Chương 4: Thánh nữ của Hắc Nguyệt Giáo.

Lý Tự Nhiên thấy cơ thể của mình nhẹ bổng như đang bay lơ lửng,nhiệt độ cũng tăng lên,cổ họng khát khô,nóng bức,Hắn mơ màng he hé mắt nhìn,mọi thứ xung quanh lung linh huyền ảo đầy sắc đỏ,Hắn cất tiếng thều thào nghẹn ứ trong cổ họng

-A...nóng quá đi...

-Á!sợ quá đi!

-Véo!

-Bịch!

-Úi ya...mẹ ơi...lưng của tôi...ặc ặc...

-Chạy mau,chạy đi...

Bốn tên nô bộc nhấc bổng Lý Tự Nhiên bằng cách mỗi người một bên tay bên chân và đưa vào mật thất hiến tế cho Trần Anh Tử,bọn họ thường xuyên làm việc này nhưng vẫn không thể kiềm nén được nỗi sợ hãi khi đi vào đây.Công việc rất đơn giản nhưng đầy nguy hiểm,chỉ cần khiêng Tân Nương đặt lên trên giường Tân Hôn rồi chạy thật nhanh ra ngoài, không nhìn lung tung cũng không được phép nói chuyện.Trần Anh Tử tuy đã biến thành Ác Quỷ nhưng cũng hoạt động theo chu kỳ,cứ mỗi hai canh giờ là Hắn bật ngồi dậy và chạy khắp phòng tìm kiếm Tân Nương,thừa dịp căn mật thất im lặng Trần Lão Gia đã sai bọn nô bộc khiêng Lý Tự Nhiên đi vào.Nhưng bất ngờ Lý Tự Nhiên tỉnh lại và cất tiếng nói làm cho bọn hạ nhân phát hoảng ,thay vì đặt Hắn lên trên giường Tân Hôn thì bọn họ quăng Hắn xuống đất rồi bỏ chạy ra ngoài.Lý Tự Nhiên bị va đập mạnh cũng tỉnh táo hẳn ra,ôm mông ,sờ lưng nhảy dựng kêu gào.

-Trời ơi...đây là đâu thế này.?

Mật thất được trang trí thành một phòng Tân Hôn mô phỏng y hệt như tư phòng của Trần Anh Tử bên ngoài,có đầy đủ kệ trưng vật phẩm giá trị,bàn trà,bàn tư trang,bàn án thư,giường Tân Hôn... tất cả đều là một màu đỏ tươi,màu của sự may mắn.Nhưng khi nhận ra được cảnh vật quen thuộc trước mắt này Lý Tự Nhiên chân tay bủn rủn,trán vả mồ hôi,run lên bần bật

-Chết...chết...mị rồi...là là mật thất của Quỷ Tân Lang...hước...a...thả ta ra,thả ta ra...cứu với,bới người ta...tôi không phải Tân Nương đâu...hu hu hu...

Lý Tự Nhiên chạy ngay đến cửa phòng đập phá liên hồi ,nhưng không thể thoát ra ngoài,cũng chẳng có ai đến giúp,vì sau khi khiêng Tân Nương vào mật thất tất cả nô bộc sẽ trở về phòng của mình không được ra ngoài.

Lý Tự Nhiên đập cửa một hồi ,tay chân đau điếng sưng vù cũng dần mất sức mà khụy gối xuống đất,Hắn thở hỗn hễnh trong sợ hãi.

-Hic hic...ta là nam nhân, không phải Tân Nương a...hic...cứu người thành ra hại mình a...

Lúc bấy giờ Hắn nghe lạnh sau cổ ,lại ngửi thấy một mùi xú uế thối đến tởm lợm,Hắn chầm chậm xoay đầu nhìn về phía sau lưng.

-Á...má ơi cứu con...yaa...

-Bốp!

Một gương mặt xám ngắt với đôi mắt thâm quầng như gấu trúc và hàm răng tua tủa chìa hẳn ra bên ngoài vành môi ,bổng dưng xuất hiện dí sát vào mặt của Lý Tự Nhiên khiến cho Hắn tá hoả mà hét lớn.

