Chương 16: Người thứ năm mất tích

Lý Tự Nhiên công phá linh lực nâng cấp linh đan lên cận Bạch Kim lập tức hệ thống truyện hiện ra.

-Téng téng...xin chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ phó bản nâng cấp linh đan tặng vật phẩm lọ thuốc Giải Bách Độc dụng được ba lần ,trường kiếm thông thường,linh lực cộng 100 điểm,độ ngầu tăng 50 ,kinh công tăng 50,nhiệm vụ phó bản mới "Tạo quan hệ với Nguyệt Y Tiên".

Nghe đến nhiệm vụ lần này Lý Tự Nhiên há hốc mồm

-"Gì chứ,tại sao tao phải tạo quan hệ với Ả ta chứ,một Ả Nguyệt Y Thần không đủ làm cho tao phát điên hả?còn nạp thêm Ả Nguyệt Y Tiên,mày muốn bức chết tao à?

-Téng téng...theo nguyên tác là nhân vật Lý Tự Nhiên lợi dụng tình cảm của Nguyệt Y Tiên để chiếm lấy Khống Hồn Kỳ,nếu bạn không phát triển tuyến tình cảm này thì truyện không thể đi theo hướng ban đầu.

-Hừ...thế truyện có tình tiết kẻ bí ẩn dùng Khống Hồn Kỳ truy sát tao hay không hả?

-Đó là tình tiết cải biên do nhân vật nhập vai tự ý sửa đổi vì thế bạn cần loại bỏ kẻ này bằng cách giữ nguyên tình tiết ban đầu .

-Nói nghe hay thật, làm sao có thể loại bỏ Hắn khi mà chẳng biết Hắn là ai chứ?

-Téng téng...Hắn cũng giống như bạn là một người từ thế giới thực xuyên vào truyện nhập vai làm nhiệm vụ.

-Nói như vậy thì Hắn có thể là bất cứ ai trong truyện này rồi,mày nói thế chả khác gì bắt tao mò kim đáy bể ư?

-Téng téng... những nhân vật phụ nổi bật trong truyện không có nhiều ,bạn tự mà sàng lọc...nhiệm vụ này bạn có nhận hay không?

-Tao bây giờ đã là Tu Nhân có quyền bỏ qua nhiệm vụ chứ hả?

-Téng téng...đúng vậy,nhưng nhiệm vụ thay thế sẽ khó hơn nhiệm vụ bị lượt bỏ...

-Hừ...nói vòng vo một hồi thì mày vẫn ép buộc tao làm nhiệm vụ chứ gì,cua gái thôi mà, với diện mạo tuấn lãng của tao thừa sức làm chuyện đó...nhận.

-Ụa,ụa...téng téng...xác nhận nhiệm vụ...

-Mày,mày...ụa cái gì hả,cái hệ thống thảo mai kia...

Lý Tự Nhiên bước xuống giường nhìn xung quanh thì thấy mấy con nhện kia đã bị linh tức biến thành mấy vệt nhầy nhụa bám đầy khắp phòng,Hắn nhăn mặt

-Lại phải quét dọn lau chùi rồi,thật là báo hại người ta mà...

Hắn đi đến gần vách phòng nhìn vào Nguyệt Y Thần đã bất tỉnh

-Hừ,đáng đời cho cô...dám lấy nhện ra hù doạ ông hả...hừ có thù không báo phi quân tử,xem ông trừng trị cô đây...khà khà...

...Ánh nắng buổi trưa nóng bức chiếu xuyên qua các phiến lá lọt xuống mặt của Nguyệt Y Thần làm cho nàng ta tỉnh dậy.

-Úi ya,cái vai của ta,sao lại đau như vậy...hừ đây là đâu chứ?Tên tiểu tử thúi Lý Tự Nhiên đâu rồi?

Nguyệt Y Thần tỉnh lại đã thấy mình ngồi dưới gốc cây ngoài hoa viên Chánh Điện Linh Ngọc,cô nàng uể oải đứng lên và tìm đường về lại khu nhà khách của Linh Quang Điện.

-Hừ tên tiểu tử thúi Lý Tự Nhiên khi đó dường như đã phát linh lực đánh ta...hừ sao ta lại văng ra đến hoa viên chứ nhỉ?...có lẽ là Hắn mang mình đem vứt ra đây chứ gì?Tưởng làm như vậy là có thể thoát được Bổn Cô nương sao hả?

