Lý Tự Nhiên mơ màng mở mắt ra,cảm giác đau rát khắp người,cảnh vật phía trước mờ mờ ảo ảo,anh ta nghe văng vẳng bên tai tiếng của ai đó la hét,cùng với tiếng đám đông nhao nhao ồn ào.
-A Nhiên cẩn thận...
-Thằng nhãi thúi...chết đi...
-Đánh chết nó đi...
-Yaa...
-Bốp!
-Á mẹ ơi!
Lý Tự Nhiên chưa kịp phản ứng gì thì đã ăn trọn một cú đấm vào mặt,khiến cho đầu óc anh choáng váng,chân không đứng vững lại té nhàu,anh đưa một tay lên bưng mặt ,cảm nhận máu mũi,máu miệng đã bê bết khắp nơi.
-Hic hic ...cái gì vậy hả...hic sao sao đánh tôi chứ...aaa...cứu cứu...từ từ anh bạn ...có chuyện gì bình tĩnh nói...
Một cánh tay cơ bắp cuồn cuộn nắm chặt cổ áo của Lý Tự Nhiên nhấc bổng anh ta lên ,tiếp đến là một tiếng nói ồn ồn ,nghe đậm chất giang hồ lưu manh của người đàn ông trung niên.
-Tiểu tử thối ngươi,dám động đến đồ của bổn đại gia,đúng là không muốn sống nữa rồi...mau trả Kim Thuyền Ngọc Bội cho ta mau...nếu không gia gia ngươi sẽ phanh thây ngươi ra...aaa...
-Úi ya...
Tên ác bá này chính là lão đại của một nhóm lưu manh trong thôn Tô Gia ở ngoại vi Tô Hà Thành ,biệt danh Hổ Tử,thân hình hắn ta to lớn gấp năm lần Lý Tự Nhiên ,cơ thịt cánh tay của Hắn còn lớn hơn bắp đùi của anh ,nên hắn dễ dàng nhấc bổng Lý Tự Nhiên như nhấc bổng một con mèo.
Lý Tự Nhiên bị đánh đau luôn miệng cầu xin buông tha và cầu xin sự giúp đỡ của những người xung quanh mặc dù bản thân mình chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra,nhưng những người chứng kiến sự việc chỉ đứng xầm xì chỉ chỏ chứ chẳng ai thèm giúp đỡ anh.
-Tên tiểu lưu manh A Nhiên phen này tàn đời rồi a...
-Đụng vào Hổ Tử lão đại thì không sống được rồi...
-Hắn bị đánh đến còn nửa cái mạng thôi a..
-Ai dám xen vào chứ...toàn bọn ác bá lưu manh...
Nhưng có một cậu nhóc tuổi độ mười hai mười ba , mặc y phục cổ trang cáu bẩn,thô sơ đang quỳ lạy bọn côn đồ tha mạng cho Lý Tự Nhiên.
-Hic hic xin Hổ Tử đại gia tha cho hắn...hic hic...chúng tôi thật chẳng có lấy Ngọc Bội của đại gia đâu ạ...hic hic...xin tha mạng...
Lý Tự Nhiên bị Lão Hổ dùng tay còn lại bóp chặt cổ gằn giọng nói
-Grừ...có trả hay không...
-Ặc ặc ặc...tôi không có ăn cắp cái gì hết...ặc ặc...cứu...bảo vệ đâu...công an đâu...ặc có ai cứu tôi...ặc...
Lý Tự Nhiên cảm thấy mất thở,cổ họng bị nghiền nát,mắt đổ lệ đau nhói,toàn thân bủn rủn mất luôn ý thức và chìm dần vào hôn mê
-Hic...chết rồi sao...đây là thiên đàng hay địa ngục...hic...sao chỉ có một mình tôi vậy...tên Dương Tổng đâu rồi a...
Cảnh vật xung quanh Lý Tự Nhiên bổng dưng thay đổi mọi người biến mất không còn ai,chỉ có một khoảng không trắng xoá vô định,chợt có tiếng chuông báo vang lên làm cho Lý Tự Nhiên giật bấn người tỉnh lại.
-Téng téng téng teng...
-Á má ơi...giật cả mình...
Anh chưa kịp hiểu chuyện gì thì thấy đôi bàn tay của mình khi nãy toàn vết thương máu thịt lẫn lộn bây giờ đã lành hẳn thì mừng rỡ nhảy lên
-A mình không sao rồi,thì ra là nằm mơ,ha ha ha...
Nhưng đột nhiên xuất hiện một tấm bảng đèn led sáng chói như hình chiếu bóng 3d bên cạnh Lý Tự Nhiên đã làm cho anh ta mất cả hồn.
-Tít tít tít...xin chào mừng bạn đến với hệ thống quản lý truyện tranh "Đệ Nhất Mỹ Nam Cao Thủ Trung Nguyên Thiên Kiều Bá Mị".