Theo phản xạ tự nhiên Hắn tung ngay một đấm vào mặt của Trần Anh Tử,rồi ba chân bốn cẳng bò chạy khỏi nơi cánh cửa đang đóng.Trần Anh Tử trúng một đấm mạnh bạo ngửa mặt ra sau rú lên một tràn ghê rợn như chó chu.

-Ú...uuuuu...

Rất nhanh Hắn đuổi theo Lý Tự Nhiên sát nút,chạy quanh Tân Phòng như mèo vờn chuột,Trần Anh Tử biết bay,thì Lý Tự Nhiên cũng biết kinh công né tránh khỏi những cú vồ mồi bằng móng vuốt .Nhưng một tên là Thi Quỷ dù chạy đến sáng vẫn không biết mệt còn một tên là người bằng xương bằng thịt,chạy hơn một canh giờ đã bủn rủn chân tay,mồ hôi ra như tắm,ướt cả bộ y phục Tân Nương,Lý Tự Nhiên thở không ra hơi,giọng cũng lạc đi

-Hộc hộc...mày còn dai hơn bọn cho vay nặng lãi nữa a...nghỉ chút đi làm ơn...

Lý Tự Nhiên rã rời,chân không trụ nổi nữa,Hắn bò trên đất cố lết đi trốn,nhưng Trần Anh Tử vẫn bám theo sau,chẳng hiểu thế nào mà Lý Tự Nhiên bò lên giường Tân Hôn chổng cái mông tròn lẳng ra

-Hước...hước ...cứu...Á!

-Ầm!

Có tiếng va đập rất mạnh vang lên nhưng Lý Tự Nhiên không chú ý gì nữa,Hắn chỉ biết là phải chạy khỏi con Quỷ Thi Tân Lang đang đuổi theo ,chưa kịp trèo lên giường đã bị Trần Anh Tử cào cho một phát vào mông khiến Hắn nhảy dựng,Trần Anh Tử tiếp tục bồi thêm một cú nhưng bất ngờ Hắn ngã nằm rạp xuống đè bẹp lên sau lưng của Lý Tự Nhiên.

Lý Tự Nhiên đau đớn nhưng cũng hết sức cử động,chỉ biết kêu cứu

-Cứu với,cứu với...hu hu...

Trần Anh Tử bật dậy quay ra sau kêu rống lên như đang đau đớn tột cùng

-Grừ...Ứ ...uuuu...

Lúc này có tiếng bước chân dồn dập khoảng bốn năm người chạy vào,một nam nhân cất tiếng lanh lảnh.

-Bày trận mau!

-Dạ!

Thì ra đám nam đệ tử của Trường Bạch Tiên đã kịp thời xuất hiện khống chế Trần Anh Tử cứu Lý Tự Nhiên một mạng, người dẫn đầu là nhị đệ tử của Dương Thiên Hạo tên Lâm Ngạn Hữu ,một thiếu niên tuổi độ mười lăm có căn cơ võ học từ gia đình là Tán Tiên, sở hữu linh đan cấp Đồng Kim ,nhập môn mới được nửa năm rất được Dương Thiên Hạo tín nhiệm nên giao phó cho Hắn dẫn dắt đám đệ muội vừa nhập môn vài ngày đi rèn luyện võ thuật.

Mấy đệ tử vội đứng bao vây Trần Anh Tử,mỗi người phóng ra một sợi chỉ đỏ kết thành hình ngôi sao,giam Trần Anh Tử ở trung tâm.Trần Anh Tử là quỷ thi cấp thấp nên khi chạm phải sợi chỉ đỏ đã bị đốt da thịt cháy xém,khiến cho Hắn hoảng sợ không dám nhảy khỏi.Lâm Ngạn Hữu đọc chú bắt ấn ,phóng ra tia linh quang vàng bắn vào trán của Trần Anh Tử khiến cho Hắn đau đớn gào rú,Hắn bổng dưng đổi hình dạng ,cất giọng thê lương ,khiến cho Lâm Ngạn Hữu cũng bất ngờ

-Phong!

