Chương 98: Ngươi Tuyệt Đối Là Một Thiên Tài!

Hoàng Phủ Bá Hàn nói, hai tay lần lượt điểm ra nhịp nhàng, động tác nhẹ nhàng uyển chuyển, lưu lại từng mảnh tàn ảnh.

Sau hai nhịp thở, nàng thu tay lại đứng thẳng, không trung trước mặt lắc lư như sóng nước, cũng là một khối linh trận hình tròn có hoa văn phức tạp.

"Chỉ với kỹ năng 'Điểm', liền có thể kết xuất ra cái 'Hàn Mang Trận' này." Nàng lại phất tay đem cái linh trận kia đánh tan, "Trước mắt các ngươi cũng không cần làm đến bước này, bắt đầu học từ 'Một chỉ điểm dẫn ra càn khôn' đơn giản nhất."

"Tất cả cẩn thận nghe cho kỹ." Nàng lại di chuyển ngón tay phải sang vai trái, từ từ di chuyển dọc theo cánh tay xuống bàn tay trái, "Động tác không cần quá mức quá nghiêm khắc, quan trọng nhất chính là hướng đi của linh lực trong cơ thể. Từ đây qua đây, một mực đưa đến đầu ngón tay, khẩu quyết là Thiên Tuyền Vi Nguyên, Tam Phân Khúc Đàm, Đại Lăng Đương Tốc, Lao Cung Tắc Hoãn..."

Mấy cái "Thiên Tuyền", "Khúc Đàm", "Đại Lăng" vân vân và mây mây này đều là các kinh mạch trên cánh tay, Hứa Dương đã đọc thuộc như cháo khi ở Hứa phủ.

Lúc này, hắn giơ tay lên làm theo động tác, mới thử một lần, một chút linh lực từ đầu ngón tay phát ra, treo trên không trung nửa giây sau đó từ từ tiêu tán.

Đợi đến khi Hoàng Phủ Bá Hàn giải thích chi tiết ba lần, xác nhận các đệ tử đều đã nghe rõ, ngay sau đó phân phó nói "Bây giờ các ngươi bắt đầu tự mình luyện tập, hướng đi của linh lực nhất định phải chuẩn, vị trí phóng ra không được sai lệch một chút nào. Cuối cùng phải có thể dùng linh lực của mình để vẽ phác thảo ra một hình vuông ở trên không trung mới được."

Đám người cùng kêu lên xưng "Vâng", rồi bắt đầu của ai người đó luyện.

Hoàng Phủ Bá Hàn ánh mắt đảo qua từ trên người mấy tên đệ tử, thấy từng người từng người một động tác vụng về, nôn nóng đến độ mặt đỏ tới mang tai, lại nhếch miệng mỉm cười.

Mười động tác cơ bản này của Linh vũ tuy có vẻ đơn giản, nhưng lại có yêu cầu rất cao đối với việc khống chế linh lực, nếu không khổ luyện lâu dài thì khó mà thuần thục được.

Dựa theo kinh nghiệm trước đây của nàng, chỉ là một cái "Điểm" đơn giản, ít nhất không ai cũng có thể hoàn thành chính xác được trong vòng ba ngày. Về việc nàng yêu cầu mọi người "Vẽ hình vuông", đó chỉ là một bài toán khó đặt ra đặc biệt để cho các đệ tử biết rằng Linh vũ không hề dễ dàng mà thôi.

Quả nhiên, sau khi các đệ tử dưới đài độc lập thử qua, rất nhanh liền bắt đầu kêu khổ thấu trời.

Dựa theo yêu cầu, thời điểm khi đưa tay điểm ra, linh lực phải bắt đầu từ vai và di chuyển trong cánh tay bảy lần, không được sai lệch một chút nào, còn phải phóng linh lực ra dừng ở giữa không trung, lực đạo lớn hơn hoặc nhỏ hơn một chút đều không được!

Điều này nào ai có thể làm được chứ!

