Hắc Nguyệt Nương tung ra chín chiếc đuôi Hồ Ly màu đen tuyền,quất liên tục đến Dương Thiên Hạo,Y né tránh và triệu ra thần võ Xích Long Kiếm,một thanh trường kiếm màu trắng ,chuôi kiếm có khắc một con Xích Long quấn chặt đến gần nửa thân kiếm,cả hai đấu nhau ngang tài ngang sức.Hắc Nguyệt Nương vừa trông thấy dung mạo của Dương Thiên Hạo trong lòng có tâm tư riêng.
-"Đúng là danh bất hư truyền ,người này có dung mạo giống với"Hắn"đến bảy phần..."
Hắc Nguyệt Nương giũ hai tay áo tức thì tạo ra hai lốc xoáy chướng khí đen kịt lơ lửng trên không trung,từ trong hai lốc xoáy kia chạy ra hai đàn hồ ly đen ,bay nhảy cắn xé khắp nơi,có con bâu vào cắn cổ các đệ tử của Trường Bạch Tiên,có con bay vờn vây quanh Dương Thiên Hạo.Những đệ tử của Trường Bạch Tiên còn trụ vững liên tục phóng bùa chú thanh tẩy và rút kiếm chém chết những con hồ ly hung hãn kia,Hàn Bá Hoàng trưởng lão thì tạo ra một kết giới ngăn chặn bọn hồ ly chạy vào Chánh Điện Linh Ngọc nơi mà Tông Chủ và các Trưởng Lão đang điều trị thương tích.Đám đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo cũng tấn công vào đệ tử của Trường Bạch Tiên tạo ra khung cảnh hỗn loạn vô cùng.Dương Thiên Hạo thả ra con Xích Long đuổi giết Hắc Nguyệt Nương.
-Xích Long ra nào...
Hắc Nguyệt Nương cười khẩy có ý xem thường Xích Long kia,Bà ta tung đuôi quất vào Xích Long,cả hai đuổi đánh nhau bay về hướng Trường Bạch Sơn phía sau Môn Phái,Dương Thiên Hạo cũng vừa ngự kiếm bay theo,vừa bắn linh lực hạ sát bọn hồ ly đeo bám.
Lý Tự Nhiên đứng trong trận chiến cũng không được yên thân,Hắn bị ba bốn con hồ ly tấn công,phải dùng kinh công chạy nhảy không ngừng.
-Grao...
-Á...cái bọn hồ ly điên này...cút đi cút đi...yaa...
Lý Tự Nhiên nhìn hai lốc xoáy thả bọn hồ ly chạy ra mãi không hết ,cũng hiểu được mấu chốt của chú thuật này.
-Ái ya quên mất...là hai cái lốc xoáy này kết nối với hang ổ hồ ly trên Hắc Phong Đỉnh đây mà,mình vẽ ra mà mình quên mất...nhưng đây là chú thuật cấp cao của Yêu Hồ,mình vẫn chưa đủ mạnh để phá giải... phải làm gì đây...
Đúng lúc này Cố Chánh Phương và một số đệ tử của Linh Quang Điện chạy đến,Lý Tự Nhiên liền hét lớn
-Ô...đúng rồi nhớ ra chi tiết truyện này rồi... Đại sư huynh mau phong ấn hai cửa hang trên lốc xoáy đi...
Cố Chánh Phương nhìn vào hai lốc xoáy chướng khí mà kinh ngạc,rồi nhìn sang Lý Tự Nhiên
-Chú thuật bậc cao,ta không đủ linh lực để phá giải...hừm ...sao Hắn lại gọi đích danh Ta như thế ,muốn làm bẽ mặt ta sao?
Lý Tự Nhiên cũng đang đánh trả vài con hồ ly chốc chốc lại liếc nhìn Cố Chánh Phương.
-"Trong nguyên tác thì chính là ngươi khép cửa hang của hai cái lốc xoáy này chứ ai,vì thế mới được lòng của các sư huynh đệ đồng môn làm bước ngoặt cho đề cử tham gia Đấu Linh Đại Phái,còn không đánh đi nhìn ta làm gì chứ?"
-Đại sư huynh...ta yểm trợ huynh ,huynh nhanh tay lên...
Nói xong Lý Tự Nhiên điểm linh lực vẽ ra một chú thuật tạo thành một vòng tròn ánh sáng bao quanh chỗ của Cố Chánh Phương đứng,linh khí thanh tẩy đã ngăn cản được bọn hồ ly và đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo đến gần.
-Yaaa...nhanh đi linh lực ta có hạn thôi...
Thấy các sư huynh đệ khác cũng đang ngoái đầu nhìn mình ,Cố Chánh Phương nghiến chặt răng bay lên dồn hết linh lực,hai tay đẩy ra hai chưởng về lốc xoáy.
-Yaaaa...
-Uỳnh!
Tiếng nổ vang lên phá tan hai lốc xoáy đen ngòm kia biến mất,cửa hang kết nối bị đóng lại,bọn hồ ly không còn chạy ra nữa,các đệ tử của Trường Bạch Tiên cũng giết sạch bọn hồ ly sót lại.Cố Chánh Phương ngỡ ngàng không ngờ bản thân Y có thể phá chú thuật của Hắc Nguyệt Nương.
-Ta ta làm được sao?
Lý Tự Nhiên mỉm cười
-"Nam thứ chính đương nhiên cũng có những đặc quyền ưu ái hơn nhân vật phụ rồi...xem cái mặt ngố tàu thật là đáng yêu nhỉ..."
Cố Chánh Phương nghi ngờ nhìn Lý Tự Nhiên
-"Làm sao Hắn biết ta có thể phá giải chú thuật này chứ?"
Những đệ tử Vệ Môn Trường Bạch Tiên vẫn đang đấu quyết liệt với các cao thủ của Tà Giáo,hai bên tổn thất ngang nhau, không thể phân định thắng thua.
Một vị Hộ Pháp của Hắc Nguyệt Giáo nhìn thấy Cố Chánh Phương phá được hai lốc xoáy thì tức giận chuyển sang tấn công Y.
-Tiểu tử thối Ngươi cũng có chút năng lực đó...nhưng gặp phải Tuyết Tuyền Hộ Pháp ta thì ngươi tàn đời rồi...yaaa...
Bà ta phóng hàng trăm mũi tên độc từ trong hai cánh tay áo về phía Cố Chánh Phương,Y không hề nao núng mà dùng kiếm gạt đi,Tuyết Tuyền lao đến dùng huyền trượng tấn công Cố Chánh Phương,huyền trượng này có thể thu ,thả tùy ý ,lúc ngắn lúc dài , dài tận mười thước, có gắn một hình Mãng Xà ba đầu bằng đồng biết phun nộc độc .Tuyết Tuyền Hộ Pháp là cao thủ có linh đan đạt cấp Cận Hoàng Kim,linh lực hơn Cố Chánh Phương mấy bậc cho nên rất nhanh chóng Bà ta đã đánh cho Y trọng thương,ối máu,bay văng đi.Lý Tự Nhiên nhìn thấy thì lao qua ôm lấy Cố Chánh Phương,cản Y không bị va người vào cột hành lang Chánh Điện.
-Aaa...
-Sư huynh!cẩn thận!
Nhưng thân hình của Lý Tự Nhiên mảnh khảnh,ốm yếu không đỡ nổi Cố Chánh Phương khiến cho cả hai văng vào cột hành lang,nhưng người tiếp lưng vào cột là Lý Tự Nhiên còn Cố Chánh Phương nhờ có cái đệm thịt Lý Tự Nhiên mà không bị va đập,cả hai ngã ra đất,nhanh chóng đứng lên.
-Bốp!
-Ối mẹ ơi...đau hộc máu ta rồi...ặc ặc...
Cố Chánh Phương đứng nghiêng ngã,Y ôm ngực nói
-Ngươi chạy sang đây làm gì?
-Ặc ặc...đỡ huynh chứ làm gì...ặc...
-Dư thừa!
-Gì?
Lúc này Lâm Ngạn Hữu cũng lôi theo Nguyệt Y Thần ra đến Chính Điện,Y dùng kiếm kề cổ nàng ta,rồi hét lớn
-Dừng tay,nếu không Ta sẽ giết Thánh Nữ của các ngươi!
Tất cả đệ tử của Tà Giáo lập tức ngừng đánh ,và tụ họp về một bên, Tuyết Tuyền Hộ Pháp cũng không dám manh động,cũng trở lại vị trí Giáo Phái đứng.
-Thánh Nữ!tên tiểu tử khốn kiếp kia,nếu muốn được chết toàn thây thì thả Thánh Nữ của Hắc Nguyệt Giáo bọn ta ra mau .
