Chương 473: Nhất Phi Trùng Thiên

Hạ Như Lam bước nhanh lướt lên nghênh đón, chắp tay với "Kiếm Hoàng" Tư Không Điển cùng với Hoàng Tiểu Lạc, vui vẻ nói "Có Thiên Xương Quốc cùng Tử Tiêu môn đến đây trợ trận, nhất định sẽ có thể đòi lại được thể diện bị mất ngày hôm nay!"

Hoàng Tiểu Lạc chắp tay hoàn lễ, mỉm cười ra hiệu về phía sau nói "Không chỉ là ta cùng 'Kiếm Hoàng', tới đây còn có Quán Thanh tông, Cực Long môn, Ngô gia Nguyên Hoang Châu, Cung Tâm môn, Lỗi Quốc... Tổng cộng mười bảy tông phái, thế gia cũng đi theo cùng với bọn ta, lần này cũng không chỉ là muốn tìm về thể diện mà thôi."

Nàng cùng đám người Tư Không Điển nhìn nhau cười, tất cả đều đầy ẩn ý.

Diệp Bích Gia nghi hoặc nhìn về phía mọi người ở phía sau Hoàng Tiểu Lạc, chắp tay nói "Các vị đồng đạo ngàn dặm gấp rút tiếp viện, bần ni vô cùng cảm kích."

Quốc sư của Lỗi Quốc tiến lên nói "Diệp chưởng giáo, Lỗi Quốc ta mặc dù thực lực của một nước mỏng manh, nhưng việc này liên quan đến số mệnh nhân tộc, lại há có thể khoanh tay đứng nhìn?"

Nàng liếc mắt nhìn người ở xung quanh, lại nói "Ngoài ra, quốc gia của ta Đông Phương tướng quân đột nhiên không biết tung tích bảy mươi năm trước, theo như lời của 'Kiếm Hoàng' bệ hạ, thì nàng hơn phân nửa là đang ở Tiên Ẩn Phong. Tại hạ lần này dẫn binh đến đây, cũng là muốn nhân cơ hội tìm tung tích của Đông Phương tướng quân."

Một trưởng lão mặt đỏ, cực kỳ to béo của Ngô gia lập tức chắp tay "Đại gia chủ Ngô gia đời thứ hai mươi hai, cũng là tổ tiên duy nhất tiếp cận Thánh Nguyên cảnh trong gần ngàn năm nay của Ngô gia ta, cũng đồng dạng mất đi tung tích ở phụ cận Tiên Ẩn Phong.

"Việc này mặc dù đã trôi qua mấy trăm năm, nhưng gia chủ cho rằng nàng có thể vẫn còn sống ở hậu thế, lần này Ngô gia ta đã xuất hết ra toàn bộ tinh nhuệ, chính là để muốn nghe ngóng được tới tin tức của tổ tiên."

"Hà trưởng lão của Cực Long môn ta tám mươi hai năm trước do cố ý lẻn vào trước sơn quan, đến nay chưa về..."

"Thiên tài tuyệt thế của Khương gia ta từng hơn trăm năm trước phát sinh qua một chút vướng mắc cùng với Tiên Ẩn Phong, vì thế từ đó mai danh ẩn tích. Gia chủ lệnh chúng ta tới đây để tìm hiểu..."

Diệp Bích Gia vốn dĩ đã thất vọng chán ngán không nghĩ tới hành động qua loa cẩu thả của mình lần này, vậy mà lại đưa tới nhiều môn phái, thế gia có thực lực như vậy.

Thế lực của Lỗi Quốc, Cực Long môn, Quán Thanh tông này đều cũng có cường giả Huyền Vực cảnh. Ngô gia, Cung Tâm môn mặc dù chỉ có Lưỡng Cực cảnh, nhưng cũng đều là tổ chức hơn một ngàn năm, hơi có chút thực lực.

Những người này tụ vào cùng một chỗ, cho dù Lang Thủy tự mình ra tay, nàng cũng có sự tin tưởng tuyệt đối có thể chiến mà thắng được!

