Chương 378: "Vật Phẩm Sưu Tầm" Của Hứa Sư Đệ

Hoàng Phủ Bá Hàn thẳng cho đến lúc này, vẫn là cảm thấy hưng phấn vô cùng, trong đầu lại chỉ có một ý niệm: thắng rồi, Hứa sư đệ hẳn là sẽ thật cao hứng đi...

"Sư tỷ?" Trần Tuyển đẩy nàng một cái, lại cất tiếng kêu gọi.

"Ơ? Ngươi nói cái gì?"

"Nói ngươi gần đây tu vi tinh tiến."

"Ờ, là hơi có đề cao." Hoàng Phủ Bá Hàn thuận miệng ứng phó, sau khi nàng bị Tinh Lị phụ thân, linh mạch quả thật là cường tráng không ít, nhưng cũng tuyệt không đến mức tăng lên lớn như vậy.

Nàng bỏ rơi Trần Tuyển cùng Tống Sướng, bước nhanh đi tới chỗ Hứa Dương đang ngồi, sắc mặt ửng đỏ, lại không biết muốn nói gì.

"Hoàng Phủ sư tỷ, mời ngồi." Hứa Dương mỉm cười giảo hoạt đối với nàng, chỉ ra hiệu vào chỗ ngồi ở một bên.

Trước mắt toàn bộ cả trên Quan Vân Đài, người duy nhất không ngạc nhiên trước sự phát uy đột ngột của Hoàng Phủ Bá Hàn chính là hắn.

Sau những hiểu biết trước đó của đa đấu về bốn đội đứng đầu, lấy thực lực tự thân của Hoàng Phủ Bá Hàn các nàng, chỉ sợ rất khó đạt được ba vị trí đầu, vì thế đành phải ngầm giúp nàng một phen. Lúc vừa nãy chính là do hắn đã lặng lẽ thi triển "Cuồng nhiệt" Mị Thuật, mới khiến Hoàng Phủ Bá Hàn có một màn trình diễn mãn nhãn như vậy.

Tổng cộng sáu đội, chỉ cần có thể thắng lợi một lần, là có thể cam đoan ít nhất đạt được hạng thứ ba. Về phần có lấy được Phụng Thiên Lệnh hay không, vậy thì phải xem vận khí của nàng rồi, Hứa Dương cũng chỉ có thể giúp được nàng đến đây thôi.

Cuộc thi thứ ba của đa đấu bắt đầu.

Trên khán đài, Lữ trưởng lão bỗng nhiên quay đầu liếc mắt nhìn Vạn trưởng lão một cái, khẽ nhíu mày nói "Vạn sư muội, ta luôn cảm thấy rằng, tiểu nha đầu Hoàng Phủ kia vừa rồi dường như có gì đó không quá thích hợp."

"Ta cũng đang định nói, có điều lại nhìn không ra có cái gì khác thường."

"Nàng tu vi này tăng lên cũng có chút quá mức nhanh rồi..."

Giọng nói của đệ tử quản sự đem cuộc nói chuyện của các nàng với nhau cắt ngang, "Tranh tài chấm dứt! Lần này là đám người Phác Lộ của Trọng Lôi Phong dành thắng lợi.

"Trận đấu tiếp theo chính là, ba người Hậu Tuyết Tùng của Lưu Quang Phong, cùng ba người Hứa Dương của Hồng Vân Phong."

Lăng Nguyệt lập tức lôi kéo Tống Tiểu Nam đứng lên, kịch chiến của Hoàng Phủ Bá Hàn lúc vừa nãy, thấy nàng nhiệt huyết sôi trào, chỉ ngóng trông hy vọng được thể hiện màn trình diễn của mình trước mặt Hứa sư thúc.

Trên khán đài truyền đến giọng nói của một nữ tử, "Bẩm Tiền sư thúc, chúng ta nhận thua, không cần tỷ thí nữa."

Hứa Dương nghe thấy vậy lộ ra mỉm cười, mọi người thực sự là quá nể tình rồi, biết mình không muốn đi lên đánh, một đường tiến cử mình tấn cấp.