Lâm Ngạn Hữu tay nắm chặt chuôi kiếm cứa nhẹ vào cổ của Nguyệt Y Thần khiến cho da của nàng bị trầy xước.
-Bọn Tà Giáo các ngươi mau rút khỏi Tô Hà Thành...
Cố Chánh Phương lẫn Lý Tự Nhiên vừa nhìn thấy Nguyệt Y Thần bị trầy xước liền hét lên
-Đừng mà!
Cả hai bối rối nhìn nhau trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người đang có mặt ở Linh Ngọc Điện.
Cố Chánh Phương ấp úng nói
-Lâm,Lâm sư đệ chớ manh động,Sư Tôn vẫn còn đấu nhau với Giáo Chủ của Hắc Nguyệt Giáo trên Trường Bạch Sơn,hãy để người trở lại quyết định.
Lâm Ngạn Hữu vẫn giữ chặt tay kiếm.
-Đại sư huynh ,đệ biết căn nhắc tiến thủ,nhưng bọn Tà Giáo này đã ra tay sát hại đệ tử Trường Bạch Tiên chúng ta, Đệ không thể tha cho Thánh Nữ của bọn chúng.
Lý Tự Nhiên há hốc cả mồm chưng hửng
-"Gì vậy hả?Nhị sư huynh có phải huynh không vậy?Ta tạo cơ hội để huynh tiếp cận vợ đẹp,huynh lại đi cứa cổ cô nương người ta...phá kịch bản hả?"
-Nhị sư huynh bình tĩnh đừng tạo thêm mâu thuẫn giữa hai môn phái,mọi chuyện hãy để Tông Chủ chúng ta xử lý...
Lúc này Hàn Bá Hoàng cùng Bàng Tông Chủ và các trưởng lão khác cũng đã ra khỏi Chính Điện.Bàng Tông Chủ nói
-Hắc Nguyệt Giáo các ngươi thật chẳng xem ai ra gì...hôm nay Giáo Chủ của các ngươi không nói cho ra lẽ thì đừng hòng rời khỏi đây!
Ông ta tung một chưởng đánh đến Tuyết Tuyền Hộ Pháp để thị uy.
-Uỳnh!
Bà ta theo phản xạ cũng tung ra chưởng lực ngăn cản,nhưng Bàng Tông Chủ có linh lực cao hơn Tuyết Tuyền,dù đang bị thương nhưng ông ta vẫn đánh Tuyết Tuyền Hộ Pháp ngã khỏi sân chính điện Linh Ngọc,bọn đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo phải hợp sức nhau đỡ bà ta lại,để bà ta không văng xa.
-Ư!
Tuyết Tuyền bị linh tức dội ngược,đã bị nội thương nhất thời không dám động thủ,nhưng vẫn cao ngạo nói
-Hừ...bọn người của Trường Bạch Tiên các ngươi lấy trộm Bảo Vật , giết hại đệ tử Hắc Nguyệt Giáo của chúng ta,còn bắt Thánh Nữ làm con tin ,việc làm đê tiện như vậy mà dám xưng là Danh Môn Chánh Phái sao?ta phỉ!
Bàng Tông Chủ nói
-Đệ tử của Linh Quang Điện chúng ta có xảy ra xung đột với đệ tử Hắc Nguyệt Giáo ở Trần Gia Trang nhưng tiệt nhiên không sát hại ai,Thánh Nữ của các ngươi vô cớ đuổi theo sau đòi giết hại đệ tử của Trường Bạch Tiên, hành động ngông cuồng,đừng trách tại sao lại bị thu phục đem về Trường Bạch Tiên Môn.
Tuyết Tuyền nói
-Thánh Nữ đã bị các ngươi phong ấn huyệt đạo, không thể nói chuyện , không thể đối chất,các ngươi muốn nói gì mà chẳng được!
Bàng Tông Chủ nhìn Cố Chánh Phương nói
-Ai đã phong bế Ả ta,mau giải chú đi!
Lý Tự Nhiên chưa kịp mở miệng thì Nguyệt Y Thần đã có phản ứng ,nàng dùng hết chân khí trong người cố bức phá chú thuật,ánh mắt của nàng đỏ hoe đầy giận dữ.Lý Tự Nhiên vừa trông thấy đã hét lên nhắc nhở Lâm Ngạn Hữu
-Nhị sư huynh thả Ả ra mau,Ả đang công phá Khống Linh Chú!
Lâm Ngạn Hữu chưa kịp nhìn lại thì đã bị hất văng bởi lực đẩy phát ra từ Nguyệt Y Thần.
-Yaaaa...
-Bốp!
-Á.
Nguyệt Y Thần cử động được chân tay , việc đầu tiên nàng ấy làm chính là đuổi giết Lý Tự Nhiên.
-Tiểu tử thúi đi chết đi...yaa...
Song đao từ cánh tay của Nguyệt Y Thần bay ra nhằm vào Lý Tự Nhiên mà đánh,Hắn giật mình co chân bỏ chạy, được vài bước thì dụng kinh công bay lên nóc Điện Linh Ngọc nhảy biến vào cánh rừng thông phía sau,Nguyệt Y Thần không bỏ qua lập tức bay theo truy sát .
-Muốn chạy sao đừng hòng!
Tuyết Tuyền vội phái vài người đuổi theo
-Đi bảo vệ cho Thánh Nữ!
-Dạ!
Cố Chánh Phương bị thương không thể di chuyển,tổn hao linh lực liền ra lệnh cho Lâm Ngạn Hữu
-Lâm sư đệ ,đuổi theo Hắn ta đừng để Hắn gây thêm hoạ cho Linh Quang Điện.
-Dạ!
Hàn Bá Hoàng liếc mắt ra lệnh cho hai vị đệ tử của Chấp Pháp Điện của mình đuổi theo sau.
Bàng Tông Chủ nói
-Hừ, Nhân vật chủ chốt của câu chuyện Thánh Nữ các ngươi đã đi khỏi rồi,Hắc Nguyệt Giáo các ngươi còn muốn đối chất gì nữa?
Tuyết Tuyền nói
-Ngoài số đệ tử đang chiến đấu ở Trường Bạch Tiên,Hắc Nguyệt Giáo ta vẫn còn hơn cả ngàn đệ tử ở ngoài Thành Môn Tô Hà,nếu như Bàng Tông Chủ dám phản kháng ,bọn ta sẽ tấn công phá hủy toàn Thành.
Bàng Tông Chủ nghiến răng nói
-Hừ...ngươi đang phô trương thân thế hay đang xem thường Đại Phái Trung Nguyên hả?
Hàn Bá Hoàng nói
-Tông Chủ xin dần cơn thịnh nộ...Hắc Nguyệt Nương và Dương Thiên Hạo vẫn chưa phân thắng bại...nếu bà ta quay lại đây đấu linh với chúng ta lần nữa,Ta e mọi người khó chống chọi...hãy chờ kết quả trận chiến rồi hãy quyết định.
Bàng Tông Chủ xem xét tình hình trong lòng cân nhắc
-"Hừm ...Hắc Nguyệt Nương linh lực cao siêu vừa xuất hiện đã đánh sáu trưởng lão và ta trọng thương, hiện giờ trên dưới Trường Bạch Tiên chỉ còn Dương Thiên Hạo là có thể chống đỡ...Ta nên trì hoãn để mọi người tịnh tâm điều thương..."
-Tuyết Tuyền Hộ Pháp ngươi đâu phải là Giáo Chủ ,ngươi có tư cách ra lệnh cho đệ tử Hắc Nguyệt Giáo phá Tô Hà Thành hay sao?
Tuyết Tuyền Hộ Pháp mím môi hằn hộc nhìn Bàng Tông Chủ
-Hừ...Giáo Chủ của ta sẽ nhanh chóng giết chết tên Dương Thiên Hạo và quay lại đây thôi...các ngươi chờ chết đi...
-Hừ...vậy Bổn Tông Chủ sẽ chờ xem sao!
Phạm trưởng lão đi xem tình hình của Dương Trưởng Lão thế nào rồi!các đệ tử còn lại nâng cao cảnh giác sẵn sàng chiến đấu,nếu phía Hắc Nguyệt Giáo dám manh động, thì giết không tha.
-Dạ,tuân lệnh!
Tuyết Tuyền cũng ra lệnh
-Tất cả đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo nghe đây,sẵn sàng đồ sát nếu như bọn Trường Bạch Tiên dám manh động.Hừ!
Lý Tự Nhiên dụng kinh công nhảy qua các ngọn cây một hồi thì đuối sức,Hắn đáp xuống đất chạy bộ.