Trên đường đi Nguyệt Y Thần gặp không ít các đệ tử của Trường Bạch Tiên,có điều bọn họ khi nhìn thấy nàng ta thì bụm miệng cười khúc khích,nhanh chân lảng đi nơi khác , không giống như lúc trước ngẩn ngơ ra một lúc vì ngắm nhan sắc của nàng.

-Những tên này thật kỳ lạ?

Khi nàng đi đến Linh Quang Điện thì gặp Lâm Ngạn Hữu cùng mấy vị sư đệ ,khi nhìn thấy Nguyệt Y Thần mấy vị sư đệ này phá lên cười ngặt nghẽo.

-Há há há...miêu nữ...há há ...

Nguyệt Y Thần vừa ngạc nhiên vừa tức giận nói

-Các ngươi bị gì thế hả?Miêu nữ cái gì hả?

Lâm Ngạn Hữu cũng gắng gượng,cắn môi nén cười,giữ khuôn mặt bình thản nói

-Các sư đệ không được làm ồn...đi làm chuyện của mình đi...

-Ơ...dạ...

Bọn họ nghe lời đành quay đi không dám cười nữa,thấy mọi người đi rồi,Lâm Ngạn Hữu mở túi càn khôn của mình lấy ra một cái gương nhỏ đưa cho Nguyệt Y Thần

-Cô nương tự mình xem đi.

Nguyệt Y Thần chớp chớp mắt không hiểu chuyện gì nhưng cũng cầm lấy gương xem diện mạo của mình.Hai mắt của nàng mở to phím hồng ,răng cắn chặt cánh môi dưới,vẻ mặt đỏ bừng,cả người run rẩy hét lên vang dội cả Trường Bạch Tiên

-Lý Tự Nhiên!nnnn...

Hoá ra Lý Tự Nhiên đã lấy mực đen vẻ ria mèo lên hai bên má của Nguyệt Y Thần,còn tô đen đầu mũi của cô ,chưa hết Hắn còn viết hai chữ Miêu Nữ lên trán của nàng,rồi dụng chú dịch chuyển đưa nàng ta ra hoa viên Chánh Điện,chủ ý muốn Nguyệt Y Thần phải đi một vòng lớn để về Linh Quang Điện,phô diễn mặt mèo cho mọi người thấy.

Nguyệt Y Thần ôm mặt xấu hổ chạy nhanh về tư phòng của mình,Nguyệt Y Tiên nhìn thấy nàng cũng bị một phen hú vía.

-Sư tỷ,tỷ bị gì vậy?

-Đóng cửa lại mau,đóng lại mau...

-Dạ,dạ...ối trời,mặt mặt của tỷ... để muội lấy nước cho tỷ rửa mặt...

Nhưng chẳng hiểu Lý Tự Nhiên đã dùng loại mực gì mà Nguyệt Y Thần rửa mãi cũng không sạch,nàng liền ngộ ra

-Thật khốn kiếp,tên tiểu tử thúi Lý Tự Nhiên đã yểm chú vào mực vẽ rồi,ta không thể nào rửa sạch được...aaaa...đáng ghét...

Nguyệt Y Tiên nói

-Vậy thì chúng ta mau đến bảo Hắn giải chú đi, Tỷ không thể để mặt bẩn như vậy rời khỏi Trường Bạch Tiên được.

Nguyệt Y Thần đập tay xuống bàn nói

-Ta không thể ra ngoài với bộ dạng này,càng không thể đối diện với tên tiểu tử thúi kia cho Hắn đắc ý cười nhạo ta được.

Nguyệt Y Tiên khuyên mãi mà Nguyệt Y Thần cũng không chịu rời khỏi phòng đi gặp Lý Tự Nhiên,nên nàng nói

-Hay là để muội đi tìm Hắn,bắt buộc Hắn đến đây giải chú cho Tỷ nha.

-Hừ,tốt nhất muội hãy cắt lưỡi của Hắn trước khi dẫn đến đây...

-Ơ...dạ...

Lý Tự Nhiên ngồi ngoài hành lang dãy phòng dành cho đệ tử chính thức nhập môn,Hắn tựa lưng vào cột nhà ,chân bắt chữ ngũ (五),ung dung nhắm hờ mắt như đang chờ đợi điều gì.Nguyệt Y Tiên đi đến

-Lý Tự Nhiên có phải là ngươi không?

Lý Tự Nhiên mở mắt ngước lên nhìn không có chút ngạc nhiên nào, như thể Hắn đã đoán được Nguyệt Y Tiên sẽ đến đây.