Tiểu Trà lại rầu rĩ không vui bĩu môi, "Cái gì vậy chứ, từng người từng người một đều như vậy, thực không thú vị..."

Lăng Nguyệt cùng Tống Tiểu Nam bất đắc dĩ lại ngồi trở lại chỗ cũ, liếc nhau, trong lòng lắc đầu thầm nghĩ: thì ra chỉ nghĩ rằng khi đa đấu chớ để trở thành vật bài trí, lại không tính tới ngay cả cơ hội lên đài làm vật bài trí cũng đều không có... Điều này thực sự là đi theo Hứa sư thúc hỗn chiến thành đầu bảng, hay là hổ thẹn đến cực điểm a.

Kết quả thật đúng là làm cho nàng đoán trúng, đối thủ của trận chung kết thần sắc ngưng trọng nhìn chằm chằm vào Long Hoàng ước chừng một chén trà nhỏ thời gian, lại nhớ tới tình hình ngày hôm trước Vạn trưởng lão bị một đuôi quất bay, rốt cuộc cũng cắn răng bỏ cuộc tranh tài, "Tiến cử" Hứa Dương bước lên đỉnh.

Mà Hoàng Phủ Bá Hàn bên kia đã có chút xấu hổ, lúc trước "Cuồng nhiệt" khiến nàng tiêu hao đại lượng linh lực —— Mị Thuật này mặc dù có thể tăng cường lực bạo phát trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng linh lực tiêu hao vẫn là chính bản thân ngươi —— cho nên trong cuộc tranh đoạt vị trí thứ hai, gần như không có chút sức lực để chống cự, liền bị đối thủ đánh bại dễ như trở bàn tay.

Lữ trưởng lão vẫn còn đang phụng phịu đem nàng kiểm tra cẩn thận một lần, rồi lại thần sắc bình tĩnh quay trở về khán đài.

Vạn trưởng lão nhỏ giọng hỏi "Sư tỷ, nàng có dùng đan dược gì đề cao chiến lực không?"

Dựa theo quy củ tranh tài tông môn, đan dược là không cho phép sử dụng.

Lữ trưởng lão lắc đầu, "Tuyệt đối không có, chỉ là linh lực của nàng đã bị hao hết, có lẽ là do trận trước đã liều mạng dùng quá mãnh liệt rồi."

Vạn trưởng lão gật đầu không lại hỏi nhiều nữa. Cả toàn bộ tông môn nếu muốn nói tới nghiên cứu đối với đan dược, không ai có thể vượt qua được Lữ trưởng lão, nếu nàng nói không vấn đề gì, vậy thì khẳng định là không có vấn đề gì rồi.

Lăng Nguyệt cùng Tống Tiểu Nam theo Hứa Dương lĩnh lấy phần thưởng dành cho hạng đầu, trong lòng lại có chút xấu hổ, đều là thầm hạ quyết tâm, nhất định phải khắc khổ tu luyện, cố gắng rút ngắn khoảng cách với Hứa sư thúc một chút.

Có điều ngay khi Tống Tiểu Nam mới vừa quay trở lại Thực Viêm Phong sở thuộc, liền lập tức bị chủ sự sư tôn gọi đi, nói rằng sau này sẽ đích thân chỉ điểm hắn tu luyện hai canh giờ mỗi ba ngày.

Lăng Nguyệt bên kia cũng bị sư phụ của chính mình ban thưởng cho một kiện trung phẩm linh văn khí, dĩ nhiên trở thành một trong số mấy tên đệ tử nhận được sự coi trọng nhất.

Đợi khi tranh tài tông môn kết thúc sau hai canh giờ, các đệ tử lại tập hợp ở trên bãi đất trống bên ngoài Tư Cần Điện, ở giữa đám người, Bàng Thái Hàm đang chỉ vào cái lồng sắt cự đại ở bên cạnh, mặt mày hớn hở nói "Con Tử Vẫn Hổ này định giá hai mươi ba khắc Thanh Linh Dịch..."

