Chương 1: Ngọn lửa Sinh Mệnh

Nương a, ta nghe nãi nãi nói nếu lần này sinh không phải là tiểu đệ sẽ cưới di nương cho cha.

"Tiểu hinh. Lời này nhất định không được nói nữa nếu để cho nãi nãi nghe được nhất định phải ăn đánh", phụ nhân quát bảo "nương biết ngươi lo cho nương nhưng ngươi yên tâm lần này nhất định sẽ là nam oa đến lúc đó chúng ta không còn lo lắng nữa" khi nói tới đây nàng không tự chủ mà sờ sờ bụng của mình.

"Các ngươi muốn bỏ đói hai lão già này đúng không" đúng lúc này một vị lão phụ nhân đi vào nhà bếp quát lớn bảo.

"Nương ta vừa mới làm xong cơm chuẩn bị đem ra. Tiểu hinh mau đi gọi gia gia cùng cha ngươi vào".

Lão phụ nhân lúc này không nói gì chỉ "hừ" một tiếng rồi nhìn bụng của nàng, sao đó đi ra.

Cùng lúc đó tại một cửa hàng ven đường có 2 người đang mua món đồ, một vị thanh niên khoảng chừng 18 tuổi đang cầm 1 con tì hưu yêu thích không bỏ, vị còn lại ước chừng 30 tuổi cả người mặc bộ vét sang trọng cũng đang cầm một cây trúc được khắc chạm tinh xảo, cả hai người chọn xong đồng thời kêu ông chủ trả tiền.

Ồ "của vị này là 666 đồng, còn của cậu là 1999 đồng", chủ tiệm lên tiến trả lời.

Vừa dứt lời, người mặc đồ vét kia rút điện thoại ra chuyển tiền vừa thấy số tiền dư còn lại đúng 6.666.666 đồng không khỏi cười to, và không một chút do dự chuyển toàn bộ số tiền cho chủ tiệm. "ông chủ cảm ơn ông đem lại hạnh phúc cuối cùng cho ta" nói xong quay người dứt khoát rời đi.

"Ông chủ không phải thấy ta còn nhỏ nên định chém giá ta à, của hắn được làm đẹp và tinh xảo vậy mà giá 666 đồng còn của ta chỉ là một con tì hưu mạ đồng giá tận 1999 đồng" nói xong chỉ chỉ người mặc vét vừa đi.

"haha vị thiếu niên này ngươi nghe ta giải thích, của vị kia tuy đẹp nhưng chắc liệu loại ghẻ tiền nên chỉ đáng giá đó, còn của ngươi là loại phong thủy nên giá đó là bình dân rồi" nói xong ông nghe tiếng điện thoại kêu lấy ra xem thì thấy số tiền 6.666.666 và lời nhấn để lại không khỏi làm ông ngây ngẩn cả người, cho dù vị thanh niên kia kế bên trả giá như nào ông cũng không thèm quan tâm.

Thấy vậy thanh niên kia không khỏi bực mình đành lấy điện thoại ra trả tiền cho ông chủ sao đó quay người rời đi, vừa nói "gian thương a, chết tiệt gian thương ngươi mau đi chết a".

Vừa đi được mấy bước hắn thấy trên bầu trời có một máy bay đang lao xuống ngay hắn sao đó là một mảnh đen kịt.

Cùng lúc này vị phụ nhân đang dọn dẹp bàn ăn thì thấy dưới chân nàng có một luồng nước chảy ra, nàng biết mình sắp sinh nên kêu to" Phu quân ta sắp sinh mau kêu bà mụ" nói xong nàng bảo Tiểu Hinh diều nàng về phòng chuẩn bị sinh.

Biết con dâu sắp sinh cả nhà điều bận rộn cả lên người thì đi nấu nước nóng còn người chuẩn bị thì đi kêu bà mụ còn các nam nhân trong nhà chỉ biết đứng đợi.

Sau khi bà mụ đến vào phòng xem tình hình thai nhi không khỏi thở ra một hơi "còn tốt,còn khoảng 2 canh giờ nữa mau mau chuẩn bị tốt, tiểu nương tử ngươi đã sinh qua 2 lần rồi nên không cần hồi hộp chỉ cần hơi thở điều còn lại để cho lão bà tử ta lo".

Không phải ta đã chết rồi sao, còn đây là đâu hắn muốn mở mắt lên nhưng không thể nào mở ra được, nhưng bên tay nghe được một chút ngôn ngữ có hiểu có không,"tiểu nương tử....Sinh...thở", nghe thấy vậy đầu hắn không khỏi chết máy, đây là trong bụng mẹ ta sắp được sinh ra lần nữa, nghĩ vậy kế bên có vật gì chạm vào hắn lặp tức trong đầu hắn lại hiện lên ý nghĩ."ta đây là song bào thai".