Lý Tự Nhiên nghe hệ thống trước mặt đọc rõ vanh vách bộ truyện tranh mà mình đang sáng tác thì há hốc mồm,chớp chớp mắt nói
-Cái,cái,cái...gì ..hệ thống quản lý cái gì?
-Tít tít tít...là hệ thống quản lý truyện tranh "Đệ Nhất Mỹ Nam Cao Thủ Trung Nguyên Thiên Kiều Bá Mị"...
-Hước! CÁI GÌ?
-Tít tít tít...yêu cầu bạn không la hét trong hệ thống...nếu không sẽ bị trừng phạt...
Lý Tự Nhiên lắp bắp nói
-Trong,trong,trong cái gì cơ?tôi tôi tôi đang ở đâu vậy hả,ở đây là đâu ?sao sao xung quanh trắng toát vậy hả ,cửa ra vào ở đâu hả?mày là cái thứ gì,tôi muốn ra ngoài...các người không thể nhốt tôi ở đây...aaa...
Lý Tự Nhiên sợ hãi chạy loạn khắp nơi,nhưng cái màn ảnh hệ thống vẫn đeo bám không rời.
-Aaaa...cứu với...tôi bị người ngoài hành tinh bắt cóc rồi...aaa...tôi bị biến thành chuột bạch thí nghiệm rồi....aaa...
-Tít tít tít...đừng làm ồn,đừng chạy loạn,ở đây là không gian kín của bộ truyện tranh Đệ Nhất Mỹ Nam Cao Thủ Trung Nguyên Thiên Kiều Bá Mị , không thể thoát ra nếu không hoàn thành nhiệm vụ.
Mặc kệ cho cái hệ thống kia nói gì,Lý Tự Nhiên vẫn hoảng hốt la hét
-Aaaa...
-Hừ...hệ thống đã bị chọc giận ...xử phạt...
-Xoẹt!
-Á...
Một luồng điện từ đâu bắn đến, giật cho Lý Tự Nhiên nhảy dựng một cái, khiến cho anh ta sợ hãi run cầm cập,đứng yên không dám nhúc nhích nữa.
-Đau đau đau...hic.hic...các người muốn gì hả?
-Tít tít tít...Bởi vì một sự cố xảy ra cho nên nội dung truyện tranh Đệ Nhất Mỹ Nam Cao Thủ Trung Nguyên Thiên Kiều Bá Mị đã bị đảo lộn,chỉ cần bạn nhập vai chỉnh sửa nội dung đi vào đúng nguyên tác ban đầu thì hệ thống sẽ đưa bạn rời khỏi đây trở về thế giới thực.
-Nếu nếu như tôi không chịu thì sao hả
...
-Tít tít tít...hệ thống sẽ bị lỗi vĩnh viễn và bạn cũng sẽ vĩnh biệt với thế giới của mình...làm hay không làm, bạn có thể lựa chọn...
-Hừ...có thể lựa chọn hả?
-Ừ...chết ngay bây giờ hoặc đợi hệ thống bị hủy diệt rồi chết cùng.
-Hước!vậy vậy tôi tôi tham gia,tôi chịu làm nhiệm vụ...hic...
-Tit tít...vậy nhiệm vụ đầu tiên "Lấy Kim Thuyền Ngọc Bội".
Lý Tự Nhiên trợn mắt trắng há hốc mồm.
-Gì?
....
-Hic hic hic...A Nhiên,A Nhiên tỉnh lại đi A Nhiên...
Nghe tiếng khóc văng vẳng bên tai,Lý Tự Nhiên nheo nheo mắt nhướng lên nhìn thì thấy có một vị thiếu niên tuổi độ mười hai đang quỳ bên cạnh,ôm chân gục mặt vào đầu gối khóc nức nở,quan sát một lúc Lý Tự Nhiên bật ngồi dậy.
-Aa...bụng của tôi...
Thiếu niên kia giật mình ngẩn đầu lên nhìn vào Lý Tự Nhiên,cậu ta há hốc mồm vừa mừng vừa sợ
-A... A ...A Nhiên ngươi tỉnh lại rồi...hu hu hu...ta cứ ngỡ ngươi đã chết rồi...ngươi thấy trong người thế nào?
Lý Tự Nhiên nhìn vị thiếu niên này thì nhớ ra đây là người đã quỳ lạy van xin bọn ác bá tha cho mình ,trong đầu Lý Tự Nhiên lục lọi trí nhớ vẫn không biết được nhân vật trước mặt đây là ai.
-"Trong truyện của mình vẽ có thằng nhóc này sao nhỉ?nó là nhân vật nào vậy ta?Hơ...còn còn mình ...mình là ai...mình là nhân vật nào a...cái hệ thống bí ẩn kia sao mày không cho tao biết tao là ai hả,chết tiệt con khỉ gió.Đờ.Mờ.mày ..."
