Cố Chánh Phương được Lâm Ngạn Hữu cõng ra ngoài sân chính điện,Hắn liền lên tiếng nhờ vả Ngô Trưởng Lão cứu chữa cho Y.
-Ngô Trưởng Lão xin người cứu giúp Đại Sư Huynh của ta,huynh ấy,huynh ấy bị trúng Độc Chú Quỷ Thi rồi...
Tất cả đều ngạc nhiên,Bàng Tông Chủ nói
-Tại sao cả Cố Chánh Phương cũng bị trúng Độc Chú Quỷ Thi chứ,Ngô Trưởng Lão mau xem mạch cho Hắn.
-Dạ!
Lâm Ngạn Hữu nói
-Chuyện này phải hỏi Hàn Trưởng Lão đây,Sư Huynh của ta muốn đến tiểu viện để hỏi Hàn Trưởng Lão vài nghi vấn về Trương Nhất , không ngờ lại bị trúng Độc Chú...Hàn Trưởng Lão còn muốn ra tay giết hại Sư Huynh của ta nữa.
Hàn Bá Hoàng nghiến răng,tức giận quát
-Tiểu bối vô lễ, ở đây khi nào mới đến lượt ngươi lên tiếng chất vấn một Trưởng Lão cai quản Điện.
Bàng Tông Chủ nói
-Dường như Hàn Trưởng Lão cũng đang bị thương,chuyện này là thế nào?Tại sao Trương Nhất lại biến Quỷ Thi,tại sao Trưởng Lão lại truyền tin tập trung tất cả đệ tử Bổn Môn đến Chấp Pháp Điện,tại sao Cố Chánh Phương lại trúng Độc Chú ở tiểu viện?
Hàn Bá Hoàng nhếch mép,ánh mắt khinh thường nói
-Lão phu bị thương cũng vì tên tiểu tử thúi Cố Chánh Phương ,khi ta đang ở trong tư phòng tịnh tâm luyện công thì nghe đệ tử vào báo tin Trương Nhất bị Biến Quỷ Thi,nhất thời ta không thể thu lại linh lực,đành phát truyền tin cho mọi người đến để giúp đỡ,sau khi thu lại các luồng linh lực trong thân thể,Lão Phu định ra chính điện xem xét tình hình thì gặp phải tên tiểu tử Cố Chánh Phương ngăn cản ,hắn đã biến Quỷ Thi trong khi đánh nhau ,Hắn tấn công và đả thương ta,hừ...lão phu đánh trả làm cho Hắn bất tỉnh thì đám tiểu bối chạy đến.
Lâm Ngạn Hữu không tin nói
-Đúng là hoang đường,Sư Huynh của ta đi vào tiểu viện không lâu thì Tông Chủ đã cho các đệ tử đến mời Hàn Trưởng Lão,trong thời gian ngắn như vậy cớ sao huynh ấy lại bị trúng Độc Chú chứ còn tấn công ông.Theo ta nghĩ chính ông mới là người hạ Độc Chú và đổ hết mọi tội lỗi lên người của huynh ấy.
-Ngươi!tên tiểu tử không biết lớn nhỏ này ,dám ngậm máu phun người,đừng tưởng Lão Phu bị thương thì không làm gì được ngươi,nếu còn vô lễ ,ta sẽ đánh phế tứ chi của ngươi.
Ngô Trưởng Lão nói
- Tông Chủ,Cố Chánh Phương hắn đúng là đã trúng Độc Chú Quỷ Thi,...rất có thể là Nhục Thể Hình Nhân Chú ,nhưng nhờ linh đan trong người của Hắn được kết thành từ Tiên Khí nên mức độ trúng Độc không mạnh như Tông Chủ.Ta đã phong bế tất cả những kinh mạch và huyệt đạo trên người Hắn,tạm thời khống chế được Hắn ,nhưng cũng không thể ngăn chặn được Độc Chú xâm nhập vào máu huyết ,đoán là khoảng ba,bốn ngày sau Hắn sẽ thành Quỷ Thi.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn nhau, lo lắng xầm xì bàn tán
-Lẽ nào trước lúc chết Trương Nhất đã gieo Độc Chú khắp Môn Phái,cho nên Cố Chánh Phương mới bị trúng...vậy vậy chúng ta có trúng Độc Chú không hả?
-Sao sao đáng sợ quá vậy,từ Trương Nhất,Tông Chủ giờ đến Cố Chánh Phương...tiếp theo là ai hả?
Trương Trưởng Lão nói
-Các ngươi im lặng đi,Nhục Thể Hình Nhân Chú không phải chướng độc mà lây nhiễm từ người này sang người khác.Có kẻ đứng sau tạo Chú yểm trực tiếp lên người của bọn họ...Tông Chủ ta nghĩ chuyện này nên bắt đầu điều tra từ Chấp Pháp Điện.
Đồng Trưởng Lão nói
-Đúng,Trương Nhất tự nhiên biến Quỷ thì những kẻ tiếp xúc với hắn đều đáng nghi phải bị tra xét.
Bàng Tông Chủ nói
-Nhục Thể Hình Nhân Chú là Tà Chú Thượng Cổ ,hơn một trăm năm trước được các đời Tông Chủ của Bách Kiếm Môn phong bế cất giữ,nhưng lại chính nữ đệ tử của Bách Kiếm Môn tu luyện ,gây ra sóng gió võ lâm,Chú Thuật này muốn luyện đến tầng cao nhất phải Hoán Linh Đổi Cốt, trở thành Quỷ Cốt mới có thể tu luyện thành,ta xem tình trạng của Trương Nhất và Cố Chánh Phương thì thấy kẻ luyện chú chưa đạt tầng cao ,hạng chế phạm vi điều khiển con rối,đoán là Kẻ Gian phải quanh quẩn ở Trường Bạch Tiên mới có thể ra tay với đệ tử của Bổn Môn.Hàn Trưởng Lão dù ngươi đã có lời giải bày hợp lý nhưng ta thấy trong lòng mọi người vẫn chưa phục,để xoá sạch hiềm nghi,Ta phải phong toả và tra khảo hết những người ở Chấp Pháp Điện .
