Chương 396: Hứa Công Tử Phi Phú Tức Quý

"Hứa sư đệ, đừng để ý tới nàng." Hoàng Phủ Bá Hàn an ủi Hứa Dương, kéo hắn đi về phía cửa hông dành cho người mua bình thường.

Phía sau bọn họ, mấy tên tiểu nhị trẻ tuổi của Thiên Vật Phường thấp giọng nói chuyện với nhau, "Diện mạo của tiểu nam nhân kia quả thật tuyệt hảo, có điều vậy mà lại không bán cho Trình cô nương mặt mũi, thật đúng là dại dột mà."

"Đúng thế, Trình Nhiễm chính là tôn nữ của đại trưởng lão Thái Đức tông, thiên tài đứng đầu tông môn, có thể lọt được vào mắt xanh của nàng, quả thực gà chó thăng thiên a."

"Hừ, những nam nhân có chút tư sắc kia chính là như vậy, cứ nghĩ rằng mình ghê gớm lắm. Về sau bọn họ chỉ có khóc mà thôi."

Đám người Hứa Dương chen vào một đại điện cực kỳ tráng lệ với đám đông hỗn loạn, ngồi xuống một góc khuất ở hàng ghế phía sau, liền có tiểu nhị của Thiên Vật Phường cầm đến một xấp tài liệu, ân cần nói "Mấy vị khách quan, đây là danh sách vật phẩm của Xướng Mại lần này, các ngươi nhìn xem có cái gì cần, đợi lát nữa có thể mua xuống.

"Có điều nếu muốn tham dự xướng giá mà nói, ít nhất phải giao nộp mười khắc Thanh Linh Dịch tiền đặt cọc. Nếu là không mua được thứ vừa lòng nào đó, đợi lát nữa sau khi tan cuộc sẽ trả lại cho ngài."

Đây cũng là một quá trình bình thường, nếu không, nếu ai đó không mang theo Thanh Linh Dịch mà hét giá một cách bừa bãi, thì Thiên Vật Phường sẽ không có thời gian để làm khó bọn họ.

Đám người Huyền Hoa tông nhìn lẫn nhau, gần như đều xuất ra tiền đặt cọc.

Hứa Dương mở danh sách vật phẩm bán đấu giá ra, nhất thời lại là trước mắt sáng ngời.

Không hổ là một hội đấu giá lâu đời nổi danh, thứ hiếm lạ này quả thực không phải quá nhiều! Mấy cái loại như linh văn khí, linh phù chớ nói đến, hắn vừa mới lật được hai trang, liền nhìn thấy một kiện địa giai linh bảo, giá khởi điểm là một ngàn Thanh Linh Dịch, có điều phỏng chừng giá thành giao khẳng định không chỉ ở con số này.

Phía sau còn có đại lượng các loại địa giai thậm chí thiên giai đan dược, linh dược, linh phù, có thể nói rằng, chỉ cần có tiền, trong nháy mắt có thể tạo ra được một bộ trang bị vô địch.

Địa giai linh bảo trên quyển sổ chừng hơn bốn năm kiện, thậm chí còn có một kiện thiên giai linh bảo, có điều giá khởi điểm chính là năm nghìn năm trăm Thanh Linh Dịch, quả thực dọa người.

Rất nhanh, ánh mắt của Hứa Dương liền dừng ở trên một kiện linh bảo tên là "Đại Nhật Thiên Sứ Y". Theo lời giới thiệu ngắn gọn bên cạnh, bản thân nó ít nhất cũng phải là một kiện thiên giai linh bảo, nhưng cần một loại bí thuật Phật đạo để thôi phát, mới có thể phát huy ra toàn bộ uy năng. Nhưng trước mắt cái loại bí thuật này đã bị thất truyền, cho nên chỉ có thể đạt tới trình độ địa giai linh bảo bình thường, giá khởi điểm một ngàn ba trăm Thanh Linh Dịch.