Lý Tự Nhiên bỗng dưng buột miệng thốt ra một câu .
-Mị cha mày Cái hệ thống khỉ gió...um...
Lý Tự Nhiên vội đưa tay bịt miệng của mình lại hốt hoảng.
-Ớ ...mình mình chửi thề ư?sao sao mình lại như vậy?
Lý Tự Nhiên ở thế giới thực tính tình vốn nhút nhát ,hiền lành,chưa bao giờ chửi bậy văng tục,nhưng không hiểu sao khi vào truyện lại thành ra chửi thề luôn mồm,còn trơn tru như một thói quen.
Khi Lý Tự Nhiên không biết phải bắt đầu cuộc đời mình như thế nào thì cái bảng thông báo của hệ thống truyện lại xuất hiện,nhưng có vẻ như chỉ có mỗi một mình Lý Tự Nhiên nhìn thấy nó mà thôi.
-Tít tít tít...hệ thống sẵn sàng giải thích mọi thắc mắc của bạn,bạn muốn hỏi gì?
Lý Tự Nhiên mừng rỡ khi cái hệ thống kia xuất hiện,anh hỏi một loạt câu hỏi
-Tao là nhân vật nào của truyện này vậy hả,đây là đâu,cái thằng nhóc bên cạnh đây là ai hả,tao biết nhiệm vụ lấy Kim Thuyền Ngọc Bội,nhưng ít ra cũng phải hiểu tình hình của bản thân chứ hả?Và còn nữa sao tao lại cộc cằn,thô lỗ như vậy chứ?
-Tít...bạn đang nhập vai vào nhân vật cho nên tính cách sẽ có ảnh hưởng chút ít từ nhân vật,Lý Tự Nhiên là một tên lưu manh từ nhỏ đã bị lưu lạc đến Tô Gia thôn,đứa bé bên cạnh là nhân vật phổ thông,bạn tự tìm hiểu lấy.Nhiệm vụ đã nhận sẽ không được thay đổi, không được hủy bỏ nếu nhân vật chưa được nâng cấp từ phổ thông lên Tu Nhân,chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ ,hệ thống sẽ nâng cấp các yếu tố trong nhân vật của bạn.Chúc bạn may mắn,à còn nữa,nếu bạn còn buông lời xúc phạm hệ thống thì sẽ bị trừng phạt...grừ.
Hệ thống biến mất .
Lý Tự Nhiên nghe xong xám xanh mặt mũi
-Hước...cái hệ thống giao diện truyện tranh thôi mà cũng nhỏ mọn như vậy sao?mà nó nói gì nhỉ...nhân vật của mình là...á...Lý Tự Nhiên sao?
Thì ra vì lười đặt tên cho nhân vật trong truyện của mình cho nên Lý Tự Nhiên đã lấy luôn tên của những người quen thuộc xung quanh mình mà đặt vào ,trong đó nhân vật phản diện,xấu xa,bỉ ổi lại chính là Lý Tự Nhiên.
-Trời cao có thấu...sao tôi lại xúi quẩy thế này, hic...sao lại nhập vai một tên phản diện vậy hả,đây là quả báo sao?hic...Lý Tự Nhiên kết cục thật bi thảm...bị Sư Tôn của mình Tháo Cốt Hủy Đan...a... chết không nhắm mắt...
Thiếu niên bên cạnh thấy Lý Tự Nhiên tự dưng ôm mặt khóc nức nở,tưởng rằng Hắn bị các vết thương hoành hành nên đưa tay xoa xoa lưng cho Hắn nói.
-Đừng khóc,đừng khóc nữa...khi nãy ta có đi mua thuốc trị thương cho ngươi,đang sắc ở bếp lửa kia,đại phu nói chỉ cần uống đúng ba thang sẽ khỏi...ngươi không phải đã từng nói cuộc đời chúng ta không dễ dàng kết thúc như vậy hay sao...
Lý Tự Nhiên bổng dưng ngẩn mặt lên ,ánh mắt toé ra tia thông tuệ.
-Á đúng rồi...mình mình vẫn chưa viết xong kết cục của Lý Tự Nhiên kia mà...ha ha ha...mình vẫn còn cơ hội sống a...
Lý Tự Nhiên vui mừng đứng lên nắm lấy hai tay của thiếu niên kia nhảy nhót khắp căn nhà hoang .
-Là lá là la...ta không chết nữa rồi...ha ha ha...anh không chết đâu em...
Chuyện này làm cho vị thiếu niên có chút sợ,nhưng vì quá hiểu tính khí bất thường của Lý Tự Nhiên cho nên cậu ta cũng không nói gì.