-Grừ....ư...uuuu...Cha ơi,mẹ ơi,cứu con...aaa...

-Sao lại như vậy?oán hồn không xuất thể mà Hắn lại trở thành thi quỷ sao?

Trần Lão Gia nghe tiếng con trai kêu gào liền sai một đám nô bộc đi theo chạy đến mật thất,phớt lờ sự ngăn cản của Trần Phu Nhân.

-Lão gia,lão gia đừng mê muội nữa...Anh nhi đã chết rồi... đó là quỷ dữ... không phải con chúng ta...lão gia đừng đi...

-Hừ...buông tay ra,bà còn mặt mũi nào mà nói ra những câu nói đó hả?Anh Tử là huyết nhục của Trần Gia,là giọt máu duy nhất của ta,sao bà có thể mời người về giết hại nó hả...tránh ra...

Đám nô bộc xông vào mật thất dùng gậy đánh đuổi đám Tu Nhân,phá vỡ kết giới trận pháp,Trần Anh Tử thừa cơ bỏ chạy,bay ra khỏi mật thất.Lâm Ngạn Hữu há hốc mồm hét lên

-Đuổi theo,đừng để Hắn chạy...

-Dạ...

Đám nô bộc cản chân cũng bị đệ tử Trường Bạch Tiên đánh cho ngất xỉu,Trần lão gia cố chấp ,ở ngoài cửa mật thất đã nhanh kích hoạt cơ quan cửa phụ,từ trên cao thả xuống một hàng song sắt chặn bít cửa ra vào.

-Không được làm hại con trai ta...

Lâm Ngạn Hữu tung chưởng phá cửa sắt nhưng vô dụng,mấy song sắt vẫn cứ trơ ra.

-Lý nào là vậy,song sắt này không bình thường, Trần lão gia mở cửa ra...Hắn không phải là con của ông,Hắn là Quỷ Thi...ông mà để Hắn chạy thoát sẽ gây hoạ cho dân chúng...

-Hừ...ta mặc kệ các ngươi có chết bao nhiêu người...miễn sao là con trai của ta không được chết...

-Yaa...cái lão cố chấp này,mở cửa ra...

Lý Tự Nhiên được cứu thoát cũng nhanh bò vào một góc trốn và quan sát,mặt của Hắn vẫn chưa hết bàng hoàng

-"Mẹ kiếp ...trong truyện mình đâu có vẽ phân đoạn bị Quỷ Thi đuổi bắt như vậy chứ,càng không vẽ cái mật thất này có cửa phụ hai lớp sắt kiên cố như thế kia...là ai,ai dám sửa tác phẩm của ông hả? Không ổn rồi...phải bám sát nguyên tác,phải cho đám đệ tử này rời khỏi đây mới tiêu diệt được Quỷ Tân Lang tạo niềm tin cho Nhậm Nhã đề cử mình trước Dương Thiên Hạo a..."

-Các vị các vị hãy bình tĩnh lại...ui ya...

Lý Tự Nhiên đi khập khiễng đến giữa phòng ,đám đệ tử Trường Bạch Tiên nhìn thấy Hắn đầu bù tóc rối,lại mặc y phục Tân Nương rộng thùng thình,lôi thôi giật mình hoảng hốt.

-Á...lại thêm Quỷ Tân Nương sao?

-Không không không...ta là người...ta ta là nam nhân...chính ta đã giải cứu Nhậm Nhã cô nương...

Lâm Ngạn Hữu nghi ngờ nhìn Lý Tự Nhiên nói

-Nhậm Nhã sư muội báo tin cho ta biết , chỉ nói rằng Trần thiếu gia là quỷ thi không hề đề cập đến ngươi...ngươi là ai hả?Sao lại mặc y phục của Tân Nương?

