Chương 13: Nhân vật mặc định.

Dương Thiên Hạo tìm quanh thôn nhưng không tìm thấy Lý Tự Nhiên và kẻ đã âm thầm dụng chú Triệu Quỷ Thi.

-Kẻ triệu hồi quỷ thi này chắc chắn là tên tiểu tử Lý Tự Nhiên,Đám Quỷ Thi khi nãy sức mạnh hơn cả Ma Sói,phải là chú thuật bậc cao mới có thể tăng khả năng chiến đấu của Quỷ Thi,nhưng tại sao nhân vật nhận một lần trùng sinh lại có thể tăng linh lực chứ?

Một lúc sau Y mới chợt nhớ ra lá bùa triệu hồi đệ tử liền triệu hồi Lý Tự Nhiên đến trước mặt.

-Lý Tự Nhiên...đến đây!

Lá bùa vụt sáng cháy lên ngọn lửa màu xanh ,tức thì Lý Tự Nhiên hiện ra nằm trên đất,Hắn không cử động trên người lại toàn là máu,làm cho Dương Thiên Hạo lo lắng không đề phòng gì đã vội ngồi xuống đỡ Hắn lên.

-Lý Tự Nhiên...ngươi ,ngươi sao thế này?

-Khò...o...

-Hả?

...Lý Tự Nhiên dùng hết linh lực dốc vào trận pháp thi triển chú thuật

-Triệu hồi Quỷ gần xa,là quỷ quái thì giết không tha...Sát!

Nghe chú lệnh hô lên,trận pháp vận hành tạo ra một kết giới mạnh bạo bằng linh quang đỏ,Quỷ Thi khắp chốn tụ về,kể cả những Ma Sói và đệ tử đã chết đều bật dậy nghe lệnh biến đổi thành Quỷ Thi cấp Trung ,bắt đầu tàn sát,đã giết sạch mấy con Ma Sói đeo bám theo Hắn.Ở trong trận Lý Tự Nhiên cảm nhận được không còn quỷ quái tồn tại nên đã thu hồi lệnh điều khiển,giải chú,lập tức trận pháp biến mất không dấu vết,Hắn định chạy trở về Từ Đường nhưng suy nghĩ

-Không được... lúc này mà trở lại thì sẽ bị mọi người nghi ngờ...ta đã mang danh là kẻ tình nghi tu luyện tà thuật,đột nhiên Quỷ Thi xuất hiện và biến mất,ta sẽ là nhân vật gây chú ý... ối ta không muốn bị Dương Thiên Hạo tháo cốt hủy đan đâu à...ta còn chưa luyện Thần Võ Xuyên Thiên Kiếm nữa à...làm sao đây làm sao đây...À...giả vờ ngất vậy,ai hỏi gì cũng không biết,không thấy,cứ chối ,vậy thì ai mà làm được gì mình,vậy đi...

Nghĩ xong Hắn lấy máu vươn vãi trên đất bôi vào y phục,tạo ra dáng vẻ thê thảm, ngồi tựa lưng vào tường nhà ,giả bị thương nặng không đi nổi,đợi người đi tìm Hắn,thế nhưng ngồi mãi không thấy ai đến,Hắn mệt mỏi ngủ thiếp luôn,cho đến khi bị Dương Thiên Hạo triệu hồi.

Dương Thiên Hạo nghe tiếng của Lý Tự Nhiên ngáy o o thì mặt biến sắc từ trắng ngần lạnh như băng tuyết trở thành đỏ gắt,tay đang đỡ Hắn liền quăng mạnh,hét lên

-Lý, Tự, Nhiên....nnn ...

Lý Tự Nhiên hoảng vía giật bấn người bò dậy

-Động đất,động đất hả...úy Sư Tôn...Sư Tôn người "xử đẹp"tên Tăng Vỹ rồi sao?

Dương Thiên Hạo nổi đoá ,đôi mắt phím hồng

-Trong khi các đồng môn sư huynh đệ đang chiến đấu với yêu tà,ngươi lại trốn đi ngủ ư?