-"Quả nhiên Ả Y Thần vì xấu hổ nên không dám ra khỏi phòng,đây chắc là Nguyệt Y Tiên rồi,hừm vì là nhân vật phụ nên mình không chăm chút vẽ điểm nhấn cho gương mặt nàng ta,dung mạo này thật đại trà như những hot girl mạng vậy,cũng may là y phục của đệ tử Hắc Nguyệt Giáo có chất riêng nổi bật hơn những nhân vật nữ của các môn phái khác nên cũng có thể xem Nguyệt Y Tiên này là một mỹ nữ."

-Ngươi...à không vị cô nương này có phải nàng là Nguyệt Y Tiên?

-Sao ngươi biết?ta và ngươi chưa hề gặp nhau kia mà.

-Ừm...thì ta nghe thiên hạ đồn rằng,ở Hắc Phong Đỉnh ngoài Hắc Giáo Chủ có dung nhan diễm lệ mê hồn ra còn có hai tiểu mỹ nhân là Nguyệt Y Thần và Nguyệt Y Tiên,nàng đẹp như vậy chắc chắn là Nguyệt Y Tiên rồi.

Nguyệt Y Tiên nghe xong thoáng chốc đỏ mặt,hơi cúi đầu e thẹn,nhưng vì giữ phong thái là người của Hắc Nguyệt Giáo cao cao lãnh đạm nên nàng hất mặt lên nói.

-Ngươi đừng dùng những lời hoa mỹ để phân tán tâm tư của ta,nói đi trong mực vẽ trên mặt của Y Y tỷ có phải là ngươi đã yểm chú thuật,mau phá giải ngay nếu không ta sẽ đánh gãy tay của ngươi.

Lý Tự Nhiên chép miệng nghĩ thầm

-"Đúng là cái thứ chanh chua ,nếu đã ương ngạnh thì phải đi cả đôi,so với Nguyệt Y Thần thì Ả này cũng chẳng vừa.Vì nhiệm vụ,nhịn ngươi."

-Là Nguyệt Y Thần cô nương chọc phá ta trước,ở trong phòng của ta ,cô nương ấy đã thả hàng trăm con nhện ra cắn phá ta...ta chỉ là đùa nàng ấy một chút thôi mà,Nguyệt Y Tiên cô nương không nên nổi giận với ta chứ.

-Ta cốc thèm nổi giận với ngươi...nhưng ngươi phải giải chú cho tỷ ấy...

-Nguyệt Y Tiên cô nương đã lên tiếng,Lý mổ đây đương nhiên là nghe theo rồi...nàng cầm lấy...

Nguyệt Y Tiên ngạc nhiên giơ tay bắt lấy vật gì đó từ Lý Tự Nhiên ném qua

-Đây ...đây là cái gì chứ?ngươi có ý gì hả?

Khi Nguyệt Y Tiên nhìn lại thì thấy vật kia chính là một ngọc bội.

-Kim Thuyền Ngọc Bội,tuy nó không quý giá gì nhưng cũng không thể dễ tìm kiếm,ta tặng cho cô nương làm quà gặp mặt,mong rằng cô nương thu nhận và không nổi giận với ta.

-"Bà mợ có chút tài sản phòng thân cũng đã mang ra tặng cho gái ,bây giờ thì mình trắng tay nghèo kiết xác rồi a."

Nguyệt Y Tiên lúng túng

-Ngươi ,ngươi ...tặng ngọc bội cho ta chỉ vì không muốn ta nổi giận với ngươi ư?

-Ừm,hiếm khi ta may mắn gặp được một mỹ nữ danh tiếng như cô nương,chỉ mong cô nương đừng có ấn tượng xấu về ta.

-"Ụa,sến sẩm quá rồi Lý Tự Nhiên..."

Nguyệt Y Tiên mím nhẹ môi nói

-Ngươi đừng vòng vo nữa ,mau giải chú cho Y Y tỷ đi...

Lý Tự Nhiên mỉm cười nói

-Nguyệt Y Tiên cô nương hãy nhìn vào lòng bàn tay của cô nương...đấy là đạo bùa giải chú trong mực vẽ.

Nguyệt Y Tiên nhìn lại lòng bàn tay của mình thì kinh ngạc khi thấy một ấn chú đã in đậm trên da.

-"Hắn,hắn ...hạ chú khi nào...Hắn quả nhiên không tầm thường..."

-Ta có chuyện phải làm rồi ...ta đi nhé...hẹn gặp lại cô nương sau.