Lý Tự Nhiên há hốc mồm kinh ngạc, không ngờ Nhậm Nhã lại không nhắc đến mình,nhưng Hắn cũng không muốn giải thích nhiều thêm mất thời gian

-Ta là Lý Tự Nhiên,ta đã mặc y phục của Tân Nương giúp nàng ấy chạy thoát khỏi những nô bộc của Trần Gia Trang, không may bị đánh ngất đưa vào đây...các ngươi tin hay không tùy các ngươi,bây giờ mau chóng tìm đường rời khỏi đây đi...

-Hừ...chúng ta đang tìm đây...

Một đệ tử nói thêm

-Lâm sư huynh đã tung chưởng đánh vào nhưng cái song sắt này vẫn không sứt mẻ gì hết á.

Lý Tự Nhiên nói

-Trong các ngươi có ai biết thuật đông băng không,hay đánh ra chưởng lực có hàn khí cũng được.

Lâm Ngạn Hữu ngạc nhiên hỏi

-Ngươi hỏi để làm gì...

Lý Tự Nhiên nói

-Song sắt này tuy dày ,cứng nhưng suy cho cùng nó cũng chỉ là hợp kim loại bình thường,có thể dùng nguyên lý co giãn của Kim loại để phá vỡ liên kết của nó,khiến cho nó giòn hơn,dễ vỡ hơn.

Đám đệ tử của Trường Bạch Tiên ù ù cạc cạc nhìn nhau khó hiểu

-Hắn nói cái gì thế nhỉ?

-Hợp kim loại là cái gì?

-Nguyên lý co giãn là gì?

Lý Tự Nhiên nhăn mặt nói tiếp

-Tóm lại là làm lạnh nó ,đông cứng nó rồi đánh thêm một chưởng phá vỡ nó,các ngươi làm được không hả,Quỷ Tân Lang bên ngoài chắc đã phá tung làm loạn lên cả rồi...

Lâm Ngạn Hữu nửa tin nửa ngờ nhưng cũng nghĩ đến những đồ vật bị đông cứng vào mùa đông sẽ dễ bị gẫy vỡ,nên đã lấy ra một đạo bùa phóng dán lên song sắt và niệm chú .

-Triển!

Lặp tức các song sắt cửa chắn bị đông một lớp băng dày,Lâm Ngạn Hữu ra lệnh cho tất cả các sư đệ cùng nhau hợp sức đánh linh lực vào cửa.

-Các sư dốc hết sức đánh đi.

-Dạ...

-Uỳnh!

Quả nhiên cách này vô cùng hiệu quả,song sắt vừa bị phá ,Lâm Ngạn Hữu đã cùng các sư đệ của mình chạy ra ngoài.

-Mau ,truy tìm Trần Thiếu Gia...

-Dạ...

Lý Tự Nhiên cũng chạy theo sau.

Khắp nơi trong Trần Gia Trang vang vọng tiếng la hét kêu cứu, tiếng gầm gừ của Quỷ Thi,Lâm Ngạn Hữu chạy ra chính viện của Gia Trang thì nhìn thấy máu thịt vươn vãi khắp chốn,xác người la liệt.

-Mọi người cẩn thận Quỷ Thi này đã biến đổi lên bậc cao hơn rồi,mau lấy bùa đông cứng ra tay.

-Dạ...

Bổng dưng lúc đó trong đại sảnh vang lên tiếng hét của Nhậm Nhã cùng tiếng kêu gào đau đớn của ai đó

-Á ...tiểu Liên...cứu với...

-Aaa...

Mọi người xông vào thì thấy Trần Lão Gia và một số nô bộc,nô tỳ đã bị sát hại nằm chết trên sàn nhà,Trần Phu Nhân và Nhậm Nhã đang trốn vào một góc nhà run rẩy kêu cứu,trong khi đó sư muội tiểu Liên đã bị Trần Anh Tử bóp cổ nhấc bổng lên cao.

Lâm Ngạn Hữu liền dùng kiếm chém vào lưng Trần Anh Tử,Hắn đau đớn rú lên một tràn rồi quay sang đánh trả Y.