Hàn Bá Hoàng cả giận mím môi,nắm chặt hai tay thành quyền,dù rất bất mãn nhưng cũng không thể chối từ.
-Hừ...nếu đã cố tình ghép tội thì Lão Phu có trăm cái miệng giải thích cũng thừa thãi, phong toả cứ phong toả đi nhưng Tông Chủ,tên tiểu tử Cố Chánh Phương có Linh Đan cấp Hoàng Kim ,kiếm pháp điêu luyện khi Hắn hoá Quỷ Thi sẽ trở thành Cỗ máy giết người vô cùng hung hãn nếu bây giờ không giết đi thì vài ngày sau hối hận cũng muộn rồi.Các đệ trở vào chánh điện chờ tra khảo đi...hừ...
Lão giũ tay áo bỏ đi,đám đệ tử của Chấp Pháp Điện cũng đi theo sau,Bàng Tông Chủ thở dài ngẫm nghĩ
-"Đúng là lão hồ ly, không thể bắt được tội của lão ,bản thân bị giam lõng còn gieo nỗi sợ hãi cho đệ tử Trường Bạch Tiên muốn lòng người hoang mang đây mà."
Bàng Tông Chủ ra lệnh
-Cố Chánh Phương tạm thời đưa về Linh Ngọc Điện phong bế trong mật thất ,Ngô Trưởng Lão hãy nghĩ cách cứu lấy Hắn,Ta sẽ truyền tin gọi Dương Trưởng Lão quay về Trường Bạch Tiên,Các đệ tử Vệ Môn tăng cường tuần tra phòng thủ,Trương Trưởng Lão hãy phụ trách vụ tra xét đệ tử Chấp Pháp Điện,Đồng Trưởng Lão viết lại danh sách đệ tử Dự Đấu Linh Đại Phái,loại bỏ Cố Chánh Phương,Trương Nhất.
Lâm Ngạn Hữu và các đệ tử khác nghe xong đều kinh ngạc
-Tông Chủ...sao sao lại...
-Dự Đấu Linh Đại Phái là mục tiêu tâm huyết của Đại Sư Huynh...mà bây giờ lại ra nông nỗi này...Sư Tôn người hãy mau trở về cứu Sư Huynh...
...Hoang Động ở ngoại vi Quỷ Thành...
-Ặc...ặc...
Dương Thiên Hạo cảm nhận đau buốt toàn thân,Y mở mắt ra nhìn ,Y thấy bầu trời xanh và mây trắng ,cảm thấy lạ nên Y trở mình ngồi dậy nhìn xung quanh, có chút ngạc nhiên
-Động này đã được yểm chú tạo cảnh...ặc ặc...
Y ngồi xếp bằng điều tiết linh lực,qua một lúc thì cảm thấy thân thể bình ổn ,Y tiếp tục quan sát
-Lúc đó bốn phía bị các Hoàng Tử Ma Tộc bao vây...dường như ta đã trông thấy A Nhiên...phải chăng là Hắn đã quay trở lại cứu ta?
Y điểm ấn lên trán cảm nhận khí tức
-Đúng là khí tức này...Ma Thần...
Có tiếng bước chân đi đến ,Dương Thiên Hạo nhìn sang thì thấy một dáng người thiếu niên mảnh khảnh ,mặc thường phục màu đen .Lý Tự Nhiên đi đến trên tay của Hắn cầm một gói lá chuối đang bọc thứ gì đó,toả mùi thơm.Hắn nhoẻn miệng cười,vội chạy nhanh đến ngồi cạnh bên Dương Thiên Hạo
-Hạo Dương huynh tỉnh rồi sao?huynh bị thương nặng lắm ,ta đã mất hơn mười hai ngày mới có thể trị lành những vết thương trên người của huynh đấy.Bây giờ huynh cảm thấy thế nào?
Hắn đặt gói đồ lên trên phiến đá rồi đưa tay sờ trán của Dương Thiên Hạo,sau đó lại cầm tay Y bắt mạch.
-Ổn,ổn định rồi,mạch không loạn nữa...
Dương Thiên Hạo vẫn im lặng nhìn Hắn không nói gì,ánh mắt của Y có chút trìu mến
-"Hắn vẫn thích hợp với làn da trắng,như thế này thật là đáng yêu."
Y nói
-Tại sao ngươi lại quay về cứu ta, không phải ta đã bảo ngươi có bao xa thì đi bao xa hay sao?
Lý Tự Nhiên cười mỉm,ánh mắt long lanh
-Nếu như ta không quay lại thì không đáng làm bằng hữu của huynh rồi.
Dương Thiên Hạo cười khẩy một cái,nghiêm giọng nói
-Vô lễ!
Lý Tự Nhiên chớp chớp mắt nhìn Y,như chợt hiểu ra điều gì Hắn khụy hai gối xuống như phản xạ quen thuộc
-Á ...Sư ,Sư Tôn nhìn thấy rồi sao?Xin ,xin lỗi Sư Tôn...đồ nhi ,đồ nhi chỉ muốn đùa một chút thôi...
-"Y đã nhận ra ta là đồ đệ của Y ,như vậy lúc đó khi ta sử dụng Xuyên Kiếm cản trở chưởng lực của bọn Hoàng Gia,Y đã thấy rồi..."
Dương Thiên Hạo đứng lên bước ra khỏi giường đá
-Ta không dám nhận ,Ma Thần lợi hại như ngươi đừng đa lễ như vậy?
Lý Tự Nhiên mím môi đứng lên
-"Y đang đề phòng ta ?Cũng giống như bọn người Ma Tộc, Y muốn diệt trừ ta sao?"
-Hừ ,Sư Tôn có tốt hơn ta đâu, Người cũng là Yêu Bán Tiên đấy thôi,Hồ Ly Tinh.
Dương Thiên Hạo đột nhiên quay lại,đầu mài hạ thấp ,ánh mắt như lửa nhìn vào Lý Tự Nhiên, khiến Hắn bất ngờ điếng cả người.
-Hừ!
-Hớ!
