"Haizz, chỉ là chuyện này thôi sao?" Hứa Dương vỗ vỗ ngực nói, "Cứ để nó cho ta."
Vong hồn của Địch tướng quân kinh ngạc nói "Ngươi? Ngươi có thể làm cái gì?"
Hứa Dương mỉm cười, "Giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện, có thể siêu thoát.
"Ta cùng với Nam Quân có chút giao tình, thậm chí còn có hơn mười điểm chiến công của 'Tứ Quân'. Ta đi tìm Lí giáo úy nói một chút tình, sau đó dùng chiến công của ta đổi lấy việc chắt tôn nữ của ngươi gia nhập vào Nam Quân, hẳn là không thành vấn đề... Ồ, đúng rồi, chắt tôn nữ của ngươi là cái tu vi gì? Tên gọi là gì?"
"Nàng gọi là Địch Nhã, năm nay mười tám tuổi, năm ngoái khi vội tới dâng hương cho ta còn từng nhắc tới qua, đã Luyện Khí Cửu Trọng rồi!" Địch tướng quân vẫn có chút không xác định nói, "Ngươi trẻ tuổi như vậy, thật sao lại quen biết được cao quan của Nam Quân chứ?"
"Ta đã từng cứu mấy ngàn tính mạng Nam Quân, đại doanh 'Tứ Quân' còn thông cáo thiên hạ ngợi khen cho ta." Hứa Dương không ngờ rằng một ngày nào đó, "Lời khen ngợi bằng lời" mà mình nhận được này vậy mà lại có ích.
"Thật sao? !"
"Ta có thể thề với Thiên đạo, tuyệt không nửa câu hư ngôn."
Địch tướng quân kích động vạn phần nói "Vậy thì thật sự là rất cảm tạ ngươi rồi! Lão thân đã không còn thân hình, không thể toàn lễ với công tử, nếu Địch gia có thể tái nhập nam quân kiến công, lão thân khẳng định ở dưới cửu tuyền sẽ cầu phúc cho công tử!"
"Không dám." Hứa Dương lôi kéo Dao Trì đi nhanh vài bước, quay đầu lại nói, "Chúng ta trước mắt bị người đuổi giết, chờ sau khi chấm dứt sự việc, liền lập tức đi tìm chắt tôn nữ của ngươi. Đến lúc đó sẽ mang nàng tới chỗ này, tự mình nói cho ngươi tin tức tốt."
"Được, được..."
Đột nhiên, Dao Trì dừng lại cước bộ, nhìn về phía phương hướng nơi đóng quân của Nam Quân, thấp giọng nói "Không tốt, là dao động của linh trận Tinh Di."
Hứa Dương hoảng sợ, "Chẳng lẽ là tên gia hỏa kia tới rồi sao?"
Có điều hắn chợt lại thoải mái, "Công chúa điện hạ đã lấy được tàn phiến Luyện Thiên Lô, chúng ta không ngại ngay ở chỗ này đợi nàng đến, cấp cho nàng một kích trí mạng!"
Dao Trì âm thầm thử một chút, lắc đầu nói "Không được, trên khối tàn phiến này lưu lại quá nhiều ấn ký linh lực, trong chốc lát cũng khó có thể tẩy rửa sạch sẽ được."
Trời đ-! Hứa Dương trong lòng trầm xuống, vội la lên "Vậy phải làm sao bây giờ? !"
"Ẩn nấp hơi thở, trước tiên đi về hướng phía sau núi bên kia!" Dao Trì cũng là có chút lo lắng, "Rồi sau đó nghĩ cách vòng đi qua nơi đóng quân của Nam Quân, rồi tiếp tục chạy tới Thanh Khâu."
"Được!"
Hứa Dương cùng Dao Trì đi ra được vài bước, liền nghe thấy Địch tướng quân ở phía sau nói "Nhị vị, chính là người đang đuổi giết các ngươi kia tới rồi sao? Lão thân nếu có thể giúp đỡ được cái gì, các ngươi cứ việc nói."