-Ôi mẹ ơi...Thánh Nữ điên kia vẫn đuổi theo sau...ta đâu có vẽ cảnh này đâu à,tại sao Nguyệt Y Thần lại ghim thù Lý Tự Nhiên chứ?ta mà chết là hết truyện nha!
-Véo...
-Yaa...cứu với...
-Ầm,ầm...
Song Linh bay sượt qua tai của Lý Tự Nhiên chém gãy mấy cây thông, ngã rạp ầm ầm,khiến cho Hắn cuống cuồng bò chạy trên mặt đất né tránh,Nguyệt Y Thần chụp lại Song Linh tiếp tục rượt đuổi Lý Tự Nhiên,may cho Hắn là rừng thông mọc dày đặc nên Song Linh cũng bị cản trở khi tấn công mục tiêu,nhờ vậy mà Lý Tự Nhiên chạy ra đến sườn núi Trường Bạch.
-Uỳnh,ùynh!
Cách đó không xa Hắc Nguyệt Nương và Dương Thiên Hạo đang đấu linh lực,Linh Thần của Hắc Nguyệt Nương là một con Hồ Ly Đen chín đuôi kích thước to như một căn nhà đang vờn quanh con Xích Long rực lửa do Dương Thiên Hạo điều khiển.Hắc Nguyệt Nương đứng trên phiến đá nhô ra từ vách núi độ linh lực cho Hắc Hồ chiến đấu,còn Dương Thiên Hạo thì đứng hẳn lên trên đầu của Xích Long chỉ đạo cho Thần Võ đánh trả.
Nguồn gốc của Xích Long Kiếm vô cùng thần kỳ,trong nguyên tác thì Sư Tôn của Dương Thiên Hạo mở ra một Thời Không Môn dẫn Y đến một ngọn núi Rồng ,ở đây Dương Thiên Hạo đã mất đến nửa năm mới có thể đánh hạ được Xích Long và lấy Xương Cốt của nó luyện ra Thần Võ,Oán Hồn Xích Long cũng bị yểm vào Kiếm.Khi trở lại Trung Nguyên,Dương Thiên Hạo phải mất thêm một năm mới có thể thuần hoá được Xích Long Kiếm.Linh khí của Xích Long Kiếm không những trấn áp tà ma quỷ quái,xua tan tà khí mà còn đánh trả được với Tiên Nhân.Một khi kiếm xuất kích linh tức mạnh bạo sẽ đẩy lùi hơn trăm yêu ma cấp thấp bay xa cả dặm,yêu ma bậc Trung nếu bị Kiếm chém phải cũng tan xương nát thịt.Vì vậy khi đấu với Linh Thần của Hắc Nguyệt Nương,Dương Thiên Hạo vẫn giữ được thế cân bằng.
Hắc Nguyệt Nương nhếch mép cười nhạt,vẫn vẻ mặt bỡn cợt mà nói
-Không ngờ một Tu Nhân tầm thường như ngươi mà lại sở hữu một Thần Võ có nguồn gốc ở Thần Quốc,xem ra kẻ chỉ dạy đạo thuật cho ngươi không phải người Nhân Giới.
Dương Thiên Hạo không chút ngỡ ngàng nào mà nói
-Xuất thân của Hắc Giáo Chủ cũng không phải là tà ác gì,một Hồ Tiên đã phi thăng lên Tiên Giới ,chuyện mà biết bao Tu Nhân ao ước cũng không thể ,vậy mà Giáo Chủ đây Tiên không làm lại còn nặng lòng sân si,đấu đá...
Hắc Nguyệt Nương biết Dương Thiên Hạo có ý mỉa mai mình nên sắc mặt biến đổi trở nên lạnh tanh,nheo mắt nói
-Hừ...ta nghe nói Dương trưởng lão của Trường Bạch Tiên tính cương trực,lạnh lùng,ít nói...xem ra đó cũng chỉ là lời đồn... Người thật là lắm lời...yaa...
Hắc Nguyệt Nương thi triển đôi tay tạo ấn chú,Hắc Hồ tấn công vào Dương Thiên Hạo bằng những cú cào móng vuốt,đòn đánh trượt đã để lại nhiều đường rãnh sâu trên đất,vách đá và phá hủy một số cây rừng .
-Ầm, ầm...
Dương Thiên Hạo tay cầm kiếm đánh ra vài đường lập tức Xích Long theo đường kiếm mà tấn công,tốc độ bay của Xích Long cũng như những đường kiếm khí ,xoẹt qua xoẹt lại quanh Hắc Hồ để lại vệt lửa dài .
Lúc này Lý Tự Nhiên cũng chạy đến ,Hắn nhìn cuộc chiến trước mặt mà hãi hùng,ánh mắt vừa kinh ngạc vừa ngưỡng mộ
-"Woa...trận đánh này là trận đánh trên Hắc Phong Đỉnh đây mà... không ngờ mình lại có thể nhìn tận mắt ,người thật việc thật quả là kinh diễm ,thật hoành tráng quá đi... giống như đang xem phim Tiên Hiệp vậy à...".
Không để cho Hắn bình yên cảm thán, Nguyệt Y Thần đã tung song đao bay đến
-Tiểu tử thúi đi chết đi...
Lý Tự Nhiên theo phản xạ quay người đáp trả một chưởng,chưởng lực đánh văng Song Linh bay trở lại Nguyệt Y Thần,nàng thu song đao mà tê cả bàn tay,còn bị đẩy lùi một khoảng xa,ánh mắt ngỡ ngàng,đôi môi đỏ mọng bậm nhẹ run run
-"Tên tiểu tử này...chỉ một ngày không gặp sao Hắn có thể tăng linh lực cao như vậy...có thể phá đòn của Song Linh?"
Lý Tự Nhiên cũng chớp mắt liên tục
-Ô ...linh lực của ta tăng lên rồi kìa...Dương Thiên Hạo đúng là lợi hại...chỉ điểm vài huyệt đạo trên người mình thì đã giúp tăng linh lực cho mình rồi...
Được thế Hắn tấn công ngược lại Nguyệt Y Thần khiến cho nàng ta né tránh liên hồi,đánh nhau một lúc Nguyệt Y Thần lại triệu hồi Tiểu Cửu ra,con nhện lớn vừa xuất hiện đã dọa cho Lý Tự Nhiên xanh mặt ,lại bỏ chạy tiếp.
-Tiểu Cửu đến đây....triệu hồi!
-Réc... éc...
-Uý trời...mé ơi...nhện Tiểu Cửu...cứu với ...ta sợ côn trùng...aaa...
Lý Tự Nhiên chạy ra phiến đá ở sườn núi gần chỗ của Hắc Nguyệt Nương đang đứng , sự có mặt của Hắn đã làm cho Hắc Nguyệt Nương bị dao động,mặc dầu đang đấu nhau với Dương Thiên Hạo nhưng Bà ta vẫn có thể đẩy linh tức để ngăn Lý Tự Nhiên bước thêm,nhưng Lý Tự Nhiên cảm thấy Tiểu Cửu phía sau lưng của Hắn còn đáng sợ hơn Hắc Nguyệt Nương,Hắn trụ chân vận linh lực để đứng vững,còn con Tiểu Cửu thì bị linh tức đẩy văng khỏi núi.
-Yaaa...ông đây không muốn làm mồi cho bọ lông lá...Định Thần Chú...triển!
Chú thuật phát huy tạo thành một vòng ánh sáng vàng có hình hoa văn chữ viết đã bao bọc lấy Lý Tự Nhiên giúp cho Hắn không bị linh tức của Hắc Nguyệt Nương đánh văng.Bà ta hạ đầu mài,ánh mắt sắc bén đẩy chưởng lực về phía Dương Thiên Hạo,Y cưỡi Xích Long bay lên né tránh,trong khoảnh khắc này Hắc Nguyệt Nương thu lại Linh Thần ,quay sang tống cho Lý Tự Nhiên một chưởng,bổng đâu Nguyệt Y Thần cũng vừa đuổi đến ,nhìn thấy đệ tử yêu quý của mình xuất hiện ,Hắc Nguyệt Nương vội hút lại chưởng lực kia,khiến cho linh lực bị tổn hại.
-Tiểu tử thúi còn không bắt được ngươi sao ...ơ Sư Tôn...
-Y Thần!
-Soạt!
-Ư!
Lúc này Dương Thiên Hạo cũng thu lại Xích Long bay đáp xuống nơi của Lý Tự Nhiên đứng.
-Lý Tự Nhiên!
-Sư Tôn!
