Chương 523: "Kẻ Phản Tộc"

Mấy người đang nói chuyện với nhau đều là sửng sốt, Hạ Như Lam khó có thể tin được nhìn về phía đệ tử Đại La Sơn kia, hỏi "Ngươi có chắc chắn là người của Ma tộc không? Nàng sao lại đến đại doanh ta?"

"Bẩm Hạ tông chủ, chắc chắn là Ma tộc không thể nghi ngờ."

Hoàng Tiểu Lạc cùng Phong Tuấn Ngô liếc nhìn nhau, trầm ngâm nói "Chẳng lẽ là đến để nghị hòa sao?"

Người sau từ chối cho ý kiến, phất tay đối với đệ tử đưa tin kia, "Mang nàng đi đại trướng trung quân."

"Vâng!"

Không bao lâu, mấy tên đệ tử Tử Tiêu môn đẩy xe lăn của Hoàng Tiểu Lạc, vào bên trong tướng doanh nhân tộc.

Một nữ tử trẻ tuổi bộ dạng xinh đẹp tuyệt trần trước tiên liếc mắt nhìn Huyền Lỗi đủ cao lớn ở phía sau nàng kia, khẽ nhíu mày, chắp tay nói "Ngươi là?"

Một đệ tử Tử Tiêu môn cao giọng nói "Làm càn! Môn chủ Tử Tiêu môn đích thân tới, còn không đại lễ tới gặp? !"

Nữ tử trẻ tuổi kia cực kỳ bình tĩnh, chỉ không kiêu ngạo không siểm nịnh nói "Ta muốn gặp Phong tông chủ Đại La Sơn, hắn hiện tại đang ở nơi nào?"

Hoàng Tiểu Lạc mỉm cười, nâng tay nói "Không vội. Phong Thánh sự vụ bận rộn, nếu không có công việc trọng yếu, sao dễ kinh động tới hắn được chứ.

"Nếu ngươi không ngại trước tiên là nói một chút xem ngươi tới đây là có chuyện gì đi."

"Sự tình trọng đại," nữ tử trẻ tuổi nói, "Ta buộc phải gặp được Phong tông chủ mới được."

Hoàng Tiểu Lạc đang định nói cái gì nữa, chợt thấy một đạo thân ảnh màu trắng từ bên cạnh chợt lóe mà qua, nàng đối với thân ảnh ấy ngược lại cũng rất tinh tường, lập tức giật mình nói "Phong Thánh, chúng ta không phải đã nói trước là sẽ do ta..."

Phong Tuấn Ngô cũng không trả lời, linh lực trên trượng mộc tồi tàn trong tay lóng lánh, đầu trượng chỉ thẳng vào mi tâm của nữ tử trẻ tuổi, trầm giọng nói "Ngươi ngược lại cũng rất có dũng khí, dám một mình xông vào đại doanh ta!

"Nếu đã đến đây, vậy thì liền lưu lại tàn phiến Dung Thiên Đỉnh rồi đi đi."

Hoàng Tiểu Lạc ngẩn ra, vội thi triển thuật Thăm Dò cẩn thận đảo qua từ trên người nữ tử kia, rồi sau đó lại ngưng thần nhìn kỹ dung mạo nàng, lúc này mới thất thanh nói "Vậy mà lại là ngươi!"

Đám người Hạ Như Lam cũng nhảy vào trong trướng, dĩ nhiên cũng đều nhìn ra, người tới chính là nữ tử đã lấy trộm đi hai khối tàn phiến Dung Thiên Đỉnh ở trên Tiên Ẩn Phong!

Người sau thật cũng không phủ nhận, thoáng tránh đi vài phần trượng mộc của Phong Tuấn Ngô, thần sắc bình tĩnh chắp tay nói "Tiểu nữ Hạo Tịch, gặp qua mấy vị tông chủ.

"Nếu ta đã dám đến, vậy thì tự nhiên sẽ không đem tàn phiến Luyện Thiên Lô giữ ở bên người."

Hạ Như Lam tiến lên hai bước, gắt gao nhìn chằm chằm vào nàng nói "Chỉ cần có ngươi ở đây, còn sợ không tìm thấy được manh mối của tàn phiến hay sao?"