"Đa tạ hảo ý! Ngươi coi như chưa thấy qua chúng ta là được." Hứa Dương khi đang nói chuyện, đã cùng Dao Trì chạy ra cửa sau từ đường, cũng không dám thi triển thuật Ngự Phong, chỉ dựa vào hai chân, đi vòng về hướng lưng chừng sườn núi.
Bên kia, nữ tử mi dài hiện thân từ trên linh trận Tinh Di, tản ra thuật Thăm Dò đảo qua hướng xung quanh, lập tức hai mắt nhíu lại —— mặt phía đông ngoài hơn mười dặm dường như có linh lực dao động mỏng manh.
Chẳng lẽ là bọn họ? Nàng lập tức thân hình nhoáng lên một cái, chỉ khoảng nửa khắc đã đi tới ngoài cửa Vũ Dũng Từ, đang định thi triển thuật Thăm Dò, liền nghe thấy "Xoạch" một tiếng cực nhỏ ở bên trong từ đường.
Quả nhiên ở chỗ này! Nàng trong lòng mừng thầm, trên tay ngưng tụ linh lực, mạnh mẽ vọt vào chính điện từ đường, đưa mắt nhìn qua, lại là không có một bóng người.
"Hừ! Xem các ngươi có thể trốn được bao lâu?" Nàng nâng tay vung lên, mấy ngàn cái cương châm trong nháy mắt bay ra, đem cả đại điện quét qua một lần, ngay cả con chuột ở trong góc nhà cũng đều thân tử đương trường.
Nữ tử mi dài lại cảm nhận thấy được có linh lực dao động nhưng xuất hiện ở sườn phía sau, không khỏi nhíu mày, "Chạy trốn ngược lại cũng rất nhanh."
Đợi khi nàng đuổi theo ra chính điện, lại vẫn là không thấy một người, cỗ linh lực dao động kia lại chuyển qua sau điện phụ cận từ đường.
Cứ như vậy, nàng gần như đem cả từ đường lật hết lên một lần, rốt cuộc ở trong góc viện đem cỗ linh lực dao động kia ngăn chặn lại, lúc này mới phát hiện ra, đó căn bản không phải là tên tiểu tử họ Hứa, mà chỉ là một đạo vong hồn mà thôi.
"Cái thứ khốn kiếp!" Nữ tử mi dài cắn răng nói, "Ta đến tìm người, ngươi chạy loạn cái gì vậy chứ? !"
Âm thanh của vong hồn kia cực kỳ khó nghe, kinh hãi nói "Đại nhân hùng hổ lao đến như vậy, tiểu nhân cho rằng là quỷ tu tới bắt ta, sao dám không né..."
Nữ tử mi dài giận dữ, giơ tay liền muốn vỗ tán vong hồn kia, lại bỗng nhiên nhíu mày xoay người, nhìn về phía nơi đóng quân của Nam Quân bên kia, cả kinh nói "Nguy rồi, là bọn hắn!"
Nàng ném vong hồn xuống, liều mạng thúc dục thuật Ngự Phong, chờ khi vọt tới nơi đóng quân của Nam Quân, lại chỉ nhìn thấy quang mang ảm đạm ở trên linh trận Tinh Di, sớm đã không có bóng người rồi.
Từ phía xa xa trong Vũ Dũng Từ, vong hồn của Địch tướng quân nhìn trời thở dài, "Lão thân cũng chỉ có thể giúp các ngươi đến đây được thôi, chỉ mong các ngươi cát nhân thiên tướng..."
Nữ tử mi dài bước trên linh trận Tinh Di, đảo mắt lại nhìn một chút về phía mấy linh trận bên cạnh khác, từ trong ngực lấy ra Thanh Linh Dịch, thầm nghĩ trong lòng: lần này cuối cùng cũng biết bọn họ chạy về hướng nào, thật cũng không cần phải tìm lung tung xung quanh giống như lúc trước đó.