Dương Thiên Hạo bay xuống như một vị Tiên Nhân giáng thế,suối tóc phất phơ,vạt áo lung lay,Y như làm bừng sáng cả một góc trời , làm cho Lý Tự Nhiên ngẩn ngơ
-"Ôi...đẹp lung linh,đẹp trang nhã,đẹp niền nã , người đâu mà đẹp đến như vậy...Đại Thần à...ta si..."
-Bốp!
-Ối mẹ ơi!
Dương Thiên Hạo vừa đáp chân chạm đất đã vỗ cho Lý Tự Nhiên một bạt tay vào đầu,khiến cho Hắn xiểng niểng,đầu óc quay cuồng.
-Ai cho ngươi đến đây!đây là cấm địa của Trường Bạch Tiên Môn! Những đệ tử chưa đạt cấp linh đan Hoàng Kim không được đến đây!
Lý Tự Nhiên đưa một tay ôm đầu nói
-Dạ ,đệ tử chỉ mới nhập môn có một ngày nên không biết môn quy,xin Sư Tôn tha tội.
-"Hic...bộ Ngươi tưởng ta thích đến đây lắm hả?ta bị truy sát ,chỉ lo chạy chứ có biết mình đã chạy lên núi đâu chứ...vố người ta một cái muốn viêm sọ não à...đau...hic..."
Đẹp Điên đừng đến gần!
-Téng téng téng...cảnh báo bạn lại làm cho phản diện Lý Tự Nhiên mất hảo cảm,hệ thống sẽ trừ thêm 100 điểm linh lực,100 điểm ngầu,nếu điểm hảo cảm âm 100 điểm bạn sẽ bị phạt làm nhiệm vụ phó bản chuộc lỗi.
Dương Thiên Hạo nghe xong run môi bần bật
-Lại lại trừ điểm ư...ta chỉ dạy dỗ đệ tử thôi mà...có phải mày nhầm lẫn hay không?
-Trong khi làm nhiệm vụ Hảo Cảm bạn không thể dùng vũ lực với nhân vật mấu chốt.
-Grừ...ức chế thế hả?
Dương Thiên Hạo nhìn Lý Tự Nhiên có chút hối hận nhưng vẫn giữ thái độ lạnh lùng,gắng lắm mới nói ra được một câu
-Ta quên!
Lý Tự Nhiên ấm ức,môi mắt rưng rưng
-Sư Tôn bận trăm công ngàn việc,quên chuyện nhỏ nhặt này cũng đúng thôi,đúng thôi...
"Nếu không phải là nhân vật chính ta có lòng mến mộ thì ông đây đã đáp trả cho ngươi vài cái bạt tay rồi nhé."
Nguyệt Y Thần chạy đến bên Hắc Nguyệt Nương
-Sư Tôn người có sao không?
Hắc Nguyệt Nương liếc mắt nhìn vào Lý Tự Nhiên
-Tên tiểu tử này thật không đơn giản,ngươi là ai?
Lý Tự Nhiên biết rõ thân thế của Hắc Nguyệt Nương còn viết cho bà ấy đoạn tình yêu khắc cốt ghi tâm với Dương Thiên Hạo,nhưng cuối cùng ôm hận mà chết vì không thoát khỏi Thiên Kiếp ,Yêu và Người không được Trời kết lương duyên nếu trái luật trời ,sẽ bị Oanh Thiên Lôi đoạt mạng ,linh hồn tiêu tán không thể chuyển kiếp,Dương Thiên Hạo cũng vì vậy mà chết Tâm ,đi vào động vô danh trên Trường Bạch Sơn ẩn tu.
-"Hừm...ta chỉ mới nghĩ ra kết cục cho Đại Thần như vậy,nhưng chưa kịp vẽ đã bị hút vào đây..."
-Sư Mẫu...í lộn...tại tại nhan sắc của Người kiều diễm,mê hồn quá nên ta gọi nhầm...Giáo Chủ của Hắc Nguyệt Giáo...ta là Ngũ đệ tử của Sư Tôn tên gọi là Lý Tự Nhiên...vừa rồi Người đã nương tay xin đa tạ...
Hắc Nguyệt Nương nghe xong bậm môi nhịn cười,ánh mắt cũng dịu hẳn xuống
-Hừm ,ngươi khéo ăn nói hơn Sư Tôn của ngươi đó...
Nguyệt Y Thần thì mắt rực lửa nhìn Lý Tự Nhiên nói
-Hàm ngôn loạn ngữ...tên dâm tặc ngươi đừng hòng dùng vài câu nịnh nọt sẽ làm cho Sư Tôn của ta tha mạng cho ngươi...Sư Tôn giết Hắn đi...Hắn dám vô lễ với Sư Tôn...
Lý Tự Nhiên chớp chớp mắt chu môi phản bác
-Ê...lẽ nào cô nương không cảm thấy Sư Tôn của mình đẹp à?Hừm...mặc dầu trên giang hồ luôn ca ngợi dung nhan của Thánh Nữ Hắc Nguyệt Giáo kiêu sa,lộng lẫy,nhưng ta vẫn cảm thấy Hắc Giáo Chủ đây mới là tuyệt sắc giai nhân ,dung nhan kinh diễm, lẽ nào cô nương cảm thấy nhan sắc của Hắc Giáo Chủ không đáng nhắc đến nên mới hằn hộc với những câu khen ngợi của ta?
-Ngươi!ta,ta...Sư Tôn đồ nhi không có nghĩ như vậy...
-Y Thần...lui về sau...
-Dạ!
Dương Thiên Hạo cũng liếc mắt nhìn Lý Tự Nhiên,ánh mắt sát thủ khiến cho Hắn hồn phi phách tán,câm nín.
-Đủ rồi ngậm miệng lại đi.
-Dạ ,dạ...
Dương Thiên Hạo nói
-Hắc Giáo Chủ đến Trường Bạch Tiên Môn gây náo động là để tìm đồ đệ của mình hay là vì mục đích nào khác?
Hắc Nguyệt Nương nhướn nhẹ một bên đầu chân mày,nhìn Dương Thiên Hạo
-Hai tháng trước Bổn Giáo bị đánh cắp Bảo Vật gọi là Khống Hồn Kỳ,kẻ cắp kia đã sử dụng Võ khí Bạch Tơ Tiên tấn công đám đệ tử Hộ Pháp canh giữ Cấm Địa của Hắc Phong Đỉnh.Thần Võ này là báu vật trấn phái của Trường Bạch Tiên Môn,vậy ta hỏi Dương Trưởng Lão đây Bổn Giáo Chủ không tìm đến Tô Hà Thành chất vấn thì phải đi đến đâu hả?
Cả Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên đều kinh ngạc bởi vì theo nguyên tác truyện tranh mà họ biết không có tình tiết này,kẻ đánh cắp Khống Hồn Kỳ là sư muội của Nguyệt Y Thần,Nguyệt Y Tiên một nữ đệ tử khác của Hắc Nguyệt Nương vì lòng đố kỵ không được chọn làm Thánh Nữ nên Ả lấy cắp Khống Hồn Kỳ đi gieo hoạ cho Hắc Nguyệt Giáo khắp nơi,sau này bị Nguyệt Y Thần đánh chết.
Dương Thiên Hạo nhăn ấn đường suy nghĩ
-"Nội dung truyện bị xáo trộn rồi...kẻ bí ẩn lấy cắp Khống Hồn Kỳ là ai chứ?"
Lý Tự Nhiên cũng suy nghĩ
-"Nguyệt Y Tiên không phải kẻ trộm vậy ai trộm Khống Hồn Kỳ ? những án mạng ở khắp Trung Nguyên là ai ra tay ?Sao mình là tác giả mà mình không biết vậy nè?"
Dương Thiên Hạo nói
-Bạch Tơ Tiên Phất Trần đúng là Thần Võ trấn phái của Trường Bạch Tiên Môn,nhưng Bàng Tông Chủ người chấp chưởng môn phái vẫn chưa đủ khả năng để thuần hoá Thần Võ này,Bạch Tơ Tiên Phất Trần vẫn còn đặt trong Cấm Địa ,không thể nào tự bay ra ngoài gây sự .Hắc Giáo Chủ chỉ dựa vào dấu vết do Thần Võ để lại không đủ để quy tội cho Trường Bạch Tiên Môn chúng ta.
Hắc Nguyệt Nương phá lên cười khanh khách
-Ha ha ha...Dương Thiên Hạo ngươi quên là Hắc Nguyệt Nương ta đã từng phi thăng đắc đạo hay sao,dấu vết để lại có phải Thần Võ của Tiên Môn hay không ta còn nhầm lẫn sao?Tu Nhân các ngươi đúng là ngu xuẩn!
