*6 ngày sau, Halnola *
Tuần vừa qua không quá tệ. Con tàu duy nhất khởi hành tới Halnola sẽ ko rời đi vào một ngày khác, thế nên tôi dành buổi tối cuối cùng của mình ở cảng Yeutton để thực hiện một nhiệm vụ lặt vặt nhỏ mang lại cho tôi 50 EXP. Bản thân chuyến đi hầu như không có chuyện gì xảy ra nhưng tôi đã tìm ra những cách để giữ cho mình bận rộn. Tôi trò chuyện với các thương nhân, uống rượu với một vài du khách, thậm chí còn thực hiện một nhiệm vụ phụ nhỏ liên quan đến một drama giữa đầu bếp và bác sĩ của con tàu.
Nói chung, tôi đã xoay sở để kiếm thêm 300 Exp trong chuyến đi bốn ngày, thật trùng hợp, đó chính xác là số điểm kinh nghiệm tôi cần để đạt Lv.20 và nhận được thông báo thú vị
Chúc mừng! Bạn đã đạt đến lv.20!
Điểm thưởng tăng từ 5->10 mỗi level
Điều này thoạt nhìn có vẻ vô thưởng vô phạt nhưng nó thay đổi hoàn toàn cuộc chơi. Tôi ko thể cày Streng bằng chống đẩy, chạy marathon cũng ko tăng DEX. Cách duy nhất tăng chỉ số cho tôi là làm nhiệm vụ với lên level. Tốc độ phát triển sức mạnh của tôi bây giờ tăng gấp đôi, mở ra vô vàn khả năng cho tương lai,
Tôi vẫn chưa phân bổ 10 điểm, cũng như chưa tiêu 5 điểm kiếm được khi đạt lv19. Tôi đang có một chút tranh luận nội tâm về việc nên tập trung vào VIT hay DEX tiếp theo. Bây giờ tôi đã biết [perk] mở khóa ở chỉ số 100, tôi cần phải suy nghĩ kỹ xem nên đầu tư vào chỉ số nào mang lại lợi ích tốt nhất cho hiện tại. 65 VIT rõ ràng gần hơn nhưng DEX là thứ quyết định tốc độ của tôi và kể từ khi bị Thomas bắn, tôi cảm thấy rằng chỉ số đó cần được chú ý nhiều hơn.
Nhưng dù sao. ..trở lại Halnola.
Tôi thích nghĩ rằng mỗi nơi trên thế giới này đều có giá trị riêng... nhưng nơi này còn tệ hơn khu ổ chuột.
Tôi mới ở đây 24h và đã nóng lòng muốn quay lại Caeba. Chỉ có một nơi dân cư tập trung sống và đó là một nơi tồi tệ, đổ nát, còn lại là những cánh rừng hoang sơ. Ko có tiền đồn hải quân nào ở đây để bảo vệ dân cư khỏi cướp biển vì nơi này chả có cái gì để mà cướp. Thực sự ko có gì.
Tôi cúi xuống trước một người ăn xin và cố gắng chịu đựng mùi hôi thối từ người này xộc thẳng lên mũi tôi. " Ông có thấy người này?" Tôi hỏi, giơ áp phích truy nã của Buchanan lên.
"Biến." tên ăn mày bẩn thỉu khạc nhổ vào tôi.
Tôi muốn phát điên lên mất, đây là lần thứ 9 tôi nhận dc câu trả lời kiểu đó. Tôi phải dốc hầu bao ra như 4 lần trước, đưa ra 3 cái bánh mì cùng 200 beri đặt xuống trước mặt tên ăn mày. " Ông có thấy người này?" tôi nhắc lại.
Tên ăn xin nhanh chóng thay đổi thái độ khi hắn ngấu nghiến giật lấy đồ ăn. " Có, tôi thấy hắn. Cách đây 1 tuần. Hắn luôn tới lui khu rừng."
Cuối cùng. Một số thông tin tôi thực sự có thể sử dụng.
"Hắn có chỗ nào ở trong thị trấn khi trở về không? Một ngôi nhà, một túp lều, bất cứ thứ gì tương tự?"
Tên ăn xin mở miệng định nói nhưng rồi ngậm lại. Hắn chìa bàn tay bẩn thỉu nhếch nhác ra trong khi đôi mắt ánh lên vẻ tham lam.
Tôi ngán ngẩm thở dài vứt thêm 500 beri vào cái bát ăn xin.
"Sáu lán ở phía dưới, rẽ trái, đi theo con đường đó cho đến khi ngài nhìn thấy nơi có mái nhà màu xanh nhạt. Hắn ta chui vào trong đó."
" Cảm ơn đã hợp tác." Tôi lẩm bẩm mà không thực sự có ý đó.