Lý Tự Nhiên xua hai bàn tay lắc lắc

-Không không phải như Người nghĩ đâu Sư Tôn,ta ta...đồ nhi bị Ma Sói truy sát, bỏ chạy một hồi thì gặp Quỷ Thi xuất hiện cản đánh với Ma Sói,đồ nhi lợi dụng thời cơ trốn thoát ,vội nấp vào một góc nhà chờ cho quỷ thi và Ma Sói bỏ đi,chờ một hồi thì ngủ quên luôn,xin lỗi Sư Tôn...

Dương Thiên Hạo bậm chặt môi,đầu một bên mài giật giật,rũ mắt căm nín

-"Tình thế hỗn loạn như vậy mà Hắn cũng ngủ được sao?phản diện kiểu gì đây?"

-Đi tìm các đồng môn khác ,nhanh!

-Dạ dạ...

Dương Thiên Hạo quay bước,Lý Tự Nhiên rụt rè đi theo sau,mím môi thở nhẹ

-"Xong,qua một ải!Lý Tự Nhiên à cố gắng giữ mạng nhỏ cho đến khi nào mày có thể chống chọi lại với bọn Lục Đại Phái và Quỷ cấp Tuyệt Đại thì OK!Còn Dương Thiên Hạo chỉ cần se duyên Hắn với Hắc Nguyệt Nương,tình tiết tiếp theo Hắn tự biên tự diễn., không liên quan đến ngươi nữa ."

Nhờ chú truyền tin nên Dương Thiên Hạo tìm được đám đệ tử của mình,Y bắt mạch cho Cố Chánh Phương,độ chút linh lực cho Hắn mau hồi phục.

-Con nên vận hành tâm pháp mà ta đã dạy để nhanh chóng lấy lại linh lực,đợi trời sáng chúng ta sẽ trở về môn phái.

Cố Chánh Phương nói

-Đa tạ Sư Tôn, nhưng xin Sư Tôn hãy cứu lấy Nguyệt cô nương ,nàng ta bị trọng thương bây giờ đang bất tỉnh.

Lâm Ngạn Hữu nói

-Khi nãy đệ tử đã cho ả dùng thuốc của bổn môn tạm giữ mạng,nhưng nội thương của ả rất nặng...

A Minh nói

-Sư Tôn sau trận đấu đã tiêu hao nhiều linh lực,đại sư huynh không thấy hay sao,còn muốn Người vì ả ta mà tiêu tốn linh lực à?

Cố Chánh Phương cãi lại

-Lẽ nào đệ muốn thấy chết không cứu,Sư Tôn đệ tử không muốn Sư Tôn bị tổn hại nhưng,ở đây ngoài Sư Tôn ra thì chẳng còn ai có thể cứu nàng ta...

Lâm Ngạn Hữu nói

-Đại sư huynh,huynh có tâm tư riêng với ả ta sao?

-Đệ nói bậy gì thế hả?

Dương Thiên Hạo chỉ biết Cố Chánh Phương là một người cao ngạo thích quyền lực,tính khí có đôi điều tương đồng với mình và nguyên tác truyện Hắn không bận tâm chuyện nhi nữ thường tình,vậy mà biểu hiện bây giờ của Hắn lại rất quan tâm Nguyệt Y Thần.

-"Lẽ nào cả tính khí của nhân vật cũng bị thay đổi sao? không thể nào vì tính chất của nhân vật truyện đều bị mặc định trong phần giới thiệu nhân vật, không thể thay đổi...nhưng không thể giải thích nổi rồi..."

-Đừng cãi nữa...ta đã hứa đúng hẹn giao ước với Hắc Giáo Chủ là sẽ đưa Thánh Nữ của họ về Hắc Phong Đỉnh an toàn,đương nhiên là không bỏ mặc cho nàng ta chết như vậy.

Dương Thiên Hạo phải tiêu hao linh lực để trị nội thương và nắn xương cánh tay lại cho Nguyệt Y Thần ,sau đó phái A Minh,Lâm Ngạn Hữu ra bên ngoài tìm kiếm các đệ tử còn sống sót.

-Sư Tôn tất cả các sư huynh đệ đi theo đều đã bị giết chết,các đệ tử của Chấp Pháp Điện cũng vậy,tuy nhiên không tìm thấy thi thể của Nghi Thuyết.