Lý Tự Nhiên nghe chửi thì nóng cả mặt
-Hắc Người Đẹp...á nhầm...Hắc Giáo Chủ , Người đã từng là Thần Tiên cho nên cũng hiểu rõ ở Tiên Giới không thiếu Mộc Liên Tơ nguyên liệu luyện ra Bạch Tơ Tiên Phất Trần, kẻ bí ẩn trộm Khống Hồn Kỳ không nhất thiết phải là người của Trường Bạch Tiên Môn,cũng có thể là một người phi thăng nhưng vẫn nặng lòng với Nhân Giới và quay lại gây rối.
Hắc Nguyệt Nương trợn mắt nhìn Lý Tự Nhiên
-Ngươi nói gì thế hả?ám chỉ ta ư?
Lý Tự Nhiên rối rít phân bua
-Không, không,không phải...ta chỉ đưa ra suy đoán của mình thôi à, không có ý ám chỉ ai cả,càng không dám ám chỉ Hắc Giáo Chủ.
-"Ta biết viết chữ chết mà ,nên không dám đụng chạm đến Bà La Sát đâu à."
Nguyệt Y Thần múa song đao nói
-Sư Tôn để đệ tử cắt lưỡi của Hắn xuống...
Tính nóng như lửa, không thể dần xuống Nguyệt Y Thần đã tung song đao đánh đến Lý Tự Nhiên,Dương Thiên Hạo liền phẩy tay áo đã gạt phăng đôi song đao kia dội ngược lại Nguyệt Y Thần ,chiêu thức quá nhanh khiến cho Nguyệt Y Thần bị song đao của mình đập vào ngực.
-Chớ ngông cuồng!
-Choang!
-Á!ặc.
Hắc Nguyệt Nương cắn nhẹ môi dưới,tung đuôi đánh đến,Dương Thiên Hạo đẩy Lý Tự Nhiên ra xa,tiếp chiêu ,lần này cả hai dùng quyền cước đánh nhau.
-Dương Thiên Hạo ngươi là tiền bối mà lại chẳng nương tay với hậu bối.
Dương Thiên Hạo mặt không biến sắc buông một câu như tạt nước lạnh vào mặt của Hắc Nguyệt Nương.
-Hắc Giáo Chủ cũng là tiền bối của Ta.
-Grừ... Ngươi.
Lý Tự Nhiên bị Dương Thiên Hạo đẩy ra xa mình ,nhưng lại đẩy đến gần Nguyệt Y Thần.
-Á ...Sư Tôn người đẩy ta sai hướng rồi...
Nguyệt Y Thần thì sáng mắt lên,cười đắc ý.
-Hừ...nạp mạng đi tên tiểu tử thúi...yaaa...
-Á Thánh Nữ điên...
Lý Tự Nhiên không chạy nổi nữa đành cận chiến với Nguyệt Y Thần,nhưng tay không đấu với song đao thật là quá nguy hiểm,Hắn vừa né đòn vừa nghĩ đến chú thuật
-Dùng cái nào cho tốt đây a...Ả đang nóng giận như vậy...dùng chú nào hạ hoả cho ổn đây...a...có rồi Hoán Hồn Chú...yaaa...chú này là mình nghĩ ra cho Tên A Nhiên tráo đổi linh hồn giữa Hắn với Cố Chánh Phương nhầm để đoạt vị trí Tông Chủ Trường Bạch Tiên,khi đó linh đan của Hắn là Đại Hoàng Kim hơn Cố Chánh Phương một bậc,chú thuật cao như vậy cấp linh đan Hoàng Kim mới thi triển nổi...với linh lực hiện tại mình đang có, miễn cưỡng cũng nói là ngang cấp bậc với Nguyệt Y Thần,dụng Hoán Hồn Chú có hiệu nghiệm không đây ,đổi trong chốc lát chắc được chứ hả...chỉ cần chạy xuống chân núi là đổi lại ngay thôi mà...Đổi đổi đổi...Á má ơi ,Thánh Nữ điên cứu với ...aaa...
Nguyệt Y Thần cầm song đao chém tới tấp, dồn Lý Tự Nhiên đến gần một cây thông cổ thụ ,Hắn bí đường vẽ vội chú thuật vào bàn tay,xoay người,đánh vào Nguyệt Y Thần,nàng ta cũng vừa vung đao chém đến.
-Á ...đánh liều vậy...Nguyệt Y Thần...Hoán đổi...triển...
Lúc này Lâm Ngạn Hữu cũng chạy đến phía sau lưng Nguyệt Y Thần
-Lý sư đệ !Yêu Nữ chớ có ngang tàn...
Y chụp lấy cổ tay của Nguyệt Y Thần ngăn lưỡi đao trên tay của nàng chém xuống.
Lý Tự Nhiên trợn mắt kinh ngạc nhìn chú thuật của mình thi triển phát huy tác dụng ngoài sức tưởng tượng.Chớp mắt một cái đã biến đổi thành Nguyệt Y Thần,và đang bị Lâm Ngạn Hữu nắm chặt cổ tay phải,Hắn chưa kịp nói tiếng nào đã bị Lâm Ngạn Hữu đẩy cho một chưởng vào ngực
-Bốp!
-Á...Nhị sư huynh sao ,sao lại đánh ta...
Lâm Ngạn Hữu há hốc mồm nhìn vào Nguyệt Y Thần bên cạnh mà mình vừa ra tay đánh như đang nhìn một sinh vật truyền thuyết
-Ôi...giọng giọng nói của ngươi,sao nghe giống tiếng Ngũ sư đệ của ta vậy hả?
Nguyệt Y Thần thấy choáng váng một cái nhìn lại đã thấy bản thân mình đang đứng cạnh bên Lâm Ngạn Hữu.
-Gì vậy ?Tên tiểu tử thúi ngươi dám dụng Dị Dung Thuật giả mạo Bổn Cô nương sao hả?Tài cán không đủ nên không thể giả giọng của ta rồi ư ...Ơ...
Nguyệt Y Thần đưa tay định phóng song đao thì thấy tay áo bằng vải thô cứng thì hoảng vía nhìn lại thân thể.
-Á ...cái cơ thể thối tha này...Tiểu tử thúi ngươi đã làm gì ta hả?
Lý Tự Nhiên vì không đủ linh lực để dụng chú thuật cấp cao cho nên khi biến đổi đã xảy ra phản phệ,Hồn hoán đổi nhưng không hoà nhập thể xác,giọng nói vẫn là giọng nói của đối phương.
Lý Tự Nhiên nói
-Nhị sư huynh ta và Ả đã hoán đổi thể xác,cho nên Nguyệt Y Thần chính là ta Lý Tự Nhiên,còn kia là Ả Thánh Nữ điên cuồng,xấu xí của Hắc Nguyệt Giáo.
Lâm Ngạn Hữu nghe xong càng phát hoảng vội đứng xa Nguyệt Y Thần lẫn Lý Tự Nhiên trăm bước.
-Ngươi nói thật là khó tin...tránh xa ta ra đừng có đến gần a.
Nguyệt Y Thần nghe đến việc bị Lý Tự Nhiên yểm chú Hoán Linh Đổi Xác thì nàng giận đến bốc hỏa,nghiến răng nghiến lợi
-Tên tiểu tử thúi chết tiệt...yaa...
Nàng ta tung một chưởng về phía Lý Tự Nhiên bây giờ đang trong thân xác của nàng,nhưng vì Lý Tự Nhiên đã dụng hết linh lực để yểm chú cho nên Nguyệt Y Thần không thể đánh ra chút linh lực nào,nàng ngáo ngơ nhìn Lý Tự Nhiên đang ôm mặt chạy loạn xung quanh.
-Sao sao không có chút linh lực nào vậy...
-Á ...chết ta rồi ,Nhị sư huynh cứu mạng,cứu mạng...
Lâm Ngạn Hữu thấy Lý Tự Nhiên trong bộ dạng của Nguyệt Y Thần làm mấy động tác ngu ngốc cũng cảm thấy mất mặt ,Y nói
-Ngươi làm ơn đi đứng cho đàng hoàng,sao cứ nhảy nhót như khỉ vậy chứ...Ả không còn linh lực nữa , không đánh chết ngươi đâu...
Lý Tự Nhiên nghe vậy thì đứng lại sờ soạng khắp thân
-Uý...ta không sao ư...hay quá ,hay quá...
Nguyệt Y Thần trông thấy thì trợn tròn mắt,hét lên chạy đến đá cho Lý Tự Nhiên một cái vào bụng khiến cho Hắn té ngửa ra sau
-Bỏ cái tay thúi của ngươi xuống, không được sờ soạng Ta...aaaaa...
-Á đau chết ta rồi !