Hứa Dương có chút động tâm, cái linh bảo này có thể tự hành hấp thu tinh hoa ô kim, lấy thực chất hóa kim quang hình thành hình dạng sứ, bảo vệ toàn thân. Theo như lời giới thiệu vắn tắt, kể cả là núi lở ở trước mặt, cũng không sẽ bị thương đến một chút nào, đủ để ngăn cản một kích toàn lực của cường giả Tam Hải cảnh.

Kim Cực Giáp của hắn chỉ là một kiện linh văn khí bình thường mà thôi, đã sớm không thể cung cấp phòng hộ hữu hiệu được nữa rồi. Hắn gần đây liên tiếp thân hãm hiểm cảnh, mấy lần đều suýt khó giữ được cái mạng nhỏ này, cho nên đối với loại linh bảo phòng hộ có thể nói là trông mòn con mắt.

Chỉ là, giá này cũng có chút khoa trương.

Hứa Dương đại khái tính toán một chút, trước khi đi lấy được hơn hai trăm khắc Thanh Linh Dịch từ Ngọc Xã bên kia, để lại cho sư phụ năm trăm khắc, lại giảm đi một ít chi tiêu, trước mắt trên người còn có hơn một ngàn khắc một chút.

Ngay cả giá khởi điểm cũng không đủ, huống chi loại thứ tốt này nhất định sẽ có người hét giá, phỏng chừng hai ngàn khắc cũng không nhất định có thể lấy được xuống.

Hắn thầm nghĩ trong lòng: xem ra trước tiên phải đem mấy cái thứ linh tinh ở trên người bán đi mới được. Nếu vẫn là không đủ, vậy thì chỉ có thể bỏ đi thôi.

Vì thế hắn ngoắc tay với tiểu nhị cách đó không xa, người sau lập tức mỉm cười đi tới, "Vị công tử này có gì phân phó?"

"Ta muốn bán mấy thứ, có thể chứ?"

"Cái này..." Tiểu nhị khó xử nói, "Danh sách của Xướng Mại đều là sớm định ra từ trước, nếu là vật tầm thường, thì thật sự là khó có thể..."

Có điều khi nàng nhìn thấy Hứa Dương lấy ra thứ gì đó, liền lập tức kinh ngạc nói "Đây, đây là cái thứ gì..."

"Vỏ trứng của Sa Hoàng Giao." Hứa Dương mỉm cười nói, "Hơn nữa một ít trong số đó còn là từ Sa Hoàng Giao dị biến."

Tiểu nhị kia lập tức thần tình ý cười, ra hiệu về hướng phía sau đại điện, "Công tử thỉnh chờ chút, tiểu nhân đi gọi quản sự của chúng ta tới."

Hứa Dương nghĩ rằng việc phơi bày sự giàu có của mình ở nơi công cộng là không thích hợp, vì vậy hắn đứng dậy và nói "Không bằng ta đi theo ngươi tìm nàng đi."

"Cũng được. Công tử mời đi theo ta."

Hứa Dương chào hỏi một tiếng với đám người Nguyên trưởng lão, theo tiểu nhị kia đi vào phòng khách riêng, một nữ tử trung niên béo trắng nghênh diện khách khí chắp tay với hắn, lại hỏi tiểu nhị kia nói "Minh Trân, vị này là?"

Tiểu nhị vội đại khái nói qua tình hình, nữ tử trung niên vội lại gật đầu ra hiệu với Hứa Dương, mỉm cười nói "Tại hạ Yến Phi, quản sự Thiên Vật Phường của Thừa thành. Không biết công tử xưng hô như thế nào?"

"Ờ, ta họ Hứa." Hứa Dương lấy vỏ trứng của Sa Hoàng Giao ra đưa qua, "Ta muốn bán mấy thứ, còn thỉnh Yến quản sự giúp đỡ một chút."

