăm đạo Lôi Điện bắt đầu đánh xuống Khương Nhu Nhu.Đệ tử Bách Kiếm Môn mở kết giới bao quanh dịch trạm để đề phòng Khương Nhu Nhu đột phá Linh Đan phát khí tức làm ảnh hưởng những người dân lân cận.
-Uỳnh, ùynh...
Lôi Kiếp của cấp bậc Linh Đan càng cao sẽ càng lợi hại,vì thế Khương Nhu Nhu không tự tin vào một mình nàng có thể vượt qua nên phải tìm người hỗ trợ.
Nhưng giữa lúc Vượt Thiên Kiếp đến hồi căng thẳng thì hai con Rối Chủ cũng phá phong ấn xông ra gây rối.
-A...hai Con Rối Chủ phá phong ấn rồi ...mau ngăn cản chúng lại đừng để chúng hại Đường Chủ...
Tái Sinh nhăn nhó mặt mày nói
-Ai đã phá phong ấn thả bọn họ ra thế chứ?
Lý Tự Nhiên nói
-Hừ...dịch trạm có nội gián rồi a...Tên Điều Khiển Rối sớm không đến,muộn không đến lại ra tay ngay giữa lúc Khương Nhu Nhu Vượt Thiên Kiếp,mục đích của Hắn quá rõ ràng rồi,chính là muốn một mẻ giết sạch chúng Ta.
Cố Chánh Phương nói
-Tập trung đi,chỉ còn một chút nữa thôi...
-Híc...cháu gái tội nghiệp của Ta...cố gắng lên...
Hai con Rối đánh hạ đám đệ tử trong sân ,lao vào cào Lý Tự Nhiên và A Hắc.
-"Hừ,Ta không thể phát công trước mặt Cố Chánh Phương được..."
A Hắc trợn mắt kinh hãi hét lên
-A Nhiên cẩn thận!
-Véo...ầm,ầm...
Một thanh trường kiếm sắc lạnh sáng bóng bay đến ngăn cản cú cào đoạt mạng đó,cứu A Hắc và Lý Tự Nhiên khỏi nguy hiểm.
-Nghiệp chướng không được tác quái!
Mọi người đưa mắt nhìn ra cổng dịch trạm thì thấy một dáng người mặc y phục trắng tinh khôi,thướt tha uyển chuyển đi vào.Cố Chánh Phương chớp mắt một cái ngạc nhiên
-Nhậm Nhã sư muội!
Nhậm Nhã thu kiếm bắt đầu đánh nhau với cả hai con Rối Chủ.
-Cố sư huynh,đừng lo,Muội sẽ chế ngự hai con Rối này.
Chưa đầy mười chiêu ,Nhậm Nhã đã đánh nát Hà Tổng Binh khiến cho A Hắc,Tái Sinh và Lý Tự Nhiên có chút nghi ngờ,căng thẳng.
-"Nàng ta là sư tỷ Nhậm Nhã mà Tiểu Liên cô nương nói đến đấy sao?ra tay thật là mạnh bạo."
-"Tiểu Liên cô nương đã từng nói Nhậm Nhã bề ngoài ôn nhu,lương thiện nhưng bên trong là một ác ma giết người không chớp mắt,lẽ nào nàng ta muốn nhân cơ hội này trừ khử Tiểu Liên sao?"
-"Đến đúng lúc thật,như vậy những lời Tiểu Liên nói về Ả đều đúng cả rồi,ra tay thật tàn độc, Tiểu Liên khó giữ mạng rồi."
-Yaaa...
-Uỳnh!
Khương Nhu Nhu đột phá Linh Đan cấp Đại Hoàng Kim,khí tức phát ra làm cho Nhậm Nhã chùn bước,còn Tiểu Liên thì bị hất văng vào vách tường.
-Thành công rồi,Ta thăng cấp Linh Đan thành công rồi a...
Trong lúc mọi người đang thu lại linh lực thì Nhậm Nhã phát công đánh đến Tiểu Liên.
-Uỳnh!
Cố Chánh Phương kịp thời tung chưởng cản phá.
-Nhậm Nhã sư muội chớ nóng vội,đó là Tiểu Liên sư muội.
Sau đó Y tung ra Khốn Tiên Tác trói Tiểu Liên lại,điểm bùa phong ấn.
