Hai chúng tôi nhìn chằm chằm vào nhau. Mỗi người ngồi trên một thùng gỗ với lưng hơi gù cùng mặt mày nhăn nhó. " Vậy là cậu xử 4 tên bọn chúng và cầm chân tên thuyền phó." Berwynne nghiền ngẫm từng từ, kiểm tra xem chúng nặng bao nhiêu so với việc tôi biết bí mật của ông ta. " Cậu là thằng nhãi khó nhằn hơn ta nghĩ."
"Cảm ơn." Tôi trả lời cộc lốc. " Và tôi hiểu ông là người khiến tên thuyền trưởng của bọn chúng chạy cụp đuôi?"
" Làm sao cậu có thể biết chắc chắn là ta ko giết chết tên đó?" Ông ta ranh mãnh hỏi.
*'Bởi vì nếu Eustass Kid chết ở đây thì rõ ràng hắn ta ko xứng thuộc thế hệ tồi tệ nhất' *" Chỉ là cảm giác thôi," tôi trả lời.
Berwynne làu bàu và khạc nhổ xuống đất. " Cảm giác cậu mách bảo đúng rồi đấy. Tên đó là thằng nhóc con láo xược. Hắn dùng trái ác quỷ của hắn lôi hết những con ốc vít kim loại ra khỏi đầu gối ta." Ông ta chửi rủa với một cử chỉ về chân quần của mình, mà tôi mới nhận ra có những vết máu chảy dọc xuống dưới đất.
" Nếu ko phải như vậy. Ta đã tiễn hắn sang kiếp sau. Có lẽ lần thứ hai gặp cha mẹ hắn, họ có thể dạy hắn đạo đức. Berwynne lại cau có. " Đây là lý do ta ghét những kẻ sử dụng trái ác quỷ như các người. Chỉ biết suốt ngày gây rắc rối."
Mặt tôi tối sầm lại. " Chúng ta đều biết dù ông chỉ còn một chân, ông vẫn có thể đánh tôi nằm bẹp xuống mắt đường này.... nhưng ông đừng có so sánh tôi với tên Eustass Kid. Ông mà xếp tôi cùng hạng với tên sát nhân đó lần 2 thì chúng ta chắc chắn sẽ có vấn đề."
"Heh," Berwynne cười lớn trước việc tôi sử dụng chính lời đe dọa của ông ta ở nghĩa trang. " Ồ... xem ra cậu cũng có gan đấy, ta còn tưởng cậu vứt đó đi đâu rồi."
Một sự im lặng nặng nề bao trùm cuộc trò chuyện. Cả hai chúng tôi đều chăm chú quan sát người kia nhưng không ai trong chúng tôi biết cách để khởi động lại cuộc trò chuyện khi nó tạm lắng.
"...vậy chúng ta ổn chứ?" cuối cùng tôi hỏi.
"Hmm? Ồ không. Không, cậu vẫn sẽ phải rời khỏi đây. Tôi ko muốn cậu ở lại đây thêm một chút nào nữa. Cậu được phép ở lại đây hết đêm nay nhờ việc đánh đuổi lũ hải tặc, nhưng sau đó?" Người chủ cửa hàng hoa hướng ngón tay cái ra ngoài biển. " Biến"
" Ông đùa tôi đấy hả?" Tôi há hốc mồm không tin nổi. " Ông muốn tôi rời khỏi đây? Để tôi nhắc ông Baterilla vừa bị cướp phá. Ông nghĩ sẽ có ai ra khơi vào sáng mai, tôi dám cá ko 1 con tàu nào còn nguyên vẹn, tất cả con tàu ít nhiều bị hư hỏng trong cuộc đột kích. Trừ khi ông có cách nào khác, tôi bị mắc kẹt ở đây. Cho dù ông có đe dọa nhiều thế nào chăng nữa, ko có gì thay đổi hết."