Nàng lập tức lấy lại được sự tự tin, hăng hái nói "Tiên Ẩn Phong không tuân theo thề ước cùng với tộc ta, bắt đi Hứa Dương đệ tử Huyền Hoa tông, chúng ta nhất định phải đòi lại một cái công đạo!"

Nàng nhìn xung quanh mọi người ở đây, nói tiếp "Huống hồ, chư vị có nhiều đồng môn, thân nhân nghi bị độc thủ bởi Tiên Ẩn Phong, có thể đúng lúc nhân cơ hội này, để điều tra ra một chút manh mối!

"Chúng ta trước tiên ở đây nghỉ ngơi và hồi phục một ngày, đợi chính ngọ ngày mai, liền tụ binh một chỗ, giết vào Tiên Ẩn Phong!"

Xung nhất thời vang lên một trận tiếng hô hét ầm ĩ của sự kích động phẫn nộ, "Đúng! Để cho Tiên tộc biết quy củ!"

"Bọn họ vẫn còn tưởng rằng đang là cái lúc định thế chi chiến đó sao?"

"Tiên Ẩn Phong mấy trăm năm qua vẫn luôn không có quy củ, cũng nên tìm bọn họ đánh đấm một chút rồi!"

"Ngày mai công lên Tiên Ẩn Phong!"

Tư Không Điển bỗng nhiên nâng tay ra hiệu mọi người im lặng, rồi sau đó nói với Diệp Bích Gia "Diệp chưởng giáo, dựa theo trẫm... khụ, dựa theo sự những gì ta thấy, thì dùng binh lính tấn công bất ngờ mới là thượng sách.

"Chúng ta nhiều người như vậy tập hợp trước sơn quan, đợi cho tới sáng sớm ngày mai, Tiên Ẩn Phong bên kia tất đã nhận được tin tức, do đó bố trí phòng ngự tầng tầng lớp lớp. Dưới sự ngạnh công của ta, cũng khó tránh khỏi thương vong thảm trọng."

Diệp Bích Gia nhíu mày nói "Ý của Kiếm Hoàng là?"

Tư Không Điển trong mắt hàn quang chớp động, nói ra từng chữ từng chữ một "Binh quý thần tốc, đêm nay liền trực tiếp lấy xuống Tiên Ẩn Phong!"

Diệp Bích Gia do dự nói "Chỉ là, Thanh Khâu cùng Chân Võ tông thương vong không nhẹ, cộng thêm đã kịch chiến hơn phân nửa ngày, linh lực tiêu hao không còn..."

Hoàng Tiểu Lạc nói "Không sao. Người bị thương cứ tạm thời ở trước sơn quan nghỉ ngơi và hồi phục, chúng ta chỉ lấy ngự lâm quân tinh nhuệ của Thiên Xương Quốc làm quân tiên phong, các phái khác triển khai ở hai bên cánh, nhất định có thể công phá được phòng tuyến của Tiên Ân Phong trong một lần.

"Đợi sáng sớm ngày mai, đệ tử của Thanh Khâu cùng Chân Võ tông linh lực cũng đã khôi phục không sai biệt lắm, có thể đúng lúc làm đợt thế công thứ hai, thừa dịp Tiên Ẩn Phong bên kia còn chưa có trở lại bình thường được, trực tiếp lấy xuống nội địa này."

Hạ Như Lam trước mắt sáng ngời, vỗ tay nói "Thật đúng là một cái chiến pháp liên hoàn không ngớt! Diệp chưởng giáo, liền cứ làm như vậy đi!"

Diệp Bích Gia nhớ tới tình huống thương vong lúc ban ngày của Thanh Khâu, lập tức dùng sức cắn răng nói "Được! Cứ nghe theo Kiếm Hoàng, giết lên Tiên Ẩn Phong!"

Đang lúc hoàng hôn, đại đội thân mặc ngân giáp, năm nghìn đại quân cầm trong tay linh văn khí hoàn mỹ làm binh khí chậm rãi xuất phát từ trước sơn quan, cưỡi trên gần trăm các loại linh văn khí hình con thoi, lặng lẽ không một tiếng động bay nhanh về phía bắc.