Lý Tự Nhiên được hệ thống phục hồi lại từ đầu cho nên những nội thương bị đám ác bá kia đánh đều đã khỏi,đây là khoảnh khắc chính thức mà Lý Tự Nhiên nhập vai nhân vật ,từ thời điểm này trở về sau Hệ thống sẽ không chữa trị thân thể của Lý Tự Nhiên nữa,mà Hắn phải tự xoay sở cho bản thân mình.
Vì Lý Tự Nhiên là tác giả của bộ truyện tranh mà mình vẽ ra cho nên Hắn biết rất rõ về các nhân vật của mình,chỉ có điều Lý Tự Nhiên viết Dương Thiên Hạo là nhân vật chính,là trung tâm của câu chuyện,mọi nhân vật khác chỉ có vài thông tin sơ sài,Hắn biết cậu bé bên cạnh là nhân vật phụ hoạ ,bằng hữu chí cốt cùng chịu hoạn nạn ,cùng mưu tính cơ đồ ,là cánh tay đắc lực của Lý Tự Nhiên tên A Khương ,sau này cũng theo bái sư làm môn đồ cho Trường Bạch Tiên,tuy nhiên vì tính tình độc ác , gian xảo Lý Tự Nhiên đã đẩy A Khương làm bia đỡ đạn để vượt qua kết giới đi vào nơi cất giữ báu vật Ma Tộc.
Lý Tự Nhiên thuận theo cốt truyện mà giăng bẫy dẫn dụ tên thuộc hạ của Hổ Tử là A Khấu , tên trộm thật sự đã lấy đi Kim Thuyền Ngọc Bội đổ tội cho A Nhiên để Hổ Tử mất cảnh giác với Hắn,thừa cơ hỗn loạn mang Ngọc Bội đến Tô Hà xin gia nhập hội thi tuyển đệ tử vào Trường Bạch Tiên Môn.
Theo nguyên tác A Nhiên và A Khương sẽ triệu hồi Thi Quỷ ở nghĩa trang Tô Gia thôn,chặn đánh A Khấu ở khu rừng ngoại thôn ,sau khi chứng kiến A Khấu bị Quỷ Thi giết chết thì lấy Ngọc Bội bỏ trốn vào Tô Hà Thành.
Đêm đến ở nghĩa trang ở phía tây Tô Gia thôn vắng lặng đến rợn người,lão Tam người canh giữ nghĩa trang Tô Gia thôn là một ông lão tuổi đã gần bảy mươi,đang hoàn thành nghi thức thắp hương mỗi ngày,ông ta rãi giấy tiền vàng mã cho những người chết đã đưa vào quan tài ,đồng thời đậy vải che kín cho những cái xác chưa khâm liệm một cách cẩn thận,xong đâu đấy ,lão Tam khép cửa nhà chứa xác lại,đi về căn chòi nhỏ bên cạnh nghỉ ngơi sau một ngày vất vả.
-Người có đường người,quỷ có đường quỷ,xin đừng quấy phá nhau,an nghỉ đi ,đa tạ các vị...khụ khụ...mệt thật,chưa nhấp được ngụm rượu nào thật là thèm..a...về phòng nghỉ thôi...
Lý Tự Nhiên và A Khương mon men đến khu nghĩa trang ,Hắn bước đi run rẩy,tay nắm chặt tay của A Khương,môi mỏ tím ngắt không còn chút máu,hai hàm răng đánh vào nhau lập cập ,thều thào nói không ra hơi.
-A,A,A,mà A Khương...đừng đi...mà đi nhanh như vậy...hic hic...ta ta bước mà bước không nổi rồi...lạnh cái mà lạnh quá...
Sương đêm ở nghĩa trang này có phần quỷ dị hơn ở những nơi khác,ngoài khung cảnh mờ ảo ra còn chứa một chút chướng khí của những ngôi mộ mới chôn,khiến cho người nào đến đây cũng đều lạnh sống lưng mà run rẩy.
A Khương vẫn bước đi trong đêm tối một cách thuần thục,chân Hắn len lõi giữa những ngôi mộ đất ,mặc dù chẳng có ngọn đèn nào trên tay để soi sáng ,Hắn nói với giọng có chút chán nản, ,tay kéo tay Lý Tự Nhiên để thúc Hắn đi nhanh đến ngôi nhà chứa xác nằm giữa trung tâm khu nghĩa trang này.
-A Nhiên ngươi đừng giả yếu đuối nữa,đường đi trong cái nghĩa trang này ta với ngươi đã thông thuộc như lòng bàn tay,hà cớ gì phải tỏ vẻ sợ sệt quá mức như vậy,ta không thích đùa với ngươi ở đây đâu.Lần trước Lão Tam đã đánh chúng ta một trận cảnh cáo không cho đến gần nhà giữ xác nữa,nếu Lão bắt gặp chúng ta bén mảng đến đây lão sẽ đánh chết chúng ta...ngươi đã sợ như vậy sao lại còn đến đây triệu Quỷ Thi,mà ngươi biết đạo thuật từ khi nào vậy hả?