Trong số mấy tên nữ đệ tử tương đối ưu tú, miễn cưỡng có thể làm linh lực đạt tới "Đại Lăng". Mà ngoại trừ Hứa Dương sau khi bảy tám tên nam đệ tử đang vung tay bừa bãi, còn không ai trong số họ có thể đi tới được "Khúc Đàm", mơ hồ đã có dấu hiệu muốn bỏ cuộc.

Đa số bọn họ là nghe nói rằng Linh vũ có thể giúp người có linh lực thấp lấy nhỏ thắng lớn, phi thường thích hợp cho việc tu luyện của nam tử, thế là máu dồn lên não liền chạy tới học, nhưng lại không nghĩ rằng khó đến như vậy.

Hoàng Phủ Bá Hàn ngáp một cái, ngồi ở trên sàn gỗ điều chỉnh Nguyệt Cầm. Trải qua một phen làm ầm ĩ của Tả Ngọc Thu sáng nay, làm nàng cảm thấy rất mệt mỏi, dự định dành thời gian rảnh rỗi này để thư giãn một tí.

Nàng mới vừa gảy dây đàn một chút, liền nghe thấy có tiếng nam tử truyền đến, "Hoàng Phủ sư tỷ, ngươi xem kiểu này là được rồi hay chưa?"

Hả? Nhanh như vậy mà đã có người có thể "Điểm" xuất ra rồi sao? Nàng mặc dù hơi kinh ngạc, nhưng mí mắt đều không nhướng lên liền trả lời nói "Ngẫu nhiên được một lần mà thôi, tiếp tục luyện tập chăm chỉ, vẫn còn kém xa lắm nha."

"Ồ."

Chợt, người kia lại nói "Hoàng Phủ sư tỷ, lại vẽ xong rồi, ngươi xem..."

"Tiểu Lolita" nhíu mày, trong lòng tự nhủ gia hỏa này có phải thích gây rối hay không? Đưa mắt nhìn qua, nhưng kinh ngạc ngẩn người ngay tại chỗ —— chỉ thấy trước mặt cái tên Hứa Dương kia lại đang treo một hình vuông ánh sáng nhạt chớp động, góc cạnh rõ ràng, tia linh lực thẳng tắp, có thể xưng hoàn mỹ!

Nàng vứt Nguyệt Cầm xuống, đi tới mấy bước, nhìn cái linh lực hình vuông kia biến mất, lúc này mới nhìn về phía Hứa Dương, "Ngươi trước kia đã từng học qua Linh vũ rồi sao?"

"Không có."

"Vậy thì sao lại có thể? !" Hoàng Phủ Bá Hàn khó có thể tin được nói. Chính nàng năm đó thế nhưng là trọn vẹn luyện hơn nửa tháng, mới miễn cưỡng vẽ ra được cái hình vuông này.

"Thật sự chưa từng học qua, lần đầu tiên luyện..."

Hoàng Phủ Bá Hàn suy nghĩ một chút, cau mày nói "Ngươi làm lại lần nữa cho ta xem nào."

"Ờ, được."

Hứa Dương tối tụ linh lực, nhấc ngón tay chỉ lên không trung lưu lại một "Điểm", sau đó cánh tay huy động, linh lực không ngừng tuôn ra, một cạnh, hai cạnh...

Mặc dù động tác của hắn vẫn còn chưa quen lắm, nhưng chỉ trong chốc lát, một hình vuông bằng phẳng đã xuất hiện trước mắt mọi người.

"Tiểu Lolita" sững người trong chốc lát, gật đầu thán nói "Ngươi tuyệt đối là một thiên tài!"

Nhưng Hứa Dương trong lòng lại xem thường, cái gì mà là thiên tài chứ? Cái này so với yêu cầu của Vĩnh Trấn là "Đem 'Mê tâm' tụ vào một điểm" mà nói, thì thật sự là đơn giản không thể đơn giản hơn.