Nguyệt Y Thần theo thế ngồi lên người của Lý Tự Nhiên mà tát liên tục
-Dâm tặc ,dâm tặc ,ta sống chết với ngươi...
Lâm Ngạn Hữu thấy cảnh một nam nhân ngồi lên người của một nữ nhân thì chết khiếp vì ngượng,Y vội ôm ngang eo kéo Nguyệt Y Thần ra khỏi Lý Tự Nhiên
-Cô nương bình tĩnh,cô nương bình tĩnh,cô nương là đang tự làm hại thân xác của mình đó...
Nguyệt Y Thần bị Lâm Ngạn Hữu ôm liền nhảy dựng hét toáng lên
-Á buông ta ra...dâm tặc ,các ngươi đều là dâm tặc...Sư Tôn...Sư Tôn...hu hu...
Lâm Ngạn Hữu há hốc mồm chết đứng vì quên mất Nguyệt Y Thần mặc dù đang ở trong thân thể của Lý Tự Nhiên nhưng tâm hồn vẫn là nữ nhi.
-Ta ta ta xin lỗi...
Lý Tự Nhiên ngồi dậy ,mặt mày trầy xước,chảy cả máu mũi, đau quá cũng kêu khóc ầm trời
-Hu hu hu...Sư Tôn cứu ta...hic hic...
Đang đánh nhau kịch liệt với Hắc Nguyệt Nương,Dương Thiên Hạo nghe tiếng của Lý Tự Nhiên khóc cũng chưng hửng,Hắc Nguyệt Nương nghe tiếng đệ tử của mình gào thét cũng ngạc nhiên,cả hai dừng tay lại ,vội chạy sang xem thử.
Hắc Nguyệt Nương dù đạo hạnh cao nhưng vẫn không nhìn ra Hoán Hồn Chú, khi đến đã thấy Lý Tự Nhiên chạy lại mắt đỏ hoe ước lệ ,giọng nói thì của Nguyệt Y Thần gọi Bà là Sư Tôn
-Sư Tôn, Sư Tôn,tên dâm tặc đó đã yểm chú vào người của đệ tử...Sư Tôn hãy trừng phạt Hắn đi...hic ...
Hắc Nguyệt Nương bất ngờ không biết phải làm gì
-Ngươi,ngươi là...
Còn Dương Thiên Hạo thì quá đỗi kinh ngạc
-Hoán Hồn Chú!
"Sao có thể?Lý Tự Nhiên chưa kết linh đan sao có thể tạo được chú thuật này hả?phải đến khi Cố Chánh Phương kế vị Tông Chủ,Hắn mới tạo ra chú này yểm vào thân của Cố Chánh Phương mà...tên tiểu tử này thật sự lợi hại từ lúc còn là tiểu lưu manh sao?"
Hắc Nguyệt Nương nghe qua thì mới hiểu được nữ đệ tử của mình đã bị Lý Tự Nhiên đổi thân xác.
-Lý nào là vậy...tiểu tử thúi thật ra ngươi là ai hả...Chú thuật bậc cao này chỉ có Thần Tiên hoặc Tu Nhân cấp linh đan Đại Hoàng Kim mới có thể thi triển...ngươi,ngươi còn chưa kết linh đan...vô lý ...
Vì chú thuật này quá đổi tà mị cả Hắc Nguyệt Nương cũng không biết cách phá giải ,nên không thể tự tiện đánh hồn phách của Nguyệt Y Thần ,Lý Tự Nhiên ra để đổi trở lại.
-Mau giải chú cho đệ tử của ta ,nếu không ta san bằng cả Trường Bạch Tiên này!
Lý Tự Nhiên lúng túng đáp
-Xin Hắc Giáo Chủ đừng giận...hậu bối bây giờ đã cạn kiệt linh lực,còn bị nội thương khó dụng thuật giải chú...xin chờ cho hậu bối tịnh dưỡng ít hôm,ta sẽ giải chú yểm cho Nguyệt Y Thần cô nương.
Dương Thiên Hạo thì thở dài ngao ngán ngộ ra mấu chốt
-"Là tên nhóc Lý Tự Nhiên tác giả của bộ truyện này đây mà,viết ra tình tiết vô lý cùng cực này,hừ bị chửi cũng chẳng oan.
...Ta đã xem qua...linh lực dụng chú quá yếu...thêm một thời gian nữa chú sẽ tự hoá giải ...bây giờ việc cần làm là đuổi Hắc Nguyệt Giáo rời khỏi Tô Hà Thành ."
-Hắc Giáo Chủ xin bình tâm lại...thân thể của Thánh Nữ Nguyệt Y Thần bây giờ đã bị đồ nhi hoán đổi, nếu có thương tích gì thì chính là Nguyệt Y Thần cô nương phải gánh chịu...chi bằng Hắc Giáo Chủ hãy trở về Hắc Phong Đỉnh ,chuyện Khống Hồn Kỳ tại hạ hứa sẽ điều tra cho minh bạch ,và đích thân hộ tống Nguyệt Y Thần cô nương về Hắc Nguyệt Giáo.
Hắc Nguyệt Nương nhìn Nguyệt Y Thần bên cạnh thở nhẹ một cái nói
-Với bộ dạng này con đúng là không tiện ở bên cạnh ta...con còn phải giám sát cái thân thể kia ...Con ở lại đây tiếp tục nhiệm ta giao phó...
Nguyệt Y Thần tinh ý hiểu ra Hắc Nguyệt Nương muốn làm gì,nàng có chút ấm ức nhưng cũng không dám cãi lời Sư Tôn
-Dạ,Sư Tôn nói gì đệ tử cũng nghe theo.
Hắc Nguyệt Nương nói
-Dương trưởng lão đã nói ra thì phải làm được,ta muốn một tháng sau gặp lại Nguyệt Y Thần và Dương trưởng lão ở Hắc Phong Đỉnh,nếu thời hạn đến mà không thấy người,Hắc Nguyệt Nương ta sẽ cho máu rữa Tô Hà Thành.
Dương Thiên Hạo mặt vẫn lạnh tanh nói
-Một tháng sau gặp lại!
Hắc Nguyệt Nương giũ tay áo tức thì biến ra một cái kiệu cùng đàn hồ ly đen , mỗi con hồ ly điều ngậm một đầu dây lụa đỏ ,đầu kia buộc vào tay vịn , Bà chậm rãi ngồi vào kiệu ra lệnh.
-Đi!
Đàn hồ ly liền bay lên trời kéo theo chiếc kiệu phi như gió thoáng chốc đã mất hút vào làn mây.Nguyệt Y Thần nhìn theo bậm môi uất nghẹn
-Tiễn Sư Tôn!
Lâm Ngạn Hữu nói
-Sư Tôn,chúng ta phải giữ Ả ở lại đây sao?bọn người của Hắc Nguyệt Giáo vẫn còn đánh nhau với đệ tử môn phái ta ở Linh Ngọc Điện,Tông Chủ sẽ không bỏ qua cho họ đâu,nếu đưa Ả về Môn Phái thế nào Sư Tôn cũng bị khiển trách.
Nguyệt Y Thần nói
-Ngươi đừng lo,Sư Tôn của ta đã sớm truyền lệnh đi ,cho đệ tử rút khỏi Trường Bạch Tiên rồi.
Dương Thiên Hạo nói
-Trận chiến này vì kẻ bí ẩn giá hoạ cho Trường Bạch Tiên gây ra,Ta sẽ đi giải thích với Tông Chủ.
Đoạn quay sang Lý Tự Nhiên nói
-Từ giờ trở đi ngươi đừng lên tiếng,đừng để ai biết ngươi đã luyện tà thuật!
Lý Tự Nhiên trố mắt cá nói
-Tà thuật?ta có luyện tà thuật bao giờ...Sư Tôn ta không biết chú thuật này là Hoán Hồn Chú ta chỉ học lóm được từ một vị Tán Tiên.
-Hừ...Hoán Hồn Chú là một trong những cấm thuật,ngươi tốt nhất là đừng sử dụng lần nào nữa,nếu không sẽ bị đánh nát linh đan,phá linh hạch,trục xuất khỏi sư môn.
-Sư Tôn những thứ người nói,ta không có...
-Ngươi...im lặng đi,từ giờ cho đến khi giải chú không được nói gì hết
-Sư...
-Câm!
-Ưm!
-"yaa...ức chế thế hả...ngang tàn,vô lý,Sư Tôn kiểu gì đây chứ?"
-Ngươi đang nghĩ xấu về ta à?
Lý Tự Nhiên giật thót một cái lắc lắc đầu
-"Không không có".
Lâm Ngạn Hữu nói
-Ngũ sư đệ nên nghe lời giáo huấn của Sư Tôn...ế và cả Ả cũng nên im lặng.