Lý Tự Nhiên quay lưng đi để lại Nguyệt Y Tiên ngẩn ngơ một lúc mới chợt nhớ đến Nguyệt Y Thần và nàng ta cũng rời khỏi.

Lý Tự Nhiên đi nhanh đến nhà bếp để tìm thức ăn

-Bà mợ nó đói chết ta rồi...buổi trưa không phải vì Thánh Nữ điên kia phá rối thì ta đã có bánh bao gặm rồi đâu phải nhịn đến bây giờ a...

Khi Lý Tự Nhiên đến nhà bếp thì gặp A Minh ở đây

-Ngũ sư đệ đến đây làm gì,bánh bao bữa trưa đã phát cho đệ rồi không còn gì để ăn nữa đâu.

Lý Tự Nhiên mếu máo nói

-Tam sư huynh,là tại Ả Nguyệt Y Thần xông vào phòng của đệ đập phá đã vô tình đẩy ngã vị sư đệ đem bánh bao...hic ta chưa có ăn được gì cả...đói...

Thì ra lúc Lý Tự Nhiên bộc phát linh tức cũng đồng thời có một vị đệ tử mang bánh bao đến trước cửa,linh tức quá mạnh đẩy bật cả cánh cửa ra ngoài hất văng vị đệ tử đó ngã ra đất,bánh bao vì vậy cũng bẹp dí dính đầy đất cát.

-Hừ...đó là chuyện của đệ...khẩu phần ăn của Linh Quang Điện đều đã quy định nghiêm ngặt không thể vì ai mà thiên vị được... không có gì cho đệ đâu gắng nhịn đến sáng mai đi ,sẽ có cơm trắng ăn.

-Hả...nhịn nhịn đến sáng mai ư?lúc đó chắc đệ đã thành ma đói rồi...

Lúc này có một vị sư đệ bưng giỏ tre đựng thức ăn mang đến.

-A Minh sư huynh hãy xem qua kiểm chứng để đệ mang đi cho Sư Tôn.

Lý Tự Nhiên liếc mắt nhìn vào giỏ tre thì thấy đầy đủ ba món một canh ,cơm trắng bốc khói thơm ngon,Hắn ứa cả nước dãi.

A Minh xem xét một lúc thì bảo

-Ừm,đủ rồi mang đi đi...

-Dạ...

Lý Tự Nhiên đảo mắt một lượt rồi ủ rũ đi khỏi nhà bếp

-Vậy thì đệ trở về phòng tịnh dưỡng... không làm phiền sư huynh...

-Ừ...bớt gây chuyện đi cho Linh Quang Điện được yên ổn...

Lý Tự Nhiên dùng kinh công đuổi theo sau lưng vị sư huynh kia

-Ừm...làm gì đây?phải tạo ra chuyện gì chú ý để sư huynh kia không đi đến Băng Hà Động được.

Nghĩ đoạn Hắn mỉm cười ranh mãnh rồi phi thân đón đầu vị sư huynh này,Hắn ôm bụng lăn lộn trên đất

-Á...đau quá ai cứu ta...ôi đau đau...

Vị sư huynh này ngạc nhiên đi đến thấy Lý Tự Nhiên ôm bụng nằm lăn lộn trên đất thì lúng túng hỏi.

-Ý ...là Lý Sư đệ hả...khi nãy không phải ngươi ở nhà bếp hay sao a...

-Sư huynh...hu hu...khi nãy ta đến nhà bếp tìm thức ăn...ôi...nhưng không có...nên ta vào rừng hái nấm dại ăn...ui da...ta ...ăn nhầm nấm độc rồi...cầu xin sư huynh cứu ta...mau đến Y phòng xin cho ta viên thuốc giải độc...đau.quá hu hu...

Vị sư huynh này hoảng hốt vội đặt giỏ thức ăn xuống một phiến đá,rồi ba chân bốn cẳng chạy đi

-Đệ chờ ta một chút,ta ta đi ngay...

Khi bóng lưng của vị sư huynh khuất xa,Lý Tự Nhiên ngồi bật dậy mở giỏ tre ra ,mang mấy đĩa thức ăn,ăn ngấu nghiến

-Nham nham...ngoàm ngoàm...mỗi dĩa mình ăn một nửa thì ai mà biết được chứ...hi hi...ngon thế nhỉ... không ngờ thức ăn đem cho Sư Tôn lại ngon đến như vậy.

(^o^)/.

Một cơn gió nhẹ thổi qua kèm theo tiếng nói vang lên

-Ngon lắm hả?