-Yêu nghiệt thả sư muội của ta ra...

-Grừ....ú....

Cả đám lại vây đánh Trần Anh Tử,nhưng sức mạnh của Hắn đã tăng lên, những bùa chú của đám đệ tử Trường Bạch Tiên không đủ sức để chống trả lại Hắn,bọn họ bị đánh ối máu,thương tích khắp nơi.

-A...aa...sư huynh làm gì bây giờ...Hắn mạnh quá...

Lâm Ngạn Hữu cũng bị đánh trọng thương,đang nghiêng ngã dùng linh lực tạo ra sợi linh quang trói giữ Trần Anh Tử

-Ta giữ chân Hắn ,các ngươi đưa hai sư muội và Trần Phu Nhân chạy đi...aaa...mau...

Bọn họ dìu dắt nhau chạy ra khỏi đại sảnh, lúc này Lý Tự Nhiên mới chạy đến không thấy bọn đệ tử chạy trốn,chỉ thấy Lâm Ngạn Hữu đang ối máu miệng , khó khăn giữ chân Trần Anh Tử bằng sợi linh quang mỏng ,xem chừng Y không còn sức thi triển linh lực nữa.Trần Anh Tử công phá ,cào cho Lâm Ngạn Hữu một đường,nhanh chân Lâm Ngạn Hữu né tránh nhưng cũng bị hất văng vào vách nhà.

-Ầm!

-Á...ụa...

Lý Tự Nhiên chứng kiến mọi chuyện ,Hắn sợ hãi trợn mắt trắng

-Ối a...nhị sư huynh Lâm Ngạn Hữu sống dài đến tập cuối cùng mà a... không thể chết ở đây đâu à...mẹ kiếp rõ ràng trong nguyên tác là Lâm Ngạn Hữu thu phục được Trần Anh Tử mà,sao sao cái con Quỷ Tân Lang này đột nhiên lại mạnh lên chứ hả?không được không được...phải cứu Hắn đã a...phải rồi chú thuật của cả bộ truyện này là do mình sáng tác cơ mà...dùng một cái nào...

Lý Tự Nhiên dùng những lá bùa vươn vãi trên sân ,xếp thành một trận pháp,sau đó niệm chú rì rầm,Hắn dùng lại chú thuật triệu quỷ thi cấp thấp,điều khiển một nô bộc đã chết bật dậy.

-Đi!

Quỷ thi này nghe lệnh nhảy vô trong nhà vừa hay đỡ kịp một cú tấn công của Trần Anh Tử vào Lâm Ngạn Hữu.

-Grừ...

-Bốp...

Hai quỷ thi đánh nhau tạo ra cơ hội cho Lý Tự Nhiên chạy vào dìu Lâm Ngạn Hữu chạy đi.

-Ngươi ổn chứ?chạy thôi...

Lâm Ngạn Hữu ngạc nhiên nhìn Hắn đau đớn di chuyển

-Ngươi chưa chạy sao?ngươi biết đạo thuật à?ngươi là người của môn phái nào,tại sao có thể triệu được quỷ thi...

-Ta chỉ là một tiểu lưu manh thôi,trò này ta học lóm được từ các đạo sĩ giang hồ,chỉ là chú thuật di chuyển xác chết mà thôi,chạy mau ,nó không chống đỡ được lâu...

Cả hai chạy ra khỏi đại sảnh,định chạy ra cửa thì trong nhà quỷ thi nô bộc đã bị Trần Anh Tử xé nát,Hắn bay vèo qua đầu của cả hai chặn ngay trước cửa,Hắn từ từ quay đầu

-Nương Tử...chạy đi đâu?

-Hước...á...

Giao diện của Trần Anh Tử lại thay đổi,gương mặt trắng xám,đôi mắt thâm quầng vô hồn,môi tím ngắt nhưng không còn nanh vuốt gớm ghiếc nữa.Hắn nhìn thấy y phục Tân Nương trên người của Lý Tự Nhiên nên nhận nhầm Hắn là Nương Tử của mình.