Dương Thiên Hạo nói với Nguyệt Y Thần
-Ta mong rằng cô nương đừng manh động,tự tiện làm theo ý mình mà lộ thân phận,nếu Lý Tự Nhiên bị xử phạt môn quy thì cô nương cũng không bình an đâu.
-Hừ...ta biết cân nhắc Dương trưởng lão nên lo cho đệ tử của mình thì hơn.
Phạm trưởng lão cũng vừa đến
-Dương trưởng lão,Hắc Giáo Chủ đâu rồi?
-Bà ta quay về Hắc Phong Đỉnh rồi!
-Uý!đây đây không phải là Thánh Nữ của Hắc Nguyệt Giáo hay sao,bọn đệ tử Tà Giáo đang đòi chúng ta thả Ả ra đấy!
-Không cần hoảng hốt,ta sẽ giải thích sau...chúng ta quay về môn phái trước ...Ngạn Hữu con ra phía sau phiến đá kia đưa hai tên đệ tử của Chấp Pháp Điện về...
Bấy giờ mọi người mới ngạc nhiên về sự hiện diện của đệ tử Chấp Pháp Điện,hoá ra từ lúc Lý Tự Nhiên đến thì hai tên đệ tử của Chấp Pháp Điện cũng nấp sau phiến đá quan sát bọn họ,nhưng đã bị Dương Thiên Hạo điểm chú đánh ngất đi,vì Y biết rõ Hàn Bá Hoàng không phải là thứ tốt lành gì.
Tuyết Tuyền Hộ Pháp cùng các đệ tử của Hắc Nguyệt Giáo nghe được mật lệnh truyền âm của Hắc Nguyệt Nương thì cũng nhanh rút khỏi Trường Bạch Tiên rời Tô Hà về Hắc Phong Đỉnh,mà không dám chậm trễ hay tìm hiểu nguyên nhân gì.
Ở Điện Linh Ngọc,Dương Thiên Hạo và Bàng Tông Chủ cùng các vị Trưởng Lão bàn về kẻ bí ẩn có khả năng điều khiển Thần Võ mô phỏng Bạch Tơ Tiên Phất Trần đến Hắc Nguyệt Giáo đánh cắp Khống Hồn Kỳ đi gieo hoạ cho Trường Bạch Tiên.
Bàng Tông Chủ nói
-Ta vừa nghe qua Dương Trưởng Lão báo tin đã tức tốc đi đến Cấm Địa xem xét,Bạch Tơ Tiên Phất Trần vẫn còn không hề có ai chạm đến,việc Kẻ bí kia vì sao giá hoạ cho Trường Bạch Tiên Môn chúng ta,cần phải được điều tra rõ ràng, không chỉ vì thanh danh của Bổn Phái mà còn là việc ngăn chặn xung đột với Hắc Nguyệt Giáo.
Hàn Bá Hoàng nói
-Mọi chuyện chỉ là do một phía Hắc Nguyệt Nương nói,dấu vết kia thì ở Hắc Phong Đỉnh làm sao chúng ta kiểm chứng được đó có phải là do Ả ta bịa chuyện và lấy cớ tấn công vào Môn Phái chúng ta hay không, việc nhiều đệ tử Trường Bạch Tiên bị Hắc Nguyệt Giáo giết hại không thể bỏ qua được,này Thánh Nữ của chúng đã ở trong tay chúng ta ,hãy xử tử Ả trả thù cho những đệ tử đã chết.
Lâm Trưởng Lão nói
-Hàn Trưởng Lão đã khinh xuất rồi,Hắc Nguyệt Nương là Hồ Tiên đã từng đắc đạo Tu Di đứng đầu Trung Nguyên,nếu muốn giết người không cần thiết phải dựng chuyện,huống hồ Dương Trưởng Lão đã có giao ước với Ả ta là sẽ điều tra kẻ bí ẩn là ai và đảm bảo an toàn cho Nguyệt Y Thần,nếu chúng ta giết Thánh Nữ của bọn họ có khác gì bội ước nuốt lời...Trường Bạch Tiên Môn chúng ta sẽ mang ô danh.
Hàn Bá Hoàng nghiến răng,vẻ mặt nhăn nhó nói
-Việc giao ước là chuyện của một mình Dương Trưởng Lão tự ý quyết định,Hắn tự mà gánh chịu lấy...
Bàng Tông Chủ nói
-Không thể nói như vậy được,dầu sao Dương trưởng lão là người của Trường Bạch Tiên,Ta quyết định rồi sẽ để trách nhiệm điều tra ra tên bí ẩn vu oan cho Bổn Phái lên Linh Quang Điện,nếu sau một tháng không có tiến triển gì thì Dương Trưởng Lão sẽ bị xử theo Môn Quy.
Dương Thiên Hạo thi lễ nói
-Theo lệnh của Tông Chủ,không còn gì nữa Ta xin mạn phép rời đi...
Sau đó Y quay lưng ra khỏi Chính Điện Linh Ngọc,bỏ lại phía sau ánh mắt soi mói và lời bàn tán của các Trưởng Lão khác,Hàn Bá Hoàng ném ánh nhìn đầy nham hiểm đến Dương Thiên Hạo,trong lòng nhiều toan tính.
-"Hừm,thật cao ngạo,rồi ngươi sẽ trả giá...".
Ở Linh Quang Điện,các đệ tử có cấp bậc cao tụ lại ở sân chính điện nhìn Lý Tự Nhiên và Nguyệt Y Thần trước mắt mà xầm xì bàn tán.
-Sư Tôn sao lại đưa cái Ả Tà Giáo phiền phức này về đây chứ?sao Người không trả Ả cho Hắc Giáo Chủ đi?
-Ngươi mà biết cái gì,vì giữ Ả lại làm con tin ,nên Hắc Giáo Chủ mới rút người về Hắc Phong Đỉnh đó...
-Vậy giữ Ả lại đây bao lâu,ta nghe nói tà thuật của Hắc Nguyệt Giáo đáng sợ lắm,có loại ăn thịt uống máu người để tu luyện nữa đó.
-Ngươi điên à,đó là cách thức của Ma Tộc tu luyện...Hắc Nguyệt Giáo ngoài Hắc Giáo Chủ ra thì toàn là Tu Nhân,ăn thịt uống máu gì chứ?
-Giữ Ả lại bảo lâu cũng được,có lá bùa hộ mệnh này thì Hắc Nguyệt Giáo sẽ không tự ý tấn công vào Tô Hà Thành nữa...
-Hi hi hi...có mỹ nữ ngắm cũng tốt ...
-Mỹ nữ ư,Nhậm Nhã sư tỷ cũng đẹp không kém Ả nha...
Cố Chánh Phương nhìn thấy Nguyệt Y Thần cứ đứng gãi tai gãi đầu,cử chỉ nhếch nhác thì cũng ngạc nhiên hỏi
-Nguyệt cô nương không sao chứ?bị đau chỗ nào hay sao?
Lý Tự Nhiên nghe hỏi không thể mở miệng nói cho Y rõ sự tình,đành mỉm cười bẽn lẽn,nụ cười vô ý đã khiến đã khiến cho Cố Chánh Phương ngơ ngẩn thoáng chốc đỏ cả mặt.Lâm Ngạn Hữu ngây ngô hỏi
-Đại sư huynh,huynh không được khoẻ sao,tại sao mặt của huynh bổng dưng đỏ bừng lên như vậy?
Cố Chánh Phương lúng túng
-Ta ta không sao,đệ nhìn nhầm rồi...
Lý Tự Nhiên chớp chớp mắt
-"Thôi rồi,tiểu Nam Thần này đã si mê Nguyệt Y Thần rồi,thế thì Lâm Ngạn Hữu sẽ bị "ế" hả?Không được phải phá hình tượng của Ả tà giáo này mới được, không để Cố Chánh Phương yêu Ả được."
Nghĩ là làm,Lý Tự Nhiên dùng tay đẩy đầu mũi lên tạo thành mũi lợn ,còn làm mắt lác,chẳng những khiến cho Cố Chánh Phương giật mình còn làm cho các sư huynh đệ muội ở đó phát hoảng.
-Ớ,Nguyệt Cô nương...
-Ả Ả bị gì vậy?tẩu hoả nhập ma á...hay hay phát điên rồi...
Lâm Ngạn Hữu thì kéo tay Lý Tự Nhiên xuống
-Đệ làm cái gì vậy hả,sao cứ gây chuyện...
Nguyệt Y Thần nhìn thấy Lý Tự Nhiên bêu xấu mình trước mọi người thì điên tiết ,nắm chặt cổ áo của Hắn,trừng mắt đe doạ,nhưng vì không thể nói chuyện nên nàng cứ ư ư ưm ưm .