Hạo Tịch nói ra từng chữ từng chữ một "Nếu là trong vòng một cái canh giờ ta không phản hồi lại chỗ ở, sẽ có người đem hai khối tàn phiến Luyện Thiên Lô kia giao cho Chước Hoàng."

"Chước Hoàng?" Hạ Như Lam sắc mặt vội trầm xuống, cái tên này nàng quả thực rất rõ ràng, chính là Vương đương đại của Ma tộc thống ngự hơn mười triệu Ma tộc.

Hoàng Tiểu Lạc nghe ra được một tin tức khác trong lời nói của Hạo Tịch, lông mi khẽ nhướn, nói "Chẳng lẽ hai khối tàn phiến kia vẫn còn chưa rơi vào trong tay Chước Hoàng sao?"

Hạo Tịch gật đầu, "Đúng vậy. Sau khi ta phản hồi Trường Minh Giới, liền cẩn thận trốn đi, Vương huynh vẫn luôn không thể tìm thấy được ta."

Phong Tuấn Ngô nheo mắt lại, nhìn về phía nàng nói "Vương huynh? Nếu nói như thế thì, ngươi là công chúa Ma tộc sao?"

"Đúng vậy." Hạo Tịch cực kỳ vô tư thẳng thắn, "Chước Hoàng chính là Nhị ca ta. Lúc trước ta cũng là phụng mệnh hắn, lẻn vào Tiên Ẩn Phong, sắp đặt trên trăm năm, cuối cùng thừa dịp các ngươi tranh chấp, cướp lấy tàn phiến."

Hạ Như Lam nói với Phong Tuấn Ngô "Phong Thánh, chúng ta lập tức bắt giữ nữ tử này, dùng để áp chế Chước Hoàng, không tin hắn không giao ra tàn phiến Dung Thiên Đỉnh!"

"Ha ha." Hạo Tịch bỗng nhiên cười to, "Vị tiền bối này quá coi thường Vương huynh ta rồi đấy. Hắn vì trọng chấn hùng phong của tộc ta, đừng nói là ta, kể cả là tính mạng của chính hắn, cũng sẽ bỏ qua không chút do dự.

"Hắn nếu là để ý tới tính mạng của ta, lúc trước sao lại phải phái ta đi Thần Trì Giới, mạo hiểm nguy hiểm cửu tử nhất sinh, mưu đồ tàn phiến của Tiên tộc chứ?"

Phong Tuấn Ngô chuyển sang nhìn về phía Hoàng Tiểu Lạc, "Hoàng môn chủ cảm thấy như thế nào?"

Người sau trầm ngâm nói "Phong Thánh, nghe đồn Chước Hoàng có bốn người tỷ muội, nếu nói dùng một trong số đó để trao đổi tàn phiến Dung Thiên Đỉnh cái loại vật có liên quan tới số mệnh của tộc ta này cùng với hắn, thì hơn phân nửa khó có thể như nguyện được."

Nàng liếc mắt nhìn Hạo Tịch, "Chúng ta không ngại trước tiên nghe một chút xem nàng nói như thế nào."

Hạ Như Lam khẽ hừ một tiếng, "Hừ, còn có thể nói cái gì, còn không phải là đến để cầu hòa."

Hạo Tịch lạnh nhạt nói "Vị tiền bối này thật đúng là đã đoán sai rồi. Trước mắt sự tồn vong của tòa thành Thự Hoàng này ta cũng không để ý."

"Ồ?" Hoàng Tiểu Lạc hơi hơi híp mắt, "Vậy ngươi để ý cái gì, lại muốn làm cái gì?"

Hạo Tịch hít sâu một hơi, nói "Ta chỉ để ý sự an nguy tồn vong của bản tộc. Mà lúc này mới đến đây, cũng tính toán muốn giao tàn phiến Luyện Thiên Lô cho các ngươi."

"Cái gì? !"

Đám người Phong Tuấn Ngô, Hoàng Tiểu Lạc đều là khó có thể tin được nhìn về phía nàng, không đợi bọn họ đặt câu hỏi, liền nghe thấy Hạo Tịch nói tiếp "Đương nhiên, việc này cũng là có một điều kiện."