Tìm tòa nhà có mái màu xanh lá cây không phải nhiệm vụ khó khăn, tôi nhận được chỉ dẫn quá rõ ràng. Tuy nhiên, việc mai phục ở địa điểm lại đặc biệt nhàm chán. Tôi đến nơi lúc đó là khoảng 10 giờ sáng và suốt 13 tiếng đồng hồ qua tôi đã âm thầm chờ đợi trong bóng tối bên trong túp lều nhỏ tồi tàn này chờ hắn xuất hiện.
Liên quan đến thức ăn và phòng tắm. ..hãy nói cảm ơn hệ thống vì [inventory] của tôi có mọi thứ tôi cần.
Cuối cùng, vào khoảng 11 giờ đêm, mục tiêu của tôi lẻn qua cổng, mỉm cười khúc khích như cậu học sinh hào hứng. Hắn đang ôm chặt chiếc cặp màu đen trước ngực với sự thận trọng đến mức người ta có thể nghĩ rằng hắn sẽ chết nếu tách khỏi nó.
" Tôi ko chắc lý do gì khiến hắn trở nên vui vẻ như vậy, nhưng tôi sắp phá hỏng buổi tối của hắn. Tôi suýt cảm thấy tồi tệ." ' Tôi đứng dậy từ chỗ của mình trong bóng tối và Buchanan bắt gặp ánh mắt của tôi. Lúc đầu, hắn hoảng sợ như bất kỳ người bình thường nào nhưng bình tĩnh lại rõ ràng vài giây sau đó.
"Chắc mày ở trên thuyền. Nhanh thật. Gã mới tới nói có lẽ tao sẽ không được đưa đi cho đến trời sáng." hắn nói, vẫn với một nụ cười ngu ngốc trên khuôn mặt.
" Hử... vụ gì đây?" tôi thầm nghĩ
"Đón đi?" Tôi hỏi
" Đúng đúng. Sau khi gã mới tới lấy đồ thì trao thưởng cho tao," Buchanan dừng lại một lúc để áp chiếc va li vào má. "Gã nói sáng mai sẽ có người đến giúp tao đi thuyền về Philridge. Đó là lý do mày ở đây đúng không?"
*'Philridge? Đó là thủ đô của Vương quốc Caeba? Tôi chưa bao giờ thực sự đi ra bên ngoài Yeutton. Bạn biết gì không, tôi rõ ràng đang thiếu thông tin quan trọng ở đây.
[Quan sát]. '*
Wulfric L. Buchanan, tay sai của Mafia, Lv. 13
Wulfric là một tên côn đồ cấp trung được thuê bởi 'Gia đình tội phạm Masserida' có trụ sở bên trong Philridge, thủ đô của Vương quốc Caeba. Wulfric nhận giải quyết các vụ tống tiền, tống tiền, đốt phá và thậm chí cả đầu độc. Sau khi danh tính của hắn bị lộ tẩy vì làm hỏng nhiệm vụ không thể sửa chữa được. Don Masserida đã cử Wulfric đi săn lùng trái ác quỷ trong rừng của South Blue. Ông Trùm hứa sẽ trả thưởng hậu hĩnh cho Wulfric nếu hắn thành công và chào đón hắn trở lại gia đình trong vòng tay rộng mở.
Hp: 180/180
[Phấn khích] Hiện tại Wulfric đang rất hạnh phúc nên hắn không suy nghĩ rõ ràng. -3 cho tất cả các chỉ số tinh thần.
STR: 20
VIT: 18
DEX: 39
INT: 15 (-3) = 12
WIS: 4 (-3) = 1
LUK: 25
Ok, vãi chưởng thật. Biết dc thêm kha khá thông tin... mặc dù vậy, hãy chỉ tập trung vào những gì quan trọng ngay lập tức. Bắt sống tên này. STR và VIT của hắn thậm chí còn thấp hơn nhiều lần của Reggie nên Wulfric rõ ràng không phải là một tên biết đánh nhau mặc dù tiền thưởng của hắn cao hơn nhiều. Tuy nhiên, hắn khá lanh lẹ, DEX của hắn là cao nhất trong tất cả những tên tôi từng tóm. Dù hắn có thể nhanh thật, nhưng tôi còn nhanh hơn, thế nên đó ko phải vấn đề lớn. " Tuy nhiên, cái quái gì xảy ra với LUK của gã này vậy?"
" Xin lỗi. Tao hôm nay tới đây ko phải vì lý do đó. Mày thấy đấy, tao xuất hiện ở đây tối nay-," tôi cười thầm khi mở tấm áp phích truy nã của tên này, "-vì một lý do khác."
Toàn bộ thế đứng của Buchanan thay đổi và tôi căng thẳng để chuẩn bị cho cuộc chiến. " Tốc độ là vũ khí nguy hiểm nhất của hắn. Vì vậy tôi cần đề phòng những cú đâm vào cổ họng, những con dao được giấu kín, hoặc- Hắn vừa chạy đi?"