Yến Phi tiếp nhận vỏ trứng, ngắm soi kỹ càng tỉ mỉ về phía ngọn đèn một cách cực kỳ chuyên nghiệp, lại chú nhập vào một chút linh lực, nói "Một mảnh vỏ trứng Sa Hoàng Giao lớn như vậy có chút hiếm thấy, phỏng chừng có thể bán được hai ba mươi khắc Thanh Linh Dịch. Minh Trân nói Hứa công tử còn có mấy thứ này, không biết có thể nói rõ ràng được không."

Hứa Dương liền đem vỏ trứng ở trong Càn Nguyên Đại lấy ra bày ở trên bàn bát tiên trước mặt.

Yến Phi rất có nhãn lực, lập tức liền phát hiện vị Hứa công tử này là dùng Càn Nguyên Đại để đựng vật phẩm, có thể thấy được rằng hắn phi phú tức quý(*), lập tức thái độ càng thêm khách khí vài phần.

Vỏ trứng ở trên bàn không ngừng gia tăng, con ngươi của Yến Phi đều sắp trừng rớt ra, vị Hứa công tử này là ngay cả tổ của Sa Hoàng Giao cũng bê đi sao? Nhìn tu vi của hắn không tính quá cao, có lẽ là trong nhà hoặc trưởng bối tông môn làm ra, nói cách khác, thế lực sau lưng hắn không thể khinh thường.

Khi nàng nhìn thấy một mảnh vỏ trứng lớn nhất to chừng bằng nửa cái vại nước, không khỏi tán thưởng nói "Thật đúng là thứ tốt! Một khối vỏ trứng đầy đủ như vậy, có thể dùng để chế thành linh văn khí hình thuẫn tương đương không tồi, hoặc là dùng để nuôi dưỡng linh bảo, ít nhất có thể bán được hai trăm khắc trở lên!"

Nàng chỉ vào một bàn đầy vỏ trứng, "Hứa công tử là muốn đem những thứ này đều ủy thác cho Thiên Vật Phường chúng ta bán đi sao?"

Hứa Dương gật đầu, "Hôm nay có thể thu xếp lên được không?"

"Tuyệt không vấn đề!"

Hứa Dương lại xuất ra một khối tinh thạch màu xanh đưa cho Yến Phi, "Yến quản sự nhìn một chút xem, vật này có thể trị giá bao nhiêu tiền?"

Thứ này đến tột cùng là cái gì ngay cả hắn cũng không biết, có điều nếu có thể được Không Lôi Hành cất giữ cẩn thận, thì khẳng định không phải là vật phàm.

Yến Phi lập tức hai mắt trợn trừng trừng, cả kinh nói "Đây là... ngọc Lôi Nguyên? Một khối lớn như vậy, hơn nữa dường như cực kỳ tinh thuần!"

Nàng cúi đầu hơi làm suy nghĩ, nhìn về phía Hứa Dương nói "Thứ này Hứa công tử có thể trực tiếp để lại cho Thiên Vật Phường chúng ta được không? Ta ra giá một ngàn Thanh Linh Dịch."

Nàng thấy Hứa Dương có chút chần chờ, vội nói tiếp "Tại hạ lấy thanh danh của Thiên Vật Phường đảm bảo, giá này không tính thấp, kể cả là cầm đi Xướng Mại, nhiều nhất cũng chỉ cao trên dưới một trăm khắc Thanh Linh Dịch mà thôi.

Thành thật mà nói, phó phường chủ đại nhân của chúng ta đang tu luyện một loại bí thuật, nhu cầu cấp bách cần ngọc Lôi Nguyên tinh thuần. Hứa công tử nếu là đem vật này để lại cho Thiên Vật Phường, tại hạ có thể lại tặng cho ngài thêm một thân phận khách quý chí tôn của Thiên Vật Phường."

"Khách quý chí tôn? Đây là cái gì?"

Chú giải: (*)Phi phú tức quý nghĩa là người không có tiền bạc thì cũng là có quý nhân phù trợ.