Lý Tự Nhiên vẫn nhai ngấu nghiến,miệng đầy cơm nên hai má căng phồng,Hắn đáp

-Ừm,ất on...(ừm,rất ngon).

Như chợt nhận ra điều gì Lý Tự Nhiên quay đầu nhìn lại thì giật bấn người,trợn tròn mắt trân trối,sặc cả cơm ra ngoài

-Hước...Á...ặc, ặc ặc...khụ khụ...Sư Sư Tôn...

Ở ngay sau lưng của Lý Tự Nhiên,Dương Thiên Hạo xuất thần nhập hóa thế nào mà hiện ra như một ánh thái dương chiếu rọi khiến cho Lý Tự Nhiên hồn vía bay mấy phần.

Một người đứng nghiêm trang cúi đầu nhìn xuống,vạt áo và tóc theo gió phất phới bay,một kẻ ngồi xổm ngước mặt đầy cơm nhìn lên,miệng còn một cọng rau xanh lòng thòng bên mép,hai mắt ươn ướt vì sặc .Dương Thiên Hạo cạn lời chôn chân đứng yên nửa ngày

-"Sao giống ăn mày thế này,nếu không có bộ y phục của Linh Quang Điện chắc ta còn tưởng Hắn là Ma Đói ."

-Téng téng téng...nhiệm vụ Hoa Đăng bắt đầu,nhắc nhở bạn hoàn thành để nâng cấp linh đan cho nhân vật.

"-Nghe rồi ...hừm sau khi đi Hắc Phong Đỉnh về Ta sẽ dạy cho đám đệ tử đạo thuật kết linh quang...cái tên nhóc phản diện này sẽ tạo ra một chú thuật kỳ quái khác...hừ... nhìn tới nhìn lui vẫn không thể nào nhìn ra Lý Tự Nhiên là một tên đại gian ác...biết làm sao chứ,Ta muốn trở về thế giới thực đành phải xuôi dòng nguyên tác thôi..."

Dương Thiên Hạo nghiêm giọng nói

-Dám cả gan ăn vụng cơm mang cho ta,ngươi thật là bất kính.

Lý Tự Nhiên vội đặt đĩa thức ăn xuống,quỳ gối cúi đầu xin tha

-Sư Tôn ,xin Sư Tôn bớt giận...là tại vì Đệ tử cả ngày nay không được ăn gì,nên vào rừng tìm nấm dại ăn,tình cờ gặp một vị sư huynh đang đem cơm cho Sư Tôn ,mùi hương của thức ăn thơm nức mũi,cho nên,cho nên ...đệ tử không nhịn nổi...Sư Tôn tha cho đệ tử...hic...hic...

-Ta có căn dặn A Minh bảo nó lo cơm nước đầy đủ cho ngươi ,để ngươi an phận ở trong tư phòng dưỡng thương,nó không tuân lệnh hay sao?

-Dạ có ạ,ngày ba bữa đều không thiếu,nhưng khi nãy Nguyệt Y Thần đến phá rối nên thức ăn bị hất tung không thể ăn được...hu huh hu...Sư Tôn xin nhủ lòng thương...

Lý Tự Nhiên chụp hai tay vào chân của Dương Thiên Hạo mếu máo là cho Y phát ngượng quay mặt đi

-Đừng có làm trò mèo nữa...muốn ăn thì cứ ăn đi...dù sao hôm nay ta cũng xuất quan rồi...hừ...đệ tử của ta sao có mỗi một mình ngươi là da mặt dày đến thế a...ăn xong thì thu dọn trở về Bổn Điện...

Lý Tự Nhiên đa tạ rối rít

-Đa tạ Sư Tôn,đa tạ Sư Tôn...

Hắn ngồi xuống tảng đá nhỏ bên cạnh dùng tay quyệt mồ hôi trên trán,và lau chỗ cơm dính trên mặt,hình ảnh này khiến cho Dương Thiên Hạo liên tưởng đến tên nhóc Bảo Trì Lý Tự Nhiên của công ty.

-Khi đó cậu ta ngồi ở góc cầu thang cũng dùng vạt áo lau như thế...gương mặt trắng ngần ửng hồng,đôi mắt to tròn đen láy,cái tên tiểu tử này thật là giống...

Chợt Lý Tự Nhiên đưa ngón tay lên ngoáy mũi,làm Dương Thiên Hạo khiếp đảm nổi gai ốc

-Uý trời, Bẩn!