-"Grừ tên tiểu tử thúi , ngươi dám bêu xấu ta hả,có thôi ngay hay không,ta đánh ngươi đấy!"
Lý Tự Nhiên chụp vào tay của Nguyệt Y Thần giằng lấy cổ áo lại nói ưm ưm
-"Buông tay ra,cái ả điên kia,buông ra mau,ta không nhịn đâu nhé..."
Hai người giành giật một hồi thì nghe một tiếng rách của vải lụa
-Xoẹt....
Mọi người há hốc mồm,trố mắt nhìn Lý Tự Nhiên đang trong thân thể của Nguyệt Y Thần,y phục đã bị xé rách làm cho một bên vai lộ hẳn ra với nửa chiếc áo yếm.Cố Chánh Phương hét lên
-Không được nhìn!
Mọi người liền quay mặt đi chỗ khác,lúc này một chiếc áo khoác ngoài bằng lụa mỏng màu xanh trời bay đến vắt vào vai của Lý Tự Nhiên chế đi chỗ áo rách,Dương Thiên Hạo bước vào.
-Đang làm loạn gì thế hả?
Mọi người hoảng vía vội thi lễ
-Sư Tôn!
Dương Thiên Hạo hạ đầu mày nhìn Lý Tự Nhiên,khiến cho Hắn như chết lặng
-Chỉ biết gây hoạ...
Sau đó Y nhìn sang Nguyệt Y Thần nói
-Nếu không biết cân nhắc Ta sẽ dụng chú Khóa Linh khiến cho ngươi thành một tản đá.
Nguyệt Y Thần tuy tính tình ương ngạnh, ngoan cường nhưng chẳng hiểu sao đứng trước Dương Thiên Hạo thì nàng ta mất hết cao ngạo,chỉ khẽ gật đầu.
-Ừm...
Vì sự hoán đổi của Lý Tự Nhiên và Nguyệt Y Thần cho nên cả hai không thể ở cùng phòng với các năm nữ đệ tử khác, Nguyệt Y Thần lại rất căm thù Lý Tự Nhiên sợ khi giải được chú nàng sẽ hạ sát đệ tử của Linh Quang Điện nên Dương Thiên Hạo đã cho cả hai ở chung phòng với mình để tiện quan sát sự biến đổi ngược lại.Cố Chánh Phương thắc mắc hỏi
-Sư Tôn sao lại làm như thế,hai người bọn họ...sao có thể ở cùng phòng với Sư Tôn chứ?
-Ta có chuyện truy vấn bọn họ,con đừng quan tâm,còn nên đi chỉnh đốn trên dưới Linh Quang Điện,hai ngày sau chúng ta sẽ đến Trần Gia Trang điều tra.
Tuy trong lòng còn nhiều nghi vấn nhưng Cố Chánh Phương không thể hỏi gì thêm,chỉ biết rằng giữa Dương Thiên Hạo và Lý Tự Nhiên có gì đó rất khó hiểu.
-Dạ, tuân lệnh Sư Tôn.
Đêm đến cũng là lúc mọi người đi tắm trước khi đi ngủ thì tư phòng của Dương Thiên Hạo lại huyên náo tiếng cãi nhau của Lý Tự Nhiên và Nguyệt Y Thần,các đệ khác đều nghe thấy nhưng không dám đến xem xét,chỉ phớt lờ mà đi ngang qua.
-Ả Thánh Nữ điên kia có buông tay khỏi tóc của ta hay không hả?
-Grừ ngươi buông tay khỏi đôi má của ta mau...dâm tặc.
-Hai ngươi đừng ồn nữa.
Cơ sự là vì Lý Tự Nhiên muốn đi tắm,nhưng khổ nỗi Hắn lại đang là Nguyệt Y Thần cho nên nàng ta không muốn Hắn cởi bỏ y phục,nhìn thấy thân thể của mình.
-Yaaa...ta sẽ bịt mắt lại không nhìn có được không?lẽ nào ngươi muốn mấy ngày liền không tắm ,
-Đương nhiên là không được,khi ngươi lau thân thể sẽ chạm vào...yaaa...nghĩ thôi đã muốn giết chết ngươi...
Nhìn thấy cả hai túm tóc nhau ,Dương Thiên Hạo không can ngăn mà chỉ đứng quan sát
-"Lý Tự Nhiên không phải là phản diện mấu chốt,thông minh,giảo hoạt,lì đòn nhất trong truyện này hay sao,cử chỉ hành vi của Hắn bây giờ thật khác xa quá ... Phải nói là một tên vừa ngốc vừa vụng ,điên điên dại dại thì đúng hơn,nếu như ta giải vây cho Hắn liệu điểm hảo cảm có tăng lên không nhỉ?"
-Đủ rồi Lý Tự Nhiên buông nàng ta ra mau.
Lý Tự Nhiên nghe giọng của Dương Thiên Hạo gọi tên mình thì giật thót,vội buông tay khỏi tóc của Nguyệt Y Thần
-Dạ...
Nàng ta cũng dừng lại thở hỗn hễnh
-Ta ta mà đổi lại thân xác ta ta hộc ...hộc ...sẽ ...giết ngươi.
Dương Thiên Hạo nói
-Hoán Hồn Chú là chú thuật bậc cao chỉ có người thì triển chú mới có thể giải được,nếu không vì vậy Ta đã giải chú cho hai ngươi rồi...Nguyệt cô nương hiện tại thân thể của Lý Tự Nhiên là nữ vậy ta sẽ cho nữ đệ tử đến bịt mắt Hắn lại , tắm cho Hắn, như vậy Hắn sẽ không thấy hay chạm vào cơ thể của cô nương,và ngược lại ta cũng sẽ cho nam đệ tử đến tắm cho cô nương.
Nguyệt Y Thần mím chặt môi suy nghĩ một lúc nói
-Ừm...
Dương Thiên Hạo dùng ánh mắt đe doạ nhìn Lý Tự Nhiên nói
-Nếu như ngươi có suy nghĩ dâm loạn thì đừng trách Ta không niệm tình sư đồ.
Lý Tự Nhiên run rẩy nói
-Nào,nào dám.
Vậy là Lâm Ngạn Hữu và Nhậm Nhã được gọi đến,lần lượt tắm cho Lý Tự Nhiên và Nguyệt Y Thần trong thùng gỗ được đặt ngay trong tư phòng của Dương Thiên Hạo,một ở cạnh giường ngủ sau tấm bình phong,một cạnh bàn trà trước tấm bình phong.
Lâm Ngạn Hữu run run tay khi tắm cho Nguyệt Y Thần,dẫu biết thân thể này đang là Lý Tự Nhiên nhưng trong lòng Y cũng đầy áp lực,vì cứ khi chạm khăn đến da thịt nàng thì nàng lại run lên một cái.Bên phía còn lại thì Lý Tự Nhiên rất thoải mái hưởng thụ,vừa tắm vừa suy nghĩ.
-"Hi hi hi,Lâm Ngạn Hữu và Nguyệt Y Thần không hẹn mà đã tiếp xúc gần với nhau rồi ,hay nhân cơ hội này ta thì triển chú "Tình Nhân" kết hợp cho bọn họ để nội dung truyện sau này logic hơn...khà khà khà như vậy truyện sẽ về lại nguyên tác mà không cần phải làm nhiệm vụ..."
Lý Tự Nhiên vỗ vỗ tay của Nhậm Nhã ra hiệu là mình tắm xong rồi,Nhậm Nhã hiểu ý cũng lấy y phục cho Hắn mặc vào.
-Nguyệt cô nương bước ra cẩn thận...
Bên này nghe tiếng bước chân Nguyệt Y Thần cũng ra hiệu cho Lâm Ngạn Hữu mặc y phục cho mình.
-Cô nương muốn ra ngoài à...để ta lấy y phục...
Lý Tự Nhiên cởi bỏ vải che mắt,đã nhìn thấy hai chiếc bóng mờ mờ hắt nghiêng lên vách phòng, hiểu ra chính là hai bóng hình của Nguyệt Y Thần và Lâm Ngạn Hữu, nhân lúc Nhậm Nhã không chú ý ,bàn tay Hắn đã vận chú chờ thời cơ
-"Tình Nhân Chú cấp thấp chỉ có thể duy trì được ít ngày nhưng cũng tạo ra chút tình cảm cho bọn họ như vậy từ tình cảm nhỏ sẽ tích tụ tình yêu lớn,he he he..."
Tấm bình phong vừa được kéo qua Lý Tự Nhiên đã phóng chú đến
-Chiếu!
-Á,Sư Sư Tôn?