Dương Thiên Hạo hạ đầu mài,ánh mắt có chút căng thẳng ,nhưng không hỏi thêm chỉ nói

-Không cần quan tâm đến Hắn,mọi người nghỉ ngơi đi.

-Dạ!

Vì đề phòng có yêu tà xuất hiện cản đường đánh giết, Dương Thiên Hạo sau khi trời sáng bảo với mọi người không ngự kiếm để giữ linh lực ổn định ,và đi bộ về Trường Bạch Tiên Môn.

Lý Tự Nhiên nhăn mặt kêu thán

-Sư Tôn là Ả ta tự chạy đến đây gây chuyện sao Người lại đỗ lỗi cho đệ tử,còn bắt đệ tử cõng Ả,Lâm sư huynh khoẻ hơn ta,Sư Tôn hãy bảo huynh ấy cõng Ả ta đi.

Lâm Ngạn Hữu ho lên vài tiếng nói

-Ặc,ặc...Lý sư đệ,Ta bị nội thương đi còn không vững đây...trong số chúng ta đệ là người bị thương nhẹ nhất còn linh hoạt chạy nhảy,đệ cõng nàng ta là phải rồi...

A Minh nói

-Lúc trước không phải do ngươi gây chuyện sao hả, không biết giữ lời ,giữ miệng mắng nhiếc Ả ta thì Ả đâu có ghi thù ngươi mà đeo bám ngươi không tha...ngươi tự làm tự chịu đi...

-Ớ. ..chắc có một mình ta chửi mắng Ả thôi à?huynh cũng chửi Ả là Yêu Nữ còn gì...

-Ta không có đụng chạm vào nàng ta chỉ có ngươi thôi.

-Ta ta đụng chạm khi nào...

Cố Chánh Phương nói

-Sư Tôn đã phát tin về Linh Quang Điện bảo A Hảo sư đệ mang ngựa đến đón chúng ta rồi,ngươi gắng cõng nàng ta một đoạn sẽ không còn cõng nữa.

Dương Thiên Hạo đi phía trước đầu không ngoảnh lại nói

-Nếu không cõng thì một mình ngự kiếm về Sư Môn đi.

Một câu nói nhẹ nhàng nhưng đầy thách đố,khiến người nghe không biết làm gì cho đúng ,Lý Tự Nhiên đành ấm ức cúi đầu đáp lí nhí

-Cõng thì cõng,đây cũng đâu phải là lần đầu...đệ tử không dám bỏ mặc mọi người đang bị thương ,xin nghe lời Sư Tôn...

Lý Tự Nhiên ngồi xuống cõng Nguyệt Y Thần lên vai,Dương Thiên Hạo điểm ra một đạo bùa sau một hồi niệm chú thì tung lên bầu trời thôn Trần Gia,lập tức hiện ra một trận đồ linh quang trắng áp xuống,tất cả thi thể trong và ngoài thôn khiến chúng bốc cháy thành tro bụi.

-Dương mỗ mạn phép tiễn chư vị về Địa Phủ...Giải!

Oán Hồn của dân thôn nghe lệnh thoát bay lên rồi biến mất,Lý Tự Nhiên nhìn thấy một màn siêu độ cao tay mà ngưỡng mộ trong lòng

-"Đúng là nhân vật chính có ánh hào quang rực rỡ,tinh thông chú thuật lẫn kiếm pháp,cực phẩm Tu Nhân của Trung Nguyên a...Đẹp ,ngầu,bá đạo đều cân tất."

Cố Chánh Phương thắc mắc hỏi

-Sư Tôn,dân thôn không phải bị Khống Hồn Đại Pháp khống chế hay sao,sao lại có thể thoát hồn bay về Địa Phủ,đệ tử không hiểu,xin Sư Tôn giảng dạy.