Tôi cho rằng Berwynne sẽ tức giận, rồi nói kiểu như ' đó là vấn đề của cậu'. Thay vào đó ông ta chống tay lên cằm nghĩ ngợi. " Một cách khác..." ông ta lẩm bẩm... " Cậu đã bao giờ nghe nói tới South Blue Super Sparrow?"
Một ký ức mơ hồ hiện lên trong đầu tôi về cái tên. Điều này hơi kỳ lạ khi xem xét khả năng nhớ lại của tôi tốt như thế nào trong những ngày này. Đó là một hình ảnh mơ hồ của một tên thuộc băng cướp biển foxy với... cái miệng kì quái... cưỡi trên con chim lớn màu nâu lốm đốm và đang bình luận... thể thao?
"Umm..tôi nghĩ vậy.." Tôi ngập ngừng trả lời. " Hoặc tôi nghĩ nhầm về loài chim khác." " Sự thật mà nói, tôi chưa bao giờ thực sự ngồi xuống xem phần 'Davy Back Fight'. Nó nhàm chán, được đánh giá là arc dở nhất trong bộ truyện, nếu ko có cuộc gặp gỡ Aokiji ở cuối arc, thực sự skip hoàn toàn arc này cũng ko có vấn đề gì.
Rõ ràng đối với Berwynne, câu trả lời của tôi là đủ với ông ta." Ở khu rừng rậm, phía xa Baterilla, cậu sẽ thấy vài đàn làm tổ ở nơi đó. Chúng ở đây bốn tháng trong năm như một phần trong cuộc di cư hàng năm. Super Sparrow ko phải loài dễ thuần hóa... nhưng tôi biết trái ác quỷ của cậu giúp cậu có lợi thế mà người khác ko có."
Tôi nhìn theo hướng ngón tay ông ta chỉ, thắc mắc. " Vậy chính xác ông muốn tôi làm gì? Nhảy lên một con chim và mong nó ko hất tôi xuống? Hoặc ông muốn tôi bắt trộm 1 con non và nuôi nó lên đến khi nó sẵn sàng đưa tôi đi khỏi đây?"
Berwynne đứng dậy và bắt đầu trở lại thành 'mrB'. " Làm sao ta biết được chứ? Ông ta nói bằng giọng vui vẻ hơn. " Ta có vài tài lẻ nhưng thuần hóa chim ko phải là một trong số đó. Cậu hỏi giải pháp thay thế thì ta chỉ cho cậu thôi." Giọng ông ta lại trở nên sắc bén và trầm xuống chỉ sau 1 câu nói. " Bây giờ xin thứ lỗi cho ta, ta cần phải đi xem cửa hàng của ta có bị thiêu rịu hay ko."
Ông ta nhắm mắt lại rồi cười hở hết cả lợi. " Hãy cẩn thận chàng trai trẻ. Cảm ơn cậu đã giúp tôi chuyển mấy bó hoa đó."
~~~~~~~~~~~~~~~~~~
*Ngày hôm sau. *
Cả hai nửa của con ong bắp cày khổng lồ rơi xuống mặt đất đầy lá với tiếng uỵch nhỏ. Tôi nhìn chất dịch còn bám trên Kugizume và lập tức quay mặt đi. " Lũ côn trùng khốn nạn." Tôi càu nhàu, lục trong túi áo để lấy miếng vải lau thanh kiếm mới của tôi. Các bạn thấy đấy, tôi có thể đối phó mấy con thủy quái, sư tử , hổ, gấu khổng lồ hay mấy con thú tương tự. Và rõ ràng tôi đang săn lùng một con chim khổng lồ khi chúng ta đang nói chuyện mà tôi ko hề bất an chút nào... Nhưng thứ mà tôi không thể đối phó được là những con côn trùng khổng lồ.