Lý Tự Nhiên hiểu rất rõ về tên A Nhiên nguyên tác đã làm gì ở đây ,chính Hắn đã nảy ra ý tưởng cạy quan tài trộm di vật của người chết để bán lấy tiền ,và đã nhiều lần thành công,nhưng có một ngày khi Lão Tam bất chợt tỉnh dậy đi kiểm tra nghĩa trang phát hiện ra hai tên lưu manh này đang làm chuyện phi nghĩa ,liền đuổi đánh và cấm họ bén mảng đến đây.Bây giờ Lý Tự Nhiên lại bày kế bắt A Khương đi cùng để triệu hồi Quỷ Thi ,giúp Hắn đi tìm Kim Thuyền Ngọc Bội ,vật phẩm thông dụng dùng để làm lễ vật nhập môn cho các Đại Phái ,hy vọng cả hai sẽ thay đổi vận mệnh thoát kiếp sống đầu đường xó chợ,cho nên A Khương mới nghe theo .Nhưng cậu ta không ngờ A Nhiên vốn là một kẻ gan to bằng trời,chịu đòn giỏi lại trở thành một tên nhát gan ,đụng đến là kêu đau còn sợ đủ thứ từ côn trùng,rắn rết đến cả gián và chuột.
-Ta ta...tình cờ học lóm được của một lão đạo sĩ giang hồ...giờ đem ra dùng thử...nếu sai khiến được Quỷ Thi làm việc ,vậy thì chúng ta không sợ bọn ác bá sức trâu kia nữa.
-"Hừm...truyện là do ông viết nên ông am hiểu tất cả các chú thuật trong đây nhé nhóc."
A Khương nghi ngờ nói
-Ta có thấy ngươi luyện chú thuật bao giờ đâu,huống hồ nếu như ngươi lợi hại như vậy sao để cho Lão Hổ đánh đến thân tàn ma dại thế kia?Lần này nếu không triệu được quỷ thi mà làm cho Lão Tam phát giác,ta và ngươi chỉ có chết thôi.
Lý Tự Nhiên phùng môi trợn mắt nói
-Tóm lại là ta biết triệu quỷ thi...ngươi cứ làm theo kế sách mà ta đã bàn là được rồi,đừng có hỏi nhiều nữa.
A Khương giật mình khi thấy Lý Tự Nhiên thay đổi thái độ,cũng rén người một chút,nhỏ giọng nói
-Ừm...tin vào ngươi vậy...đi tiếp nào...
Lý Tự Nhiên sau một lần dốc hết can đảm lên giọng với A Khương thì lại xìu xuống run run,nấp sau lưng Y ,mò mẫm đi tiếp trong sợ hãi.Đi một hồi thì cũng đến trước sân căn nhà giữ xác,đưa mắt nhìn cái bảng đề danh treo trên cổng mục nát ,mói mọt ăn lủng lổ chổ,chữ viết "Tô Gia nghĩa trang" ,Lý Tự Nhiên nuốt khan một cái ,liếc mắt ra hiệu cho A Khương , cả hai rón rén dùng thủ thuật cạy bật cái thanh gỗ gài cửa cổng ,nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào trong.Theo phân định thì A Khương sẽ đến căn chòi nhỏ của Lão Tam để quan sát lão và cảnh báo cho Lý Tự Nhiên,còn Hắn thì đột nhập vào nhà chứa xác để thi triển chú thuật.
Căn nhà giữ xác bốn bề đều là vách gỗ,đối diện cửa ra vào là bàn hương án đặt sát vách ,bên trên có đầy những bài vị và bát hương ,hai bên vách còn lại một bên là nơi đặt quan tài đã chứa thi thể,một bên đặt những xác chết chưa khâm liệm ,mỗi cái xác đều đặt nằm trực tiếp trên một cái ghế gỗ cao tầm ngang đầu gối ,chiều dài ghế vừa vặn chiều cao người trưởng thành,chiều rộng cũng không quá một thước ,đếm sơ qua cũng hơn năm cái quan tài và ba xác chưa khâm liệm.Lý Tự Nhiên nhẹ bước chân qua ngạch cửa , nhắm mắt van vái khắp tứ phía .
-"Nam mô A Di Đà Phật,Nam mô A Di Đà Phật...chư thần chư thánh ,ông bà tổ tiên phù hộ cho con hoàn thành nhiệm vụ lần này...hic...sợ quá à...vái các anh các chị,các cô chú ông bà ai nằm đâu cứ nằm đó đừng nhúc nhích,em thi chú mau lắm,chỉ mượn có một người đi làm nhiệm vụ thôi à...