Dương Thiên Hạo vừa đi vừa nói

-Chú thuật của Dạ Vương Tăng Vỹ tu luyện không phải Khống Hồn Đại Pháp,mà là Lang Quỷ Biến ,tức là biến người đã chết thành Ma sói,oán hồn người chết không bị giam giữ trong thân xác mà chỉ bị tạm thời ẩn đi nếu được siêu độ vẫn có thể tiếp nhận linh lực mà thoát khỏi thân xác,cấp bậc Yêu lực tăng giảm tùy theo khả năng độ linh lực của Chủ Nhân thi chú, còn Khống Hồn Đại Pháp chẳng những linh hồn thể xác bị khống chế mà còn có thể biến thành quỷ có khả năng tự tăng cấp.Nếu không đánh hạ được Chủ Nhân dụng thuật thì Quỷ Thi này cứ tiếp tục tăng cấp độ không ngừng,muốn triệt hạ hoàn toàn Quỷ Thi loại này thì phải đánh nát cả hồn phách của nó .Đó lại là hành vi bị cấm trong giới Tu Nhân Chính Đạo.

A Minh nói

-Vì giới Tu Nhân chúng ta chủ trương siêu độ oán linh tránh lợi dụng chúng luyện chú thuật,rơi vào Tà Đạo,hại tâm tính.

Lâm Ngạn Hữu nói

-Khống Hồn Đại Pháp tà quái như vậy mà Hắc Giáo Chủ cũng dám luyện ra,chả trách bà ta từ Tiên Giới bị đánh xuống Nhân Giới làm Yêu Hồ.

Cố Chánh Phương nói

-Sư Tôn nói như vậy thì Dạ Vương Tăng Vỹ không phải là người dụng Khống Hồn Đại Pháp vậy tại sao Hắn lại giết vị sư huynh của Chấp Pháp Điện?

Dương Thiên Hạo liếc mắt nhìn Lý Tự Nhiên nói

-Ta không biết!nhưng có thể làm sáng tỏ kẻ dụng Khống Hồn Đại Pháp và kẻ giết hại đệ tử của Chấp Pháp Điện là hai người khác biệt.

Lâm Ngạn Hữu nói

-Vậy kẻ triệu hồi Cừ Mãng Long đuổi giết Lý sư đệ là Dạ Vương Tăng Vỹ hay là kẻ dụng Khống Hồn Đại Pháp vậy Sư Tôn?

Lúc này Lý Tự Nhiên mới nhìn vào Dương Thiên Hạo,cả hai ánh mắt nghi ngờ chạm nhau.Lý Tự Nhiên vì tránh bị Dương Thiên Hạo nghĩ mình biết giải chú thuật triệu hồi Yêu Thú Thượng Cổ nên đột ngột nhoẻn miệng cười khiến cho Dương Thiên Hạo tâm tình biến đổi từ nghiêm túc thành giật bấn người vội quay mặt đi chỗ khác.

-"Đương nhiên là Tăng Vỹ chưa đủ khả năng triệu hồi Yêu Thú Thượng Cổ rồi,nhưng đừng có nhìn vào ta như thế chứ,đừng nghi ngờ ta..."

-"Hừ,hiện tại Hắn chưa đủ linh lực triệu hồi Yêu Thú Thượng Cổ ,nhưng sau khi giết được Xuyên Thiên Giáp thì linh lực đã trở nên bá đạo rồi..."

-Hề hề...

-Hức...

Dương Thiên Hạo chớp chớp mắt,mím môi cố gắng điều chỉnh tâm trạng

-"Tên tiểu tử này...Hắn rối loạn tâm thần từ nhỏ sao hả?doạ mình rồi...hừ."

-Ta không biết kẻ triệu hồi Yêu Thú Thượng Cổ kia có phải là người dụng Khống Hồn Đại Pháp hay không,nhưng chắc chắn rằng không phải Tăng Vỹ triệu hồi vì Hắn không đủ linh lực làm chuyện đó.

A Minh nói như cười ngạo Lý Tự Nhiên

-Xem ra Lý sư đệ kết thù oán với không ít cao thủ kỳ lạ nhỉ!

-Ta đâu có biết tại sao bọn họ lại nhắm vào ta chứ...

-"Hừ... muốn xoá sổ ta hả,đừng hòng!"

Dương Thiên Hạo suy nghĩ

-"Kẻ bí ẩn truy sát Lý Tự Nhiên ư?tại sao chứ,Hắn chỉ là một tên tiểu lưu manh vô danh còn chưa đạt linh đan cấp Bạch Kim kia mà,giết Hắn có ích lợi gì chứ? Hệ thống truyện mày đâu rồi,tao có chuyện muốn biết..."