Nhậm Nhã ngạc nhiên tỏ ra khó hiểu nói
-Tiểu Liên sao?huynh có nhầm không ?không thể nào,muội ấy sáu năm trước luyện Tà Thuật đã bị nhân sĩ võ lâm phát lệnh truy sát,có người đã đánh hạ muội ấy ở Rừng Oán Linh rồi.
-Ta không nhầm,là Tiểu Liên muội ấy ,nhưng vài hôm trước muội ấy bị kẻ gian hãm hại Hạ Chú Thuật Nhục Thể Hình Nhân bây giờ mới trở nên như vậy,Ta đang đưa muội ấy về Trường Bạch Tiên để chữa trị và truy tìm Kẻ điều khiển Rối.
Tái Sinh lên tiếng nói
-Nghe danh nữ hiệp Nhậm Nhã Tiên Nữ Trường Bạch Sơn đã lâu , không ngờ hôm nay ta lại có diễm phúc gặp được,chẳng hay Nhậm cô nương đến thành Vĩnh Hoa có chuyện gì vậy?
Nhậm Nhã thủ lễ nói
-Ta đúng là Nhậm Nhã của Trường Bạch Tiên Môn nhưng không dám nhận mình là Tiên Nữ,chẳng hay các vị là...ơ...đây không phải là,là Lý sư đệ sao?sao đệ lại ở đây?còn Sư Tôn đâu?
Lý Tự Nhiên cười nhạt
-"Thái độ điềm tĩnh thật."
-Nhậm sư tỷ đã lâu không gặp,mấy năm qua Ta bị kẻ thù truy sát, không gặp Sư Tôn .
Cố Chánh Phương chỉ đưa mắt liếc Hắn một cái mà không nói gì.
-"Hắn đề phòng Nhậm sư muội,lẽ nào lời của Tiểu Liên là thật."
-Nhậm sư muội,đây là Khương Đường Chủ của Bách Kiếm Môn,những người này là đạo hữu đã giúp đỡ Ta trong lúc Quỷ Thi tấn công vào Thành Vĩnh Hoa.
-Chư vị xin cảm tạ vì đã giúp đỡ Cố Sư Huynh của ta,ta là Nhậm Nhã của Trường Bạch Tiên Môn.
-Nhậm cô nương.
Cố Chánh Phương nói
-Nhậm Nhã sư muội,tại sao muội lại đến đây?
-Nhận được tin của huynh báo về cho Lâm sư huynh,Ta nóng lòng muốn gặp huynh nên một mình đến đây,cũng may là đúng lúc giải vây cho huynh.
Lý Tự Nhiên nhếch mép cười khẩy
-Sư Tỷ đến rất đúng lúc đấy!
Vì lý do xuất hiện của Nhậm Nhã không có gì bất thường cho nên không ai nghi ngờ gì nữa.Khương Nhu Nhu cho người dọn dẹp lại dịch trạm và chuẩn bị sáng mai khởi hành đến Tô Hà.
Nhậm Nhã được sắp xếp ở cùng phòng với Khương Nhu Nhu,điều này khiến cho Lý Tự Nhiên có chút nghi ngờ.
-"Không giết được Tiểu Liên chắc Ả đã có kế hoạch khác,tại sao một nữ nhân hiền lành như Nhậm Nhã lại thay đổi đến đáng sợ thế này?Linh Đan đã có một lớp ngụy trang che chở,Tu Di của Ả không dừng lại ở Cận Tuyệt Đại Hoàng Kim,e là còn đáng sợ hơn... ở cùng Khương Nhu Nhu liệu Ả muốn giở trò gì đây?mục đích là gì?Nếu Ả là Kẻ điều khiển Rối thì Huyết Đàm kia có liên quan đến Ả rồi.Hừ đám phàm nhân phiền phức này không đáng để Ta bận tâm,nhưng nếu cản trở Ta lấy Thần Khí thì Ta không ngại giết sạch các ngươi."
A Hắc đêm đó bị Lý Tự Nhiên kéo vào không gian tâm thức.
-Chủ Nhân có gì căn dặn à?
-Nhậm Nhã rất có thể là Kẻ điều khiển Rối, ngươi đề phòng Ả hạ Chú Thuật vào Khương Nhu Nhu.
-Hạ Chú vào Nhu Nhu ư?Để làm gì chứ?
-Hừ,gọi thân mật ha,Nhu Nhu...
-Ơ thì...tên của nàng ta là Nhu Nhu mà...