Nghe tiếng vù vù trên đầu,Lý Tự Nhiên liếc mắt ngó lên,Hắn há to miệng chưa kịp phản ứng thì đã bị loạn côn quất xuống tới tấp,Hắn đưa hai tay đỡ ,co giò nhảy nhót xung quanh
-Á...loạn côn...á đau,đau,Sư Tôn,ta biết lỗi rồi,ta nói sai rồi,xin lỗi Sư Tôn...hu hu...
-Hừ...lúc nào cũng gàn dỡ,vô lễ,ngu xuẩn...
-Hic...đau...Sư Tôn dừng lại đi,đồ nhi biết lỗi rồi,Sư Tôn đúng hết,Sư Tôn là chân lý...
Lặng nhìn nhau một chút ,Dương Thiên Hạo nói
-Ngươi hãy nói cho Ta biết từ khi ngươi phá phong ấn ở Tuyết Đàm Sơn đã xảy ra chuyện gì,đã làm những gì...
-Hả?ờ...nhưng do ta đang bị hệ thống phong bế ký ức cho nên có những chuyện ta chưa nhớ ra,ta sẽ kể hết cho Sư Tôn những gì ta biết...
-Phong bế ký ức ư?
Cả hai ngồi xuống giường đá,Dương Thiên Hạo lấy ra lọ thuốc vừa xoa những vết roi cho Lý Tự Nhiên vừa nghe hắn kể lại hành trình của mình.
-"Hắn quên hết những chuyện ở thế giới thực rồi sao?Chỉ biết bản thân có một hệ thống nhiệm theo hỗ trợ thôi à?"
-Vậy bản thân của ngươi chưa biết mình phải đi đâu sao?
Lý Tự Nhiên gật gù
-Sư Tôn,đệ tử bây giờ nửa người nửa ma nếu trở lại Trường Bạch Tiên liệu có được an thân?
-"Bổn Toạ sợ không kiềm chế nổi bản thân,tiêu diệt cả Trường Bạch Tiên mà thôi,hừ với linh lực hiện tại , ta có thể khống chế được Y, tại sao ta lại hạ mình để Y đánh như vậy chứ,Gr..."
Dương Thiên Hạo ngẫm nghĩ một chút
-"Ta cũng không còn là người nữa,quay về Trung Nguyên liệu có gây hoạ cho Trường Bạch Tiên không?Ta đến Ma Vực là để tìm A Nhiên, giờ tìm được rồi lại không thể đưa Hắn về Bổn Môn ,Ngạo Thế thì đang tác quái ,hừ trước mắt phải hoàn thành nhiệm vụ bảo vệ Tây Quỷ Thành đã."
-Ta muốn đi Tây Quỷ Thành tìm Ngạo Thế,giải quyết một số chuyện ân oán, ngươi là Ma Thần Sơ Sinh linh lực không ổn định tốt nhất là tìm một nơi ẩn thân đi.
Lý Tự Nhiên nghe xong trong lòng có chút giận lẫn ấm ức.
-Sư Tôn muốn ruồng bỏ ta sao?Ta đã dốc hết linh lực cứu Sư Tôn,bây giờ Sư Tôn khoẻ mạnh thì muốn vứt bỏ ta.Ta là Ma thì Người cũng là Yêu, chẳng cao quý gì đâu.
Dương Thiên Hạo ngớ cả người,một chút im lặng rồi Y bất chợt dùng tay bóp cằm của Lý Tự Nhiên kéo sát vào người mình ,Y nói
-Ta có nói là vứt bỏ ngươi sao?Ta chưa hề nghĩ bản thân mình cao quý hơn ngươi,đừng nói những lời khiến người khác phải đau lòng như vậy.
Dương Thiên Hạo cúi mặt nhìn xuống,Lý Tự Nhiên ngẩn mặt nhìn lên,hai ánh mắt chạm nhau chứa đầy nỗi niềm khó nói.Thực chất là cả hai chẳng biết nói gì cho đúng trong cái trường hợp ám muội này.
-Hai người đang làm cái gì vậy hả?
Tiếng của Tước Tích cất lên phá tan sự yên lặng của hang động,Hắn từ bên ngoài đi vào,tay cũng đang cầm một gói lá,thấy hai người kia đứng trong tư thế ôm ấp ,Hắn nổi lửa quăng gói lá xuống đất,trái cây ,nhụy hoa văng tứ tung.Thì ra lúc Dương Thiên Hạo bóp cằm của Lý Tự Nhiên kéo Hắn vào người mình thì Hắn cũng đưa hai tay vịn vào eo của Y,tạo ra cái tình huống hiểu lầm như vậy.
-Tiểu tử thúi bỏ tay ra khỏi Hạo Dương cho ta,Hạo huynh Hắn là Ma Thần đấy đừng đến gần nguy hiểm.
Từ khi Lý Tự Nhiên cùng đưa Tước Tích theo ,Hắn không hề bỏ mặc Y ,vẫn mỗi ngày cho Y dùng thuốc của chính mình, Tước Tích cũng chỉ tỉnh lại trước Dương Thiên Hạo một ngày.
...Một ngày trước...
Tước Tích thấy cả người đau nhói ,cố nheo mắt mở to để nhìn rõ hoàn cảnh xung quanh,Hắn gượng ngồi dậy tựa lưng vào phiến đá,quan sát xung quanh.
-Ặc...đây là đâu...hoang động sao?Nội thương của ta...
Hắn ngồi dưỡng thần điều tiết linh lực một lúc thì sắc mặt đỡ hơn mấy phần.
-Kỳ lạ sao trong người ta lại có dư lượng của Dạ Liên Đan?
Hắn sờ soạng khắp người,vẻ mặt ngơ ngác
-Mất rồi,tiên dược của ta...ai đã làm chuyện này?
Như chợt nghĩ đến điều gì ,Tước Tích ngó quanh khắp chốn gọi lớn
-Hạo Dương đâu?khi ấy ta nhìn thấy Hạo Dương đứng chắn trước ta, huynh ấy đâu rồi...Hạo Dương!
Chợt có tiếng nói cất lên,mà chỉ nghe qua một lần đã khiến cho Tước Tích tăng phòng bị,trong lòng giương cung bạt kiếm.
-Ngươi có im đi không hả?hay muốn ta bẻ gãy cái cổ của con Hỷ Tước già ngươi.