Hệ thống truyện nghe hỏi liền hiện ra

-"Téng téng...bạn có gì muốn biết cứ hỏi...hệ thống truyện sẽ trả lời...

-"Nếu nhân vật phản diện chưa thành phản diện mà bị giết hại vậy sẽ như thế nào?"

-"Nhân vật đó sẽ bị loại khỏi hệ thống truyện và bị thay thế bằng một phản diện khác để trở thành phản diện mặc định."

"-Phản diện mặc định ư?"

-Vâng,Phản diện mặc định chính là nhân vật mặc định trong phần giới thiệu truyện, không thể thay thế nếu bất ngờ bị giết hại thì sẽ có một nhân vật khác thế vào và mặc định người thay thế chính là nhân vật đó.Ví dụ nhân vật phản diện Lý Tự Nhiên mặc định sẽ đối đầu với bạn đến kết thúc truyện mà chẳng may Hắn bị giết hại trước thời gian diễn ra thì sẽ có một Lý Tự Nhiên khác thế vào tiếp tục hành động của tuyến nhân vật này.

-"Vậy Lý Tự Nhiên trước và Lý Tự Nhiên sau có giống nhau hay không?"

-"Đã là nhân vật thay thế đương nhiên dung mạo và tính cách sẽ giống như mặc định."

Dương Thiên Hạo đảo mắt ,chao mài

-"Muốn xoá bỏ nhân vật Lý Tự Nhiên chăng?lẽ nào tên bí ẩn kia có liên quan đến sự phát triển của nhân vật Lý Tự Nhiên?Hừm...nhân vật phản diện Lý Tự Nhiên vì để luyện Tà Đạo và giành lấy ngôi vị Tông Chủ của Trường Bạch Tiên Môn đã ra tay giết hại rất nhiều người,có khi nào kẻ bí ẩn này chính là một trong những người có khả năng bị Lý Tự Nhiên giết chết trong tương lai...cho nên kẻ này phải là một người vừa biết rõ nội dung truyện vừa phải nhập vai nhân vật trong truyện,Hắn muốn thay đổi nguyên tác truyện là để tự cứu bản thân mình?Có người xuyên không vào hệ thống truyện giống mình đang làm xáo trộn tình tiết truyện?."

-Á,á,á...đau đau đau...

Đang suy nghĩ nhập tâm tự dưng nghe tiếng của Lý Tự Nhiên hét lên làm cho Dương Thiên Hạo phải dừng chân quay lưng nhìn Hắn.Y giật thót vì thấy Nguyệt Y Thần đang trong dung mạo của Nhậm Nhã đã tỉnh và cắn lấy vai của Lý Tự Nhiên.

-Nguyệt cô nương mau nhả Hắn ra...

Cố Chánh Phương và Lâm Ngạn Hữu vội kéo Nguyệt Y Thần xuống khỏi lưng của Lý Tự Nhiên.

-Nguyệt cô nương bình tĩnh,bình tĩnh...

-Cái Ả này ,phát điên rồi à?

-Yaa...ta phải giết Hắn...dâm tặc...

Lý Tự Nhiên thoát khỏi Nguyệt Y Thần vội chạy lại nấp sau lưng của Dương Thiên Hạo,vạch cổ áo đưa chỗ bị cắn ra

-Cách ly Ả,cách ly Ả ra khỏi ta đi,trời ơi, không biết răng Ả có độc không nữa a...Sư Tôn cứu ta...

-Hừ...để ta xem... không gì,chỉ bị xây xát thôi...

Đoạn nói với Nguyệt Y Thần

-Nguyệt cô nương đừng manh động,nội thương của cô nương sẽ nặng hơn...về Trường Bạch Tiên rồi hãy tính.

Lý Tự Nhiên nhăn mặt nói

-Biết ngươi ân oán không phân như vậy thì ở trong Từ Đường ta bỏ mặc ngươi rồi, cho Ma Sói kia giết ngươi đi...

Nguyệt Y Thần bình tĩnh lại nói

-Ta không cần ngươi cứu...hừ...rồi ta sẽ cứu lại ngươi,sau đó giết ngươi...ta không thể tha thứ cho ngươi...grừ...