...
Hứa Dương thấy cảnh vật bên cạnh người dần dần ngưng thực, trong lòng lúc này mới thở phào một cái, may mắn nữ nhân mi dài kia không biết vì sao, ở trong Vũ Dũng Từ chậm trễ một lát, nếu không bản thân mình cùng Dao Trì thật đúng là không nhất định có thể chạy được tới bên cạnh linh trận Tinh Di.
Hắn giương mắt nhìn lên, cũng có chút kinh ngạc, nó khác xa những gì mà hắn tưởng tượng, đó chỉ là một gian nhà đơn sơ với một nữ tử trẻ tuổi ăn mặc giản dị ngồi ở bên cạnh. Bên ngoài phòng dường như còn có người đi đường rộn ràng nhốn nháo nói chuyện với nhau, cùng với tiếng tiểu thương rao hàng.
Chắc không phải là đi nhầm rồi đấy chứ? Hắn vội chắp tay về hướng nữ tử trử tuổi, "Vị... tiên sư này, xin hỏi nơi này có phải là Thanh Khâu không?"
Nữ tử kia nhìn thấy dung mạo của Hứa Dương, không khỏi sửng sờ ở ngay tại chỗ, thẳng cho đến khi người sau lại hỏi lại một lần nữa, mới cuống quít xua tay nói "Không dám xưng tiên sư, tại hạ chính là người đang trông coi cái linh trận này."
Nàng lại chỉ dãy núi ở phía mặt đông mơ hồ có thể nhìn thấy được, "Nơi đây là Trường Vụ trấn, chỗ đó mới là Thanh Khâu, khoảng cách từ nơi này tới đó có hơn ba trăm dặm."
Hứa Dương cảm thấy kỳ quái, nhưng cũng không kịp hỏi nhiều.
Kì thực Thanh Khâu tuy là đại tông phái đứng đầu của Thần Trì Giới, nhưng nhân khẩu vẫn luôn không vượng, đệ tử chỉ có hơn hai trăm người, thực sự cũng không phân ra được nhân thủ để cai quản linh trận Tinh Di, vì thế đơn giản đem linh trận đặt ở Trường Vụ trấn, tùy tiện tìm một người để trông coi. Dù sao cũng không ai dám đến vùng của Thanh Khâu này ý định hành động làm những việc không chính đáng.
Hứa Dương vội vàng vái chào với nữ tử kia, liền theo Dao Trì chạy ra ngoài phòng, người sau thi triển Thiên Ba Vũ Trì Thuật, xẹt qua từ trên mái hiên tiểu trấn, bay thẳng về hướng Thanh Khâu.
Dân chúng trên trấn đối với việc có người bay ra từ trong phòng kia có vẻ tập mãi cũng thành thói quen, chỉ là ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái, liền vẫn tiếp tục công việc trong tay.
Không bao lâu, nữ tử mi dài liền theo sát bọn họ xuất hiện ở bên trong phòng nhỏ, cũng là có chút kinh ngạc, liếc về hướng nữ tử trong phòng, giọng lạnh lùng nói: "Ngươi, đây là nơi nào?"
Nữ tử trẻ tuổi mặc dù không có tu vi cao thâm gì, nhưng các thể loại cao nhân đã từng gặp được cũng là rất nhiều rồi, cũng là mắt lạnh nhìn nhau, "Trường Vụ trấn."
Nữ nhân mi dài lập tức phát giác có người đang chạy như bay về hướng phía đông, lập tức không hề nhiều lời, một cước đá văng đại môn, lăng không bay lên, đuổi theo thẳng về hướng đám người Hứa Dương.
Đợi khi đuổi theo ra được một đoạn đường, nàng lại càng ngày càng cảm thấy không đúng, híp mắt nhìn kỹ về phía núi đồi liên miên ở xa xa, cùng với sương mù lượn lờ đang bao phủ dãy núi, bỗng nhiên chau mày, "Nơi này, hình như là Thanh Khâu phải không!