Chương 28: Không Ngờ.

Lúc này, trong con mắt kinh sợ của mọi người. Hắn lạnh giọng nói -" Bắt đầu vòng 3 luôn đi " Lúc này, Hoàng hậu mới lên tiếng cho phép bắt đầu vòng 3.

Đáng lí ra vòng 3 phải bắt đầu tại đấu trường nhưng giờ xác thú cùng một lúc quá nhiều nên 14 người lọt vào vòng 3 được đưa tới lại quảng trường. Lúc này, Hoàng hậu lên tiếng: -" Bây giờ do còn ít người hơn dự tính nên các ngươi sẽ khiêu chiến để chọn ra 10 người thi đấu tiếp " Lúc này, từng người được phát cho 1 thẻ cho phép khiêu chiến. Nếu không ai khiêu chiến kẻ đó tức là kẻ đó mạnh hiển nhiên không ai dám khiêu chiến. Giống như Vô Mệnh, chả có ma nào ngu ngu đi khiêu chiến hắn.

Sau vài tràng đấu cuối cùng cũng chọn ra 10 người mạnh nhất. Hiển nhiên mười người này đã được xóa tội tuy nhiên phải tranh đoạt để giành ra giải quán quân.

Từng người được đưa 10 chiếc thẻ. Trong mười chiếc thẻ thì có số từ 1 đến 5. Ai có số trùng nhau thì lên võ đài đánh. Chọn ra 5 người thì Hoàng hậu sẽ đích thân chọn đối thủ vì 5 người nên hiển nhiên có 1 người rảnh tay.

Số của Vô Mệnh là thứ ba. Nên hắn cũng không phải đợi lâu. Trực tiếp đứng trên đài, một thanh niên dáng như voi tượng. Rất chi là to lớn, cơ bắp cuồng cuồng. Mỗi bước chân hắn đi trên đài thì nứt luôn lớp băng chỗ đó. Vô Mệnh cười khinh thường . Sau đó hắn lấy chân tụ lực dẫm một cú xuống . Ngay lập tức trên võ đài nơi hắn đứng sập luôn xuống . Sập phải xuống mấy mét, nhìn thấy toàn băng xung quanh. Đối thủ thấy vậy run sợ nói về phía trọng tài : "- Ta... ta đầu hàng "

Đầu hàng cũng đúng thôi, khi thấy Vô Mệnh thể hiện ở vòng 2 thì hắn đã run lắm rồi cố lấy khí thế qua mỗi bước chân ai ngờ đối phương cường đại như vậy dọa chết hắn.

Thế là Vô Mệnh rảnh tay, dùng lực chân dẫm bay lên khỏi hố băng . Năng lực này giống Geppou trong hải quân lục thức vậy.

Tiếp theo rất chán nản, đối thủ của hắn đều lập tức nhận thua nên đương nhiên hắn giành chức quán quân .

Lúc này, hắn đang ở trong phòng của Hoàng hậu . -" Không ngờ ngươi là đệ tử của lão ta " -" Hoàng hậu là ... " Hoàng hậu thở dài nói : -" Thôi không nói nữa, nếu ngươi đã là đệ tử của lão thì chắc ta không có cái gì cho ngươi. Nhưng vì do người giành giải quán quân nên ta cũng phải cho ngươi thứ gì đó. Thôi được rồi, ta sẽ cho ngươi một cuốn sách. Cuốn sách này không phải dạy võ thuật nhưng dạy ngươi về thuật nhẩm tính lượng nước. Cái này cực kì tác dụng cho những người đi biển. Tác dụng chính là khi ngươi học được thì khi nhìn vào nước ngươi sẽ biết được dưới đó có cái gì hay không. Ví dụ như là có cái gì ẩn tàng dưới mặt nước nhưng sẽ không biết thứ đó là thứ gì. Có khi có lợi có khi có hại. Không biết ngươi sẽ nhìn thấy kho báu hay là quái thú . Coi như đây là món quà dành cho ngươi." -"Cảm ơn Hoàng hậu ." "Được rồi, ta sẽ kêu Ngọc Nhi dẫn ngươi ra khỏi Vương Quốc Băng này." Thế là sau khi ra khỏi vương quốc Băng, hắn hỏi thời gian ở trong này có khác thời gian ở bên ngoài không thì được biết hắn ở đây 1 ngày là bằng 1 tuần ngoài đó. Vậy là chỉ còn 1 tuần nữa là sư phụ hắn về. Hắn cần phải luyện tập thêm để sư phụ khỏi trách phạt.