-Lý Hàn Quân?
Tước Tích đi theo nơi phát ra tiếng nói,rẽ sang một nhánh động khác,ngạc nhiên khi thấy khu vực này đã được yểm chú tạo cảnh vật,một hang động vốn chỉ có đất đá u tối dơ bẩn đã trở thành một nơi có bầu trời xanh,suối nước chảy và đầy hoa thơm bướm lượn.Ở phía trước mặt là chiếc giường đá sạch sẽ,mà người nằm trên ấy chính là Dương Thiên Hạo.
-Hước!
Tước Tích trợn tròn mắt cá ,cổ họng nghẹn bứ khi nhìn thấy Lý Tự Nhiên cúi mặt xuống hôn lên môi của Dương Thiên Hạo.Hắn điên tiết tống ra một chưởng đánh vào Lý Tự Nhiên.
-Yaa... ngươi dám sàm sỡ Y hả?cút!
Lý Tự Nhiên vẫn không ngẩn lên,Hắn dùng tay gạt chưởng lực của Tước Tích văng ngược trở lại,khiến cho Y hoảng vía ,đỡ chưởng lực dừng lại và khó khăn hoá giải.Vì dụng nhiều linh lực trong khi nội thương chưa khỏi nên Tước Tích ối máu,ôm ngực.
-Ặc...tên tiểu dâm tặc ngươi, ngươi dám vô lễ với Hạo Dương...ặc ta không tha cho ngươi đâu...
Bấy giờ Lý Tự Nhiên mới ngẩn đầu lên,nơi cánh môi còn vương chút khí đỏ , Tước Tích thoáng nhìn đã giật thót
-Ngươi, ngươi...đang truyền sinh khí cho Y sao?
Lý Tự Nhiên khinh khỉnh,ngồi dậy một tay vịn vào đầu gối một tay hướng lòng bàn tay lên vận linh lực.
-Vì Y bất tỉnh nhân sự nên không thể cho Y ăn gì được,Ta bất đắc dĩ phải truyền sinh khí cho Y duy trì thể lực, Ngươi vừa mới tỉnh đã gây ồn ào thật đáng ghét.
Lòng bàn tay của Lý Tự Nhiên tụ ra một khối huyết kích thước như một quả trứng gà,Hắn nhếch mép như cười như không,ánh mắt có chút sát khí.Hắn bóp mạnh khối huyết
-Hừ!
Tước Tích nhìn thấy cảnh tượng hiểu ngay ra thân phận thực sự của Lý Tự Nhiên
-Đó là Huyết Chú Ma Tộc, ngươi, ngươi không phải yêu tinh bình thường...Á!
Tước Tích đau đớn toàn thân,máu huyết đảo lộn ,cốt nhục co dãn,Hắn lăn lộn kêu gào.
-Aaaa... ngươi... ngươi là người Ma Tộc Hoàng Gia...aa...
Lý Tự Nhiên cười ngạo nghễ nói
-Ta không thấp kém như bọn chúng...sao hả ...mùi vị của Huyết Chú thế nào...nếu ngoan ngoãn cúi đầu gọi ta một tiếng Chủ Nhân ,ta sẽ tha mạng cho.
Tước Tích miệng đã đầy máu nhưng vẫn gượng cười nói
-Ha...ha ha...nằm mộng...Ta dù có chết cũng không cúi đầu trước ngươi...muốn giết thì giết đi...Gr...
Lý Tự Nhiên đứng lên đi đến vài bước,Hắn chấp hai tay ra sau lưng,cúi người nhìn Tước Tích
-Giết ngươi ,ta thật sự rất muốn giết chết ngươi,nhưng vì Y xem ngươi là bằng hữu cho nên ta không thể giết ngươi được,đây chính là phúc phần của ngươi.Nhưng ta sẽ không để cho ngươi yên thân, muốn xương cốt còn sử dụng được thêm vài năm thì đừng có chọc giận ta.Hừ!
Lý Tự Nhiên thu lại Khối Huyết vào tay,Tước Tích mới dừng cơn đau đớn dày vò,Y đứng lên nghiêng ngả,ánh mắt đầy thù hận nhìn Lý Tự Nhiên
-Ta sẽ nói cho Hạo Dương biết bộ mặt thật của ngươi!
Lý Tự Nhiên khịt mũi một cái
-Ta e khi Y nhận ra bộ mặt thật của ngươi,Y còn kinh tởm hơn,ha ha ha...nếu như ta nói vào khoảng thời gian rất lâu rất lâu về trước, ngươi đã từng giở trò ong bướm với Cha của Y,và hiện tại thì ấp ủ ý đồ song tu cùng Y thì sao nhỉ?
Tước Tích nghe xong tái cả mặt lắp bắp
-Ngươi ngươi ngươi nói bậy gì hả? ngươi dám vu khống bôi nhọ ta?Hạo Dương sẽ tin những lời hàm hồ đó của ngươi hay sao hả?
Lý Tự Nhiên ôm bụng cười ngặt nghẽo
-Ha ha ha...trong lúc ngươi bất tỉnh,Ta đã rất hiếu kỳ về con Hỷ Tước Tiên như ngươi tại sao lại bị đày xuống Ma Vực làm Yêu Tinh...nên đã dùng Cộng Sinh Thuật đi vào tiềm thức của ngươi...woa...đặc sắc vô cùng...Vị Tước Tích Quỷ Y đây quả là dâm tiện hơn những gì ta nghĩ.
-Ngươi...đồ khốn kiếp...
-Hừ...nếu muốn giữ một chút thể diện với Hạo Dương thì ngươi nên an phận một chút đi...ta sẽ không nói gì...bây giờ thì cút ra động ngoài đừng làm phiền Hạo Dương nghĩ ngơi.
Tước Tích nghiến răng nghiến lợi nuốt hận xuống nhẫn nhục,Hắn đưa mắt nhìn Dương Thiên Hạo một cái rồi quay đi.
-Ta ra ngoài tìm thức ăn cho Y, ngươi không cần dùng hành động dơ bẩn đó nuôi dưỡng thân thể của Y nữa...hừ.