Có lẽ 'khổng lồ' không phải là thuật ngữ chính xác. Con ong bắp cày đó là con lớn nhất mà tôi từng thấy và nó chỉ to bằng ba ngón tay của tôi. Tuy nhiên nhiều người sẽ đồng ý rằng nó đã quá lớn để có thể bỏ qua. . Ý kiến cá nhân của tôi luôn là bất kì loại côn trùng nào biết bay hay ko biết bay chỉ cần dài móng tay đến đốt ngón tay thì chắc chắn nằm trong danh sách ' kill it with fire'
Tôi bước một bước qua một khúc gỗ phủ đầy rêu và sử dụng thanh kiếm dọn sạch đám bụi rậm phía trước. Trong khi chúng ta đang nói về chủ đề động vật, tôi nên đề cập rằng tôi thực sự không biết mình đang đi vào chỗ quái quỷ nào.
Thế giới động vật trong One Piece quả thực là một trò hề. Kích thước cùng mối nguy hiểm là một chuyện, nhưng phạm trù mà tôi hiện đang đề cập đến là mức độ nhận thức và trí thông minh.
Nhiều loài ở xung quanh thuộc chính xác nhiều người mong đợi. Ngu ngốc... mắt cá chết... thiếu suy nghĩ... ừ thì... chúng là những sinh vật chỉ biết phụ thuộc vào bản năng như con cá tôi bắt mấy ngày trước hay con ong tôi vừa chém.
Ngược lại thì có những sinh vật không chỉ thể hiện sự tự ý thức hay trí tuệ mà còn có suy nghĩ phức tạp ở mức độ ngang bằng với người. Như con trăn Nola ở Skypiea, con cá voi Laboon, và sử tử biển Dugong ở Arabasta. Chưa kể con sao biển Pappag còn biết mở cửa hàng kinh doanh, cuối cùng chốt lại là mr.13 cùng miss Friday của Baroque Works.
Tuy nhiên, vấn đề cuối cùng cũng xuất hiện vào thời điểm này. Những điều tôi đã đề cập là cực đoan. Chúng có thể có mặt nhưng chúng không điển hình. Phần lớn các loài nằm...ở đâu đó.. giữa 2 nhóm tôi vừa đề cập và bạn sẽ không bao giờ biết chính xác chúng nằm ở đâu cho đến khi bạn gặp loài vật đó.
Những con Super Sparrow sẽ 'có não chim' và hành động như...bạn biết một con chim sẻ, hay chúng sẽ giống với con chó hay là một đứa trẻ hơn? Berwynne đã đề cập đến 'thuần hóa' nên tôi nghi ngờ khả năng não bộ của nó giống như con người nhưng tôi không thể đưa ra phán đoán đó chỉ dựa trên lời ông ta.
Rất may, có vẻ như thời gian cân nhắc đã kết thúc. Ngay lúc Kugizume dọn dẹp chút bụi cây thì tôi phát hiện ra một khoảng đất trống có khoảng 40,50 con chim đốm nâu, còn nào cũng cao hơn tôi. Vài con ngủ gật trong bóng râm. 2 con ở trung tâm đang đánh nhau chắc là muốn giành quyền giao phối, còn đám còn lại thì bận rộn siêng năng bới đất bằng móng vuốt của chúng.
Một con chui đầu vào cái hố nó đào ra và nhanh chóng lấy ra 1 con giun to nhất mà tôi từng thấy.
"Kee! Kee! Kee!" cả đàn kêu ríu rít rồi 5, 6 cpm gần nhất lao tới xé xác con giun thành từng mảnh với chuyển động lắc đầu kỳ quặc mà loài chim thường làm.
"Kee! Kee! Kee! Kee!" Sự chú ý của tôi chuyển sang bên trái, nơi con chim sẻ thứ hai vừa lôi ra 1 con giun tương tự và bọn chúng lại xông vào giành ăn.