"Ôi chết tiệt!" tôi chửi thề khi lao ra khỏi cửa đuổi theo. Khoảnh khắc ngu ngốc của tôi trong ngày. Những tên khác, những tên khác mà tôi bắt luôn cố gắng chiến đấu. Thành ra tôi quên mất rằng có những kẻ thà chạy trốn còn hơn đứng lại đánh nhau.
Buchanan lao vút qua các con phố như có tên lửa gắn dưới đít hắn. Tôi dần bắt kịp được hắn nhưng dường như chỉ số LUK đang ảnh hưởng tới mọi thứ. Hắn rẽ hoàn hảo quanh các góc cua, những đống rác sẽ rơi xuống cản đường tôi, và những lần tôi suýt bắt được hắn thì lại có một điều gì đó không ổn xảy ra thế là hắn tuột mất khỏi tay tôi.
"Chết tiệt! Quay lại đây ăn đòn như một người đàn ông, tên hèn nhát!"
"Giúp! Tôi cần giúp đỡ!" Tôi nghe thấy tiếng Wulfric kêu cứu bằng một con ốc sên truyền tin nhỏ gắn trên cổ tay. " Tôi đang ở chợ cá cũ! Nhanh lên!"
Trong 10 phút liên tục, tôi đã đuổi theo tên khốn hèn nhát này qua các hàng, ngõ và các gian hàng bỏ hoang của khu chợ đổ nát đã chết từ lâu. Luôn luôn trượt hay khỏi hắn trong khi hắn đang gọi cứu viện,
"Tôi cảm thấy như mình đang ở trong một cảnh rượt đuổi trong phim"
"Bắt được mày rồi đồ chó đẻ!" Tôi hét lên đắc thắng khi tay túm lấy áo hắn ta. Tôi cho hắn ngã dập mặt xuống đất theo cách đau đớn nhất. Chiếc vali mà hắn cố gắng nắm chặt đến mức tuyệt vọng cuối cùng cũng tuột khỏi tay và trượt đi.
"TIỀN CỦA TÔI!" Buchanan hét lên, một tay với lấy chiếc hộp màu đen theo cách đáng thương.
" CẦM MÔM!" Tôi đánh vào sau gáy hắn.
Đòn chí mạng! Đối thủ của bạn đã bất tỉnh!
+200 EXP
Tôi thở dài mệt mỏi và rút vài sợi dây thừng từ [inventory] của mình để trói đối tượng truy nã. Thành thật mà nói, tôi đã quá mệt mỏi với tối nay. Tôi sẽ ném gã vào [inventory] sau đó té khỏi đây.
Tăng cấp kỹ năng x3! Phát hiện Bloodlust Lvl. (1/50)=> (4/50)
-Bạn có thể phát hiện khi ai đó muốn làm hại bạn. Hoạt động trong phạm vi 16 mét.
" Ôi, lại gì nữa?"
Tôi quay lại thấy một tên cột đốt to như núi tiến tới. Không phải là một ngọn núi theo nghĩa đen, nhưng những trường hợp như vậy có thể xảy ra trong thế giới One Piece, tóm lại hắn rất cao lớn.
Hắn cao khoảng 2 mét rưỡi và trông như hắn có cả trăm kg cơ bắp trên tay. Thật sự gã này có thể vật tay với 'kẻ hủy diệt'
Hắn mặc một bộ vest đen bằng lụa cao cấp cùng cặp kính râm sẫm màu. Gã này đủ tư cách tham gia trở thành đặc vụ " Men in Black' nếu không phải vì ống tay áo bị xé toạc để khoe cơ bắp của hắn.
[Quan sát]
Blackjack, Mafia kẻ thi hành luật, lv 28
Mặc dù hiện tại hắn đóng vai trò là tay sai đắc lực cho 'Gia đình tội phạm Masserida', Blackjack từng là thành viên cộm cán của băng cướp biển Goldtooth, hiện ko còn tồn tại, băng cướp biển dã khủng bố, cướp bóc vùng biển South Blue. Sự nghiệp làm cướp biển của hắn kết thúc khi chạm trán với hải quân, kết quả toàn bộ đồng đội của hắn ko chết thì bị bắt. Blackjack sống sót sau trận chiến bằng cách trốn bên dưới một chiếc thuyền chèo bị lật và đánh lừa hải quân rằng hắn đã chết mất xác. Sức mạnh ấn tượng cùng sự tàn bạo đã mang lại cho hắn khoản truy nã lên tới 8.200.000 Beri.
HP: 2,010/2,010
STR: 168
VIT: 201
DEX: 45
INT: 12
WIS: 4
LUK: 6
" Tao cảm thấy đã nhìn thấy mày ở đâu rồi thằng ranh con. Mày là thằng bắt đi 2 người của ngài Don ở Yeutton?" Hắn nói chậm rãi, đầy uy hiếp. " "Đừng lo," hắn bắt đầu bẻ các khớp ngón tay, " tao sẽ giết mày thật nhanh chóng."
Ha
Hahaha
8,2 triệu.
Má ơi
" Con toang rồi"