Đây chính là ngự lâm quân tinh nhuệ của Thiên Xương Quốc, thực lực cực mạnh, cũng là đứng hàng một trong tam Thánh ngũ Tông, nằm trong số hơn một trăm bốn mươi nước ở Thần Trì Giới.

Trong nhánh nhân mã này, tướng quân Huyền Vực cảnh liền có hơn năm tên, giáo úy đều là Tam Hải cảnh trở lên, đạt tới hơn trăm tên, chỉnh thể thực lực chỉ đứng sau Tứ Quân gồm những tài năng hàng đầu của nhân tộc.

Ở phía sau bọn họ, là hơn hai trăm thân ảnh cự đại, cao nhất trong đó chừng gần hai mươi trượng, cao ít nhất cũng có một trượng rưỡi.

Trong số đó, không chỉ có thân ảnh hình người mà còn có cả gấu, hổ, tê giác,… Khi đến gần và nhìn kỹ, mới biết chúng nó cũng đều không phải là người hay yêu thú, mà là "Huyền lỗi" do sắt đá sở chế.

Những thứ này chính là chiến lực mạnh nhất của Tạp đạo lập phái Tử Tiêu môn —— Huyền Lỗi Binh.

Huyền Lỗi dựa vào Thanh Linh Dịch để khu động, đệ tử Tử Tiêu môn chỉ đứng ở phía xa xa dựa vào linh trận khống chế chúng nó, một đám máy móc đều là không biết sợ chết cùng sợ hãi là gì, trong loại đại quy mô xung phong liều chết này, thường thường có thể đóng một vai trò hết sức quan trọng.

Hội tụ ở xung quanh Thiên Xương Quốc cùng Tử Tiêu môn, chính là gần ba vạn đệ tử được phái tới Tiên Ẩn Phong của các đại tông môn, thế gia.

Thực lực của bọn họ mặc dù so ra kém hơn tam Thánh ngũ Tông, nhưng cũng là thế lực quan trong bên trong Thần Trì Giới, trong số mấy vạn người này, tu vi thấp nhất cũng là Thất Mạch cảnh trung kỳ, tuyệt đối là một nhánh lực lượng không thể khinh thường.

Diệp Bích Gia đang trông về phía đại quân chậm rãi nhắm tới Tiên Ẩn Phong, không khỏi cảm thán nói "Từ định thế chi chiến về sau, hiếm thấy Thần Trì Giới có thể điều binh quy mô lớn như vậy."

Tuy rằng lần này tới Tiên Ẩn Phong chỉ có mấy vạn người, nhưng đây đều là Tu Linh giả có thực lực rất mạnh, nếu đặt ở chỗ nó, tùy tiện nhấc ra một tiểu binh bình thường nhất, đó đều là đại nhân vật có thể uy chấn một phương.

Hạ Như Lam gật đầu, nhưng vẻ mặt cũng không có mấy phần dễ chịu, "Đều nghe đồn thiên đình đang càng ngày càng suy thoái, nhưng chúng ta đến nay vẫn chưa có tin tức xác thực. Nếu là thực lực của Tiên Ẩn Phong này khác với chúng ta dự đoán, thì lần tiến binh này, chỉ sợ chính là một hồi kiếp nạn của tộc ta a..."

Diệp Bích Gia vung phất trần, nói "Sợ cái gì? Tam Thánh ngũ Tông chỉ đến đây có một nửa, Tứ Quân vẫn còn chưa có điều động, cho dù có ngoài ý muốn, cũng không làm bị thương tới gân cốt."

Nàng trong mắt quang hoa chớp động, "Nhưng nếu là có thể mượn cơ hội lần này, đem tàn phiến Dung Thiên Đỉnh tập hợp đầy đủ, thì chính là khởi đầu nhất phi trùng thiên của tộc ta!"

...

Đám người Hứa Dương rời khỏi Mặc Tháp, đang bay nhanh, Tiêu Hàn Phi bỗng nhiên quay đầu nhìn về hướng nam, nghi hoặc nói "Cái con cự long ở trên bầu trời kia vì sao lại không thấy nữa rồi?"

Dao Trì nhíu mày gật đầu, "Dường như cũng không còn động tĩnh hai quân công phạt lẫn nhau..."