Nàng lời còn chưa dứt, liền nghe thấy một trận la ó ở trong đám người, "Con yêu thú này của ngươi trông buồn bã ỉu xìu, vậy mà lại còn muốn giá cao như thế?"

"Đúng thế, ngươi xem nó co lại ở trong góc của lồng sắt, đã nửa ngày rồi mà mí mắt cũng chưa nhấc lên một chút nào."

"Ta mua một con ở trong Ngự Dị Điện còn tráng kiện hơn nhiều so với con này, cũng liền hai mươi mốt hai mươi hai khắc."

"Nếu là mười ba khắc thì ta còn có thể miễn cưỡng mua được..."

Bàng Thái Hàm mỉm cười, gõ gõ một cái vào hàng rào lồng sắt, nói "Các ngươi có biết lai lịch của con yêu thú này không?"

"Lai lịch? Chẳng lẽ nào là tọa kỵ của một vị thần tiên nào hay sao?"

Lời nói của người nọ lập tức dẫn tới một trận tiếng cười.

Bàng Thái Hàm không cho là gây gổ, chỉ nói một câu, tiếng cười ở bốn phía xung quanh liền dừng im bặt lại.

"Đây là yêu thú do Hứa Dương Hứa sư thúc của Hồng Vân Phong chăn nuôi."

Vị khi trước nói là "Tọa kỵ thần tiên" kia lập tức cả kinh nói "Ngươi là nói Hứa sư thúc người đứng đầu Ngọc Bảng... khụ, đầu bảng tranh tài tông môn sao? !"

"Đúng vậy, chính là hắn." Bàng Thái Hàm gật đầu với nàng, "Con Tử Vẫn Hổ này chính là Hứa sư thúc nhập môn không lâu đã bắt đầu tự nuôi, tu luyện trường kỳ ẩu đả cùng với nó, mới có được thành tựu đầu bảng tông môn như ngày hôm nay!"

Nàng ngược lại cũng chưa nói nửa câu lời nói dối. Hứa Dương nhập môn ba tháng đã mua lấy Tử Vẫn Hổ, đoạn thời gian này tuyệt đối không tính lâu. Mà quá trình hắn cùng với yêu thú "Tu luyện", đó cũng là ẩu đả kịch liệt ở cấp độ hồn phách, thế cho nên yêu thú rất nhanh sẽ bị "Sát" cho không chống đỡ được, thần chí không rõ.

Lập tức liền có người hô hét to nói "Con yêu thú này ta mua! Ai cũng đều đừng có cướp nổi ta!"

"Đây chính là Tử Vẫn Hổ do Hứa sư đệ nuôi dưỡng qua, tuyệt đối là trân phẩm a!" Tên còn lại vội la lên, "Ta ra hai mươi bốn khắc!"

Mấy từ "Hứa sư thúc nuôi dưỡng qua" này đã nhắc nhở mọi người, đúng vậy a, con yêu thú này chẳng những có giá trị sưu tầm, nếu mua lại mà nói không chừng còn có thể bám víu giao tình cùng với Hứa sư đệ!

"Ta ra hai mươi lăm khắc!"

Có ba người ghé vào cùng nhau, thấp giọng thương lượng một trận, lập tức nhấc tay nói "Mấy tỷ muội chúng ta trả hai mươi sáu khắc, mọi người cấp cho cái mặt mũi, cũng đừng đoạt nữa!"

"Vương sư tỷ, cho ta mượn chút Thanh Linh Dịch, sang năm nhất định sẽ trả lại ngươi. Hai mươi bảy khắc!"

Cuối cùng con Tử Vẫn Hổ ốm yếu này bị Ngự Dị Điện dùng ba mươi ba khắc Thanh Linh Dịch mua trở về, chuẩn bị dùng để làm "Linh vật".

Bàng Thái Hàm thu Thanh Linh Dịch, lại chỉ vào Thương Viêm Bì khá hung bạo trong lồng ở một bên, lớn tiếng nói "Mọi người không cần cảm thấy quá tiếc nuối, con Thương Viêm Bì này cũng là do Hứa sư thúc từng nuôi nấng qua, chỉ cần hai mươi bốn khắc Thanh Linh Dịch..."