Lý Tự Nhiên liền mon men đi đến bên một cái xác ,tuy nó đã bị trùm vải trắng che kín từ đầu đến chân,nhưng mùi xú uế của tử thi vẫn không thể áp chế,nó toả khắp căn phòng tạo ra một mùi hôi thối tanh tanh tởm lợm,mặc dù Lý Tự Nhiên đã bịt vải che đi mặt mũi nhưng vẫn chống không nổi , nôn khan mấy cái khi đến gần.Hắn lấy tro trong cái lư hương đặt ở dưới chân cái xác ,bắt đầu rắc xuống đất tạo hình bùa chú loằng ngoằng ,xong đâu đó thì Hắn dùng hai ngón tay bắt ấn thi triển đạo thuật.
-Triệu hồi ...triệu hồi...aa...
Thế nhưng qua độ nửa ngày mà Hắn vẫn không thấy động tĩnh gì,cái xác kia vẫn nằm im ,làm cho Hắn lúng túng khó hiểu.
-Gì vậy má, con đọc chú gần ba giờ đồng hồ rồi má còn không chịu nhúc nhích hả...là là sai ở đâu vậy chứ...trong nguyên tác mình viết thì tên A Nhiên dù không có linh lực nhưng vẫn áp dụng được chú triệu quỷ thi này mà...sao đến mình thì không được hả?
Suy nghĩ một hồi Lý Tự Nhiên chợt nhớ ra trận pháp này vẫn chưa có chất dẫn.
-A...máu...còn thiếu máu...
Trận pháp triệu quỷ thi này phải dùng máu gà làm chất dẫn để tụ âm khí xung quanh thi thể thành một khối sau đó đưa nó vào xác rỗng mà điều khiển cho xác chuyển động theo ý của kẻ thi pháp,tùy theo loại máu làm chất dẫn mà tà khí tụ hội mạnh hay yếu,nếu sử dụng máu của yêu ma quỷ quái đã từng có tu luyện,trận pháp này sẽ càng uy mãnh,tà ác hơn,Tu Nhân chính đạo chỉ dùng máu gà làm chất dẫn vì máu gà thu hút ít tà khí hơn, người sử dụng chú thuật này chủ yếu là các đạo sĩ giang hồ dùng để di chuyển thi thể người xấu số, để tiết kiệm chi phí vận chuyển .
Lý Tự Nhiên ngó quanh khắp nơi trong vô vọng
-Hic cái nơi nghiệp chướng này tìm đâu ra máu gà ...trời sắp sáng rồi,cái tên A Khấu kia chắc đã đi qua cánh rừng rồi a...thời gian gần hết rồi ...làm gì bây giờ...tại sao mình lại rơi vào cái tình huống tào lao thế này...biết có ngày hôm nay khi xưa mình đã viết cách dụng chú đơn giản hơn a...hừ ...hết cách rồi...ông đây đành thử một lần vậy...chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là rời khỏi cái nơi chết tiệt này rồi...lo chi cho nhiều...yaaa...lên...
Lý Tự Nhiên bức bách quá đành đánh liều dùng máu của mình điểm chú,Hắn lấy cây chủy thủ giắt ở thắt lưng rạch vào ngón tay chỏ rồi nhỏ máu lên trận pháp.
-A đau đau a...hic ...đau chết mình rồi a...
Không ngờ chú thuật kia vừa được điểm.máu đã bắt đầu phản ứng,một luồng khí nhẹ chạy quanh các đường nét vẽ ,tụ lại thành một khối khí màu đen,khí này rút nhanh vào cái xác trước mặt,khiến cho cái xác bất ngờ bật dậy làm rơi tấm vải che phía trên thân cái xác xuống,lộ ra một khuôn mặt biến dạng ghê rợn dọa cho Lý Tự Nhiên nhảy dựng hét toáng lên.
-Soạt!
-Á!má ơi cứu con...
Lý Tự Nhiên lui vài bước thì đụng phải cái ghế đặt thi thể phía đối diện ,mất đà Hắn tạ mông ngay xuống đôi chân của thi thể đó làm đổ cả bát hương.Lý Tự Nhiên vừa sợ vừa lúng túng,vội đứng lên quay sang chấp tay lạy ,miệng không ngừng khấn vái.
-Xin đừng trách tội,xin đừng trách tội...
Nhưng Hắn quên mất cái thi thể phía sau đã được thi chú điều khiển,Hắn vái lạy phía nào,thì thi thể kia sẽ chạy sang phía đó đập phá,thi thể theo lệnh mà nhảy khỏi ghế kê xác xuống đất,cứ mỗi cái vái lạy của Lý Tự Nhiên thì nó nhảy lên một bước dùng tay khua khoắng xung quanh để tìm mục tiêu cào cấu,nhảy độ năm bước thì nó huơ trúng người của Lý Tự Nhiên làm cho Hắn giật thót quay đầu lại nhìn.
