Chương 18: Truy Tìm Kho Báu 5

Sấm sét lập tức đánh nát bét thân thể hắn. Thịt máu vương vãi đầy hồ. Hắn lập tức sử dụng năng lực Vechania. Năng lực này ngoài hiệu quả bị động là hồi phục nhanh thì trước đây hắn chưa bao giờ sử dụng năng lực chủ động. Đó chính là Phục sinh. Hắn bây giờ có 713 linh hồn. Hắn lập tức khôi phục thân thể . Mỗi lần khôi phục thân thể hắn bây giờ tiêu tốn 100 linh hồn . Hắn cứ khôi phục thì bị đánh nát. Khôi Phục thì bị đánh nát tới lần thứ 7 khi hắn chỉ còn 13 linh hồn thì trong hồ có một biến hóa kì lạ. Toàn bộ năng lượng sấm sét của cả kết giới chui vào người hắn . Năng lượng lao tới Nguyên thần . Nhưng vì kiếp trước hắn chính là Thần cấp nên tinh thần lực cực mạnh . Toàn bị năng lực sấm sét bị hấp thu. Sau khoảng 2 tiếng, nghe được tiếng nói của hệ thống -" Chúc mừng chủ nhân, chủ nhân bây giờ nội lực tăng mạnh, thức tỉnh luôn haki vũ trang và bây giờ chủ nhân có thể kháng sấm sét . Bây giờ sấm sét cực đại vô người chủ nhân như muỗi chít inox thôi ạ Vô Mệnh mừng rõ : Khà Khà, bây giờ ta lại tiến một chặn lớn trên con đường đến đỉnh của thế giới này . Ủa mà muỗi chít inox là sao vậy cà . Thôi kệ nó đi. Lúc này, Vô Mệnh bỗng nghe thấy tiếng kết giới sụp đổ . Vì không còn năng lượng duy trì nữa nên nó sụp đổ là điều đương nhiên . Vô Mệnh lao ra khỏi kết giới . Bỗng có Lão già đứng bên ngoài nhìn thấy hắn mừng rỡ nói: -" Người không sao chứ, kết giới có vấn đề tưởng ngươi bỏ mạng ở đấy là ta xác định luôn rồi " Vô Mệnh cười : " Cảm ơn lão già quan tâm " Lão già xác định chắc nghĩ Vô Mệnh có cường đại gia tộc đứng sau, hắn mà xảy ra chuyện gia tộc hắn mà nghe được có liên quan đến lão thì không phải lão xác cm nó định hay sao " Xong lão già hô " Vô Mệnh , Khu vực nòng cốt 16 tiếng 150 điểm " Nói xong, lão thấy có gì đó sai sai, cái gì ! Khu vực nòng cốt 16 tiếng . Quái vật rồi . Sau đó lão nhìn Vô Mệnh từ đầu đến đuôi, hỏi : -" Ngươi không sao đó chứ " -" Dạ không sao " Lúc này đã qua luôn buổi tối, bây giờ đã là buổi sáng rồi. Mọi người tập trung lại thi tiếp vòng thứ 3. Vòng này giống như vòng thứ nhất, Lão già cũng kêu từng người lên khảo thí. Vì Vô Mệnh đăng kí cuối cùng nên khảo thí cuối. Hắn chán quá lại ngồi tựa vào gốc cây nằm ngủ. Bỗng có một mùi thơm xộc đến mũi hắn, hắn từ từ mở mắt ra, sau đó nói: -" Cô lại đây làm gì, về chỗ đi " Người Vô Mệnh nói tức là Ngọc Vân chứ còn ai khác. Ngọc Vân trả lời : -" Hứ, người ta thích ngồi đâu thì ngồi. Từ bé tới giờ chưa ai dám quản ta, ngươi là cái thá gì " Bỗng Ngọc Vân thấy mông mình đau rát : Ngươi dám đánh mông ta ! Thế rồi Ngọc Vân tụ lực vào nắm đấm vào ngực Vô Mệnh. Nếu là mấy người như Lục Vũ Uy hay Tôn Vũ chắc phải thổ huyết rồi nhưng Vô Mệnh vẫn như là gãi ngứa cho hắn vậy. Hắn tiếp tục đánh vào mông Ngọc Vân. Sau một hồi, Ngọc Vân nhìn mông mình hơi sưng lên , dùng tay xua xua nói : -" Thôi được rồi ta thua " Vô Mệnh lại nói : Không được xưng ta với ta, từ nay ngươi gọi ta là công tử ta gọi ngươi là Vân nhi -" Cái gì, ngươi nhìn nhỏ tuổi hơn ta mà gọi ta là Vân nhi à " -" Có tin ta đánh mông ngươi tiếp không ?" -"Thôi thôi công tử , Vân nhi không dám nữa " . Ngọc Vân uất ức nói. -" Ừm, ngoan"