Lý Tự Nhiên chết khiếp dìu Lâm Ngạn Hữu đi lùi về sau

-Á...ngươi ngươi nhận nhầm người rồi a...ta ta không phải Tân Nương đâu à...

-Grừ...

-Á...mẹ ơi...

Đột nhiên Trần Anh Tử lại thay đổi diện mạo nanh vuốt mọc dài ra như cũ ,tiếp tục truy sát Lý Tự Nhiên và Lâm Ngạn Hữu.

-Á...chia nhau chạy đi a...

-Chạy đi đâu được chứ...Hắn ngửi mùi dương khí mà đuổi theo đấy...

-Bịt mũi ,bịt mũi lại đi...

Cả hai liền nấp vào bụi cây ở hoa viên gần chính viện bịt mũi lại giảm hơi thở,quả nhiên Trần Anh Tử đuổi đến không xác định được nơi họ đang nấp,nhưng Hắn vẫn tìm kiếm xung quanh,chỉ một động tịnh nhỏ của cây cối xung quanh cũng làm cho Hắn vung móng vuốt tấn công,phá tan tành.

Lý Tự Nhiên suy nghĩ

"-Trần Anh Tử dường như chỉ nhận ra y phục Tân Nương mà thôi...thế thì dùng cách này vậy..."

Hắn liền hỏi

-Ngươi ngươi...còn chút linh lực nào không hả?

-Ngươi hỏi để làm gì...ta bây giờ không còn sức đánh với Hắn đâu...

-Ta biết một chú thuật rất lợi hại,nhưng không có linh lực để thi triển,ngươi là Tu Nhân linh đan cấp Đồng Kim có thể dụng chú này...a...

-Nhưng,nhưng ...nếu không dụng được Ta sẽ bị cạn kiệt linh lực...lúc đó chẳng còn sức để chạy nữa...

-Yaaa...sắp chết đến nơi rồi,ngươi còn tiếc linh lực ư?Nếu sống sót có thể dưỡng lại mà...a...nhanh đi...

-Ối... là chú gì hả,Ta phải làm gì đây?

Lý Tự Nhiên ném cho Lâm Ngạn Hữu chiếc áo Tân Nương

-Ngươi dụ Hắn chạy khỏi một lúc để ta vẽ chú...

Lâm Ngạn Hữu chẳng hiểu sao lại chọn tin tưởng vào Lý Tự Nhiên,Y khoác vội áo Tân Nương chạy nghiêng ngả ra khỏi bụi cây,lập tức Trần Anh Tử cảm nhận được Y,Hắn quay sang đuổi theo Y.

-Grừ...

-Yaa...ngươi nhanh tay lên...ta không chạy nổi rồi...

Lý Tự Nhiên liền dùng nhánh cây vẽ ra một hình thù trận pháp phức tạp,lại rạch tay mình lấy máu nhỏ lên đó.

-Á...đau đau đau a...hu hu...hu...biết có ngày phải tự tay dụng chú thuật này,mình đã vẽ cách dùng nó dễ hơn một chút a...

Đoạn Hắn hét lên

-Xong rồi qua đây điểm linh lực vào trận đi...

Lâm Ngạn Hữu vội vàng phóng đến độ ngay linh lực vào trận pháp mà chẳng cần nhìn cho rõ nó là thứ trận đồ gì.

Có linh lực điểm vào trận pháp liền thi triển,tất cả các thi thể trong Trần Gia Trang bổng dưng bị hút về một chỗ ,chúng liên tục tấn công Trần Anh Tử,cứ thi thể này bị đánh bay thì thi thể khác lại bấu vào Hắn,vây kín Hắn cấu xé.

-Húuuu...grừ...