Lý Tự Nhiên khoanh tay ,hất mặt nhìn theo bóng lưng của Tước Tích
-Hừ,hạng dơ bẩn như ngươi mà cũng muốn bám vào Sư Tôn của Ta hả?nằm mộng!
...Hiện tại...
Dương Thiên Hạo bấy giờ mới nhớ đến Tước Tích,vị bằng hữu đã cùng nhau chiến đấu với bọn Hoàng Gia.
-Tước Tích huynh,huynh bình an rồi...Ta vừa mới tỉnh lại,định đi tìm huynh.
Tước Tích đứng chắn trước mặt Dương Thiên Hạo nói
-Đừng đứng gần Hắn,tên tiểu tử này là người đã đánh hạ mấy tên Hoàng Tử Ma Tộc đó,Hắn chính là Ma Thần linh lực cường hãn không phải hạng yếu đuối cần Huynh bảo vệ đâu.
Lý Tự Nhiên nhếch môi,chán chường quay đi
-Ngươi thì tốt hơn ta sao?
-A Nhiên, không được vô lễ, Tước Tích huynh ,Hắn chính là người mà ta đang tìm kiếm,ngũ đệ tử thân truyền của Ta hắn tên là Lý Tự Nhiên.Vì phá phong ấn ở Tuyết Đàm Sơn nên trí nhớ không còn được như xưa,mới không nhận ra Ta .
Tước Tích ngỡ ngàng vì thân phận của Lý Tự Nhiên ,Hắn gần gũi thân cận Dương Thiên Hạo hơn Y.
-Ngũ đệ tử thân truyền của huynh?nhưng nhưng Hắn là Ma Thần đó,huynh có biết một Ma Thần mà xuất thế đồng nghĩa là gì không?Diệt Thế đấy!
-Ta biết,nhưng Hắn chưa có khả năng này đâu,và Ta cũng không để Hắn làm vậy.
Y nhìn sang Lý Tự Nhiên,hắn im lặng nhìn Y với ánh mắt vô tội ,ngây ngô.
-"Ta đúng là chưa đủ khả năng Diệt Thế trong lúc này nhưng Sư Tôn chuyện sau này ta có thống nhất Lục Giới hay không ,Ta không hứa."
-Sư Tôn ta không dám manh động đâu, Người đừng nghe lời Hắn!
-Hừm,ánh mắt mèo con đó không có tác dụng với Ta đâu,chỉnh lại tác phong đi.
-Hở,dạ dạ...
Đoạn Y nói với Tước Tích
-Tước Tích huynh,giữa huynh và A Nhiên có sự hiểu lầm gì Ta xin thay mặt đồ nhi tạ lỗi với huynh,xin huynh nể mặt Ta bỏ qua cho Hắn,huống hồ lúc nguy cấp hôm đó Hắn đã cứu chúng ta.
Tước Tích mím môi,ấm ức đồng ý.
-Vì huynh ,Ta không chấp với Hắn.
Lý Tự Nhiên nghe xong khinh khỉnh cười
-Ha ha ha...thật nực cười, ngươi có năng lực để chấp với Ta sao?
Dương Thiên Hạo nghiêm giọng
-Ngậm miệng ,không được vô lễ.
Lý Tự Nhiên giật thót vội im bật
-Ưm!
-"Sao thế này,ta sao lại thế này...hễ bị Y quát mắng là Ta co rụm thế này...Ta ta ta là Ma Thần mà."
Tước Tích nghĩ thầm
-"Hiện tại ta đã bị trúng Huyết Chú của Hắn ,nếu cứ đối đầu sẽ bất lợi,cần tìm cách hoá giải Huyết Chú trước rồi trả thù sau.Tên tiểu tử thúi dám dùng thuật Cộng Sinh lên người của ta,hừ Ma Thần thì sao hả,chờ Bổn Tiên tu luyện xong Tiêu Linh Trì ,Ta sẽ cho ngươi đời đời kiếp kiếp không siêu thoát...Gr."
-Hạo Dương huynh chúng ta không thể ở lại Quỷ Thành rồi ,sau trận chiến vừa qua ta nghĩ bọn người của Hoàng Tộc sẽ phát tin truy sát chúng ta.Huynh dự tính sẽ đi đâu?
Dương Thiên Hạo nói
-Ta sẽ đi Tây Quỷ Thành!
Tước Tích nói
-Lẽ nào những lời huynh nói với Hỗn Lịch là sự thật...huynh,huynh là Đại Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện?
Lý Tự Nhiên liếc mắt lờm Tước Tích một cái
-"Con Hỷ Tước dâm tiện...còn giả vờ giả vịt..."
Dương Thiên Hạo nói
-Vâng!Ta bây giờ muốn trở lại Lan Nguyệt Điện để tìm lời giải cho một số nghi vấn trong lòng.Có thể phải từ biệt Tước Tích huynh tại đây rồi,Ta không thể để cho huynh bị kéo vào chuyện của Ta nữa.
Tước Tích có chút bất ngờ đan lẫn tức giận nói
-Hạo Dương dù thân phận của huynh có là bất cứ ai đi chăng nữa, Tước Tích này mãi mãi là bằng hữu của huynh,chuyện của huynh là chuyện của ta,ta sẽ không bỏ mặc huynh một mình.
-"Muốn vứt bỏ ta hả?Đừng hòng!"
Dương Thiên Hạo bối rối nói
-Nhưng ... ở bên cạnh ta sẽ rất nguy hiểm.
-Ta không ngại,huynh đừng quên còn hai chuyện huynh vẫn chưa làm cho ta,huynh muốn thất hứa à?
-Ơ...ta...ta ...ừm...vậy huynh cùng ta đi đến Lan Nguyệt Điện vậy!
Lý Tự Nhiên nghiến răng bậm chặt môi,tâm tình hỗn độn
-"Hai chuyện gì hả?Sư Tôn người hứa hẹn gì với Hắn hả?Con Hỷ Tước khốn kiếp muốn bám chặt không buông sao?Bổn Toạ sẽ cho ngươi biết thế nào là đau khổ đây...Gr..."