-Á aaaa...
Bên ngoài A Khương đang quan sát Lão Tam qua khe cửa sổ căn chòi ,thấy lão ta đã say rượu ngủ thiếp trên bàn trà,bổng dưng nghe tiếng la hét thất thanh của Lý Tự Nhiên làm cho A Khương hoảng vía,lão Tam cũng nhỏm người dậy mơ màng,A Khương lắp bắp ,sợ cứng người
-A...A...Nhiên...ôi hỏng rồi...meooo,meooo...
A Khương nhanh trí giả tiếng mèo kêu để lão Tam không nghi ngờ,quả nhiên lão Tam
chỉ lầm bầm vài tiếng rồi gục mặt ngủ tiếp.
-Hừ...bọn mèo hoang...lại phá...phách...khò...o...
A Khương thấy vậy cũng nhẹ nhõm thở ra một cái.
-A Nhiên hắn bị sao rồi a...
Bên này Lý Tự Nhiên từ người điều khiển chú thuật lại chuyển sang thành mục tiêu tấn công của Quỷ thi kia,nó đuổi theo Hắn ta chạy khắp căn nhà,đập phá tứ tung,khiến khung cảnh tan hoang.
-A...ta sai chỗ nào chứ...chú thuật này là do ta nghĩ ra kia mà,vẽ vẽ đúng rồi mà...hic ...cứu tôi...
Bởi vì Lý Tự Nhiên không có linh lực cho nên không có khả năng điều khiển trận pháp khiến cho quỷ thi kia theo mùi máu của Hắn mà tấn công,trong nguyên tác A Nhiên mặc dù không có linh lực nhưng chất dẫn Hắn sử dụng là máu gà,vừa thi triển chú đã đưa quỷ thi rời khỏi nghĩa trang và sát hại A Khấu cướp Ngọc Bội.
Lý Tự Nhiên tung cửa bỏ chạy, quỷ thi cũng đuổi theo sau,A Khương nhìn thấy thì hoảng hốt cũng chạy theo.
-Bới người ta,bới làng nước cứu tôi...quỷ có quỷ aaa...
-A Nhiên,A Nhiên chờ ta với...
Chạy một lúc Lý Tự Nhiên chạy đến khu rừng ngoại vi Tô Gia thôn,Hắn cứ vừa chạy vừa hét,chốc chốc lại quay đầu nhìn quỷ thi kia,thấy nó không chịu dừng mãi đuổi theo mình ,Lý Tự Nhiên cũng hoảng kinh không dám đứng lại,mặc dù đã thấm mệt.
-Bà mị nó...sao cứ đuổi theo tao hoài vậy...mày làm theo nguyên tác không được hả,mục tiêu của mày là A Khấu không phải tao...aaa...ai cứu tôi...
-Bốp!
-Á!
Vì mãi quay đầu nhìn lại phía sau mà Lý Tự Nhiên không quan sát được đường phía trước,Hắn va chạm mạnh vào ai đó,khiến cho cả hai cùng té nhào ra đất.Chưa kịp định thần lại thì cổ áo của Lý Tự Nhiên bị kéo lên khiến cho Hắn nhón cả mũi chân.
-Khốn kiếp tên tiểu tử ngươi ,chạy đi đâu vậy hả,dám va vào gia gia...ta cho ngươi chết...aaa...
Lý Tự Nhiên bị ngã đau chưa kịp hoàng hồn đã bị người kia túm cổ áo đầm cho một phát,bầm dập cả môi,máu tứa ra khoé miệng.
-Bốp!
-Á...đại ca,đại ca có gì từ từ nói a...
Tên đó hừng hực lửa giận ném Lý Tự Nhiên qua một bên,hằn học nói
-Nếu như Lý Khấu này không có việc đi vội ,thì gia gia đây đã đánh cho ngươi máu thịt lẫn lộn...hừ...
Lý Tự Nhiên ôm mặt ,lồm cồm bò dậy
-"Lý Khấu ư...hừ Hắn là A Khấu...nhiệm vụ của mình..."
A Khấu quay lưng bỏ đi,chưa được mười bước đã bị Lý Tự Nhiên ôm chặt lấy hông ăn vạ.
-Lý đại gia,Lý đại gia chớ đi đã...tiểu nhân có việc này muốn nói với ngài...
Lý Tự Nhiên vờ ôm chân,ôm eo A Khấu để sờ soạng người của Hắn xem có Kim Thuyền Ngọc Bội hay không,nhưng trò mèo này của Lý Tự Nhiên sao qua mặt được một tên lưu manh lão làng như A Khấu.Hắn tung cho Lý Tự Nhiên một đá văng ra.
-Hừ tiểu tử thúi dám giở trò với bổn đại gia ư?Phen này không đánh chết ngươi thì không được rồi...yaa...