' Được rồi, để xem chúng mày như nào.' Tôi nheo mắt tập trung vào con ở giữa [Quan sát]
Super Sparrow. Lv. 4
South Blue Super Sparrow, đúng như tên gọi của nó, là một loài chim di cư lớn chỉ có thể được tìm thấy tự nhiên ở một vài vùng đất nhất định cụ thể là ở South Blue. Những con chim này được biết là có chiều dài hơn 2 mét, có khả năng di chuyển vài trăm dặm trong vòng một ngày và có chế độ ăn uống đa dạng bao gồm hạt, quả hạch, trái cây, loài gặm nhấm, rắn, sâu, sâu to,cá lồng đèn, và cá mập.
Super Sparrow này là con đực và nóng nảy hơn hầu hết những con khác trong đàn.
Hp: 300/300
STR: 16
VIT: 30
DEX: 28 ( x100 khi đang bay)
INT: 13
WIS: 4
LUK: 0,5
Đầu tiên, tôi muốn huýt sáo khi nhìn thấy 2800 DEX lúc bay? Quên mịa nó tàu đi. Đây mới là cách để đi từ đảo này sang đảo khác.
Tiếp đến trong tâm trí tôi đang so sánh INT 13 với các động vật khác mà tôi đã sử dụng [Quan sát] trong quá khứ và đang cố gắng ngoại suy một câu trả lời cho những thắc mắc trước đây của tôi về nhận thức. Ít nhất tôi có thể nói chúng ta đang đối mặt với sinh vật có trí thông minh ở mức độ giữa.
Nhưng cái thứ mà tôi quan tâm nhất lại là. 'Thế đéo nào cá mập lại nằm trong thực đơn của mấy con chim này?'
Trên thực tế, chờ đã. Đó chưa phải là điều kì quặc nhất. 'Cá lồng đèn? Chả phải bọn này sống tít dưới đáy đại dương sao? Làm thế quái nào 2 loài này tương tác với nhau?'
Hai tay tôi đưa lên day day thái dương. 'Kệ nó đi Jack. Mày biết là ko có tí logic nào trong thế giới động vật ở One Piece. Kệ nó đi.'
Ok, trở lại với việc chính. Hệ thống cho biết con chim này đặc biệt ' nóng nảy' đồng nghĩa nó ko phải lựa chọn tốt nhất cho mục đích của chúng ta. Còn con nào nữa nào?
Tôi đưa mắt sang con bên phải và [Quan sát] con đó để so sánh. Tôi lướt qua đống chỉ số rồi ậm ừ. 'Hừm... na ná nhau. Nhiều hơn 1 STR với WIS nhưng lại ít hơn 1 DEX, cái này thì cực kì quan trọng khi nhân lên 100. Hệ thống xác định con này 'Lập dị' . Tôi cũng chả biết 'Lập dị' thì tốt hay xấu nhưng tốt nhất là bỏ qua nó.'
Con thứ ba thì lười biếng chỉ có 23 DEX và thay vì x100 thì nó x95. 'Bỏ qua'
Tôi từ từ kiểm tra từng con một, soi rõ từng mô tả, chỉ số, có gì bất thường và quan trọng nhất là tính cách. Chọn con nhanh nhất thông minh nhất làm gì nếu nó tấn công tôi ngay lập tức ngay khi tôi làm điều gì đó khiến nó phật lòng.
Số tám. Can đảm. ' Đánh dấu lại' Số 9. Nhút nhát. 'Bỏ'. 10? Hung dữ. 'Nó liệu có khác nóng nảy?' 11 là vui vẻ. 'Có thể chọn mày nếu ko có con nào tốt hơn' Ngu ngốc. 'Biến'.' Lại một con nhút nhát khác. Buồn rầu? 'Chắc chắn ko' Rụt rè. Kiêu ngạo. Nhạt nhẽo. 'Toàn con dở thế này.' Hậu đậu. Xảo trá. Ngoan ngoãn. Bướng bỉnh. Lại con Nhút nhát nữa.
Tôi chớp chơp mắt trong giây lát khi não bộ của tôi bắt kịp với mắt và cổ của tôi quay lại để nhìn lại một lần nữa.
Ngoan ngoãn.
Ngoan ngoãn tốt, dễ bảo.