Nghỉ tới đây hắn lại nhớ mình mua 1 cây trúc bằng đá và đi muốn đi đến mộ cha mẹ nuôi hắn tự sát. Vì đời trước hắn là cô nhi được viện trưởng cô nhi viện nhặt được tại bệnh viện, khi còn nhỏ hắn 1 tên yêu nghiệt về mặt học tập lý luận thì từ 1 ra 5 tuy không phải thiên tài cấp quốc gia nhưng cũng không kém cạnh, nhưng là kẻ tính cách dị lập (có lẽ bệnh thiên tài là vậy), hắn cũng có 1 tính cách cực đoan về hạnh phúc gia đình, đã từng được 1 cặp vợ chồng già nhận nuôi. hắn có thể làm bất cứ điều gì để được 2 vợ chồng này hạnh phúc đến cuối đời mặc dù chỉ được 2 năm kể từ nhận nuôi. Cũng vì vậy làm cho tính cách lập dị này khuếc đại gấp trăm lần sung sướng khi thấy có 1 gia đình hạnh phúc và quan tâm hắn, kể cả bỏ đi tính mạng của mình cũng muốn có gia đình thật sự dù có cho là điều không thể hắn cũng làm cho có thể. Nên sao khi vợ chồng già chết được nửa năm hắn sống như 1 cái xác không hồn khi không có mục tiêu sống cuộc đời và ý định tự kết liễu ở tuổi 30 vừa đúng ngày hắn mua cây trúc tượng trưng “trúc báo bình an”, hơn nữa, suốt bốn mùa, trúc luôn xanh tốt, không đổi màu, tượng trưng cho sự tráng kiện, sự khỏe mạnh của con người, hắn muốn đối với một gia đình có được hạnh phúc, làm cho hắn run cả người khi được quan tâm dù chỉ là một câu nói thì hắn cho là đáng giá, dù cho là bỏ ra đi tất cả hắn đang có thì hắn không một chút do dự, cũng giống như hắn mua cây trúc với giá gấp 100 lần so với ban đầu, vì hắn tin chắc đây là sự sắp đặt trong cuộc đời hắn vừa tròn 30 tuổi cây trúc giá 666 đồng và tiền của hắn cũng còn 6.666.666 đồng tất cả điều nói lên đây là sự hạnh phúc cuối cùng của hắn cảm nhận được trước khi về gặp cha mẹ nhận nuôi hắn trước mộ.

Trong lúc hắn miên mang suy nghĩ thì bên ngoài có tiếng la " Mau lấy sức lần nữa, dồn hơi thở lại sắp ra rồi", không biết có phải nghe được tiếng kêu la của bà mụ và nương hắn hay không nhưng hắn cảm thấy có một lực đẩy từ song bào thai muốn ra vì hắn đang chèn ép tử cung của nương hắn, nghĩ tới đây hắn cố gắng để cho song bào thai ra trước.

"nhanh đã thấy đầu rồi cố gắng thêm nữa "nghe vậy thai phụ tiếp tục dùng sức cho nhi tử ra. "ra rồi" nghe vậy nàng không khỏi thở hắc ra một hơi.

Vừa nghe vậy bên ngoài 2 nam nhân liền muốn tiếng lên xem là nam oa hay nữ oa, nhưng một bên lão bà tử kịp thời ngăn cản lại quát bảo"2 cái nam nhân vào trong đó làm gì để cho ta vào" nghe thấy vậy 2 người dừng chân lại. Lão bà tử vừa vào liền hỏi là nam oa hay nữ oa, thấy vậy bà mụ liền la lớn" là nam oa" rồi cừời to lên sao đó đánh vào mông đứa trẻ để cho khóc lên " Oa oa oa" " Bạch gia các ngươi có tôn tử rồi" tiếp theo bà mụ liền tắm rữa cho đứa trẻ rồi quắng đồ cho đứa trẻ chuẩn bị bước ra cửa lại nghe tiếng la " Aaa, bụng của ta".

Nghe tiếng la bà mụ quay đầu lại kinh ngạc thốt lên "là song bào thai" nói xong bà liền đưa đứa trẻ cho bà lão gia tử tiếp đó liền quay lại thai phụ hướng dẫn sinh đứa trẻ.

Lúc này hắn trong bụng muốn sinh ra nhưng không cách nào ra được, có lẽ vì đã cho ca ca hắn sinh ra nên nương hắn không còn sức để sinh hắn ra, nhưng hắn vẫn muốn sinh ra vì hắn biết nếu không làm vậy nương hắn sẽ chết vì mất máu và hắn cũng sẽ chết trong bụng mẹ. nên hắn muốn tiếp tục sinh ra nhưng hắn càng muốn ra thì cơ thể hắn lại có tình trạng xoay ngang gây ra khó sinh, cũng may bà mụ có kinh nghiệm sao 1 giờ thì hắn cũng sinh ra nương hắn thì ngắt đi vì mất nhiều máu do sinh hắn thấy vậy bà mụ liền la lớn" mau kêu đại phu, nhanh kêu đại phu, bạch nương tử đang mất máu nhanh lên".

Nghe vậy phu quân nàng lập tức chạy đến đại phu duy nhất trong thôn cũng may là nhà đại phu gần chỉ mất nữa khắc thời gian liền kêu tới chữa trị cho nương tử hắn.

Còn hắn thì sao khi sinh ra lập tức liền ngủ vì quá mệt, thấy vậy bà mụ liền hoảng hốt lên tưởng sảy ra chuyện gì bèn đánh vào mông hắn lập tức nghe tiếng khóc " Oa oa" sao đó hắn liền ngủ đi, nghe tiếng oa khóc bà mụ mừng như điên lập tức xem là nam oa hay nữ oa, sao khi thấy là nam oa liền la lớn ôm hắn ra ngoài " là nam oa lại là nam oa, Bạch gia các ngươi thật có phúc".