Phải biết rằng, nếu muốn đem "Mê tâm" phát tán linh lực tụ thành một đường thẳng, bắn ra mấy trượng thậm chí mấy chục trượng mà không bị sai lệch, thì phải nắm chắc được hướng đi của linh lực từ nhiều góc độ trong cơ thể để làm phát tán lực đạo triệt tiêu lẫn nhau. Đồng thời còn phải vận chuyển Mị Thuật, yêu cầu này đối với sự khống chế linh lực so ra còn cao hơn Linh vũ gấp vài cấp số.

Bây giờ hắn đã có thể tụ "Mê tâm" của mình lại trong phạm vi bốn năm thước, luyện cái "Điểm" đơn giản này còn không phải dễ như trở bàn tay sao.

Hứa Dương thấy "Tiểu Lolita" vẫn còn đang khiếp sợ, đành phải lại nói "Hoàng Phủ sư tỷ, vậy tiếp sau đó thì sao?"

Tiếp sau đó á? Hoàng Phủ Bá Hàn lại là sững sờ, xem ra cũng đừng muốn làm biếng nữa rồi.

Nàng xoa xoa huyệt Thái Dương, bất đắc dĩ nói "Được thôi, ta tiếp tục dạy ngươi cái động tác 'Bày' này."

Ngay lúc đó liền có ba tên nam đệ tử, khi nghe thấy muốn dạy "Bày", không chút do dự từ bỏ dự định học Linh vũ —— sau khi người khác vẽ xong hình vuông, còn muốn học động tác tiếp sau đó, bản thân mình ngay cả điểm ra được một điểm cũng không làm xong, thì còn cố học làm cái gì nữa a?

Cả ba người bước lên trước đồng loạt vái chào lễ về phía Hoàng Phủ Bá Hàn, "Hoàng Phủ sư thúc, đệ tử tư chất ngu dốt, thực sự không thích hợp để học Linh vũ..."

"Tiểu Lolita" dở khóc dở cười, lại khuyên can một phen, nhưng cả ba người này thật sự là đã bị trọng thương đối với sự tự tin của mình, khi được đi thì một tên cũng sẽ không quay đầu lại. Nàng đành phải than nhẹ ở trong lòng nam tử quả nhiên là nhu nhược, bị một chút xíu đả kích là đã xem thường từ bỏ rồi. Nếu là nữ đệ tử dám như thế, nàng đã sớm cho một bạt tai mặt quay như cái bánh xe rồi. Nàng lập tức lại coi trọng Hứa Dương mấy phần, thế gian này nam tử thiên tài như hắn thật đúng là đã ít lại càng thêm ít a, ngay cả những nữ đệ tử thiên tài kia đều bị so không bằng. Hiếm có rất hiếm có!

Đến lúc giữa trưa, Hoàng Phủ Bá Hàn đã dạy cho Hứa Dương sáu trong mười động tác cơ bản của Linh vũ!

Cái Linh vũ này thi triển ra cũng không có công thức cố định, toàn bộ phụ thuộc vào sự kết hợp của các động tác cơ bản khác nhau. Sau khi thành thạo sáu động tác cơ bản, trên thực tế đã có thể nhảy ra được mấy đoạn Linh vũ rồi.

Hoàng Phủ Bá Hàn chỉ đơn giản lại biểu diễn ra một đoạn "Phá Trận Vũ" Linh vũ đơn giản hơn, nhưng nàng chỉ dạy một nửa đoạn, lại lo lắng căn cơ của Hứa Dương không vững chắc, nên ngừng lại, căn dặn đi căn dặn lại bảo hắn phải luyện những động tác cơ bản trước cho thuần thục, Linh vũ ngược lại nhất thời không vội vã.

Đợi sau khi truyền dạy Linh vũ kết thúc, Hứa Dương cáo từ rời đi, vẫn còn có bốn tên đệ tử ngay cả "Điểm" cũng không biết luyện, sau khi nhìn thấy Hứa Dương đã bắt đầu học "Phá Trận Vũ", đều là nản lòng thoái chí tìm tới Hoàng Phủ Bá Hàn, biểu thị rằng không muốn lại tiếp tục học Linh vũ nữa...