Chương 1: Khởi Đầu

Trong một căn phòng nhỏ ở một ngôi làng ở Vô Tận Sâm Lâm thuộc Minh Châu Đại Lục một thiếu niên tóc đen đang nằm ở trên giường

Thiếu niên tướng mạo bình thường nhưng cũng có chút anh tuấn, thiếu niên tầm 17-18 tuổi hai mắt từ từ mở ra, Thiếu niên này là Trần Nham

Trần Nham ngơ ngác nhìn cảnh vật xa lạ xung quanh bỗng nhiên đầu Trần Nham truyền đến cơn đau dữ dội, cơn đau đến nhanh đi cũng nhanh nên Trần Nham rất nhanh liền bình thường trở lại

— Ta đây xuyên qua rồi?

Đúng vậy, Trần Nham vốn không phải là người của thế giới này mà hắn vốn là địa cầu một tên công dân bình thường không có gì lạ bỗng nhiên xuyên qua đến thế giới này mà thôi

Thế giới này tên là Lục Linh Giới nơi mà Trần Nham ở hiện tại chỉ là một đại lục trong vô số đại lục ở thế giới này

Khác ở địa cầu ở thế giới này tồn tại ma pháp, hơn nữa ở thế giới này vạn tộc nổi lên như rừng nhiều vô số kể

Nhưng mà ở thế giới này không có khoa học hiện đại bối cảnh thì giống như các nước châu âu thời xưa với rất nhiều quốc gia và quyền lực thì đương nhiên nằm ở quý tộc và hoàng tộc

—————

— Ngươi đã tỉnh?

Trong lúc mãi mê suy nghĩ bỗng nhiên có một tiếng nói dễ nghe động lòng người vang lên

Chủ nhân của tiếng nói ấy mở cửa mà bước vào, Trần Nham thấy được dáng vẻ của chủ nhân giọng nói đó là một thiếu nữ vẻ bề ngoài khoảng 18 tuổi dáng người cân đối khuôn mặt xinh xắn trên miệng mang theo mỉm cười mà đặc biệt là hai đồi núi khủng bố đó có thể làm chết ngạt bao nhiêu tên nam nhân

Bình tĩnh lại Trần Nham bây giờ mới phát hiện lỗ tai của nàng không phải nhân loại giống như vậy mà là lỗ tai dài và nhọn

— Là Elf!

Trần Nham trong lòng ngạc nhiên thầm nghĩ. Nhưng lúc này Thiếu nữ Elf mang theo mái tóc vàng kim lần nữa hỏi thăm cắt đứt suy nghĩ của Trần Nham

— Ngươi không sao chứ?

— Có khó chịu chỗ nào không?

Trần Nham lấy lại tinh thần nhìn xem thiếu nữ Elf trả lời câu hỏi của nàng

— Không có

— Cô là ai? Ta đang ở đâu? Tại sao ta lại ở đây?

Trần Nham liên tiếp đặt ba câu hỏi, thiếu nữ Elf mỉm cười đi đến bên mép giường ngồi xuống bên cạnh Trần Nham

— Ta là Ái Lệ là một Elf chắc ngươi thấy ta bộ dạng này hẳn đã biết, nơi ngươi đang ở là làng Elf nhỏ ở Vô Tận Sâm Lâm còn việc tại sao ngươi lại ở đây thì là do ta đi hái hoa quả trong rừng phát hiện ngươi nằm bất tỉnh ở đó nên mang ngươi về

— Mà ngươi đúng là mạng lớn nha ở đây là vô tận sâm lâm ma thú rất nhiều vậy mà người vẫn bình yên nằm ở đó mà không bị ma thú ăn hết

Ái Lệ một bên mỉm cười một bên từ từ giải đáp thắc mắc của Trần Nham

— Ta đã biết

— Vậy ngươi nghĩ ngơi một lát nữa đi ta đi nấu thức ăn cho ngươi

— Được

Ái Lệ đi ra ngoài hướng về phòng bếp mà đi, vừa mới đi ra ngoài trong đầu Trần Nham lại vang lên một âm khác nữa nhưng lần này lại không có như Ái Lệ vừa rồi động lòng người mà là một giọng nói đầy lạnh lùng máy móc

— Keng, phát hiện kí chủ thích hợp điều kiện đang tại khoá lại bên trong

— Keng, khoá lại hoàn thành hệ thống chính thức mở ra

— Hệ thống vô hạn rút thưởng hân hạnh được phục vụ kí chủ

Trần Nham khuôn mặt vui mừng đúng là tiểu thuyết không lừa người à đã xuyên không thì sao không có hệ thống cho được

— Hệ Thống ngươi có chức năng gì a?

Giọng nói băng lãnh của hệ thống lần nữa vang lên

— Bản hệ thống chức năng chỉ duy nhất hai cái, một là rút thưởng hai là không gian hệ thống

— Mỗi ngày kí chủ có một lần thập liên rút vật phẩm ngẫu nhiên, ngoài ra kí chủ có thể kiếm được những cơ hội rút thưởng khác nhờ vào tăng cao đẳng cấp hệ thống hơn nữa để mở ra nhiều chức năng hơn

— Đẳng cấp hệ thống ban đầu phán định vì Lv1, muốn tăng đẳng cấp hệ thống lên nữa rất đơn giản chỉ cần kí chủ số lần thập liên rút đạt đến số lượng yêu cầu hệ thống sẽ tự động tăng cấp

— Không gian hệ thống thì dùng để chứa vật phẩm của kí chủ như là không gian giới chỉ ở thế giới này vậy, ban đầu không gian giới hạn vì một trăm mét vuông về sau hệ thống tăng cấp thì không gian hệ thống sẽ tự động được mở rộng

Trần Nham nghe hệ thống giới thiệu thì vô cùng hài lòng không có một chút nào phiền muộn ngược lại thì cười như điên

— Ha ha, hệ thống này đúng là nhất không như những hệ thống mà ta thấy qua trước kia nào mà hố kí chủ, bốc lột kí chủ, hệ thống tìm đường chết các kiểu làm sao có được hệ thống rút thưởng hương a

— Xin kí chủ đừng so sánh bổn hệ thống với đám hệ thống dởm kia rất làm mất giá bổn hệ thống

Trần Nham khoé miệng giật giật nếu như không phải âm thanh hệ thống băng lãnh máy móc thì chắc Trần Nham thấy được hệ thống giống như nhân tính hoá khinh bỉ bên trong lời nói

— Hệ Thống ta muốn rút thưởng!

— Xét thấy kí chủ hôm nay chưa rút thưởng phải chăng tiến hành ngay bây giờ

— Đúng vậy!

— Keng, đang tại rút ra bên trong.....