-Khương Nhu Nhu hiện tại là Linh Đan cấp Đại Hoàng Kim nếu Kẻ điều khiển Rối muốn có thêm một tay sai đắc lực,ắt sẽ chọn nàng Ta để luyện thành Quỷ Thi cấp Đại.
-Chủ Nhân nghi ngờ Nhậm Nhã kia là Kẻ Bí Ẩn đứng sau mọi chuyện và là người Điều Khiển Rối?
-Tuy Ả đã che giấu Tu Di rất kỹ nhưng một người phàm muốn luyện Chú Thuật Tà Quái như Nhục Thể Hình Nhân thì bắt buộc phải Hoán Linh Đổi Cốt,cái mãnh Cốt của Hoàng Gia Ma Tộc bốc mùi nồng nặc như vậy sao qua được mắt của ta.
-Ừm...Ta quên mất,chính Người đã phát hiện ra đoạn Cốt Quỷ ở Huyết Đàm...nhưng mà... Trường Bạch Tiên Môn không phải là Chính Phái Trung Nguyên hay sao,sao lại nuôi dưỡng ra một người tàn độc như Nhậm Nhã phía sau Ả có bao nhiêu đồng bọn nữa chứ?
-Tham vọng của Tu Sĩ là vô tận,ai mà không ham muốn quyền lực,chỉ cần khiến Ả lộ đuôi cáo thì đám đồng bọn kia ắt sẽ lộ diện.
-Chủ Nhân chúng Ta đừng xen vào ân oán của Trường Bạch Tiên nữa được không?Ta muốn đi tìm người của Ngưu Tinh thôn.Ta chỉ muốn một cuộc sống yên bình bên căn nhà nhỏ,sáng tắm nắng ngắm hoa ngắm mây,tối ngắm trăng ngắm sao,ung dung tự tại.Hà cớ gì tranh đấu đến ngươi chết ta sống như vậy chứ.
-Chỉ có kẻ ngốc như ngươi mới nghĩ đến cuộc sống như thế ở thời chiến Tu Tiên này,hừ...Ta cũng không muốn quản chuyện của đám Tu Sĩ Trung Nguyên ,nhưng Ta muốn về Trường Bạch Tiên để hấp thụ Thần Khí ,mà kẻ Điều Khiển Rối lại là vật cản chân Ta.
-Tiểu Liên cô nương hiện tại đã là Con Rối, không thể đối chất với Nhậm Nhã được,ai trung ai gian không phải chỉ nói là được.
-Hừ...Ta có cách... Ngươi làm theo không được chằn chừ...
A Hắc có chút bất an trong lòng khi nhìn vẻ mặt âm hiểm của Lý Tự Nhiên.
-"Thần Tiên,càng lúc Người càng xa lạ với Ta rồi..."
...Một nơi hoang vắng gần Yến Hà...
Có bóng đen thấp bé bay vụt qua vụt lại trên những tán cây rừng,phía sau có cả chục đốm sáng đuổi theo sát nút.
-Ầm ,ầm...
Những đốm sáng túa ra vây quanh bóng đen ,nổ thành một trận đồ với những lá bùa khổng lồ bằng linh quang vàng.
-Á...aaa...Khấu Nương Tử cứu với....hu hu...
Thì ra đó là Tiểu Lục Lạc,nó đang bị đám Tu Sĩ giang hồ truy bắt.
-Ha ha ha...con Dơi Tinh kia...kêu gào lớn hơn nữa đi,gọi mẹ của mày đến cứu đi,ha ha ha...
-Ngươi điên à,Ả kia là Linh Tê Giáp sao có thể sinh ra một con Dơi chứ?
-Mặc kệ bọn chúng là ai ,phải bắt bọn chúng khai ra chỗ cất giấu kho báu a...
-Đúng đúng...còn phải lột da của con Linh Tê Giáp hơn ngàn năm đó nữa...ha ha ha...
-Uỳnh,ùynh...
Một loạt chưởng lực bay đến phá vỡ trận pháp giải cứu cho Tiểu Lục Lạc,Khấu Nương xuất hiện với bộ y phục đủ sắc cầu vồng.
-Dám ăn nói ngông cuồng với Lão Nương hả,Ta cho các ngươi đi đầu thai...yaaa...
-Hừ...Ả Yêu Quái kia đi chết đi...bày trận...yaaa...