A Khấu liền ra tay đánh Lý Tự Nhiên nhưng một luồng âm khí bổng dưng tràn đến,thổi tóc cả hai dựng đứng.
-Khè...hừ...
-Á quỷ thi...aaaa...
A Khấu vừa quay đầu đã chết khiếp vì cái con quỷ thi ở nghĩa trang đã đuổi đến,nó cào cấu vào lưng của A Khấu khiến cho Hắn la hét đau đớn,xoay người đánh trả.Một tên lưu manh có võ công phòng thân cũng không thể địch lại một con quỷ thi cấp thấp,nhanh chóng Hắn bị quỷ thi cào trọng thương,ngã xuống đất nằm sấp,con quỷ thi cũng ngã người nằm úp theo ,đâm hai bàn tay đầu móng nhọn vào thân của Hắn.
-Sựt !
-Á!
Con quỷ thi rút tay ra lại đâm xuống tiếp,A Khấu trào máu miệng,Hắn vối bàn tay về phía Lý Tự Nhiên cầu cứu.
-A...cứu ta...a...cứu ta...
Lý Tự Nhiên tuy rất sợ hãi nhưng vẫn đưa tay ra chụp lấy tay của A Khấu kéo đi,nhờ thế mà Hắn thoát khỏi cú đâm của vuốt quỷ thi.Cả hai bò dậy bỏ chạy ,con quỷ thi cũng đuổi theo tìm kiếm,A Khấu bị thương nặng không chạy được nữa phải ngồi xuống dựa lưng vào một gốc cây nghỉ ngơi.
-A...đau quá...
Vết thương do quỷ thi gây ra đã bắt đầu thối rữa,A Khấu biết mình sắp không qua khỏi nên móc trong ngực áo ra Kim Thuyền Ngọc Bội đưa cho Lý Tự Nhiên.
-Hước tiểu tử thúi...ặc...cái này vốn là...ặc...của ta cướp được từ một tên buôn đồ trôi dạt trên giang hồ...ặc...bị tên Hổ Tử chiếm đoạt...hức...ta ư,ta không nên đổ tội cho ngươi...ặc...giờ...tặng cho ngươi đó...hước...ta tứ cố vô thân...xin ngươi...xin ngươi chôn cất cho ta tử tế...hơ...
Nói xong A Khấu gục đầu tắt thở,Lý Tự Nhiên chụp lấy ngọc bội,run rẩy nhìn A Khấu
-Ta ta ta ... không muốn như vậy đâu...nhưng ta ta phải đưa mọi thứ trở về nguyên tác,ta ta xin lỗi...
Vừa chụp lấy Kim Thuyền Ngọc Bội thì cái hệ thống truyện xuất hiện.
-Téng téng téng téng...chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ lấy Kim Thuyền Ngọc Bội,chỉ số ác độc tăng 50 điểm,sức mạnh tăng 100 điểm,đã hoàn thành nhiệm vụ tân thủ thôn,có thể rời thôn tiếp tục làm nhiệm vụ tân thủ Thành.
Lý Tự Nhiên há hốc mồm
-Cái cái gì mà chỉ số ác độc hả,có cái chỉ số này nữa sao?
-Tít...là nhân vật phản diện đương nhiên sẽ có chỉ số ác độc,chỉ số ác độc càng cao,linh lực càng cao.
-Hừ...tao không cần quan tâm gì nữa,đưa tao rời khỏi đây đi...
-Tít...bạn chỉ mới sửa lại chi tiết lấy Kim Thuyền Ngọc Bội,vẫn còn nhiều chi tiết khác còn đảo lộn...tiếp tục nhận nhiệm vụ đi.
Lý Tự Nhiên nổi đoá lên la hét
-Cái hệ thống chết bầm mày nói dối tao hả,tao phải làm nhiệm vụ đến bao giờ hả?không nhận không nhận,đưa tao ra khỏi đây mau...aaaa...
-Hừ... xoẹt!
-Á!
Một tia điện bắn vào người của Lý Tự Nhiên khiến cho Hắn đau điếng giật giật toàn thân.
-Hic...tao nhận,tao nhận...hu hu...đau đau...
-Tít...đã nói là không nên chọc giận hệ thống truyện rồi mà...nhiệm vụ tiếp theo..."Bái Sư".
Lý Tự Nhiên đang ôm lấy cơ thể đau buốt thỉu não,nghe đến bái sư liền loé lên niềm vui sướng.
-Bái,bái sư sao?
Lý Tự Nhiên chợt nghĩ đến nhân vật chính Dương Thiên Hạo,idol của lòng mình hiện tại đã gia nhập vào Trường Bạch Tiên Môn làm khách khanh thì mong muốn gặp mặt một lần để chiêm ngưỡng.
-Sư Tôn tuấn mỹ của ta...hãy chờ đệ tử...đệ tử đến rồi a ...