Nàng vùng tay ra tự bước đi khập khiễng

Cố Chánh Phương đuổi theo sau nói

-Nguyệt cô nương cẩn thận...

Lâm Ngạn Hữu và A Minh đưa mắt nhìn nhau

-Đại sư huynh thật là có tâm tư riêng...

-Thánh Nữ này tâm trí bất ổn sao?

Dương Thiên Hạo không nói gì lấy trong tay áo ra một lọ thuốc bột,rắc lên vết cắn gớm máu trên vai của Lý Tự Nhiên,trong khi Hắn đang đưa mắt nhìn theo Nguyệt Y Thần để đề phòng,bổng nghe đau rát nơi vết thương như bị xát muối Hắn ngó lại thì đã muộn,chỉ biết cắn răng,bậm môi không nói nên lời nhưng nước mắt đã giàn giụa.

-Éee,ưm, ưm...Sư,Sư...Tôn...rát...

-Kim sáng được này tốt lắm,đi thôi.

-Tốt ư?tốt khỉ gì ?hic...đau chết ta...

Mọi người đi độ một ngày thì thấy A Hảo cùng mấy vị đồng môn đã mang ngựa chạy đến,vì Nguyệt Y Thần bị thương không thể tự cưỡi ngựa,nên Dương Thiên Hạo bảo Cố Chánh Phương đưa nàng về.

...Màn đêm buông xuống,núi rừng Trường Bạch Tiên Môn im lìm trong sương mờ,đâu đó có vài tốp đệ tử tuần tra quanh môn phái.Một bóng người nhỏ nhắn đi ra rừng thông ngoại vi Sơn Trang,Hắn dụng kinh công đi nhanh hơn gió,lướt nhẹ như mây chẳng mấy chốc đã ra đến khu vực bìa rừng cạnh vực thẳm,nơi hẻo lánh nhất Trường Bạch Sơn.

-Bái kiến chủ nhân!

Một đám khói đen từ không trung tự nhiên xuất hiện bay là là trên mặt đất,chớp sáng một cái đã biến thành một người dáng cao ráo mặc y phục màu đen tuyền,khoác áo choàng dài và mũ trùm đầu che đi nửa phần mặt trên.Hắn đứng hướng mặt ra vực thẳm

-Ngươi đã luyện được Mộng Cảnh Trận chưa?

-Nhờ có sự trợ giúp của Chủ Nhân ta đã mở được Mộng Cảnh...tuy nhiên vì linh lực chưa cao,ta không thể duy trì Mộng Cảnh Trận quá một nén hương...

-Không sao,cứ từ từ tu luyện...đến mùa xuân cuộc Đấu Linh Đại Phái mới đến,lúc đó cho phép ngươi dụng chú giết Lý Tự Nhiên.

-Chủ Nhân ,thuộc hạ không hiểu,tại sao linh lực của Chủ Nhân cao hơn Lý Tự Nhiên rất nhiều,sao người không trực tiếp hạ sát Hắn đi,mà phải đợi chờ Hắn tham gia Đấu Linh Đại Phái mới ra tay.

-Hừ...nhiều chuyện...

-Bốp!

-Á...

Tên bí ẩn này đột ngột phát chưởng đánh một cái vào tên thuộc hạ đang đứng,khiến cho Hắn ói máu văng vào gốc cây,Hắn sợ hãi quỳ bò trên đất xin tha tội

-Thuộc hạ xin lỗi,thuộc hạ lắm mồm...xin Chủ Nhân bớt giận...ặc...ặc...

Tên bí ẩn bước đi vài bước nói

-Quách A Khương,cái tên này là Ta đã đặc cho ngươi ,Ta cho ngươi cơ hội trùng sinh ,ta chính là Chủ Nhân của ngươi, ngươi mãi mãi là công cụ của ta,nên biết chỉ cần làm theo những gì ta nói, không cần hỏi nhiều...lần sau còn bép xép Ta sẽ lấy lại mạng chó của ngươi.

-Dạ,dạ,dạ...thuộc hạ biết rồi,thuộc hạ ghi nhớ...

-Làm theo kế hoạch đi...

-Dạ...