Chương 24: 24 : Thu Nhập Bất Ngờ

Sau khi Thiên Hành Lão đi, Vô Mệnh cứ lao vào tập luyện. Khoảng sau đó một tuần, hắn đang nằm trên bãi cỏ nhìn 10 mặt trời . -" Chán quá, không có việc gì làm ngoài tập luyện sao ? . Kiếp trước ta cũng điên cuồng tập luyện, kiếp này đáng lẽ phải được ngao du tứ hải chứ nhỉ. À nhắc đến ngao du tứ hải mới nhớ, ta toàn đứng trên bờ bắt cá, chưa lần nào nhảy xuống xem dưới đó có cái gì. Hơn hết là có 10 mặt trời làm sao lũ cá chịu được sức nóng đó nhỉ ? " Nói rồi hắn cởi áo nhảy xuống dưới hồ, lại một điều ngạc nhiên là dưới hồ này nhiệt độ rất thấp. Khoảng 5-10 độ C. Đập vào mắt hắn là nguyên một đàn cá đang bơi ngang qua. Hắn phải công nhận dưới nước này phong cảnh khá là hữu tình . Hắn tiếp tục bơi xuống sâu hơn, nhiệt độ ngày càng lạnh . Tới khi 0 độ C thì chắn trước mặt hắn là một lớp băng dày không biết bao nhiêu. Đang loay hoay tìm kiếm lối đi thì hắn bỗng thấy một loại quả. Loại quả này khá nhiều , nhỏ như trái nho nhưng có màu xanh biếc. Hắn bơi lại hái thử một quả cho vào miệng thì thấy loại quả này cũng khá bình thường. Cũng hơi ngòn ngọt còn lại chả có gì khác. Đang định bỏ đi thì bỗng thấy trong người có một cảm giác mát lạnh xông lên. Cảm giác này khá dễ chịu và thoải mái. Càng ngạc nhiên hơn là khi hệ thống nghe hệ thống nói : -" Chúc mừng chủ nhân, loại quả này tăng cho chủ nhân lực kháng Băng hệ. Hơn nữa ăn nhiều không bị mất tác dụng. " -" Ồ, thần kì vậy cơ à " Bỗng nghe thấy một tiếng từ bên kia, người nọ xuất hiện lúc nào hắn không hay biết : -" Tên kia, sao dám hái trộm Bích Thanh Quả của nương nương " -" Mạo phạm cô nương, ta chỉ tình cờ thấy của lạ hái thử xem sao sao thôi. Không biết những quả này đã có chủ. Mong cô nương thứ lỗi " -" Không có lỗi phải gì ở đây, mau đi theo bản cô nương về chịu tội với nương nương. " -" Ta đã có lỗi thì phải chịu thôi. Với lại 2 tuần sau sư phụ cũng về không phải lo có người bắt " Vô Mệnh nghĩ thầm Thế rồi hắn tự giác đi theo cô nương kia, trước khi đi cô ta còn hái 1 rổ Bích Thanh Quả . Bỗng cô ta dẫn hắn tới trước bức tường băng . Sau đó cô ta niệm cái gì bỗng một khoảng bằng cánh cửa băng tan ra . Sau đó hắn và cô ta theo vào. Trước khi đi vào sâu hắn không quên ngó lại cánh cửa nhưng đã thấy nó lại biến thành một tảng băng chắn ngang đó như lúc đầu. -" Nơi này thật kì lạ " Hắn nghĩ . Càng đi sâu vào thì cuối cùng cũng thấy ánh sáng trên con đường băng nãy giờ hắn đi. Bước qua ánh sáng đó là một vương quốc Băng. Đập vô mắt hắn tất cả mọi thứ đều làm bằng băng . Nhưng cũng có rất nhiều người ở nơi đây. Giống như một thành phố lớn bằng băng . Nhưng có điều giữa thành phố này có một lâu đài bằng băng xây rất lớn đẹp và tinh tế . Hắn chính là bị dắt tới nơi đó.