Dương Thiên Hạo nhìn sang Lý Tự Nhiên,chau mài
-"Phải dẫn theo tên nhóc này ,từ từ khôi phục lại trí nhớ cho Hắn,Hắn phải nhớ được bản thân mình là người ở thế giới thực thì mới có khả năng rời khỏi hệ thống truyện.Tiểu Ma Thần mặc dầu chưa đủ khả năng Diệt Thế,nhưng linh lực cũng không kém cỏi,có Hắn theo giúp sức bảo vệ Lan Nguyệt Điện,cơ hội hoàn thành nhiệm vụ của Ta vẫn cao hơn.Nếu Ta trở thành Cửu Vĩ Hồ phải chăng là đã đạt đến giới hạn của nhân vật?sẽ có sự chuyển đổi nâng cấp hệ thống ,có cơ hội thu lại sóng điện não về cơ thể ?"
-Ngươi theo Sư Tôn đến Tây Quỷ Thành!
Lý Tự Nhiên chớp chớp mắt ngạc nhiên tỏ ra ngây thơ nói
-Dạ,Sư Tôn đi đâu đồ nhi sẽ theo đó, hầu Người.
-"Hừ ... Người đã nói rồi, sẽ không vứt bỏ ta,nhớ đấy đừng có quên.Chuyện nhiệm vụ tạm gác lại đã ,chuyện trước mắt là tách con Hỷ Tước khốn kiếp này ra khỏi Sư Tôn ,grrr."
Cả ba không nán lại lâu,bắt đầu rời khỏi hang động và đi vào địa phận của Trung Ma Vực.Trên đường nhiều lúc Lý Tự Nhiên cố tình tách Tước Tích ra khỏi Dương Thiên Hạo một đoạn ,tạo cơ hội thi triển Huyết Chú làm cho Tước Tích nhiều phen đau đớn,dày vò.Nhưng Tước Tích rất giỏi chịu đựng,Hắn vì muốn ở bên cạnh Dương Thiên Hạo mà không màn đến những trận tra tấn lục phủ ngũ tạng của Lý Tự Nhiên,Hắn đang nhẫn nhịn chờ một cơ hội.
-Chỉ cần vài giọt máu của huyết thống Hoàng Gia Ma Tộc ta sẽ giải được Huyết Chú của ngươi,Lý Tự Nhiên hãy chờ đấy!
Trung Ma Vực là khu vực nằm giữa Quỷ Thành và Tây Ma Vực,một nơi có chướng độc ít hơn Quỷ Thành, không có người của dòng dõi Hoàng Tộc ,chỉ có các dòng tộc Quỷ Tướng sinh sống ,nổi bật nhất chính là dòng tộc Nhện Yêu ,Nhện Quỷ Lục Mẫu là chủ nhân của Mị Thành đang thống trị Trung Ma Vực,tuy bà ta là Quỷ Tướng theo hầu dòng dõi Bá Dực Hoàng Tộc nhưng Tu Di còn cao hơn các Hoàng Tử có thể sánh ngang với Bá Dực Thanh Chi.
Lục Mẫu tu luyện hơn mười ngàn năm,từng trãi qua bao trận chiến Oanh liệt,tâm địa độc ác,mưu trí giảo hoạt,nhờ vào biết ẩn mình nhẫn phục mà có thể tồn tại qua các đời Quỷ Vương, không trung thành với bất kỳ ai,nếu gặp kẻ mạnh ,bà ấy sẵn sàng cúi đầu làm thuộc hạ,gặp kẻ yếu thẳng tay tiêu diệt .Mị Thành cũng chỉ được xây dựng sau trận chiến giành Vương Quyền của Hai dòng tộc Hoàng Gia Bá Dực và Khiêm Lăng.Tuy là thành trì có quy mô nhỏ nhưng cũng là địa phận khó xâm nhập như Quỷ Thành và Tây Quỷ Thành.Lục Mẫu không xưng Vương nhưng vẫn như Chúa một cõi,các Hoàng Tử,Công Chúa Ma Tộc dù thân phận cao quý hơn cũng không dám bén mảng đến Mị Thành này.
-Báo!các tiểu yêu truyền tin có ba tên khả nghi đang xuất hiện ở Rừng Xương Rồng,một trong số bọn chúng chính là Hồ Tiên.!
Lục Mẫu đang nửa ngồi nửa nằm trên ghế Vương Toạ nhìn bọn Yêu nam nhảy múa bên dưới đại sảnh,tâm tình bà ta bình lặng ,một tay cầm chung rượu lắc nhẹ đều đều,một tay gác lên gối,ung dung.Vừa nghe thông truyền ,Bà Ta ngồi bật dậy bóp nát chung rượu trong tay ,nghiến răng,ánh mắt rực lửa hận .
-Tự chui đầu vào rọ ,hừ...Hồ Ly ta sẽ rút lấy linh hồn của ngươi,dùng cực hình ngày ngày hành hạ để trả mối hận cho con ta...yaaaa.
Rừng Xương Rồng là một nơi yên bình nhất ở Trung Ma Vực, nơi cư ngụ của dòng tộc Ngưu Tinh,dân ở đây rất hiếu khách, không gây chiến và tu luyện theo chánh pháp hấp thụ linh khí trời đất để tăng linh lực,vì vậy thường bị các dòng Yêu Quỷ khác ức hiếp.Tộc Trưởng ở đây vì muốn dân làng bình yên nên đã lập thoả thuận với Lục Mẫu,hàng năm đều cống nạp một số lượng lớn Ma Lực đan cho Mị Thành đổi lại Lục Mẫu sẽ đánh đuổi những Yêu Ma dám bước vào địa phận của Rừng Xương Rồng.