' Và khởi điểm của nó là 30 DEX. INT chỉ có 9 nhưng ehh, không ai hoàn hảo cả.'
Chúng ta mất một phút để lẻn qua phía bên kia của khoảng đất trống để chúng ta đến gần hơn... 'Tôi tự hỏi liệu việc lén lút có cần thiết không. Tôi nghi ngờ loài này có kẻ thù tự nhiên nào để làm chúng hoảng sợ hay đề phòng. Kích thước và chế độ ăn uống của chúng ngụ ý rằng, ngoài đám Sea King có thể nhảy lên ăn chúng ở trên trời thì cơ bản chúng ở trên đỉnh chuỗi thức ăn...' và xong. Bây giờ chỉ cần lấy ra mấy miếng cá mà tôi để trong [inventory] làm mồi nhử.
Tôi thò nửa người ra khỏi bụi rậm. " Này, này chim ơi"
Con chim sẻ ngừng đào bới rồi hướng sự tập trung về phía tôi. " . "Kee?" Nó kêu lên một cách thận trọng.
" Mày muốn ăn cá ko? Cá tươi?" Tôi lắc cá. " Hệ thống bảo mày thích thứ này."
Con chim sẻ hơi nghiêng đầu về bên phải. "Kee-wee?"
" Đây," tôi nói nhỏ, ném miếng cá về phía trước. " Ăn đi, nó là của mày."
"Wee...?" Con chim sẻ nhảy hai bước về phía trước. Nhìn vào miếng cá. Quay sang nhìn tôi. Quay lại nhìn miếng cá. Rồi lại nhìn tôi lần nữa, cuối cùng chộp lấy miếng cá, nhanh chóng nuốt chứng nó.
Tôi mừng thầm thành công đầu tiên và bắt đầu lục lọi khắp [inventory] để tìm thêm. " Được rồi," tôi ném miếng này gần tôi hơn một chút, và lần này con chim ko để tâm tới tôi nữa mà nhảy thẳng vào ăn. Bốn con chim khác đã nhận ra sự hiện diện của tôi nhưng chúng không hề di chuyển về phía tôi. ' Thế cũng tốt. Dù sao mình cũng chỉ muốn con này.'
" Hệ thống nói rằng mày thích trái cây. Mày muốn ăn táo?" Tôi hỏi, lấy táo ra. " Quả táo ngon lành cho chú chim xinh?"
Con chim sẻ nhìn vào quả táo trên tay tôi và kêu lên để tôi ném nó đi. " Kee! Keewee! Kee!"
" Ko, ko" Tôi nói nhỏ, tiến lên phía trước 2 bước chân. " Lần này mày tự tới lấy."
Con chim nhảy thêm một bước nữa, xong dừng lại một chút rồi nhảy thêm bước thứ 2.
" Đúng rồi. Ngoan, thêm chút nữa."
Lần này, cả 2 đều tiến lên phía trước. Con chim này cao hơn tôi nhiều, đỉnh đầu tôi còn ko tới cổ của nó. Con chim khổng lồ mở miệng đớp lấy quả táo.
Cùng lúc, tôi đưa tay vuốt ve đống lông vũ trên người nó. " Ai là con chim ngoan nào? Đúng rồi, mày là con chim ngoan. Đúng thế!"
Đây là khoảnh khắc mà tôi biết mình đã thực sự trúng số độc đắc. Con chim có thể đã hoảng sợ khi tôi chạm vào người nó. Hoặc cắn hay mổ tôi vì đụng vào người nó. Hoặc kêu tiếp lên để đòi thức ăn. Nhưng thay vì bất kỳ điều gì trong số đó, mắt chim sẻ nhắm lại một chút và trở nên thư giãn. Nó cọ đầu vào người tôi và khi tôi chuyển sang gãi nhẹ thì nó lại càng thỏa mái hơn nữa.
Ding!
Bạn có được [Thú cưng]
Mức độ gắn kết lv.(1/20)
"Tao sẽ gọi mày là Kiwi."