Chẳng mấy chốc Trần Anh Tử bị phanh ra cả trăm mãnh,oán hồn trong xác vút lên bị kéo về Địa Phủ.Lâm Ngạn Hữu nhìn thấy mà kinh ngạc tột cùng ,Y không ngờ trận pháp nhìn đơn giản lại có uy lực đáng sợ như vậy,càng khó hiểu khi thấy oán hồn của Trần Anh Tử mang theo một dấu ấn trên trán trước khi biến mất.

-Đó là gì chứ?

Lý Tự Nhiên thì am hiểu hơn,Hắn cũng rất ngạc nhiên khi thấy dấu ấn đó.

"-"Khống hồn thuật" của Ma Tộc,kẻ nào đã hại Trần Anh Tử thế này,mục đích là gì chứ?Cái khó hiểu nhất là...ai sửa truyện ta Hả...?"

-Tính Tính tính tình tang tang tang...xin chào!

-Úi trời...mày đổi nhạc nền á?

Cái hệ thống truyện xuất hiện trước mặt của của Lý Tự Nhiên

-Vâng!nhân vật có quyền lợi thay đổi ổi nhạc nền mà, chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ phó bản "Tiêu diệt Quỷ Tân Lang" ,cứu nhị sư huynh Lâm Ngạn Hữu giúp tình tiết truyện đi đúng nguyên tác .Độ ác cộng 50 điểm,linh lực cộng 100 điểm,sức mạnh cộng 50 điểm,kinh công cộng 100 điểm,tặng kiếm tân thủ sơ cấp."

-Hả ?có cả kiếm nữa à?

-Vâng,nhìn sang trái sẽ thấy,tạm biệt.

-Gì?

Lý Tự Nhiên nhìn sang trái thì thấy ngay một thanh kiếm thông dụng nằm trên đất,có điều nó là kiếm của một đệ tử của Trường Bạch Tiên đánh rơi bỏ lại.

-Không phải chứ?tặng phẩm lại là đồ second hand?hừ ta cóc thèm.

Lâm Ngạn Hữu lúc này mới hỏi

-Đây là chú thuật gì?tại sao lại lợi hại đến như vậy...nó có chút tà khí...ngươi thật ra là...

-Ha ha ha ...

Lâm Ngạn Hữu chưa kịp nói xong câu cuối thì đột nhiên ở ngoài cửa lớn đã vang lên tiếng cười ma mãnh là cho không gian đêm vắng càng thêm ghê rợn,cả hai nhìn nhau không nói gì,Lý Tự Nhiên thì sợ đến mức không nhấc nổi chân ,còn Lâm Ngạn Hữu thì lo cho đám sư đệ muội đã chạy ra khỏi Trần Gia Trang.

-Giọng cười thật tà quá...các sư đệ...

Lâm Ngạn Hữu khập khiễng đi ra cửa lớn,Lý Tự Nhiên nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Y liền chạy đến dìu một tay nói

-Để ta giúp ngươi...

-"Hic bỏ ta ở đây với đám xác chết này thật là rùng rợn..."

Lâm Ngạn Hữu trong lòng không muốn nhưng tình thế ép buộc,Y cũng gật đầu đồng ý.

-Ừm...

Cả hai đi ra khỏi cửa lớn Trần Gia thì lập tức có một vị đệ tử của Trường Bạch Tiên bay văng đến chân họ.

-Á ...

-Ngô sư đệ...

-Lâm sư huynh...ư...bọn họ...

Lý Tự Nhiên trố mắt cá nhìn về phía trước thì thấy năm vị đệ tử của Trường Bạch Tiên còn lại đã bị treo lơ lửng trên không trung bằng những sợi linh quang đỏ mãnh như sợi chỉ ,trong đó có cả Nhậm Nhã,miệng của bọn họ đều đã ứa máu.Phía trước mặt là bốn nữ nhân mặc y phục đen đỏ,phía trước ngực áo có thêu hình mặt trăng đen ẩn trong đám mây,bọn họ đứng quanh một cái kiệu sơn son thếp vàng mà bên hông kiệu có khắc phù điêu mặt trăng đen ẩn trong đám mây đỏ.

-Hước...Hắc Hắc ...Hắc Nguyệt Giáo!