Ba người của Dương Thiên Hạo đã đi vào làng Ngưu Tinh,họ dừng chân ở một gốc cây cổ thụ để nghỉ ngơi.Lý Tự Nhiên hậm hực ,mặt mài vặn vẹo vừa đi vừa lẩm bẩm
-Thật là đáng ghét,con Hỷ Tước khốn kiếp kia cũng có chân có tay cớ sao Sư Tôn không bảo Hắn đi tìm thức ăn mà bắt Bổn Toạ đây đi tìm.Tên dâm tiện đó ở riêng với Sư Tôn nơi chốn rừng rậm hoang vắng không biết có nảy sinh ý đồ gì không? Ngươi mà dám động đến Thiên Hạo,ta sẽ cho thân thể lẫn hồn phách của ngươi tan tành ,grrr...Cái rừng gì mà toàn là cây cổ thụ,cây ăn thịt ,hoa độc,cỏ hút máu thế này...hoa chuối đâu rồi...Hừ...Sư Tôn cũng là thân nửa Yêu cơ mà ,sao không ăn thịt quái nhỉ...mấy con tiểu quái ở đây đều mập ú cả này...
Đang lanh quanh tìm kiếm hoa chuối ,Lý Tự Nhiên nghe thấy tiếng kêu cứu của hai đứa trẻ,một nam,một nữ.
-Cứu với...có ai không,cứu chúng tôi với...hu hu hu...
Lý Tự Nhiên liền dịch chuyển đến nơi phát ra tiếng kêu cứu,thấy trước mắt có hai đứa trẻ,thân người đầu trâu,tính theo độ tuổi của con người thì bé trai tầm khoảng mười tuổi,bé gái khoảng bảy tuổi.Cả hai đang bị một con Hổ to lớn tấn công,mặc dầu bé trai có đánh trả nhưng linh lực yếu ớt chẳng địch lại nổi con Hổ bị nó quật gãy chân ,con Hổ giơ móng vuốt định cào xuống giết hại hai đứa bé nhưng Lý Tự Nhiên đã dịch chuyển đến,một tay chụp vào chiếc móng to như nấm đấm của nó mà giữ yên cả chân con Hổ không thể nhúc nhích .
-Graoooo...
Hắn nhếch mép cười khẩy một cái nói
-Khà khà...có thức ăn cho Sư Tôn rồi...yaaa...
-Uỳnh!
Lý Tự Nhiên dùng khí tức phát ra một luồng sáng ,chỉ trong chớp mắt đã đánh nổ con Hổ to lớn thành những miếng thịt vụn,làm cho hai đứa bé Ngưu Tinh há hốc mồm kinh hãi.
-woa...lợi lợi hại quá...
Từ xa nghe tiếng nổ vang trời,Dương Thiên Hạo lo lắng,Y đang ngồi tịnh tâm dưỡng thần vội đứng phất dậy dịch chuyển đến.
-A Nhiên?
Tước Tích cũng bất ngờ chạy theo mà vẫn chưa hiểu gì
-Thiên Hạo chờ ta...
Khi cả hai đến nơi thì thấy một khoảng cây cối bị gãy đổ,máu thịt vươn vãi ,Lý Tự Nhiên hai tay ôm một khối thịt đỏ tươi,vừa nhìn thấy Dương Thiên Hạo,Hắn cười tít mắt.
-A Sư Tôn đến rồi...hôm nay chúng ta ăn thịt Hổ.
Dương Thiên Hạo thấy Lý Tự Nhiên cả người đầy máu bắn lên,miệng cười ngây ngô vừa khờ khạo vừa kinh dị thì nói
-Ăn cái gì mà ăn,bỏ xuống!
Lý Tự Nhiên hoảng vía buông tay làm cho khối thịt rơi xuống đất,Hắn vừa ngạc nhiên vừa sợ Dương Thiên Hạo giận
-Á,bỏ đây,Sư Tôn đừng giận.
Tước Tích liền bắt thời cơ dèm pha mấy câu
-Đúng là Ma Thần thích ăn thịt uống máu ...nên nghĩ ai cũng như mình .
Lý Tự Nhiên hạ đầu mài,ánh mắt toé lửa nhìn Tước Tích
-Ngươi im miệng đi...
Tước Tích hiểu rõ Lý Tự Nhiên sẽ không dám thi triển Huyết Chú trước mặt của Dương Thiên Hạo nên càng hả hê khi thấy Hắn bực tức.
-Ta nói sai sao,tất cả đã bày ra trước mắt rồi đấy.
-Sư Tôn ta ta không phải là kẻ khát máu,ta ta đang ...
Dương Thiên Hạo không nghĩ đến chuyện Lý Tự Nhiên thích ăn gì,Y chỉ cảm thấy hình ảnh toàn thân nhuộm đầy máu của Hắn rất bẩn mà thôi.
-Trông ngươi bẩn quá rồi!
-Hả?
Y điểm chú bắn vào người Lý Tự Nhiên,tức thì thay cho Hắn một bộ y phục khác ,là y phục đệ tử của Trường Bạch Tiên.
-Ta không quen nhìn đệ tử của mình nhếch nhác như thế.
-Ơ...đa tạ Sư Tôn...
-"Ôi cái áo Linh Tê giáp của Khấu Nương Tử...bỏ đi uổng thật."
Hai đứa bé Ngưu Tinh bấy giờ cất tiếng khóc
-Hai vị thúc thúc đừng hiểu nhầm...a...vị ca ca này đã cứu chúng tôi...aa...
-Vị ca ca này làm ơn cứu đại huynh của ta đi,hu hu hu...huynh ấy bị gãy chân rồi...
Tước Tích nói
-Là Ngưu Tinh, ở đây chắc là địa phận của Rừng Xương Rồng rồi...
Dương Thiên Hạo nói
-Tước Tích huynh,huynh xem vết thương cho Tiểu tử Ngưu Tinh đi.
-Ừm.
Lý Tự Nhiên hỏi
-Hai đứa trẻ con các ngươi sao lại bị Hổ đuổi thế hả,cha mẹ của các ngươi đâu rồi?
Bé gái nói
-Ta tên là Tiểu Bình ,đây là đại huynh của ta Tiểu Thích ,chúng ta ở làng Ngưu Tinh phía tây,hôm nay nhận lệnh của Tộc Trưởng các dân làng tuổi đời dưới hai ngàn năm phải di tản đến Hang La Hét ẩn trốn,cha mẹ của ta phải ở lại làng để chiến đấu với Hồ Ly Tiên.
Vừa nghe xong cả Tước Tích và Lý Tự Nhiên chưng hửng nhìn vào Dương Thiên Hạo,khiến cho Y lúng túng.