Y quay lưng đi một nước không ngoái đầu,còn Lý Tự Nhiên thì ngồi lại nơi núi rừng mênh mông tận hưởng bữa cơm ngon lành

-Nguyệt Y Tiên chắc đã có ấn tượng tốt với mình rồi,đợi khi hai tỷ muội Ả trên đường về Hắc Phong Đỉnh bị vây đánh,mình sẽ xả thân cứu viện thế nào cũng sẽ làm ra một màn Anh Hùng cứu Mỹ Nhân,hừm...cua gái không khó,chỉ khó là Khống Hồn Kỳ vốn dĩ bị Nguyệt Y Tiên lấy đi giờ nằm trong tay của Kẻ bí ẩn,lấy hảo cảm của nàng ta cũng đâu có được Khống Hồn Kỳ, vậy tuyến tình cảm này phát triển để làm gì cơ chứ?Lẽ nào...Nguyệt Y Tiên có liên quan đến danh tính của tên Bí Ẩn kia.?Ngẫm nghĩ một chút nào...Nguyệt Y Tiên linh lực yếu kém

vì dựa vào mối quan hệ cô mẫu của vị hộ pháp canh gác Cấm Địa với Ả,mà có thể lấy Khống Hồn Kỳ ra khỏi kết giới,sau đó vị hộ pháp này cũng bị Hắc Nguyệt Nương giam vào Hoả Động suốt đời không cho ra ngoài.Bây giờ đích thân tên Bí Ẩn kia dùng cả Mộc Liên Tơ đánh phá kết giới lấy đi Khống Hồn Kỳ nên tình tiết Nguyệt Y Tiên lấy cắp bị thay đổi,ơ...

Như ngộ ra chuyện gì ánh mắt của Lý Tự Nhiên loé sáng.

-Phải chăng Nguyệt Y Tiên của nguyên tác đã bị thủ tiêu rồi...Nguyệt Y Tiên hiện tại là Nhân vật trùng sinh thế chỗ?Hừ...hèn chi lại có nhiệm vụ này... được lắm...ông đây cũng sẽ diễn kịch với ngươi cho vui.

....Ở một tư phòng,một người cởi bỏ y phục đen đầy bụi bẩn ra khỏi thân ném xuống đất,Hắn bấn một tia linh quang vào,y phục tức thì bốc cháy.Hắn chậm rãi ngồi xuống bàn trà rót ra một chung vừa nhâm nhi thưởng thức vừa nhìn đống lửa đang cháy.

-Hừ... những tưởng hôm nay lại thu thập thêm một tên tay sai đắc lực, không ngờ lại bị tên Bàng Tông Chủ kia phá hoại...có lẽ nên trừ khử tên này trước lễ Hoa Đăng để ngăn cản tên Lý Tự Nhiên tham gia vào đội hình đệ tử đi Vô Ưu Tự,tách Hắn khỏi Dương Thiên Hạo thì tình tiết truyện mới thay đổi...

-Téng téng téng...nhiệm vụ giết Lý Tự Nhiên lần này lại thất bại bạn bị trừ 100 điểm linh lực...có tiếp tục nhạn nhiệm vụ này không?

-Nhận!

-Xác nhận nhiệm vụ,chúc bạn thành công!

Tên này hạ đầu mài, nghiến răng nghiến lợi

-Hừ...cái trò chơi thử nghiệm lần này sao lại khó xơi đến như vậy?Lần trước mình quay về thực tại quá thuận lợi nhưng lần này lại gặp khó khăn,còn bị hạ linh lực liên tục,mất hết mấy lần trùng sinh nhân vật phổ thông ,phiên bản nâng cấp chết tiệt ,Lý Tự Nhiên và Dương Thiên Hạo tại sao lại không như những gì mình đã sửa đổi chứ?Đã thế thì đừng trách Ta độc ác,Ta tạo ra các ngươi được thì hủy hoại được...hừ.

...Ở thế giới thực...

Một vị công an đang xem video trên màn hình máy tính..

-Ơ ...sếp ơi...có gì đó rất lạ này...

-Chuyện gì?

-Theo lệnh của sếp, em mấy tháng nay vẫn theo dõi vụ mất tích của bốn người ở công ty Dương Thị...sếp xem...video này đã bị người ta giở trò...đã bị cắt đi một đoạn khoảng mười phút...và sếp nhìn xem,nơi góc phòng chỗ kệ hồ sơ...đó là một vạt áo chứ không phải rèm cửa...

-Hả...lý nào khi đó ...có người thứ năm ở trong phòng của Dương Tổng?