Phong Tuấn Ngô trầm giọng nói "Điều kiện gì, nói đi."

Hạo Tịch chỉ về hướng ngoài trướng, cao giọng nói "Chắc chư vị cũng đã nhìn thấy, Trường Minh Giới này tuy rằng thời không không ổn, sản vật cũng không tính phong phú, hơn nữa còn có rất nhiều yêu thú không kém chiếm cứ, nhưng mà, nơi này lại có Linh Nguyên nồng hậu, quả thực không kém gì thượng tam giới."

Phong Tuấn Ngô khẽ gật đầu, "Thế thì sao?"

Hạo Tịch ngẩng đầu nói "Tộc ta đã tu dưỡng ngàn năm ở đây, cũng để dành được một ít của cải. Ta dám nói, các ngươi cùng Tiên tộc cho dù liên thủ, đem dốc hết toàn lực công phạt Trường Minh Giới, không có trên ngàn năm, cũng tuyệt khó lay động được căn cơ của của tộc ta."

Nàng nói xong khóe miệng gợi lên một vòng ý cười, "Mà các ngươi cùng Tiên tộc có thể tin tưởng lẫn nhau cùng chung tay như cách đây mấy ngàn năm trước được không? Chỉ sợ chiến được một nửa, hai nhà các ngươi sẽ phải đánh nhau trước."

Phong Tuấn Ngô sắc mặt khẽ biến, hắn biết rõ, lời nói của công chúa Ma tộc này rất không sai.

Chính mình lần này chỉ dẫn theo hơn vạn người tiến vào Trường Minh Giới, căn bản không hất lên nổi cái cành hoa gì, cho dù ngày sau liên tục tăng cường viện binh, việc phát động một cuộc tấn công tổng lực vào một vùng rộng lớn như vậy, cũng là muôn vàn khó khăn. Chỉ là những điều như không nơi ăn không chỗ ở, lại còn có thời không loạn lưu cực kỳ nguy hiểm, cũng đã tiêu tốn hơn một nửa tinh lực của đại quân rồi.

Đồng thời, Ma tộc mặc dù đã bén rễ trong thế giới nhỏ bé này, nhưng bọn họ dù sao cũng đã suy thoái, đối với Tiên tộc mà nói, nhân tộc mới là đối thủ lớn nhất hiện giờ.

Đúng như những lời Hạo Tịch đã nói, nếu là đưa cả lực lượng nhân tộc cường công Trường Minh Giới, Tiên tộc thậm chí có thể cùng Ma tộc liên thủ, cùng nhau treo cổ hãm hại đại quân nhân tộc ở dị giới.

Đến lúc đó, rất có thể chính là họa diệt tộc!

Hoàng Tiểu Lạc thấy hắn không lên tiếng, không khỏi cười mà nhìn về phía Hạo Tịch, nói "Công chúa điện hạ lần này đến đây, sẽ không phải chỉ là muốn phân tích thế cục cho chúng ta đấy chứ? Lúc vừa rồi ngươi nói muốn giao tàn phiến Dung Thiên Đỉnh cho chúng ta, lại là ý gì?"

Người sau chắp tay với Phong Tuấn Ngô, "Phong tông chủ, cách nghĩ của tiểu nữ cùng Vương huynh hoàn toàn bất đồng. Ta biết, lấy cục diện của tộc ta hiện giờ, chỉ chiếm cứ Trường Minh Giới một phương tiểu thiên địa này, muốn tái hiện lại sự huy hoàng của ngày xưa, tuyệt đối là giấc mơ không có khả năng thực hiện được.

"Vương huynh lại cứ khăng khăng hơn thế, ta rất rõ ràng, chiếu theo cách làm của hắn, ngày sau tộc ta cùng Tiên, nhân hai tộc nhất định còn có một hồi ác chiến nữa.

"Mà lấy tình trạng của tộc ta hiện giờ, cho dù tu dưỡng sinh sôi có tốt như thế nào đi nữa, cũng khó đạt tới mười một thời kì cường thịnh, một khi cuốn vào đại chiến, khẳng định là sinh kết cục phá vong của tộc."