-Nhìn,nhìn cái gì hả?
Đoạn Y quay sang hỏi Tiểu Bình
-Theo như Ta biết thì Hồ Ly Tiên đã là người đắc đạo nên sẽ đến cư ngụ ở Thượng Vân Môn không ai dư thời gian mà nán lại Ma Vực này cho hao mòn Tiên Khí cả.
Lý Tự Nhiên nói
-Có phải các ngươi đã gây chuyện với Hồ Ly Tiên cho nên bị người ta đánh trả?
Tiểu Thích sau khi được Tước Tích chữa trị tạm thời có thể đứng lên,nó nói
-Không phải vậy,Tên Hồ Ly Tiên kia mặt mũi ra sao cả làng chúng tôi chẳng biết thì làm sao mà gây chuyện được.Là lệnh truyền từ Mị Thành đến ,bảo làng Ngưu Tinh chúng tôi phải vây giữ Hồ Ly Tiên khi Hắn đến .Tộc Trưởng bọn ta vì an nguy của các hậu bối nên ra lệnh cho những người trẻ tuổi lên Hang La Hét lánh nạn.
Tiểu Bình vội chạy đến đỡ một bên tay của Tiểu Tiểu Thích
-Đại huynh!
Tước Tích nói
-Ta quên mất ,ở Trung Ma Vực từ sau trận chiến giành Vương Quyền của Hai dòng Hoàng tộc Khiêm Lăng và Bá Dực đã xuất hiện Mị Thành do Nhện Quỷ Lục Mẫu cai quản,bà ta là Quỷ Tướng dưới thời Quỷ Vương Bá Dực Lãng Thiên,sau trận Diệt Thế lại theo hầu Bá Dực Thanh Chi...mà ...Lục Tiêu Mị ả nhện quỷ huynh hạ sát chính là con gái của bà ta.
Dương Thiên Hạo nhăn ấn đường
-Nói như vậy thì lệnh truy sát này chính là do Lục Mẫu phát đi mục tiêu chính là Ta.
Lý Tự Nhiên nói
-Sư Tôn đừng lo lắng ,bọn quỷ nhện đó đến một tên ta giết một tên đến một ngàn ta giết một ngàn,có ta ở đây ta sẽ không để ai động đến Sư Tôn.
Tước Tích cười khẩy nói
-Hừ...Ma Thần Sơ Sinh như ngươi đừng tưởng đánh bại được bọn Hoàng Tử Ma Tộc yếu kém kia thì tự mãn,cho rằng mình là bá chủ ở Ma Vực này.Lục Mẫu là Quỷ Nhện có Yêu Đan hơn mười ngàn năm tu luyện,linh lực có thể sánh ngang với Quỷ Vương Bá Dực Thanh Chi, ngươi còn đang bị nội thương chưa khỏi muốn đấu với bà ta đúng là lấy trứng chọi đá.Ta có lòng tốt nhắc nhở ngươi đây ,Lục Mẫu có một Chú Thuật rất tàn độc gọi là Mị Huyết Câu Hồn,một khi phóng ra thì cả Tiên Nhân Thượng Vân Môn cũng không thoát khỏi,thá gì là ngươi.
Lý Tự Nhiên chau mài
-"Con Hỷ Tước khốn kiếp này sống lâu năm ở Ma Vực lẫn Tiên Giới nên nắm rõ thực lực của các cao thủ nơi đây,Hắn nói về Lục Mẫu với giọng điệu chắc chắn e là Ả Quỷ Nhện này không dễ đối phó..."
Dương Thiên Hạo nói
-Chúng ta ba người ai cũng bị nội thương, không nên đối đầu với những trận chiến vô bổ,Ta nghĩ chúng ta nên nhanh chóng rời khỏi Rừng Xương Rồng này.
Tiểu Bình nói
-Các người đang nói chuyện gì vậy?các người là ai vì sao đến đây và đang định đi đâu ? Làng Ngưu Tinh chúng tôi đang rất căng thẳng không thể đến đó đâu.
Cả ba nhìn nhau vẫn chưa có câu trả lời,Lý Tự Nhiên nói
-Bọn ta người ở Quỷ Thành có việc phải đến Tây Quỷ Thành.
Tiểu Thích nói
-Muốn đến được Tây Quỷ Thành các vị phải đi qua núi Ngưu Tinh, nhưng một khi tin khẩn cấp truyền đi thì dòng tộc Nhện Quỷ khắp nơi sẽ đổ về Rừng Xương Rồng,các vị đi lúc này sẽ bị bọn chúng giết hại hay là... ta có một đề nghị này các vị hãy đến Hang La Hét trú chân đợi trận truy bắt Hồ Ly Tiên qua đi các vị hãy tiếp tục lên đường.
Tiểu Bình nói
-Phải đó,phải đó...các vị đã cứu mạng chúng tôi, người làng của chúng tôi sẽ không bạc đãi các vị đâu.
Dương Thiên Hạo không đọc được chi tiết nói về Hang La Hét nên không biết gì về nơi này nhưng nếu có một nơi trú ẩn cũng tốt,vì thế Y đã đồng ý
-Được ,vậy chúng ta đến Hang La Hét nghỉ chân một lúc.
Lý Tự Nhiên im lặng suy nghĩ
-"Trong hồi ức của Dị Thần Loạn Thế Huyết Ma Tôn thì Hang La Hét là nơi Hoán Linh Đổi Cốt của Dị Thần Diệt Thế...có kết giới không thể xâm nhập ...vậy tại sao bọn Ngưu Tinh tầm thường này lại có thể đi vào?Ký ức đã sai sao?"
Tước Tích cũng suy nghĩ
-"Hang La Hét của Rừng Xương Rồng là Cấm Địa của dòng tộc Ngưu Tinh,vốn dĩ có kết giới ngăn chặn loại bỏ các dòng tộc quỷ quái khác xâm nhập,chỉ có dòng dõi Hoàng Gia Ma Tộc mới có thể đi vào,nhưng vì trận chiến giữa Bá Dực Lãng Thiên và Khiêm Tử Lăng đã biến nơi này trở nên tầm thường...liệu có thể che mắt được Lục Mẫu?"